Tham Gia Gameshow Cùng Anh Trai Nổi Tiếng

Chương 7:




Trong lòng mọi người tràn đầy sự nghi hoặc, lần đầu tiên gặp mặt là ý gì đây?
Chẳng lẽ hai người không phải là hai anh em ruột cùng nhau lớn lên từ nhỏ, là con gái nuôi, hay là con gái riêng, vậy... Giới nhà giàu đúng là loạn thật đấy.
Nhìn thái độ của Tô Quân Bạch đối với cô em gái này rất hòa ái, chắc là bị thất lạc từ nhỏ rồi nửa đường được tìm về đây mà.
Đám người tự suy diễn ra mấy loại khả năng, mà cái nào cũng đều rất thú vị, nếu có thể truyền ra thì tỉ lệ người xem nhất định sẽ có thể bùng nổ!
Điều càng khiến cho đám người mừng rỡ hơn đó là cậu trai trẻ đẹp trai mà bọn họ xem trọng kia lại chính là em gái của Tô Quân Bạch, đây đúng là một niềm vui vô cùng to lớn.
“Xin chào em gái Tô Chi, tôi là phó đạo diễn Lý Sinh, hoan nghênh cô tham gia vào chương trình Cực Hạn của chúng tôi.”
Vốn còn cho rằng người mà bọn họ cần chăm sóc là một vị thiên kim đại tiểu thư, ai ngờ đâu không phải mà ngược lại lại là một em gái đẹp trai, tâm trạng bọn họ giống như đang ngồi cáp treo vậy, đúng là niềm vui ngoài ý muốn.
Tô Chi giới thiệu sơ qua: “Xin chào, tôi là Tô Chi, sau này mong được chỉ bảo nhiều hơn.”
Cho dù là đi đến đâu thì cô cũng đều thích giữ mối quan hệ tốt với người khác, thêm một người bạn dù sao cũng tốt hơn là thêm một kẻ thù.
Vừa rồi Tô Quân Bạch nói sai, bây giờ cố gắng bù đắp lại: “Em gái tôi lần đầu tham gia chương trình, mong mọi người chăm sóc đứa em gái đáng yêu lại đẹp trai này của tôi nhiều hơn.”
Anh ta cảm thấy những lời nói khách sáo như thế này rất phù hợp.
“Đương nhiên rồi đương nhiên rồi.” Đám người đồng ý.
Xem ra Tô Quân Bạch là một người cuồng em gái, mặc kệ mối quan hệ thật sự của hai người là gì thì cũng đều phải đối xử thật tốt với Tô Chi.
Sau khi làm quen lẫn nhau xong lại bắt đầu quá trình kế tiếp, quay chụp phỏng vấn video ngắn.
Trước khi khai máy, phó đạo diễn đưa kịch bản đã viết sẵn từ trước cho Tô Chi và Tô Quân Bạch để bọn họ xem trước.
Chỉ hai trang, Tô Chi xem xong rất nhanh, đại khái là có khoảng mười câu hỏi ví dụ như tình cảm khi ở nhà của hai người như thế nào, kể một chút về ưu và khuyết điểm của đối phương, có một anh trai là minh tinh là trải nghiệm như thế nào, có cảm thấy anh trai (em gái) mình là đáng yêu nhất trên đời hay không, bạn có cách nhìn như thế nào đối với chương trình tạp kỹ Cực Hạn vân vân...
...
Cuối cùng, phó đạo diễn lấy ra năm lá bài poker cho bọn họ chọn, theo thứ tự là lá mười rô, lá J cơ, lá Q bích, lá K chuồn và át chủ bài.
Tương ứng với bình dân, kỵ sĩ, hoàng hậu, quốc vương và vị vua tối cao.
“Trong chương trình tống nghệ lần này mọi người muốn mình được ở vị trí nào? Lựa chọn một lá bài đi chứ?”
Rõ ràng, bình dân là đẳng cấp thấp nhất, vua tối cao là cao nhất.
Chọn lá vua tối cao cũng đồng nghĩa với việc sắp giành được hạng nhất trong kỳ tống nghệ này.
Nếu như chọn đẳng cấp cao nhất nhưng sau khi kết thúc chương trình lại thua, vậy thì nhất định sẽ có trừng phạt, chỉ là tạm thời còn không biết đó là gì.
Chẳng qua nếu như ở giai đoạn trước mà chọn đẳng cấp cao nhất thì trong quá trình ghi hình nhất định sẽ có lúc phát huy được tác dụng lớn hơn so với bình dân.
Còn ngược lại, người lựa chọn lá bài bình dân bị thua sẽ chịu hình phạt nhỏ nhưng cũng chẳng nhận được phúc lợi gì.
Mùi này quen ghê, lại sắp kiếm chuyện rồi đây. Tô Quân Bạch âm thầm mắng trong lòng, đã tham gia được mấy kỳ Cực Hạn, anh biết trò chọn bài này cũng là một loại trò chơi của chương trình, nhưng không biết lá bài này có tác dụng gì đây.
Nếu như chỉ có một mình anh thì anh có thể tùy tiện mà chọn, nhưng bây giờ em gái cũng tham gia chương trình, anh đến để bảo vệ em gái, để em nhìn thấy thực lực của mình, anh cũng là một người anh đáng tin cậy.
“Những lá bài này có tác dụng gì?”
Phó đạo diễn: “Ha ha, không tiện tiết lộ.”
Tô Quân Bạch: “...” Biết ngay.
Trước khi chọn bài, anh hỏi: “Chi Chi, em muốn chọn lá nào?”
Tô Chi: “Cái nào cũng được.”
Cô không biết những lá bài này có ý nghĩa gì, mấy kỳ trước cũng chưa từng xuất hiện, chắc là ý tưởng mà tổ chương trình vừa mới nghĩ ra để làm gia tăng tính thú vị của chương trình.
Không biết có phải là do cô đã thay anh cả tham gia chương trình hay không nhưng vốn dĩ trong sách, khi anh cả và anh hai tham gia chương trình cũng chưa từng gặp qua loại trò chơi chọn bài này.
Chi tiết chỉnh sửa nhỏ bé này làm cho tâm trạng cô cảm thấy không tệ, xem ra kịch bản có thể thay đổi được.
Chỉ cần anh hai làm việc cho tốt, không trở thành tên ngốc si tình thì cả nhà cũng sẽ không phải trở thành vật hi sinh.
Xem ra em gái muốn để cho anh lựa chọn, Tô Quân Bạch đưa tay dừng ở trước mặt lá bài vua tối cao: “Chi Chi, chúng ta chọn át chủ bài nhé?”
Anh phải cố gắng giành được hoàn cảnh thoải mái dễ chịu nhất cho em gái, không thể phụ lại sự tin tưởng của em gái đối với anh đồng thời cũng phải cố gắng xây dựng thật tốt hình ảnh một người anh vừa tốt vừa đẹp trai.
Tô Chi gật gật đầu: “Vâng.”
Mặc kệ là chọn cái gì thì anh chỉ cần làm việc cho tốt là được rồi.
Sau khi chọn bài xong, phó đạo diễn lại nói: “Mọi người có muốn nói gì với mấy tổ khách mời khác không?”
Tô Chi cảm thấy cái miệng của anh hai mình sẽ chẳng thốt ra được lời tốt đẹp gì cho nên thay anh nói: “Mai gặp lại.”
Phó đạo diễn: “...”
Anh ta không cần câu mai gặp lại, anh ta muốn các anh chị dọa người khác.
Lên đi! Kiếm chuyện đi chứ!
Trước khi tổ chương trình đi có nói với bọn họ: “Ngày mai khi gặp mặt ở khách sạn không cần phải giới thiệu thân phận người thân, vào lúc ghi hình chính thức sẽ tổ chức một trò chơi nhỏ đoán thân phận của người thân.”
“Ok.” Tô Quân Bạch sảng khoái đồng ý, nhìn hình tượng bề ngoài này của em gái anh thì chắc là cũng không mấy ai đoán được, vòng này chắc là bọn họ có thể thắng.
...
Đúng tám giờ tối, trang web chương trình giải trí Cực Hạn mới đăng weibo, theo thứ tự là @Năm vị khách mời.
“@Thi Bách Thủy @Tô Quân Bạch @Lục Úc @ Miêu Họa Họa @Dịch Kinh Hòa, đồng thời kỳ chương trình giải trí Cực Hạn mới nhất sẽ chính thức mở màn vào ngày mai, mọi người đã chuẩn bị kỹ càng cho chuyến du lịch mới chưa?”
“Chúng tôi rất mong chờ biểu hiện của các vị vào ngày mai, cuối cùng, cuộc bỏ phiếu sẽ hết hạn vào mười hai giờ đêm nay, mọi người hãy bỏ ra một phiếu quý giá vì thần tượng của mình đi!”
Trang web weibo chương trình giải trí Cực Hạn có rất nhiều fan hâm mộ lâu năm, cũng có rất nhiều người bởi vì yêu thần tượng mà bỏ phiếu, tin weibo này được đăng không bao lâu thì đã bị đẩy lên.
Thảo nguyên xanh xanh chỉ có một đóa hoa trắng: “A a a! Nhanh như vậy mà đã sắp hết hạn bỏ phiếu rồi sao! Số phiếu của chồng mị còn chưa dẫn đầu đâu!”
Hoa trắng nhỏ là chồng của tui: “Vậy thì nhanh chóng bỏ phiếu đi! Đừng có lâu lắc, đi huy động bà con cô bác ra bỏ phiếu đi! Chồng tui nhất định phải hạng nhất!”
Lục Úc là chồng của chế: “Mơ đẹp ghê, chồng chế mới hạng nhất nha, các người đừng nằm mơ nữa!”
Tôi là fan mẹ: “Bé Úc ơi con giỏi nhất! Mẹ muốn giúp con giành được hạng nhất!”
Họa Họa đại mỹ nữ: “Lẳng lặng nhìn các người đánh nhau, Họa Họa nhà bọn tui nắm vị trí thứ ba là được rồi.”
Tui yêu Thi Bách Thủy: “Còn có nam thần Bách Thủy nhà tui nữa!”
Ông ăn nhiều chút tui vẫn chưa đói: “Sao kỳ này lại đổi khách quý rồi? Dịch Kinh Hòa kia là ai vậy? Trả Tuyết Tuyết xinh đẹp lại cho tui đi!”
Nhây nhây xiêu vẹo: “Dịch Kinh Hòa là người bước ra từ chương trình tuyển tú, tham gia tuyển tú cùng năm với Tô Quân Bạch, ca hát tạm được nhưng không hot nổi, rất lâu trước kia đã từng cọ nhiệt độ của Tô Quân Bạch, chẳng qua là gần đây hình như lúc nào cũng có thể nhìn thấy bóng dáng của anh ta cả.”
Tôi yêu hết mấy anh đẹp trai trên đời này: “Chẳng lẽ mấy người không cảm thấy mong chờ người nhà của thần tượng sao? Dù sao thì tôi cũng mong chờ đến sáng ngày mai lắm rồi!”
...: “+10086.”
...
Tô Chi ngồi ở phòng khách nói chuyện phiếm cùng với người thân, đa phần đều là anh cả và cha mẹ căn dặn cô những chuyện cần phải chú ý khi đi du lịch, lớn nhỏ gì cũng quan tâm, không ngừng tranh luận.
Những chuyện này cô đều biết nên xử lý như thế nào, chẳng qua cô cũng không ngắt lời của bọn họ, cô thích cảm giác được mọi người quan tâm đến này.
Hàn Huyên sợ con gái chuẩn bị không đủ các thứ nên lại lôi kéo Tô Đông Lễ cùng nhau lên lầu kiểm tra lại một lần.
Phòng khách chỉ còn lại anh em ba người.
Tô Cảnh Chu lại căn dặn Tô Quân Bạch chăm sóc cho em gái thật tốt, không được lơ là em gái.
Tô Quân Bạch không kiên nhẫn phất tay: “Biết rồi, sao anh cũng trở nên chậm chạp lề mề thế kia?”
Tô Cảnh Chu: “Có ai nói chuyện với anh trai như em không.”
Tô Quân Bạch: “Anh chỉ nhanh hơn em có mấy phút, nếu không phải em còn chưa muốn ra thì anh cảm thấy anh có thể làm anh được không.”
Tô Cảnh Chu: “Ha ha, có nói thế nào thì em cũng là em trai thôi.”
Tô Quân Bạch: “Đó cũng là do em nhường anh, Chi Chi, em nói đúng không?”
Tô Chi: “...” Sao đến cả chuyện này cũng tranh được vậy?
Cô không biết, đừng hỏi cô.
Lâm Mạt nhắn tin cho cô, là một đường link kết nối weibo bảo cô mau bỏ phiếu đưa Lục Úc lên top.
Cô nhấp vào xem, số phiếu của Lục Úc đã được hơn một ngàn vạn, đồng thời còn đang tiếp tục tăng lên.
Số phiếu tương đương với anh hai, khó phân thắng bại. Hôm nay cô mãi bận rộn nên còn chưa bỏ số phiếu trong tay ra, thế là cô bỏ phiếu cho Lục Úc.
“Đã bỏ.”
Sao Mạt Mạt lại xinh đẹp như vậy: “Cảm ơn bảo bối Chi Chi, bé Úc nhất định phải đè Tô Quân Bạch xuống, trở thành người đứng đầu số phiếu.”
“Tô Quân Bạch ác miệng lại xấu nữa, sao lại có nhiều người thích thế chứ! Mẹ nó, số phiếu lại vượt qua bé Úc nhà tớ rồi! Mình phải đi tìm người bỏ phiếu! Chút nữa sẽ trò chuyện với cậu!”
“...”
Tô Chi nghĩ đến chuyện Lâm Mạt là fan mẹ của Lục Úc, Lục Úc và anh hai lại đối đầu, cho nên Lâm Mạt tất nhiên đã trở thành antifan của anh hai, hai người các cô còn từng cùng nhau sưu tầm những hình ảnh dìm của anh hai.
Cô vẫn chưa nói cho Lâm Mạt biết mối quan hệ của cô và Tô Quân Bạch.
Nếu như Lâm Mạt biết Tô Quân Bạch là anh hai của cô, không biết cô ấy sẽ có cảm tưởng gì nữa.
Không bao lâu sao, Lâm Mạt lại nhắn đến: “Lâu lắm rồi chúng ta không gặp nhau, gần đây cậu có rảnh hay không? Tớ đến thành phố Kinh tìm cậu chơi.”
Tô Chi: “Chắc là không được, tớ còn phải cùng anh tớ tham gia chương trình.”
Lâm Mạt gửi qua ba dấu chấm hỏi liên tiếp: “Tham gia chương trình? Tham gia chương trình gì? Anh của cậu là minh tinh?”
Tô Chi: “Ừ, chính là người mà cậu vừa mới nhắc đến.”
Lâm Mạt gửi qua mấy cái icon hoảng sợ: “Chẳng lẽ cậu là em gái của idol Lục Úc, trời ơi! Mau nói cho tới biết có đúng vậy không?”
“...” Tô Chi: “Không phải... Là người đối lập với anh ta... Tô Quân Bạch là anh tớ.”
“Thế mà là tên quỷ đáng ghét kia!”
Sau khi gửi tin xong, Lâm Mạt chợt nhận ra mình nói sai rồi, sau đó điên cuồng rút tin về.
“Đã thu hồi.”
“Đã thu hồi.”
...
Tô Chi nói với cô: “Cậu không cần phải thu hồi, anh ấy không thấy đâu.”
Tin vừa gửi đi, giọng nói u oán của Tô Quân Bạch vang lên bên tai.
“Anh thấy hết rồi.”
Anh không có ý nhìn lén, chỉ là anh có chuyện muốn dặn dò em gái.
Kết quả... Lại nhìn thấy cái thứ quỷ sứ đáng ghét ở chỗ này của em gái!
...

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.