Thần Chủ Ở Rể

Chương 310:




CHƯƠNG 310

“Cậu câm miệng!!!”

Lý Kiệu lau máu tươi ở khóe miệng, nghiến răng nghiến lợi: “Cậu dám phản bội nhà họ Lý, cậu cũng giống như tiện nhân kia, cũng không phải là thứ tốt gì! Cậu cho rằng tôi không biết ý định của cô ta sao? Cô ta muốn dùng nhà họ Lý liều mạng với bên kia, nhà họ Lý chúng ta căn bản không phải đối thủ! Cô ta hại nhà họ Lý, cô ta là tai họa, cô ta không chết, nhà họ Lý chúng ta sẽ không còn, cậu biết cái gì!! Tôi cũng là vì nhà họ Lý!!!”

“Anh cả, nhưng mà, em ấy là em gái mà, em ấy bị người ta bắt nạt thành như vậy, chẳng lẽ nhà họ Lý không nên ra mặt vì em ấy sao? Mọi người không giúp em ấy, chẳng lẽ cũng không cho em ấy tự mình đòi lại công đạo cho mình sao?”

Lý Hoàng tức giận nắm chặt tay, lệ rơi đầy mặt, nói: “Anh cả, mấy người, không phải là sợ em gái tức giận sao? Mọi người sai rồi, em gái chỉ là muốn chứng minh bản thân mình, em ấy chỉ muốn để bên kia nhìn xem, em ấy không thèm!! Mọi người sai rồi, anh và ba sai rồi!!”

Vương Bác Thần không nói gì, bình tĩnh nhìn hai người bọn họ.

Chỉ là, bên ngoài bình tĩnh, đè lại cơn giận ngút trời!

Triệu Thanh Hà cầm tay anh.

Em vĩnh viễn, đứng bên cạnh anh.

Vương Bác Thần mỉm cười, không nói thêm gì, từ đầu đến cuối, anh đều không nói gì.

“Anh cả, đến nhận sai với em gái đi, em ấy không nợ nhà họ Lý, là nhà họ Lý chúng ta nợ em ấy, là nhà họ Lý có lỗi với em ấy.”

Lý Hoàng chua xót nói.

Không có em gái, sẽ không có nhà họ Lý bây giờ.

Là em gái, một tay đưa nhà họ Lý phát triển đến như bây giờ.

Tất cả mọi người ở nhà họ Lý, đều nợ em gái.

“Cô ta đáng chết!!”

Lý Kiệu điên cuồng quát: “Cô ta không biết xấu hổ, cô ta bị người ta vứt bỏ, bị nhục nhã, đó cũng là cô ta đáng đời!”

Bốp!

Vương Bác Thần tát thẳng vào mặt Lý Kiệu, giọng nói u ám: “Nói đủ chưa?”

Lý Kiệu nhổ ra một ngụm máu, cười gằn nói: “Vương Bác Thần, cái thứ nghiệt chủng này, tao thừa nhận, đánh giá thấp mày rồi. Tao thật sự hối hận, lúc trước không giết mày, lúc trước, tao nên giết cả mày và Lý Kì! Mày lại dám đào hố tao, cái thứ sao chổi này, từ sau khi mày xuất hiện, mỗi ngày nhà họ Lý đều xui xẻo, mày chết không được yên! Hôm nay, mày không giết tao thì tao sẽ giết cả nhà mày!”

“Làm ông ta câm miệng.”

Vương Bác Thần nhìn cũng không nhìn Lý Kiệu, ngày mai, anh muốn để tất cả mọi người nhà họ Lý, ngay cả cơ hội hối hận cũng không có.

Bây giờ giết ông ta, còn quá sớm.

Bốp bốp!

Lan Hiếu đấm hai đấm vào mặt Lý Kiệu, đấm đến mức mặt Lý Kiệu cũng nứt ra, phun một ngụm máu tươi, răng cũng bị đấm gãy.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.