Từ Nghĩa Lâm lắc đầu thở dài, ông ta không còn chút hy vọng nào đối với Liễu Thanh Dương nữa, những người khác lại không ngừng cười chế nhạo.
Họ gửi đến một túi đầy ắp dược liệu, còn có một lò luyện đan. Đan Bảo các chuẩn bị mọi thứ thật chu đáo, cân nhắc chu toàn.
Hắn đóng cửa viện lại, bình thường cũng không có ai lui tới nên rất yên tĩnh.
Hắn đổ tất cả các dược liệu ra sân, chất đống trong sân. Trong viện tử có một cái giếng, hắn lấy một ít nước sạch, lại mang một cái bồn tắm lớn đến.
Không có đan hỏa nên chỉ có thể tìm một ít củi khô. Sau khi nhóm lửa, hắn bỏ hết số dược liệu đó vào lò luyện đan.
Thối Thể Dịch không được xem là đan dược cấp một, chỉ dùng để ngâm cơ thể, nhưng lại có hiệu quả bất ngờ, thích hợp nhất để tôi luyện gân cốt.
Lần đầu tiên luyện chế có chút không quen tay, nhưng sau khi thành thạo, thủ thuật đột nhiên tăng nhanh, một mùi thuốc nồng nặc quanh quẩn trong sân.
Phải mất rất lâu mới có thể luyện chế ra một chậu Thối Thể Dịch, hắn đổ một phần ba số thuốc vào bồn tắm, c ởi sạch quần áo, chỉ để lại một chiếc qu@n lót, rồi ngâm cả cơ thể vào bồn tắm.
Cơn đau tê buốt xuyên qua lỗ chân lông thâm nhập vào gân mạch, làm sạch bụi bẩn bên trong.
Thái Hoang Thôn Thiên Quyết chạy khắp cơ thể, linh khí ở trong sân tạo thành một vòng xoáy, luẩn quẩn trên đỉnh đầu Liễu Thanh Dương.
Thôn Thiên Thần đỉnh điên cuồng hấp thụ tạo thành chất lỏng, có thể giúp hắn nhanh chóng nâng cao cảnh giới và sớm đột phá lên cảnh giới Tiên Thiên.
Gân mạch truyền đến cảm giác đau nhói, phù sa trong nước tràn ra theo lỗ chân lông. Nước trong thùng gỗ dần dần chuyển sang màu nâu sẫm, vẫn đang biến đổi không ngừng.
Từ trong thùng gỗ, mùi tanh hôi bốc lên nồng nặc.
Tu luyện được một canh giờ, hắn đứng lên. Mỗi một tấc xương cốt đều cảm thấy nhẹ nhõm, toàn thân thư thái, cảm thấy như các bộ phận trong cơ thể được gột rửa qua một lần.
“Thoải mái quá!”
Hắn đứng ở giữa sân, thi triển một bộ quyền pháp để thích ứng với những thay đổi do cơ thể mang lại.
Hắn lấy khăn mặt lau mồ hôi trên trán rồi khoanh chân ngồi xuống, có rất nhiều bí kíp võ công hiện lên trong đầu.
“Công pháp đã được giải quyết rồi, tiếp theo là phải tu luyện võ thuật. Kiếp trước ta vẫn luôn sử dụng đao, kiếp này ta vẫn chọn đao vậy.”
Trong các môn võ thuật, muốn chọn được một cái là cực kỳ khó, nó vừa phải phù hợp với bản thân, vừa phải phù hợp với thế giới này, càng phải phù hợp với cảnh giới hiện tại.
Cấp bậc võ thuật quá cao, chân khí không có cách nào kích hoạt, trái lại còn làm cơ thể tổn thương.
“Chọn ngươi nha, Huyết Hồng đao pháp!”
Đao khí bừng bừng, thế nhưu chẻ tre, đây chính là chỗ kì diệu của Huyết Hồng đao pháp.
Tổng cộng có bảy chiêu, hết chiêu này đến chiêu khác, đao nào cũng chí mạng, tấn công chính là cách phòng thủ tốt nhất. Huyết Hồng đao pháp có thể vừa tấn công vừa phòng thủ, khi xuất đao nhất định sẽ giết người.
Hắn lấy ra một thanh trường đao từ trong phòng ra, nhưng dùng không được thuận tay cho lắm, bây giờ cứ tạm thời sử dụng đã, ngày mai sẽ đến cửa hàng vũ khí của gia tộc để tìm vũ khí thích hợp.
Cầm đao!
Xuất đao!
Cầm đao!
Xuất đao!
Liễu Thanh Dương cứ lặp đi lặp lại hành động đó mà không biết mệt mỏi, mồ hôi đã ra ướt đẫm quần áo.
Không biết từ khi nào, mặt trời đã lặn xuống. Trải qua thời gian rất lâu, hắn cứ liên tục thực hiện các động tác xuất đao rồi lại thu đao.
Trước mặt hắn đặt một chiếc cọc gỗ, ở vị trí trung tâm đánh dấu một ký hiệu. Khi mới bắt đầu, vị trí đao rơi cách mục tiêu rất xa.
Thời gian trôi qua, cứ xuất ra ba đao liên tiếp thì có một đao có thể đâm trúng mục tiêu, độ chính xác không ngừng được nâng cao.