Thần Chủ Ở Rể

Chương 373:




CHƯƠNG 373

“Triệu Thanh Hà? Sao cậu lại ở đây?”

Triệu Thanh Hà ngẩng đầu lên, lập tức sững sờ, vừa nhìn là nhận ra đối phương, đây là bạn cùng phòng thời đại học của cô Hồng Kim Phượng.

Vui mừng nói: “Kim Phượng? Cậu về nước lúc nào thế? Không ngờ lại có thể gặp cậu ở đây, quá tốt rồi.”

“Cũng mới về được có một tháng.”

Hồng Kim Phượng lại không kích động giống như Triệu Thanh Hà, ngay cả nụ cười cũng có chút lấy lệ, nhìn quần áo ở trên người Triệu Thanh Hà, nhiều nhất cũng chỉ hơn 3 triệu, còn không bằng tiền một đôi giày của cô ta.

Lúc đó, Triệu Thanh Hà là người xinh đẹp nhất trong ký túc xá, năm đó còn được những nam sinh kia bình chọn là hoa khôi của trường, những người cùng phòng ký túc xá bọn họ, mặc dù không nói gì, nhưng thực tế vẫn rất đố kỵ.

Mối quan hệ giữa phụ nữ với nhau, đừng nhìn lúc chơi với nhau vui vẻ, hi hi ha ha mà tưởng là như vậy, nhưng nói không chừng còn âm thầm chửi rủa, mãi mãi không đơn giản như biểu hiện bên ngoài.

Lúc trước, trên mạng có một tiết mục ngắn, một ký túc xá nữ có 6 người, chia thành năm nhóm, mặc dù là tiết mục ngắn, nhưng trên thực tế không chỉ có như vậy.

Triệu Thanh Hà lại không nghĩ nhiều như vậy, Hồng Kim Phượng sau khi tốt nghiệp thì ra nước ngoài, lúc đó là một người bạn chơi rất thân, mấy năm không gặp, lần này gặp lại khiến cô vô cùng vui vẻ.

“Kim Phượng, cậu đã đến Hà Châu rồi, thì ở thêm mấy ngày đi, tớ dẫn cậu đi vòng vòng, hai chúng ta tụ tập chơi bời.”

“Được.”

Hồng Kim Phượng trên miệng thì đồng ý, nhưng trong lòng lại không ngừng cười khẩy, một người nghèo lại muốn nhân cơ hội này ăn một bữa ở chỗ tôi? Còn cái gì mà cô đưa tôi đi chơi? Bà đây cần cô đưa đi? Không phải chỉ là muốn lôi kéo quan hệ với tôi thôi sao, giả vờ cái gì chứ.

Thậm chí, cô ta còn bắt đầu nghi ngờ, chắc chắn Triệu Thanh Hà đã biết cô ta ở đây, nên cố ý đứng đây đợi.

Nghĩ đến điều này, trong đáy mắt Hồng Hiều Mai lóe lên một tia chế giễu, thờ ơ nói: “Triệu Thanh Hà, nghe nói cậu tìm được một người chồng ở rể? Năm đó cậu là người xinh đẹp nhất trong số mấy người chúng ta, còn được chọn là hoa khôi của trường, tại sao phải tìm một người ở rể chứ? Tôi còn nghe nói, người chồng kia của cậu ham ăn lười làm, là đồ vô dụng, cậu nói xem tại sao mắt cậu lại mù như vậy, đây không phải là chuyện cười sao!”

Triệu Thanh Hà còn cho rằng cô ta đang nói đùa, mỉm cười giải thích: “Chồng tớ rất khá, anh ấy vừa mới giải ngũ…”

Hồng Kim Phượng không kiên nhẫn cắt lời: “Được rồi, Triệu Thanh Hà, vô dụng chính là vô dụng, cậu miễn cưỡng giải thích làm gì, tôi chỉ cảm thấy tiếc cho cậu thôi, một đóa hoa mà cắm lên bãi cứt trâu.”

“Cậu nhìn cậu đi, mặc quần áo rẻ tiền như vậy, một đôi giày của tôi còn đắt hơn cả người cậu, cậu nói xem mặc như thế này cậu không cảm thấy ngại hả. Haiz, nhìn cậu đi, tìm một người chồng vô dụng như vậy, chỉ có thể chịu khổ thôi.”

Triệu Thanh Hà cau mày, câu nói này của Hồng Kim Phượng có ý gì?

Giọng điệu của Hồng Kim Phượng càng thêm ngạo mạn, rất không khách khí nói: “Triệu Thanh Hà, cậu nói xem cậu tìm một đống rác như vậy là có ý gì? Như này đi, tôi giới thiệu cho cậu mấy cậu ấm, dựa vào nhan sắc của cậu, còn sợ không kiếm được tiền sao? Hai năm nay tôi lăn lộn trong giới giải trí, quen không ít người nổi tiếng cùng với đạo diễn, cũng quen biết không ít tiểu thịt tươi trẻ đẹp nhiều tiền.

“Cậu nói xem, cầu xin tôi thì cứ nói thẳng ra, hà cớ gì phải cố ý đợi ở đây rồi giả vờ tình cờ gặp? Nể mặt chúng ta là bạn cùng phòng, tối nay đi với tôi, tôi dẫn cậu đi nhìn ngắm thế giới, số tiền cậu kiếm được trong một buổi tối còn nhiều hơn số tiền cậu kiếm được cả đời!”

Lông mày Triệu Thanh Hà nhíu chặt, có chút tức giận.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.