Thái Thượng Kiếm Tôn

Chương 48: Cân Bằng Mong Manh





- Đi!
Trong mắt lộ ra sát cơ, tay Âm Dương Quỷ Đồng chỉ tới, mấy con Quỷ Đồng bất ngờ bay ra từ trên người, hung hăng cắn xé về phía Bạch Nhạc.
Ngay trước mặt Dạ Nhận, Âm Dương Quỷ Đồng tự nhiên không dám có ý nương tay, huống hồ, bản thân hắn cũng hận Bạch Nhạc tận xương, giờ có cơ hội xuất thủ, đương nhiên sẽ không chút nào do dự.
Đám Quỷ Đồng và hắn tâm huyết tương liên, lại đều hung hãn không sợ chết, một khi toàn lực thao túng, Âm Dương Quỷ Đồng tự tin, dưới Linh Phủ Cảnh, căn bản không ai có thể chống nổi nửa khắc, càng đừng nói là tiểu nhân vật như Bạch Nhạc.
Kiếm là kiếm gãy, người cũng vẻn vẹn chỉ là Dẫn Linh ngũ trọng, song chỉ cần đứng ở nơi đó, lại có thể mang đến cho người cảm giác chấn hám, một người liền đủ giữ quan ải.
Linh Tê Nghênh Khách!
Cùng là thức mở đầu cơ bản trong Linh Tê Kiếm Quyết, trước đây Âm Dương Quỷ Đồng từng thấy qua Bạch Nhạc thi triển nhiều lần, song lúc này lại phảng phất nhiều thêm một loại linh vận khó mà diễn tả bằng lời.
Vốn trong dự liệu của Âm Dương Quỷ Đồng, chỉ cần mười mấy nhịp thở liền có thể đánh gục Bạch Nhạc, thậm chí trực tiếp nghiền ép Bạch Nhạc thành phấn vụn.
Có thể nói, đại bộ phận tinh lực của hắn căn bản không dùng ở trên thân Bạch Nhạc, mà đều dùng để phòng bị Từ Phong.
Dù lúc này Từ Phong đã trọng thương, song Âm Dương Quỷ Đồng rất rõ ràng, một khi lão nhân này thật liều mạng, hắn vẫn chưa hẳn là đối thủ, hoặc nói cách khác, chí ít rất khó toàn thân mà lui.
Chỉ là, Âm Dương Quỷ Đồng làm sao cũng không nghĩ ra, chính vì ý nghĩ sai lầm này, lại trực tiếp khiến hắn trả giá thảm trọng.

Đám Quỷ Đồng đánh tới Bạch Nhạc tuy hung hãn, nhưng vấn đề lớn nhất lại ở linh trí quá kém, thậm chí có thể nói, căn bản không có linh trí, chỉ biết tấn công bằng phương thức cắn xé thô bạo.
Ỷ vào thực lực bản thân cường hoành, lại không sợ chết, cơ hồ không có điểm yếu, đối với người bình thường mà nói, quả thực là phiền phức rất vướng tay.
Khăng khăng, chút thiếu sót kia đặt ở trước mặt Bạch Nhạc lại thành trí mạng.
Luận thực lực, Bạch Nhạc chẳng qua chỉ là Dẫn Linh ngũ trọng, tự nhiên xa không lợi hại bằng đám Quỷ Đồng, song vấn đề là, một khi kiếm ý triển khai, lại cứ liên miên không ngừng!
Khắc này, ở trong mắt Bạch Nhạc, công kích của đám Quỷ Đồng thực sự quá cứng nhắc khô khan, mặc dù lực lượng mỗi một con Quỷ Đồng đều mạnh hơn hắn, nhưng chỉ cần bắt được sơ hở, không nghi ngờ liền có thể nhẹ nhàng ứng phó được.
Hơn nữa, không chỉ là ngăn đỡ, sau mấy nhịp thở ngắn ngủi thích ứng, Bạch Nhạc nắm lấy cơ hội, trực tiếp triển khai phản kích.
Cô Vân Xuất Tụ, Linh Tê Vọng Nguyệt!
Linh Tê Kiếm Quyết, thức thứ hai thứ ba tự nhiên thi triển mà ra, vẻn vẹn chỉ chớp mắt liền đã có hai con Quỷ Đồng bị trọng thương.
Tâm huyết tương liên, sắc mặt Âm Dương Quỷ Đồng không khỏi tái nhợt mấy phần, trên mặt lộ vẻ hoảng loạn, khó mà tin tưởng nhìn Bạch Nhạc.
Đáng tiếc, phát giác ra thì đã quá muộn.
Kiếm như phong lôi chợt động, thoáng chốc, Bạch Nhạc đã chuyển ra một kiếm.

Bạch hồng quán nhật!
Kiếm như bạch hồng, nháy mắt liền trực tiếp đâm tới trước mặt Quỷ Đồng, kiếm ý khủng bố nổ bung, không lưu cho Âm Dương Quỷ Đồng nửa điểm cơ hội phản ứng, một con Quỷ Đồng ở ngay trước mặt đã bị Bạch Nhạc giảo sát.
Đối với người thường mà nói, muốn tiêu diệt đám Quỷ Đồng này là điều rất khó, bởi vì không có yếu hại, thường thường phải triền đấu hồi lâu, hao hết linh lực Quỷ Đồng, khiến chúng tự động tán đi mới tính là đánh chết.
Nhưng đối với Bạch Nhạc mà nói, chỉ bằng kiếm ý tồn tại liền đủ để khiến cho linh lực trong cơ thể Quỷ Đồng tan rã, một khi bị kiếm ý xâm nhập, chớp mắt liền có thể diệt sát Quỷ Đồng.
Đạo lý trong đó, chính bản thân Bạch Nhạc đều không quá rõ ràng, nhưng lúc giao thủ lại có thể tự nhiên mà vậy thi triển đi ra.
Chờ đến khi Âm Dương Quỷ Đồng phát hiện, lại làm sao còn kịp?
- Tiểu súc sinh, ngươi muốn chết!
Trong mắt tràn đầy huyết sắc, Âm Dương Quỷ Đồng hận cực, lớn tiếng quát lên.
Thân hình hơi lắc, Âm Dương Quỷ Đồng đã lao thẳng đến chỗ Bạch Nhạc.
 
- Âm Dương Quỷ Đồng, mười năm trước đó, lão phu đã từng nói qua, ma công kia của ngươi chẳng những độc địa khó thành, hơn nữa còn sơ hở cực lớn, khó mà có được thành tựu! Mặc dù ngươi may mắn mở ra Linh Phủ, lại cũng chỉ là phế vật, một khi thực sự đụng phải cao thủ, căn bản không chịu nổi một kích.

Cười lớn một tiếng, Từ Phong cũng động.
Bản thân hắn vốn đang trọng thương, tự nhiên không nguyện tùy tiện ra tay, nhưng một khi phát hiện Âm Dương Quỷ Đồng chịu thiệt, lộ ra sơ hở, há lại sẽ bỏ qua cơ hội.
Kiếm phong hơi chuyển, nhẹ nhàng ngăn lại Âm Dương Quỷ Đồng.
- Lão thất phu, ta với ngươi không chết không thôi!
Gắt gao nhìn chằm chằm Từ Phong, trong mắt Âm Dương Quỷ Đồng hiện đầy vẻ điên cuồng, căm hận mắng to.
Chỉ là mắng thì mắng, hắn lại vẫn cứ bị Từ Phong cản lại, căn bản không thể tự thân đi đối phó Bạch Nhạc.
Như thế, trong lòng Bạch Nhạc không khỏi thở phào một cái.
Bằng tâm mà luận, đừng thấy hắn vừa mới giết chết một con Quỷ Đồng, song Bạch Nhạc rõ ràng hơn ai hết, một khi Âm Dương Quỷ Đồng xông tới, hắn tuyệt đối không phải đối thủ.
Thậm chí trong đầu Bạch Nhạc còn chớp qua một đạo ý niệm, đến lúc vạn bất đắc dĩ, dù có phải bại lộ Thông Thiên Ma Công cũng mặc kệ.
Dù sao ngang dọc đều là chết, bạo lộ Thông Thiên Ma Công, nói không chừng còn có thể đánh Âm Dương Quỷ Đồng một cái trở tay không kịp, không chừng có thể đồng quy vu tận với đối phương.
Chỉ cần mình vừa chết, để cho Vân Mộng Chân lấy về Côn Ngô Kiếm, chí ít có thể giúp Vân Mộng Chân bình yên vượt qua nguy cơ lần này.
Nháy mắt khi Âm Dương Quỷ Đồng nhào tới, trong cơ thể Bạch Nhạc thậm chí ngấm ngầm điều động Thông Thiên Ma Công, ý niệm vừa khởi liền có thể bạo phát.

Cũng may, Từ Phong lần nữa ngăn lại Âm Dương Quỷ Đồng, hóa giải nguy cơ lần này.
Mặc dù Bạch Nhạc đã sẵn sàng chuẩn bị bỏ mạng, song rốt cuộc hắn lại không ngốc, không đến lúc vạn bất đắc dĩ, đương nhiên sẽ không đi tìm chết.
Ý niệm khẽ chuyển, ánh mắt Bạch Nhạc lần nữa dừng ở trên thân đám Quỷ Đồng.
Hắn rất khó nhúng tay vào chiến đấu giữa Từ Phong và Âm Dương Quỷ Đồng, song đối phó đám Quỷ Đồng này, Bạch Nhạc lại vẫn rất có lòng tin, hơn nữa, từ phản ứng vừa nãy của Âm Dương Quỷ Đồng, tự nhiên không khó đoán ra, chỉ cần giết chết đám Quỷ Đồng, tất sẽ mang đến phiền phức cực lớn cho Âm Dương Quỷ Đồng.
Như thế bằng với là đang trợ giúp Từ Phong.
Ngay lúc này, Vân Mộng Chân và Dạ Nhận cũng lần nữa giao thủ, mặc dù kiếm trong tay bị chém đứt, thiên nhiên rơi xuống thế hạ phong, nhưng Thánh Nữ Đạo Lăng Thiên Tông nói thế nào cũng là một trong những thiên tài đỉnh cấp trên thế gian này, đến lúc thực sự phải liều mạng, Dạ Nhận thật muốn thủ thắng, há lại sẽ dễ dàng?
Chí ít trong thời gian ngắn cục diện lần nữa rơi vào thế cân bằng.
Vốn đang ở liệt thế, lúc nào cũng có thể chết đi, vô luận là ai đều không ôm theo chút tâm lý may mắn nào!
Khăng khăng đến lúc không ai còn sợ sệt, bắt đầu liều mạng, trong tuyệt cảnh lại xông ra một tuyến sinh cơ.
Ai nấy đều đang tranh thủ, chỉ cần thủ thắng ở bất kỳ khâu nào, liền sẽ có thể đánh vỡ cân bằng mong manh này.
Kết quả như thế, sợ rằng ai cũng không nghĩ tới.
 



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.