Thần Chủ Ở Rể

Chương 316:




CHƯƠNG 316

Bà cụ Triệu cảm thấy bất an liếc nhìn Triệu Long, vội vàng nói: “Trước đây, là chúng ta không đúng, chúng ta làm sai rồi. Bây giờ, ba đến mời các cháu về nhà, biệt thự ở khu Thiên Phủ, bà nội trả cho cháu, căn biệt thự mà ba cháu để lại, cũng trả cho các cháu.”

Triệu Long vội nói: “Đúng đúng đúng, trước kia là bác cả sai, không nên đối xử với các cháu như vậy. Bác nghĩ thông rồi, chúng ta chung quy là người một nhà, đánh gãy xương còn dính tới gân, gia tộc đi tới bước này không dễ dàng gì, chúng ta không thể tiếp tục nội đấu nữa.”

“Nội đấu sao?”

Vương Bác Thần cười mỉa mai: “Hình như luôn là các người nhằm vào chúng ta nhỉ? Chúng tôi có khi nào từng đấu với các người?”

Trần Ngọc ở một bên không lên tiếng, nếu là bà ta của trước đây, chắc chắn sẽ rất vui mừng.

Nhưng bây giờ, ha ha, người của nhà họ họ Triệu đã làm tổn thương trái tim của bà ta.

Bà cụ Triệu rất quẫn bách, nói: “Vậy nên, lần này đến, chúng ta là tới để xin lỗi, Thanh Hà, về nhà đi, sau này cho bà nội một cơ hội bù đắp.”

Nói rồi, nước mắt của bà cụ Triệu rơi xuống.

Vương Bác Thần nhíu chặt mày, lão thái bà này lại muốn làm gì?

Tuyệt đối không có lòng tốt.

Nghe thấy lời của bà cụ Triệu, trên mặt Triệu Thanh Hà không có quá nhiều biểu cảm, bình tĩnh nói: “Hai người đi đi, chúng tôi và nhà họ Triệu các người đã không còn bất kỳ quan hệ nào nữa.’

Nói xong, Triệu Thanh Hà xoay người đi vào phòng ngủ.

Bà cụ Triệu và Triệu Long ngây dại.

Từ chối rồi, Triệu Thanh Hà vậy mà từ chối rồi!!

Phải làm sao đây? Hai người bọn họ đến, chính là để kêu Triệu Thanh Hà quay về, thực lực của công ty Hoa Nguyện bây giờ lớn mạnh, nếu có thể sát nhập với nhà họ Triệu, vậy thì nhà họ Triệu tuyệt đối có thể xông kích vào hàng ngũ gia tộc tuyến một.

Nhưng Triệu Thanh Hà từ chối rồi.

Cô không phải muốn quay về gia tộc hay sao? Cô không phải luôn muốn một lời xin lỗi hay sao?

Chúng tôi cho cô rồi, cô tại sao từ chối?

“Cút đi, nhà họ Triệu, không xứng!”

Vương Bác Thần hừ lạnh.

Nhà họ Triệu làm Triệu Thanh Hà thương tích khắp mình mẩy, sau đó năm lần bảy lượt hại Triệu Thanh Hà, bây giờ nhìn thấy Triệu Thanh Hà phát triển tốt, muốn bảo cô trở về, nằm mơ đi.

Bà cụ Triệu và Triệu Long, hai người lập tức xấu hổ đỏ bừng mặt, hận không thể tìm cái khe đất nào chui vào.

Bọn họ không ngờ Triệu Thanh Hà sẽ từ chối dứt khoát như vậy.

“Các người đi đi.”

Trần Ngọc không cho sắc mặt tốt: “Lúc đầu, là các người đuổi chúng ta ra khỏi gia tộc, bây giờ nhìn thấy nhà chúng tôi phát triển, có tác dụng với các người, muốn kêu chúng tôi quay về sao? Các người lấy đâu ra mặt mũi lớn như vậy? Nhà họ Triệu, chúng tôi không thèm, lời xin lỗi của các người, chúng tôi không thèm! ! Nhà chúng tôi, bây giờ còn cần nhà họ Triệu của các người sao? Không bao lâu nữa, bản thân nhà chúng tôi chính là hào môn, nhà họ Triệu các người tính là cái gì? Bây giờ hối hận rồi sao? Ngày trước đi làm gì rồi!!!”

Phải, ngày trước đi làm gì rồi!


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.