Thần Chủ Ở Rể

Chương 397:




CHƯƠNG 397

“Hồng à, con thật sự muốn đầu tư cho bọn họ sao?”

Triệu Long nghi hoặc hỏi, tuy nói tứ đại gia tộc cùng với nhà họ Lý đã trở thành chuyện quá khứ, nhưng nhà họ Triệu ở trước mặt các gia tộc như nhà họ Hồ cũng không được xem là cái thá gì.

Một khi dồn người khác tới đường cùng, vậy nhà họ Triệu khả năng gặp nguy rất cao.

Triệu Hồng gật đầu: “Ba cứ yên tâm đi, Jonh tới đây để đầu tư chính là vì muốn tìm tới con, hơn nữa con đã quyết định rồi, tuần sau sẽ cùng với anh ta đi lãnh giấy kết hôn. Gia tộc Jonh có tên trong bảng xếp hạng Forbes, những gia tộc ở Hà Châu kia nếu đem so sánh với họ, không phải chỉ là dế nhũi thôi sao.”

Triệu Long xấu hổ mà cười cười, nếu những gia tộc họ Hồ đó chỉ là gia tộc dế nhũi, vậy nhà họ Triệu đến cả dế nhũi cũng không bằng.

Có điều chuyện này đối với nhà họ Triệu cũng là một cơ hội lớn, ông ta nghe nói Triệu Thanh Hà cũng lần nữa vẽ bản thiết kế, nhà họ Hồ, nhà họ Ngô lần này cũng tham gia.

Nếu một khi hoàn thành, những dự án mà bên nhà họ Triệu phụ trách so với những dự án bên Triệu Thanh Hà chắc chắn sẽ thua kém hơn, đến lúc đó chắc chắn thần chủ sẽ càng thêm chú trọng công ty Hoa Nguyện.

Mà nhà họ Triệu ở bên đây nói không chừng sẽ bị trách cứ.

Hiện giờ tốt rồi, con gái của ông ta là Triệu Hồng dẫn về một tư bản nước ngoài, đây chính là nắng hạn gặp mưa sa. Nếu có thể để gia tộc Jonh tham gia vào, vậy chắc chắn so với công ty Hoa Nguyện thì phần thắng sẽ nhiều hơn.

Triệu Thanh Hà muốn mượn chuyện này mà dập tắt đi mộng đẹp trong đầu nhà họ Triệu, cũng sẽ trở thành là lời nói suông.

Tuy rằng Triệu Thanh Hà cũng không phải nghĩ như vậy, nhưng Triệu Long cảm thấy Triệu Thanh Hà chính là nhằm vào nhà họ Triệu, là không đội trời chung với nhà họ Triệu.

“Thế thì tốt rồi, tiện nhân Triệu Thanh Hà kia đang vênh váo tự đắc, nhà họ Triệu chúng ta làm gì có lỗi với cô ta chứ? Vậy mà muốn trả thù nhà họ Triệu chúng ta, đồ lòng lang dạ sói, vô ơn bội nghĩa, lúc này đây, chúng ta mượn sức lực của gia tộc Jonh đè chết Triệu Thanh Hà. Còn có cả thằng con rể Vương Bác Thần kia, nhất định không thể bỏ qua cho nó, nỗi nhục nhã lớn nhất trong đời này của ba chính là do cậu ta mang đến cho ba!!”

Vẻ mặt Triệu Long tràn đầy sự thù hằn nói, nhớ tới lúc đó ông phải chịu nhục trước Vương Bác Thần, liền hận không thể chém chết Vương Bác Thần.

Triệu Hồng căm hận nói: “Lần này con trở về, chính là muốn thay em trai báo thù, con nhất định sẽ khiến cho Triệu Thanh Hà với Vương Bác Thần sống không yên ổn!”

Nhắc tới con trai, Triệu Long liền đau lòng, trước đó vì muốn đối phó Vương Bác Thần, uy hiếp Triệu Thanh Hà, Triệu Húc đã liên hệ với Lý Trạch Hoa, kết quả là bị Vương Bác Thần giết chết.

Một mạng này, nhất định phải tính cho rõ!

“Húc chết quá thảm, ba phải tự tay giết chết cái tên Vương Bác Thần đó!”

Giọng Triệu Long run run nói.

Bà cụ Triệu đi vào, ngồi xuống ghế nói: “Hồng à, nếu con đã trở về, nhà họ Triệu chúng ta bây giờ dựa cả vào con. Ngàn vạn lần đừng xem thường Vương Bác Thần, mối quan hệ của anh ta với Tư Lam và Canh Phong rất tốt, trong một thời gian ngắn khó mà gây sóng gió được.”

Triệu Hồng cười lạnh nhạt nói: “Bà nội, bà cứ yên tâm đi, lần này Jonh tới, chính là đi tạo quan hệ với đế đô, những nhân vật lớn bên trên dĩ nhiên sẽ tự mình đưa tới cửa. Hơn nữa gia tộc Jonh lần này đã chuẩn bị 5 tỷ đôla để đầu tư, bọn người Triệu Thanh Hà có nhiều tiền tới vậy sao? Đó là tiền đôla! Nếu đổi thành tiền của chúng ta chính là mấy trăm nghìn tỷ!”

Bà cụ Triệu lập tức cười tới mức nếp nhăn trên mặt run run theo, đôi mắt cũng không mở lên nổi: “Được được được, Triệu Hồng con có tiền đồ, lần này, cho dù chúng ta dùng tiền để đập, thì cũng phải đập chết đôi nam nữ chó chết kia! Con nói thế nào thì chúng ta liền làm theo thế đó.”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.