Thần Chủ Ở Rể

Chương 534:




CHƯƠNG 534

Dao Dao không vui: “Ba à, tại sao ba lại tìm một cô vợ trẻ hung dữ như thế, mẹ còn đánh con nữa, ba đổi một người mẹ khác cho con đi có được không.”

Trong nháy mắt Vương Bác Thần liền vui vẻ.

Dao Dao nhìn chằm chằm vào Vương Bác Thần một lúc lâu, bỗng nhiên lại thở dài, bĩu môi trách móc: “Thôi bỏ đi, ba sợ mẹ như thế, một khi mà mẹ nổi giận là ba liền hoảng sợ, ba thật là vô dụng, lại sợ vợ, không giống đàn ông chút nào.”

Thân thể Vương Bác Thần cứng đờ, trong nháy mắt cảm thấy đứa con gái này không hề đáng yêu, cái đứa bé ranh mãnh này tuổi còn nhỏ, sao lại có thể đả kích người khác như thế?

Dao Dao còn nói thêm,: “Ba cứ luôn lấy mẹ ra để hù dọa con, như vậy là chó cậy gần nhà gà cậy gần chuồng có đúng không, mẹ vừa mới về là ba liền rót nước cầm túi xách cho mẹ, phim hoạt hình diễn tả như này là chó săn. Ba ơi, ba là chó săn của mẹ ạ, con cũng muốn ba làm chó săn của con có được không ba?”

Mặt Vương Bác Thần liền đen đi, không muốn nói chuyện nữa.

Anh âm thầm tự an ủi mình: đừng giận, con ruột, là con ruột.

Rất nhanh, Dao Dao liền quên mất tại sao mình lại khóc, cô bé vui vẻ quấn lấy Vương Bác Thần, muốn để Vương Bác Thần làm chó săn cho cô bé, chơi đến quên cả trời đất.

Lúc Triệu Thanh Hà trở về, trong nhà bị Dao Dao và Vương Bác Thần làm cho rối tinh rối mù, Vương Bác Thần đang quỳ rạp ở dưới đất học tiếng chó sủa, Dao Dao thì cười lăn cười lộn.

“Vương Bác Thần, Vương Nguyệt Dao!”

Một tiếng hổ gầm, bỗng nhiên đất liền nổi gió to.

Cuối cùng, trong câu chuyện cổ tích hai ba con hợp sức đại chiến với cọp cái, kết thúc bằng việc hai ba con thất bại.

Một lớn một nhỏ đứng trong góc tường, mặt nhìn tường hối lỗi, Triệu Thanh Hà hở phì phò dọn dẹp nhà cửa.

Vương Bác Thần nhăn mặt với Dao Dao, Dao Dao lại bị anh chọc ghẹo đặt mông ở dưới đất cười ha ha, làm Triệu Thanh Hà tức giận đánh cho Vương Bác Thần một trận.

“Đã lớn rồi, có thể trưởng thành một chút không hả.”

Lúc mẹ vợ mua đồ ăn về nhà, hai ba con vẫn còn đang đứng nhìn tường sám hối, đại ma vương Triệu Thanh Hà ngồi trên ghế sa lông uống sữa chua, xem tivi vô cùng say sưa.

“Bà ngoại, bà ngoại, có người bắt nạt cháu gái ngoan ngoãn của bà này.”

Dao Dao nhìn thấy chỗ dựa lớn nhất của mình đã trở về, lập tức chạy đến ôm lấy chân Trần Ngọc, ngước khuôn mặt nhỏ nhắn lên cáo trạng.

Trần Ngọc bị chọc cười phá lên, gõ vào cái mũi nhỏ của Dao Dao: “Cái đứa nhỏ không có lương tâm này, cháu đã biết chọc mẹ không được mà lần nào cũng gây sự. Đi thôi, đi rửa rau giúp bà ngoại nào.”

“Mẹ, con cũng đi rửa giúp mẹ.” Vương Bác Thần cười hì hì.

Trần Ngọc liếc mắt nhìn anh, bà bật cười: “Con lại muốn ngủ sofa nữa à?”

“Con vẫn nên tiếp tục đứng đó thôi.”

Vương Bác Thần ỉu xìu.

Triệu Thanh Hà đắc ý nói: “Nhóc con kia, mẹ chưa xử lý con đâu đó?”

Lúc này, chỉ nghe thấy Dao Dao nhỏ giọng nói với Trần Ngọc: “Bà ngoại ơi, tối hôm qua ba với mẹ thừa dịp lúc cháu ngủ say rồi lén lút nói chuyện với nhau đó ạ.”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.