Thần Chủ Ở Rể

Chương 1019:




CHƯƠNG 1019

“Các người cũng chỉ có ý này?”

Triệu Thanh Hà nhìn chằm chằm Trần Quốc Cường và Trần Quốc Vĩ, hai lão già này thật sự là vừa xấu vừa ngu!

“Đây đương nhiên là ý tứ của chúng ta, chúng ta đều lớn tuổi như vậy, bị một hậu bối đánh, nếu chuyện này truyền ra ngoài, chúng ta làm sao gặp người khác đây?”

Trần Quốc Vĩ bình tĩnh nói.

Hiện tại đoạt quyền thành công, bọn họ đã không còn băn khoăn gì nữa.

Hôm nay không phế Vương Bác Thần, làm sao lập uy?

Trần Quốc Cường thản nhiên nhấp một ngụm trà, chép chép miệng nói: “Triệu Thanh Hà, cô cho rằng cô làm tập đoàn Trần thị bị niêm phong thì không có việc gì sao? Cô phải chịu trách nhiệm! Mà cái người chồng này của cô, cư nhiên còn thẹn quá hóa giận động thủ đánh chúng tôi, chẳng lẽ muốn chúng tôi buông tha truy cứu sao?”

Triệu Thanh Hà lo lắng nhìn Vương Bác Thần một cái, cô cũng không phải lo lắng những tên ngu xuẩn này, mà là lo lắng, nếu mà Vương Bác Thần động thủ, khẳng định sẽ đánh rất mạnh tay, cái này nếu truyền ra ngoài, đối với danh tiếng của Vương Bác Thần sẽ không tốt.

Dù sao chồng của cô chính là thế thân của thần chủ, nếu bởi vì những tên ngu xuẩn này mà làm hỏng danh tiếng, vậy thì mất nhiều hơn được.

Nghĩ tới đây, Triệu Thanh Hà quát lớn nói: “Tôi khuyên mấy người không nên được voi đòi tiên, vẫn là nên thấy tốt liền thu. Ông xã tôi, không phải là người các người có thể động đến, đừng tự mình chuốc lấy đau khổ!”

“Đây là sợ rồi sao? Ngoài mạnh trong yếu đúng không?”

Trần Bằng Trình âm dương quái khí nói: “Vừa rồi lúc đánh chúng tôi không phải rất kiêu ngạo sao? Bây giờ tính sổ sau, biết sợ rồi sao? Đã tự làm gì rồi! Lập tức quỳ xuống cho tôi, nể tình các người có quan hệ thân thích với nhà họ Trần, chỉ là đánh gãy hai chân Vương Bác Thần là được, sẽ không đòi mạng!”

“Vậy thì đánh gãy hay chân đi.”

Vương Bác Thần gật đầu nói.

Người nhà họ Trần vừa nghe lời này, có chút không kịp phản ứng.

“Không phải anh ta rất cứng rắn sao? Sao bây giờ lại sợ?”

“Ha ha, chỉ là một cái đảo lộn mà thôi, cậu cho rằng cậu ta có bao nhiêu kiên cường? Lúc trước chẳng qua là ỷ vào mình có thể đánh, còn có ông cụ làm chỗ dựa mà thôi. Hiện tại ông cụ không có chỗ dựa, cậu ta đánh hay thì có ích lợi gì? Thế giới này, không phải cứ nắm tay cứng là được.”

“Xí nghiệp gia tộc bị niêm phong, ông cụ đã đối với cả nhà bọn họ thất vọng cực độ, nhìn lầm người, làm sao có thể lại che chở bọn họ. Hiện tại ông cụ buông tay mặc kệ, bọn họ còn có thể nhảy nhót được sao?”

Người nhà họ Trần châm chọc khiêu khích nói, lời nói vô cùng chói tai.

Bọn họ lại quên, lúc trước là ai ở thời điểm nhà họ Trần sắp bị diệt môn, ra mặt giúp nhà họ Trần giải quyết nguy cơ.

Nếu như không phải Vương Bác Thần, bọn họ đã sớm bị Hạ Thế Duệ giết chết, làm sao còn có cơ hội châm chọc ở chỗ này.

Triệu Thanh Hà tức giận nhìn đám người này, cô đối với chủ tịch tập đoàn Trần thị căn bản không có hứng thú, cho dù là bị lấy đi, bị đoạt quyền, cô cũng không thèm để ý.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.