Thái Hư Kiếm Ý

Chương 28: Dắt nhau đi cướp!




*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Kiếm Chỉ Thiên Hạ và Kiếm Chỉ Giang Sơn là hai bang nhất nhì ở Hạo Khí, Cửu Châu và Cửu Châu là bang hội nhất nhì ở Ác Nhân Cốc, nghe nói đám người đó là lúc mới mở server thì liền từ server cũ tập trung tại đây, thành bá chủ một phương.
(Cửu Châu 九州 là chín khu vực hành chính của TQ thời xưa, sau dùng để chỉ TQ.
Cửu Châu 九洲 là chín châu hoặc chín đảo)
Khi nam phách nữ mới là bá chủ!
Dám ở cổng cứ điểm Ba Lăng cả bầy cả lũ quang minh chính đại mà cướp tiêu chỉ có Cửu Châu, cũng có một vài người góp vui đi trộm đầu người lẻ, lúc Tống Tu Văn bay qua chỉ thấy khắp nơi đều là tên đỏ, nhìn vào danh sách thống kê, khoảng sáu mươi bảy mươi người.
Rất nhiều Hạo Khí chạy thương bị chặn lại, vừa sống lại bên cạnh Võ Sĩ Ẩn Nguyên, đã bị đánh tiếp.
Tống Tu Văn không có nhận nhiệm vụ chạy thương, trên người cũng chưa bao giờ mang bạc vụn, cho dù chết nhiều lần cũng chỉ tốn độ bền trang bị, thuận tiện, cậu còn có thể kiếm bạc vụn…
Nhân sĩ Hạo Khí chạy thương càng ngày càng nhiều, có thể đến từ rất nhiều bang hội khác nhau, nhưng đối với Hạo Khí mà nói, Ác Nhân bên ngoài mới là kẻ thù không phải sao? Tất nhiên, cũng không thể xem thường đoàn lẻ, ở bản đồ như Ba Lăng, cho dù Cửu Châu có người chuyên chỉ huy thì sao, cổng cứ điểm Ba Lăng là địa bàn Hạo Khí, ngươi đánh nhau trên địa bản chạy thương của người ta, còn không phải đi tìm ngược sao?
Hạo Khí chiếm được điểm sống lại, đồng thời một đống người ào lên, đem Ác Nhân dồn về phía đồng hoa cải dầu, Ác Nhân chết sẽ bị kẹp chân ở doanh địa, không chết thì tiếp tục bị đuổi đánh.
Tống Tu Văn cực thích loại đánh nhau này, thứ nhất là bởi vì chút không khí, thứ hai là vì có đầu người, coi như là một đầu chó, cậu cũng biểu hiện rất khoái trá. Bất quá nếu so với Độc Kinh, cậu vẫn thích chơi Độc Kinh hơn, Độc Kinh dùng DOT rất sung sướng.
Cũng không biết có phải Tống Tu Văn quá hút cừu hận hay không, cứ như vậy đánh gần hai mươi phút, cậu cư nhiên bị ba bốn người liên tục thêm cừu sát.
Rõ ràng hiện tại bản đồ bên ngoài đều ép mở trận doanh, Hạo Khí Ác nhân có gì khác nhau đâu, còn phải phiền phức thêm cừu sát làm gì? Chỉ là cậu cũng không ngại phiền phức, chơi PVP nếu ngay cả một cừu nhân cũng không dám thêm, có chút không ổn.
Thế nhưng Tống muội, nhỏ nhát gan đó có tính sợ phiền phức…
[Cái loli đi thật đáng yêu] nói nhỏ với bạn: Anh QAQ
Bạn nói nhỏ với [Cái loli đi thật đáng yêu]: ?
[Cái loli đi thật đáng yêu] nói nhỏ với bạn: Có người thêm cừu sát em, em bên ngoài đánh không lại thì phài làm sao đây QAQ
Bạn nói nhỏ với [Cái loli đi thật đáng yêu]: khinhmiet
Tống muội là đứa trái tim đặc biệt nhỏ, có chút chuyện liền để trong lòng, đánh đại chiến buff chết một người cũng khó chịu thật lâu, trong trò chơi cùng người cãi nhau cũng chỉ là ở ngoài miệng, còn trong lòng đủ loại thắc mắc bản thân có nói sai gì không. Đơn giản mà nói, loại như Tống muội bên ngoài nhìn thì nữ vương nhưng thật ra có tính cách nhát gan sợ phiền phức, khiến Tống Tu Văn thật sự hoài nghi có phải nhỏ đầu thai lộn rồi không, sao lại là em gái cậu được chứ?
Bạn nói nhỏ với [Cái loli đi thật đáng yêu]: Em chơi Cái Bang để làm cảnh hả?
Bạn nói nhỏ với [Cái loli đi thật đáng yêu]: Độc Kinh cũng để làm cảnh?
Bạn nói nhỏ với [Cái loli đi thật đáng yêu]: Buff tú cũng làm cảnh nốt à?
[Cái loli đi thật đáng yêu] nói nhỏ với bạn: Σ( ° △ °|||)︴
Bạn nói nhỏ với [Cái loli đi thật đáng yêu]: khinhmiet
[Cái loli đi thật đáng yêu] nói nhỏ với bạn: Anh em rời đội 22 đi đánh với người khác
[Cái loli đi thật đáng yêu] nói nhỏ với bạn: Đánh với anh em vẫn sẽ ỷ lại vào anh (o)
Bạn nói nhỏ với [Cái loli đi thật đáng yêu]: …
Chuyển đề tài có chút nhanh, Tống Tu Văn căn bản không có ý gì, chờ đem phần lớn Ác Nhân Cửu Châu đuổi đi, Tống Tu Văn mới 囧囧 phát hiện mình cư nhiên bị Tống muội bỏ rơi đội JJC.
Đối với tân thủ mùa thi đấu PVP này mà nói, buff là chờ chiến giới, đa số DPS là đánh JJC đổi trang bị 480, Tống Tu Văn cũng biết tình huống mình bây giờ, đi đánh 33 không chừng chả ai thèm mang, chỉ có thể tạm thời đánh 22 trước. Ngoại trừ trang bị thời kỳ đầu ra, cậu còn phải đi đánh trang hoa, Kiếm Chỉ Thiên Hạ còn chưa lên mạng…
Đuổi Ác Nhân Cốc đi rồi, bên này Hạo Khí chạy thương thì tiếp tục chạy thương.
Tuần trước còn có thể lợi dụng bug chạy thương, tuần này cho dù là khinh công đôi Cái Bang hay là nhận nhiệm vụ xong thì mua đặc sản xong nhận lại nhiệm vụ bug đều khắc phục, nói cách khác, hiện tại chạy thương chỉ có thể thành thật mà chạy thôi.
Thiên Công Thụ bang hội có thể chọn cưỡi ngựa chạy thương, cưỡi Lục Li Thông và cưỡi Đạp Viêm chạy rất khác biệt, người ta cưỡi Lục Li Thông mới chạy nửa đường, Tống Tu Văn đã đến điểm truyền tống rồi.
Tương tự từ Nam Bình đi Lạc Đạo, Tống Tu Văn cảm thấy trực tiếp từ Lạc Đạo về Ba Lăng còn nhanh chóng hơn.
Trên thực tế, Tống Tu Văn nhặt bạc vụn trên đất cũng đủ để cậu trả hai cái nhiệm vụ.
Dù sao đồ ăn thể lực có 10 giây làm lạnh, ăn một tổ cũng phải mất hai ba phút, bất quá vì chiến giới, liều mạng!

Quanh tổng quản cứ điểm mua bán có người chọn cậu luận bàn, Tống Tu Văn vừa nhìn, lại là Diệp Trầm Uyên, là nhị thiếu hai thần binh đã “bán” cho cậu rất nhiều rương.
Chiến giới chưa lên, mùa thi đấu trước còn là bộ trang bị cơ bản kia, bất quá đồ trang sức đều đổi thành 475, trước đây Diệp Trầm Uyên có hai ba món trang sức bí cảnh, mùa thi đấu này chỉ dám dùng một, dù sao thuộc tính trang sức rất quan trọng.
Kiếm Thuần đánh với Tàng Kiếm, sơ ý một chút cũng sẽ bị đối phương mài chết, đơn giản Tống Tu Văn có ý thức, tính toán tốt thời gian Hổ Bào, thêm Tọa Vọng, cắt Khiếu Nhật cùng Tàng Kiếm giữ khoảng cách, thời gian ngắt skill dùng đầu tiên là Thiên Địa Vô Cực, quả nhiên, Diệp Trầm Uyên chỉ dùng Vân Phi để dụ cậu ngắt.
Cùng Tàng Kiếm hay được so với chức nghiệp chân dài, Kiếm Thuần chân ngắn hình như có vẻ rất vụng về, Diệp Trầm Uyên chơi Tàng Kiếm không giống như chơi Cái Bang không đầu không đuôi, Tống Tu Văn cũng vì bắt được kẽ hở của y mới chế trụ được, cũng chính vì kẽ hở, cậu mới có thể chuyển tình thế.
Đáng tiếc, thương tổn của cậu không thể so với hai thần binh, cho nên dù cậu chiếm thế thượng phong, cuối cùng người uống trà vẫn là cậu.
[Diệp Trầm Uyên] nói nhỏ với bạn: hey
Bạn nói nhỏ với [Diệp Trầm Uyên]: …
[Diệp Trầm Uyên] nói nhỏ với bạn: Ta đột nhiên phát hiện mình có hảo hữu mi
[Diệp Trầm Uyên] nói nhỏ với bạn: Em gái, cô thật là sắc bén
Tống Tu Văn biểu thị, cậu không biết người này.
[Diệp Trầm Uyên] nói nhỏ với bạn: Em gái sao cô không để ý người ta mohoi
Bạn nói nhỏ với [Diệp Trầm Uyên]: Ta đang làm nhiệm vụ
Bạn nói nhỏ với [Diệp Trầm Uyên]: Với lại ta cũng không phải em gái, ta là con trai
Diệp Trầm Uyên không mật lại cậu, Tống Tu Văn tâm có chút nhàn nhạt.
Lúc trước cậu không nói mình cùng Diệp Trầm Uyên có bao nhiêu quen thuộc, tốt xấu gì hồi cấp ba mươi cũng từng cắm cờ qua, lúc tốt nghiệp còn cùng nhau đánh JJC, sau lại còn giao dịch nhiều rương như vậy, chưa gì đã bị ngưới ta quên cảm giác thật không tốt.
Sau khi liên tục chạy thương mười lần, Tống Tu Văn liền đi đánh vài con quái, hái cỏ hay không hái cỏ cũng không ý nghĩa, chiến giới cũng không nhiều, một lần hái là mười cái, còn không nghĩ tới đi qua chút đã bị quái đánh chết.
Không có hằng ngày Mã Nguy Dịch rất trống trỗng, sau khi chạy thương xong liền không có chuyện gì làm, Kiếm Chỉ Thiên Hạ nói tối nay mở đoàn giúp cậu đánh trang hoa, lúc này mới là buổi chiều thôi.
Đúng rồi, Ác Nhân có thể tổ đoàn đến Ba Lăng cướp tiêu, có phải bọn cậu cũng có thể đến địa bàn người ta cướp tiêu hay không?
Tống Tu Văn càng nghĩ càng thấy có thể làm, liền trên kênh đồng mình gõ chữ —–
[Đồng minh][Kiếm Chỉ Dương Tuyết]: Xin hỏi Ác Nhân chạy thương ở đâu
[Đồng minh][Khí chất một đóa hoa]: Long Môn – Côn Lôn – Mã Nguy Dịch
[Đồng minh][Kiếm Chỉ Dương Tuyết]: haha có ai đi cướp tiêu không
[Đồng minh][Khí chất một đóa hoa]: so
[Đồng minh][Ám Trần Di Tán]: Có
[Đồng minh][Cỏ Lau Xanh Biếc]: Buff theo có thể kiếm bạc vụn không toi
[Đồng minh][Kiếm Chỉ Dương Tuyết]: Tất nhiên có nguyhiem
[Đồng minh][Bức Vương Cánh Xanh]: Còn có tui, tui cũng đi!!!
[Đồng minh][Khúc Vân]: Ý Long Vương cưng hôm nay không mở đoàn sao
[Đồng minh][Bức Vương Cánh Xanh]: Còn sớm mà, tối mở lại, trước đi cướp tiêu chơi cho vui tý nguyhiem
Vì vậy, một đám người trùng trùng điệp điệp kéo nhau đi Hoang Mạc Long Môn.
Giống như bang Cửu Châu đến Ba Lăng cướp tiêu, đại bang hội hàng đầu Hạo khí chặn ở chỗ Long Môn đi Côn Lôn nhất định phải đi qua, Ác Nhân đối với việc này cực kỳ tức giận. Trước khí Ác Nhân còn chưa tập hợp đủ người, bọn họ rất tự tại, cũng rất bị người hận.
Lúc thành công nhận được thêm cừu sát của bốn người, Ác Nhân rốt cục tập hợp rất nhiều người, Tống Tu Văn không tiếp tục phóng túng —– Ông ngoại cậu tới.

Ông ngoại Tống Tu Văn năm nay đã bảy mươi tuổi, nhìn thoáng qua, rất giống với nam nhân năm mươi tuổi, tóc chỉ có vài sợi bạc, trên mặt nếp nhăn hầu như không thấy, cho nên mỗi lần gặp nhau Tống ba đều không thích đi với ba vợ.
Ông ngoại có tổng cộng ba con trai một con gái, con cháu đầy đàn, ngài thích nhất là đôi nam nữ của con gái, cũng chính là Tống Tu Văn cùng em gái cậu Tống Gia Mẫn. Đối với vị lão nhân này, Tống Tu Văn cùng Tống muội đều rất hiếu kính.
Hôm nay ông ngoại cố ý đến nhìn chân của Tống Tu Văn, còn thuận tiện mang canh gà cho cậu.
Ông ngoại danh tiếng trong giới trung y không chỉ cao, còn biết nấu canh rất ngon, lúc Tống ba cùng Tống mẹ tuổi trẻ đều theo đuổi sự nghiệp nên Tống Tu Văn cùng Tống muội đều ở với ông ngoại, bọn họ là ăn canh của ông mà lớn lên, đôi khi rảnh rỗi bọn họ liền mặt dày đi ăn chực canh. Nhưng vì ông ngoại dù sao cũng đã bảy mươi tuổi, bọn họ không dám để ông mệt nhọc quá.
Ở trước mặt ông ngoại, Tống Tu Văn cùng Tống muội đều cực kỳ ngoan ngoãn, Tống muội đem lên cho ông ngoại món cua hồng bào ngài thích nhất, Tống ba ở một bên cay đắng ăn, con gái của ông chưa từng hiếu thuận với ông như vậy!
“Ông ngoại, con nghe lời ông tĩnh dưỡng rất tốt, chắc là không sao chứ?” Tống Tu Văn thật ra muốn hỏi cậu có cần uống thuốc nữa không, thuốc Đông y đen thui thực khiến cậu đau khổ mà!
Ông ngoại khẽ vuốt cằm, hỏi: “Mấy bữa này nghỉ ngơi ra sao?”
“Mỗi ngày đều ngủ sớm dậy sớm!” Tống Tu Văn vỗ ngực đảm bảo, nói xong mới nhớ tới, hình như mấy hôm trước có đánh JJC với ai đó tới khi JJC đóng cửa…
Ông ngoại hài lòng gật đầu, lúc này mới đặc xá cho Tống Tu Văn, “Bắt đầu từ mai không cần uống thuốc, chân có thể động một chút, nhưng không thể quá sức, lúc đi lại cũng không thể quá lâu, hiểu không?”
“Hiểu rõ!” Tống Tu Văn lập tức gật đầu như giã tỏi, chỉ cần không phải uống thuốc Đông y thì cái gì cũng tốt.
“Ông ngoại, ngày mai ông có rảnh không?” Tống muội cũng bu lại, cười như tiểu hồ ly.
“Chuyện gì?”
“Con muốn mời ông ngoại anh tuấn bất phàm của con làm người mẫu, hắc hắc.” Tống muội tỏ vẻ nịnh nọt, ngoại trừ nhờ anh của nhỏ làm người mẫu ra, nhỏ thích nhất chính là ông ngoại khí độ bất phàm này của nhỏ.
Vì vậy, Tống mẹ cũng ghen tỵ, tại sao con gái của bà không nghĩ đến việc nhờ bà làm người mẫu vậy QAQ

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.