Thần Chủ Ở Rể

Chương 1302:




CHƯƠNG 1302

Vậy nên Tần Mệnh thương lượng với Lâm Chấn, trực tiếp giết uy hiếp này từ trong trứng nước, cho dù tới lúc đó tạo thành hậu quả không tốt, đây cũng là điều những lão già đó chính miệng hứa, không trách bọn họ được.

“Mười mấy người Siêu Phàm, nếu còn không giết được, vậy chúng ta sau này thấy Vương Bác Thần thì tránh đi, nhà họ Tần mình cũng không ra tay với Vương Bác Thần nữa.”

Tần Mệnh tự nói với chính mình.

Mười mấy người Siêu Phàm nếu còn không giết được, vậy thì chứng minh thế gia hào tộc đã không phải đối thủ của Vương Bác Thần.

Huống chi, đằng sau Vương Bác Thần còn có Hàn Đỉnh chống lưng.

Những lão già đó cao cao tại thượng thời gian dài, đã thoát ly thực tế, mọi chuyện nếu nghe theo bọn họ hết, thế gia hào tộc sớm đã xong đời rồi.

Tần Mệnh cười lạnh lùng.

Không có ai nguyện ý làm chó cho ai.

Những lão già đó sống thời gian dài như thế, chỉ mong vật thí nghiệm như Vương Bác Thần có thể thành công.

Để mài dũa vật thí nghiệm như Vương Bác Thần, coi thế gia hào tộc của bọn họ thành đá mài dao.

Tần Mệnh ông ta sao có thể cam tâm?

Cũng là con người, ai không muốn nắm giữ đại quyền, cao cao tại thượng?

“Lũ già, đợi tôi giết Vương Bác Thần, triệt để cắt đứt hy vọng của các người, tôi xem các người còn có thể sống bao lâu!”

Vào lúc này, quản gia của nhà họ Tần vội vàng đi vào nói: “Gia chủ, xảy ra chút vấn đề nhỏ, tất cả tín hiệu của cả trang viên đều biến mất, bất cứ tin tức gì cũng không gửi đi được.”

Tần Mệnh chợt sững người, trước giờ chưa từng xảy ra loại tình huống này, nhíu mày hỏi: “Xảy ra chuyện gì?”

Quản gia lắc đầu nói: “Không rõ xảy ra chuyện gì, đang kiểm tra, có thể là thiết bị liên lạc xảy ra vấn đề.”

Tần Mệnh gật đầu nói: “Mau chóng kiểm tra rõ.”

Có điều ông ta cũng không nghĩ nhiều, nhà họ Tần ẩn nấp nhiều năm trong tối như thế, trước giờ không có ai tìm được.

Ẩn ở sau lưng gây mưa gió nhiều năm như thế thì đã àn nhàn rất lâu rồi, huống chỉ nhà họ Tần còn có một tòa đại trận che núi, không thể có ai tìm được nơi này.

Vì vậy Tần Mệnh căn bản không để ý.

Ông ta cũng không ngờ nhánh của nhà họ Tần ở Trường An sẽ phản bội.

Mà vào lúc này, tiếng cảnh báo bỗng vang lên.

“Lại chuyện gì nữa?”

Tần Mệnh cuối cùng cũng ý thức được điều gì đó không đúng, nhanh chóng phản ứng lại, ở giai đoạn mấu chốt giết Vương Bác Thần lại xảy ra vấn đề này, liệu có phải là có người tới gây phiền phức không?

Lẽ nào là người của cổ tộc ẩn thế?

Nhưng ông ta còn chưa kịp nghĩ nhiều thì nghe thấy một tiếng quát lớn: “Tần Mệnh, Vương Bác Thần tôi tới rồi, cút ra đây chịu chết!”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.