Thần Cấp Đại Điếm Trưởng

Chương 39: Ngươi Là Hoàng Tộc Yêu Thú!





Lúc này, Giang Thánh Quân bám theo hai người cũng đi vào ngõ nhỏ, đúng lúc bắt gặp cảnh tượng này.
Nhìn thấy nụ cười tươi của Bộ Thi Ý, Giang Thánh Quân trước tiên lặng đi một thoáng.
Trong lòng lập tức sinh ra cảm giác nguy cơ mãnh liệt.
"Nam nhân kia là loại người nào? Từ trước đến giờ Bộ Thi Ý không lộ biểu cảm với người khác mà nay lại cười với hắn? Rốt cuộc là do ta hoa mắt hay là chưa tỉnh ngủ?"Nghi ngờ liên tiếp xuất hiện trong lòng Giang Thánh Quân, ánh mắt hắn ta nhìn về phía Lạc Xuyên càng không tốt.
Người này là một đối thủ cực kỳ nguy hiểm!Lạc Xuyên hơi khó hiểu, vì sao nam tử này vừa mới xuất hiện ở đây đã nhìn mình chằm chằm với vẻ mặt bất thiện.
"Giang Thánh Quân, ngươi đi theo chúng ta làm gì?"Bộ Thi Ý nhìn Giang Thánh Quân, khẽ nhíu mày, giọng nói dễ nghe vang lên.
"Đúng vậy! Giang Thánh Quân, sao chúng ta cứ đi đâu thì ngươi đi theo đó vậy hả?" Bộ Ly Ca cũng bất mãn kêu lên.
Không thể không nói, tu dưỡng của Giang Thánh Quân cũng không tồi.

Trên gương mặt anh tuấn nháy mắt đã xuất hiện một nụ cười sáng lạn, hắn ta phe phẩy quạt gấp rồi cười nói: "Thi Ý ngươi nói gì vậy chứ, ta chẳng qua là có chút tò mò, không hiểu ngõ nhỏ này rốt cuộc có cái gì hấp dẫn được ngươi mà thôi.
""Bây giờ ngươi cũng thấy rồi đấy, có thể rời đi.
" Vẻ mặt Bộ Thi Ý vẫn không chút thay đổi.
Biểu cảm trên mặt Giang Thánh Quân nhất thời cứng đờ, Bộ Thi Ý đúng là không nể mặt hắn một chút nào.
Có điều thực lực chênh lệch cũng bày ra đó, muốn đánh cũng không đánh lại.
Giang Thánh Quân hít sâu một hơi, đè nén sự tức giận trong lòng, trên mặt vẫn tươi cười như trước.
Lạc Xuyên nhìn thấy mà kinh ngạc.
Chẳng lẽ, đây chính là cái gọi là liếm! khụ khụ, người si tình ư?Giang Thánh Quân quyết đoán dời đề tài đi: "Chậc chậc chậc, thật sự là không ngờ được, trong ngõ nhỏ hẻo lánh này lại có một cửa hàng, các hạ thật là có nhã hứng.
"Lạc Xuyên không để ý đến Giang Thánh Quân.
Giang Thánh Quân chỉ cảm thấy đau răng, dù tu dưỡng rất tốt, nhưng hôm nay hắn ta chỉ cảm thấy số lần muốn nổi cáu còn nhiều hơn cả tháng trước cộng lại.
"Hàng mới đã về đến cửa hàng rồi.
" Lạc Xuyên nói với hai người Bộ Thi Ý.
"Quả nhiên! Ông chủ ngươi không gạt ta!" Trên mặt Bộ Ly Ca nở một nụ cười.
Vừa dứt lời, hắn ta không do dự thêm nữa, lôi kéo Bộ Thi Ý đi vào trong cửa hàng.

"Tỷ! Hôm nay ta đã mang đủ linh tinh rồi! Lát nữa ta mời khách!""Đây là ngươi nói đó.
""Đương nhiên! Đại trượng phu nhất ngôn ký xuất, tứ mã nan truy…"Giang Thánh Quân nhìn Lạc Xuyên đang nằm trên ghế bập bênh một lần, rồi lại nhìn cửa hàng cách đó không xa.
Một làn gió nhẹ thổi qua, nhất thời cảm giác có hơi xấu hổ.
Hắn ta nghĩ ngợi, rồi cũng đi tới cửa hàng.
Lạc Xuyên đương nhiên không ngăn cản, thân là ông chủ, người tới là khách.
Tất nhiên, điều kiện tiên quyết là ngươi phải tuân thủ quy định trong cửa hàng.
Lúc này, Giang Thánh Quân còn có chút nghi hoặc.
Tiếng nói chuyện của Bộ Thi Ý và Bộ Ly Ca vừa nãy còn rất vang dội, sao vừa tiến vào cửa hàng đã biến mất.
Cho tới khi hắn cũng đi vào trong cửa hàng.
"Hoan nghênh ghé thăm!" Một giọng nói dễ nghe vang lên.

Giọng nói tựa như có ma lực, đi thẳng vào nội tâm.
Đập vào trong tầm mắt là một nữ tử tóc tím mắt tím.
Nếu nói Bộ Thi Ý là khuynh quốc khuynh thành, như vậy nữ tử trước mắt chính là tiên nữ lưu lạc phàm trần.
Xinh đẹp, lộng lẫy, lộ ra một vẻ không thể khinh nhờn.
"Không đúng!" Giang Thánh Quân bỗng nhiên lấy lại tinh thần, sắc mặt thay đổi: "Tóc tím mắt tím, ngươi là người trong hoàng tộc yêu thú ở dãy núi Cửu Diệu!"Thân là con trai Tả tướng, Giang Thánh Quân đương nhiên đã đọc nhiều sách vở, hiểu biết về dãy núi Cửu Diệu nhiều hơn không biết bao nhiêu lần so với người tu luyện bình thường.
Cho nên có biết được một vài tin tức hiếm thấy.
Hơn nữa liếc mắt qua một cái cũng nhận ra Yêu Tử Yên khác biệt với người thường, cho nên Giang Thánh Quân mới đoán được thân phận của nàng.
.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.