Tham Gia Gameshow Cùng Anh Trai Nổi Tiếng

Chương 99:




Phần sau của buổi ghi hình, Tô Chi đã giải quyết xong một bàn đồ ăn trước mặt, bận rộn đến trưa nên cô đã sớm đói bụng.
MC cũng rất có tình người, không tiếp tục gọi tên cô nữa, lại hỏi những khách mời khác, anh hai của cô đương nhiên cũng khó mà thoát khỏi.
Hỏi công việc hiện tại, khó khăn gặp phải khi nấu cơm, còn hỏi anh thích ăn cái gì vân vân...
Đều là các câu hỏi dễ trả lời, anh hai cô cũng trả lời rất tốt.
MC lại hỏi khách mời khác, Tô Chi không quan tâm nghe ngóng, cô vẫn tập trung ăn uống.
Tổ tiết mục coi như làm người rồi, đồ ăn mang lên đều không tệ, có rất nhiều món đều là món cô thích ăn, lúc cô ăn cái gì cũng cảm thấy vô cùng ngon miệng.
Sau khi cư dân mạng chú ý đến cô thì không thể dời ánh mắt, nhìn cô ăn cơm thôi cũng cảm thấy đói bụng.
""Chi Chi ăn cơm nhìn ngon miệng quá, tôi nhìn thôi cũng muốn ăn.""
""Tôi cũng vậy, tôi không thích ăn cà lắm, nhưng nhìn Chi Chi ăn ngon như vậy làm tôi cũng muốn thử.""
""Nếu như Chi Chi làm food blogger thì ngày nào tôi cũng sẽ xem, có thể sẽ chữa được bệnh kén ăn của tôi nữa, quá tuyệt vời.""
""Thật ra Hoa Trắng Nhỏ nói cũng đúng, Chi Chi ăn cơm cũng rất giỏi, khẩu vị rất tốt, thật hâm mộ.""
""Tôi thật đắng lòng, tại sao lúc tôi lại thấy chương trình trực tiếp này khi đang làm việc riêng trong giờ làm chứ, tôi thật đói...""
...
Đa số cư dân mạng đều bị hình ảnh Tô Chi ăn cơm hấp dẫn, đến mức nội dung phía sau của chương trình là gì họ cũng không để ý.
Về sau khi nhớ lại cảnh này, cư dân mạng đều nhớ đến hình ảnh ăn cơm vô cùng hấp dẫn của Tô Chi, thật sự quá tuyệt rồi.
Bữa cơm này Tô Chi ăn hết hai tiếng, cô vô cùng hài lòng thỏa mãn, thời gian ăn uống no đủ là thời gian đẹp nhất.
Thời gian chính trong buổi chiều sẽ nói chuyện phiếm, tổ chức một số trò chơi nhỏ.
Trước khi kết thúc phát sóng trực tiếp, MC còn đưa quà hạng nhất nấu ăn cho hai người Tô Chi, là một cuốn sách vinh danh đặc biệt dành cho người đứng đầu, còn có cả thiếp vàng nữa, nhìn cũng không tệ lắm.
Tô Quân Bạch lấy sách vinh danh, khoe khang vẫy vẫy tay với khán đài, dáng vẻ bảo bảo rất ghê gớm đấy khiến người xem la hét một lúc.
""A a a! Ông xã em đẹp trai quá! Vô cùng lợi hại!""
Cuối cùng MC hỏi cảm nghĩ của bốn vị khách mời sau khi tham gia chương trình ẩm thực.
Tô Chi nói: ""Đồ ăn của tổ tiết mục không tệ.""
Tô Quân Bạch nói: ""Tôi rất thích chương trình ẩm thực, chơi rất vui, lần sau tôi sẽ đến chơi tiếp.""
Triệu Thập Vụ nói: ""...Rất tốt."" Lần sau sẽ không đến nữa.
Nghiêm Hoan nói: ""Vẫn ổn, hôm nay sẽ là một kỉ niệm khó quên trong cuộc đời tôi.""
Đúng là rất khó quên, nấu cơm mà giống như đi đánh trận vậy.
*
Liên Phương ngồi trong xe chờ họ quay lại cũng không chút rảnh rỗi, anh ta không ngừng lướt điện thoại.
Giữa trưa có một chủ đề lên hot search, ""Thành tích của Tô Chi"" đã trở thành một chủ đề lôi cuốn sau một buổi trưa tranh luận.
Anh ta biết thành tích của Tô Chi rất tốt, đứng thứ nhất toàn khóa.
Lúc Tô Quân Bạch nhận được phiếu điểm của Tô Chi đã gửi cho anh ta một tấm ảnh để khoe khoang, giọng nói rất thiếu đòn.
Đây là một lưu lượng tự nhiên không cần tốn tiền.
Tô Chi và Tô Quân Bạch còn chưa biết chuyện trên mạng, sau khi họ lên xe, Liên Phương đã nói chuyện này cho họ biết.
Tô Chi vừa mở Weibo ra đã thấy mấy ngàn bình luận, cô liếc mắt một cái đã nhận ra tài khoản của Lâm Mạt.
Mạt Mạt đáng yêu nhất thế giới.
Cô kéo bình luận một lúc lâu mới phát hiện tất cả đều là cuộc cãi nhau của Lâm Mạt và một cư dân mạng thiếu văn minh, ngôn từ vô cùng mạnh mẽ.
Tất cả chỉ vì thành tích của cô.
Cô gửi WeChat cho Lâm Mạt: ""Cậu đừng mắng nữa, không đáng để tức giận vì anh ta.""
Lâm Mạt nói: ""Không được, cái tên ngu này chọc phải tớ, tớ không mắng anh ta thì sao hóa giải được lửa giận trong lòng?""
Lâm Mạt nói: ""Chi Chi, cậu đừng để ý đến chuyện này, giao cho tớ là được rồi, anh ta là thiếu mắng, đúng là tên ngu tìm mắng.""
Tô Chi: ""...""
Lâm Mạt lại đi chiến đấu, Tô Chi cảm thấy nên sớm giải quyết việc này, cô hỏi Liên Phương nên giải quyết thế nào cho phù hợp.
Liên Phương nói: ""Trực tiếp để Tiểu Bạch đăng Weibo, sau đó liên hệ với giáo viên của các em ra mặt làm chứng, vả sưng mặt những antifan kia, đúng là ngày ngày rảnh rỗi không có việc gì làm.""
Qua một buổi trưa thảo luận cũng đã đủ độ hot rồi, mặc dù trên mạng có rất nhiều antifan ngu xuẩn không tin đây là thành tích thật của Tô Chi nhưng không sao, họ sẽ cho mấy người đó mở mang tầm mắt.
""Dám nghi ngờ em gái tôi à, những người này thiếu đòn sao?"" Tô Quân Bạch kéo album ảnh: ""Chờ tôi tìm phiếu thành tích của Chi Chi rồi lập tức đăng lên, tặng cho mấy người này thêm chút kiến thức vậy.""
Em gái anh lợi hại như vậy, những người này rõ ràng đang hâm mộ, ghen ghét anh có một người em gái lợi hại như vậy nên mới nói thế, hừ, rất là tức.
Tô Chi không muốn để lộ Weibo nhỏ của mình, để anh hai đăng lên cũng không sao.
Cô thật sự không hiểu vì sao một chủ đề như vậy cũng có thể ồn ào đến mức có độ hot, đúng là không thể tin được.
Tô Quân Bạch mau chóng tìm được ảnh chụp, anh đã muốn đăng Weibo khoe khoang thành tích của em gái từ lâu rồi nhưng bị em gái từ chối, lúc đó anh còn rất đau lòng nữa.
Nhưng không ngờ sau này vẫn còn cơ hội, anh cũng muốn cảm ơn những antifan ngu ngốc đã cho anh cơ hội khoe thành tích của em gái.
Tô Quân Bạch V: Tôi đã lưu phiếu điểm của em gái lâu lắm rồi, cuối cùng hôm nay cũng có cơ hội để khoe khoang với mọi người. Em gái cảm thấy mình thi không tốt, người làm anh như tôi chỉ có thể an ủi con bé, không sao, thành tích không quan trọng, quan trọng là quá trình tham gia.
Bên dưới chủ đề.
Fan hâm mộ của anh cũng vây lại xem cuộc chiến đột nhiên lại nổi lên này, ai cũng gia nhập đại quân bênh vực Tô Chi, vừa nói vừa mong chờ Tô Chi có thể nhanh chóng đáp lại.
Không ngờ mới chờ đến chiều thần tượng của mình đăng bài.
""Cuối cùng cũng đợi được bài giải thích, tôi biết Chi Chi nhất định sẽ không khiến chúng ta thất vọng mà.""
""Mẹ nó! Chi Chi đương nhiên sẽ không khiến chúng ta thất vọng rồi! Thành tích môn nào cũng gần max điểm, đại lão trâu bò nha!""
""Phiếu điểm trên mạng là thật, không biết antifan sau khi thấy bài giải thích của ông xã rồi có hối hận về hành động ngu xuẩn của mình không.""
""Đây là thế giới của kẻ mạnh đúng không, với thành tích này có thể thi đậu đại học Thượng Hải đó.""
""Thành tích của Chi Chi tốt vậy mà còn cố gắng như thế, tôi lại kém cỏi như vậy, tôi vẫn còn mặt mũi để chơi sao? Không được, tôi phải cút đi học ngay đây, hi vọng có thể đậu trường cấp ba Chi Chi đang học.""
""Trường Chi Chi học cũng nằm trong top đầu của thành phố, học phí cũng rất cao.""
""Giáo viên của Chi Chi cũng đã giải thích, còn đăng một đoạn video khen ngợi Chi Chi nữa, mau đi xem đi.""
""Sao mấy đứa antifan không xuất hiện nữa đi, tôi thấy mấy người nợ Chi Chi lời xin lỗi đấy.""
...
Nói xin lỗi là chuyện không thể, tập thể antifan đồng loạt lặn mất tăm, bọn họ còn lâu mới cảm thấy mất mặt xấu hổ, dù sao trên mạng cũng còn cách nhau một màn hình, bọn họ làm sao mà bị tìm ra được.
Ôm tâm lí này nên antifan vô cùng nhàn nhã mà sống qua ngày, nhưng họ không ngờ rằng, vào một ngày nào đó bản thân lại nhận được tài liệu từ luật sư.
Ý chính là bọn họ đã làm Tô Chi tổn thương trong lòng, làm ảnh hưởng đến danh dự của cô, bây giờ họ yêu cầu bồi thường.
Cuối cùng lần này nhóm antifan cũng sợ, bọn họ ở trên mạng dùng những lời lẽ sắc bén như đao phủ nhưng ở thế giới thực lại là người mềm yếu không có bản lĩnh gì.
Không có khả năng lớn tiếng khiêu khích người thật nên chỉ có thể lớn tiếng ở trên mạng để nhận được sự vui vẻ, khi nhận được văn bản của luật sư họ đã sớm sợ mất mật.
Bọn họ cũng không có tiền để thưa kiện chuyện trên mạng, chỉ có thể chán nản đăng một bài viết xin lỗi Tô Chi thật dài lên Weibo.
Đến khi toàn cư dân mạng biết, có người đã block tài khoản của họ, còn có một số antifan đã chơi rất nhiều năm, có không ít fan hâm mộ, bị người ta block như vậy khác gì trực tiếp chặt đứt con đường kiếm tiền của người ta, người này không ngừng gào khóc, vô cùng hối hận với hành động của mình.
Sớm biết vậy đã không ồn ào đi bôi đen Tô Chi, không chỉ bị luật sư gửi thư kiện mà còn bị block.
Không ít antifan liệt Tô Chi vào danh sách đối tượng không thể trêu chọc, chọc giận cô chính là tự chui đầu vào rọ, tự tìm đến cái chết.
""Sướng quá trời, ha ha ha ha ha, không ngờ có một ngày mấy antifan này lại bị block, đúng là đáng đời.""
""Vui quá vui quá, ai bảo bọn họ mắng Chi Chi, Chi Chi đáng yêu như vậy mà, đó là người bọn họ có thể mắng sao?""
""Không biết là ai làm nhỉ, người đó làm một chuyện tốt rất lớn đấy, cầu nguyện cho người tốt đó cả đời bình an.""
""Không có những người này trên mạng nhất định sẽ yên tĩnh hơn rất nhiều.""
""Đó là tất nhiên rồi.""
...
Vì Tô Quân Bạch đăng Weibo giải thích, cộng thêm độ thảo luận của cư dân mạng, và cả độ hot của bản thân ở trên mạng, không bao lâu sau cô đã trực tiếp lên bảng hotsearch.
#Thành tích của Tô Chi#
#Tô Quân Bạch Versailles# (1)
(1) ý nói khoe khoang, tỏ vẻ, làm màu
#Kĩ năng nấu nướng của Tô Quân Bạch#
#Antifan bị block#
Mà đứng đầu bảng hotsearch chính là thành tích của Tô Chi, thậm chí cô còn ép cả Tô Quân Bạch xuống.
Chủ đề này đứng đầu bảng hotsearch, độ hot càng ngày càng cao, người thần tượng Tô Chi, cư dân mạng gia nhập làm fan hâm mộ cô trên Weibo cũng nhiều vô số kể.
Ai cũng thích người mạnh, cũng quen thần tượng người mạnh, không phân biệt độ tuổi, chỉ cần có năng lực thì đều có thể thành thần.
""Tôi đã thành fan của Tô Chi, hối hận không thành fan của cô ấy sớm hơn.""
""Hôm nay lại có thêm một lí do nữa để tôi yêu Chi Chi hơn, sau này tôi cũng sẽ cố gắng để tiến về phía Chi Chi, cố lên!""
""Tôi nghi ngờ ông xã tôi đang khoe khoang, lời nói tràn đầy sự khoe khoang mà? Ngưỡng mộ ngưỡng mộ.""
""Hoa Trắng Nhỏ còn nấu ăn ngon như vậy nữa, đúng là không tệ.""
""Antifan bị block, đúng là thoải mái lòng người, gậy chọc shit heo của giới giải trí cuối cùng cũng biến mất.""
""Chẳng lẽ không có ai thắc mắc Chi Chi có lai lịch như thế nào sao? Tôi luôn có cảm giác cô ấy rất lợi hại, gia thế chắc cũng rất lợi hại.""
...
Tất nhiên cũng có người tò mò, nhưng họ không tra được chút tin tức gì liên quan đến Tô Chi và Tô Quân Bạch, tài liệu cá nhân của họ được bảo vệ rất tốt.
Nhưng chỉ riêng việc những món đồ mà Tô Quân Bạch hay mặc và dùng mỗi khi xuất hiện trên màn hình cũng đủ để mọi người đoán được gia thế của anh chắc chắn không tệ chút nào.
Còn tốt đến trình độ nào thì fan hâm mộ không biết.
Có một số người biết nhưng không dám tùy tiện để lộ tin tức con trai và con gái của nhà giàu nhất, bị tra được thì chỉ có một con đường chết mà thôi, bọn họ cũng không có gan đối đầu với nhà giàu nhất.
Chuyện này ồn ào một hai ngày ở trên mạng rồi cũng dần chìm xuống, nhóm antifan bị cư dân mạng thấy được trò hề của mình cũng không còn mặt mũi mà gây chuyện.
Sau khi Lâm Mạt biết chuyện này đã hưng phấn khua chân múa tay: ""Ha ha ha ha ha, đúng là đáng đời mà, dám mắng Chi Chi còn dám cãi nhau với tớ, lần này bị block rồi đó.""
""Chi Chi, tớ cãi nhau với antifan rất thoải mái, tâm trạng phiền muộn cũng bay hết sạch, nếu như có hôm nào không vui cậu cũng có thể thử chút.""
Tô Chi từ chối: ""Tớ không cần.""
Cô đưa tay cản cái đầu đang lại gần mình của cô ấy: ""Cậu làm xong bài tập rồi à?""
Nói đến chuyện này là Lâm Mạt lại lập tức ỉu xìu: ""Mải mê cãi nhau với antifan quá nên quên mất.""
Cuối tuần này cô ấy đều vui vẻ cãi nhau với antifan.
An Nguyệt Nguyệt ở bên cạnh cười, thấy Tô Chi nhìn về phía mình thì lập tức cúi đầu viết chữ.
Tô Chi hỏi cô ấy: ""Cậu cũng chưa làm?""
An Nguyệt Nguyệt rất ngoan, lần nào cũng xong làm xong bài tập từ sớm, căn bản không cần người khác nhắc nhở.
An Nguyệt Nguyệt hơi đỏ mặt, cô ấy cúi thấp đầu: ""...Tôi có chút việc... Tôi lập tức làm xong đây...""
Thật ra cô ấy và Lâm Mạt ở trên mạng bênh vực cho Tô Chi.
Lâm Mạt thấy vậy thì lên tiếng giải thích: ""Nguyệt Nguyệt, chuyện này cũng không cần giấu, cậu cứ nói thật cho Chi Chi đi. Chi Chi, Nguyệt Nguyệt cùng cãi nhau với antifan với tớ, biểu hiện của cậu ấy vô cùng tốt.""
Tô Chi hơi ngạc nhiên: ""Nguyệt Nguyệt cãi nhau với antifan?""
Đây là chuyện cô chưa từng tưởng tượng ra, nhưng tính cách Nguyệt Nguyệt có sự thay đổi cũng là chuyện tốt.
Cô ấy quá ngoan, như vậy sẽ bị bắt nạt.
An Nguyệt Nguyệt sợ Tô Chi thất vọng, cô ấy vội vàng giải thích: ""Tôi... chỉ không muốn thấy họ chất vấn cậu như thế, cậu tốt như vậy, cậu xứng đáng được đối xử tốt hơn.""
""Cậu sẽ thất vọng về tôi sao?""
Cãi nhau với antifan là một trong những chuyện cô ấy dám dũng cảm làm, trong mắt Tô Chi, cô ấy vẫn luôn là nữ sinh ngoan ngoãn, cô ấy không muốn Tô Chi thất vọng về mình.
""Sẽ không, cảm ơn các cậu đã làm vậy vì mình."" Tô Chi nói: ""Nguyệt Nguyệt, thật ra tính cách của cậu thay đổi một chút cũng tốt, không cần quá ngoan ngoãn đâu, làm tất cả những chuyện mình muốn làm đi, bây giờ cậu đã tự do rồi.""
Không phải là con rối bị An Lan Giai khống chế nữa, dũng cảm làm những chuyện mình muốn làm.
An Nguyệt Nguyệt nghe xong rất cảm động, cô ấy xoa đôi mắt đã ướt, cô ấy không thể khóc, cô ấy muốn cười.
""Tôi cũng muốn cảm ơn các cậu, vì có các cậu nên tôi mới thay đổi.""
Nếu như không có Tô Chi, cô ấy vẫn sẽ bị An Lan Giai khống chế, cuộc sống sau này cũng sẽ chỉ có màu đen u ám không sắc màu.
Còn cả chị gái cô ấy cũng phải nỗ lực cả đời vì giấc mộng của An Lan Giai.
Lần trước chị gái cô ấy định quay lại nhưng bị trì hoãn, cuối tuần này chị ấy về tìm nhà ở, muốn mời Tô Chi và Lâm Mạt ăn một bữa cơm.
""Chi Chi, Mạt Mạt, chị tôi cuối tuần này sẽ về, chị ấy muốn mời hai người một bữa cơm, được không?""
Chị gái được giải nhất cuộc thi dương cầm, thắng được ba ngàn tiền thưởng, sau này muốn ở cùng với cô ấy.
""Đương nhiên có thể."" Tô Chi cũng muốn gặp An Tuyết Tuyết.
""Tớ cũng đi."" Lâm Mạt đương nhiên càng thoải mái hơn, có người mời ăn cơm thì cô ấy chắc chắn sẽ đến tham gia: ""Tớ muốn gặp thử chị gái tốt biết đánh dương cầm trong truyền thuyết.""
Hai người đều đồng ý, buổi tối An Nguyệt Nguyệt gọi video call cho An Tuyết Tuyết, khuôn mặt của hai người khá giống nhau, đều là kiểu đáng yêu, nhưng An Tuyết Tuyết càng dịu dàng điềm tĩnh và tự tin hơn An Nguyệt Nguyệt.
""Chị, em đã nói chuyện với mấy người Chi Chi, các cô ấy đều đồng ý đến.""
""Chị, cuối tuần này chị có thể về sao?""
Giọng của An Tuyết Tuyết cũng rất dịu dàng: ""Có thể, chờ chị xác định thời gian trở về sẽ báo cho em biết, em chịu khó ở nhà người khác một chút, được không?""
An Nguyệt Nguyệt cười trả lời: ""Em biết rồi, chị, em chờ chị về.""
*
Đạo diễn Uông vẫn chưa tìm được nhân vật nữ chính nên Tô Quân Bạch không vội vàng quay lại đoàn, anh nhận một số hoạt động thương mại, chạy qua chạy lại cả ngày ở bên ngoài.
Bố mẹ và anh cả cũng ra ngoài làm việc, cuối tuần chỉ có Tô Chi và An Nguyệt Nguyệt ở nhà.
Lúc hai người đang làm đề, điện thoại di động của An Nguyệt Nguyệt vang lên, là An Tuyết Tuyết gọi đến.
""Chị, chị về rồi sao?""
""Ừm, được, để em nói với các cô ấy, bọn em đến ngay.""
An Nguyệt Nguyệt vui vẻ nói: ""Chi Chi, chị tôi về rồi, chị ấy gửi địa chỉ nhà hàng cho tôi, bây giờ chúng ta qua nhé?""
Đã hai tháng rồi cô ấy chưa được gặp chị gái, cô ấy rất nhớ chị ấy.
""Ừm, để tôi gọi điện cho Lâm Mạt."" Tô Chi gật đầu, cất việc đang làm đi.
Địa chỉ An Tuyết Tuyết gửi là một nhà hàng cao cấp ở trung tâm thương mại, không cách nhà Tô Chi quá xa, hai người bắt xe, vừa vào sảnh đã thấy An Tuyết Tuyết.
""Chị.""
An Nguyệt Nguyệt vui vẻ vẫy tay với chị ấy, cùng Tô Chi đi về phía chị gái.
Từ khi thấy các cô đến An Tuyết Tuyết đã đứng lên: ""Nguyệt Nguyệt, đây chính là người bạn Chi Chi của em sao?""
"Đúng vậy, Chi Chi là bạn em."" An Nguyệt Nguyệt gật đầu: ""Chi Chi, đây chính là chị tôi, An Tuyết Tuyết.""
An Tuyết Tuyết và Tô Chi chào hỏi nhau: ""Chào em, chị là An Tuyết Tuyết, cảm ơn em đã chăm sóc em gái chị, em ngồi đi.""
Trên người chị ấy có cảm giác rất quen thuộc, đây là cảm giác đầu tiên Tô Chi cảm thấy khi gặp chị ấy.
Hình dáng khuôn mặt chị ấy gần giống với An Nguyệt Nguyệt, nhưng ngũ quan lại hoàn toàn khác nhau, mắt chị ấy là mắt hai mí, ánh mắt sáng ngời lại tự tin, trên người còn có khí chất kiên nghị, hoàn toàn trái ngược với khí chất dịu dàng của chị ấy.
Đôi mắt này khiến cô nhớ đến bố nuôi, cũng là ánh mắt sáng ngời này, vừa mạnh mẽ lại vừa tràn đầy hi vọng.
Nhưng chị ấy không giống bố mẹ nuôi chút nào, ngoài đôi mắt ra thì trên người không có chỗ nào giống bố mẹ nuôi.
""Chi Chi, cậu sao vậy? Ngồi đi."" An Nguyệt Nguyệt thấy cô ngẩn người thì kéo áo cô.
Tô Chi lấy lại tinh thần: ""Thật xin lỗi, thấy chị em lại nhớ đến hai người thân của mình.""
""Không sao, chị đã gặp chuyện này mấy lần rồi."" An Tuyết Tuyết cười: ""Ngồi đi, Nguyệt Nguyệt, có phải còn một bạn nữa của em chưa đến không?""
""Em gọi điện hỏi cậu ấy."" An Nguyệt Nguyệt gật đầu, vừa lấy điện thoại ra đã nghe thấy một giọng nói từ cửa.
""Thật xin lỗi, trên đường kẹt xe nên tớ đến chậm.""
Lâm Mạt chạy đến đây, vừa nhìn thấy An Tuyết Tuyết đã ngẩn người.
""Chị thật xinh đẹp, rất giống cái gì Tình, ôi chao, em quên mất rồi, là một nghệ sĩ dương cầm rất nổi tiếng.""
An Tuyết Tuyết nói: ""Tần Tình Ưu.""
Lâm Mạt kinh ngạc nói: ""Đúng đúng, chính là bà ấy, mẹ em rất thích bà ấy, hai người thật giống nhau.""
An Tuyết Tuyết cười: ""Ừm, ngồi đi.""
Chị ấy cũng không giải thích.
Mặt chị ấy thật ra đã động chạm dao kéo, từ khi An Lan Giai nhận nuôi chị ấy, lúc nào ông ta cũng cảm thấy chị ấy không đủ xinh đẹp, lúc đầu chỉ là tiểu phẫu, sau khi chị ấy trưởng thành đã tiến hành phẫu thuật thẩm mỹ một lần.
Ông ta chỉnh sửa khuôn mặt của chị ấy thành dáng vẻ nữ thần của mình, nữ thần của ông ta đã qua đời từ rất lâu trước đó, chị ấy lấy khuôn mặt này trở thành nghệ sĩ dương cầm đương nhiên nhận được không ít chú ý.
Đây cũng là điều mà An Lan Giai muốn thấy, muốn chị ấy nhanh chóng nổi tiếng.
Nhưng chị ấy không thích khuôn mặt này, khi còn bé chị ấy đã chụp một bức ảnh, nhưng đã bị An Lan Giai giấu đi, không biết ông ta đã giấu ở chỗ nào.
Đợi chị ấy tìm được ảnh, đợi chị ấy kiếm đủ tiền, chị ấy muốn quay về dáng vẻ ngày trước của mình.
Hi vọng bệnh của chị ấy không tái phát, hi vọng chị ấy có thể chống chọi được đến khi tìm được dáng vẻ thật của mình.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.