Thái Cổ Thần Vương

Chương 448: Trần vương chết




Thân ảnh yêu dị anh tuấn, chim đại bàng.
Còn cả chín tuyệt học của Đại Hạ là Huyết Chi Chú Ấn và Đấu Chuyển Tinh Di nữa. Tuy rằng trước đó Tần Vấn Thiên không am hiểu chín đại tuyệt học của Đại Hạ, nhưng hắn chiếm được bia thần Giám Thiên, vậy nên nếu hắn am hiểu bất kỳ loại nào trong chín đại tuyệt học của Đại Hạ giống đám người Âu Dương Cuồng Sinh thì cũng không có gì lạ.
Nghĩ đến đây, Trần Vương ngẩng đầu nhìn thân ảnh đứng trên đại bàng giữa không trung kia. Trái tim hắn đập thình thịch, sắc mặt lập tức trở nên trắng bệch. 
Là hắn!
Nhất định là hắn!
Trên Đan Vương điện hắn không hề chết, bây giờ hắn lại hóa thân thành một người khác mà trở về. 
Huyết mạch của hắn dường như mạnh hơn khiến hắn tựa như yêu chi quân chủ, quân lâm thiên hạ. Huyết mạch bộc phát giúp hắn phá tan trói buộc cảnh giới, có khí tức Thiên Cương cảnh tầng ba cường đại.
Nghĩ đến khả năng chiến đấu vượt cấp của người này, Trần Vương đột nhiên hô lớn với Trần Tiêu:
- Là Tần Vấn Thiên, Tiêu thúc, chúng ta đi. 
- Tần Vấn Thiên.
Nghe thấy cái tên này thì trong đầu Trần Tiêu cũng run lên. Cái tên này thật sự quá quen thuộc. Hơn một năm trước đây, có ngóc ngách nào trên Đại Hạ mà không bàn luận về Tần Vấn Thiên, kẻ đứng đầu bảng Thiên Mệnh cầm yêu kiếm trong tay hóa thân cổ yêu một mình hủy Đan Vương điện chứ. Đây đúng là Tần Vấn Thiên sao?
Một luồng ý chí sắc bén bộc phát ra, vương giả chi kiếm chợt hiện, đó là Võ Mệnh Thiên Cương của Tần Vấn Thiên. 
- Xoẹt!
Đấu Chuyển Tinh Di, Tần Vấn Thiên cầm vương giả chi kiếm trong tay chợt biến mất. Thần sắc của Trần Tiêu đại biến, trong nháy mắt cũng sử dụng Đấu Chuyển Tinh Di rời đi. Hai người hóa thành đốm sáng trong hư không, rốt cuộc có một tiếng kiếm ngâm vang lên, trong hư không chợt có máu tươi bắn ra.
Chỉ thấy một thân ảnh gào thét lao qua, thân thể Trần Tiêu rơi xuống phía dưới. Người này có thực lực Thiên Cương cảnh tầng bốn vô cùng mạnh mẽ, nếu đối chiến chính diện với Tần Vấn Thiên có khi còn chiến đấu được một lúc, nhưng điều đầu tiên hắn nghĩ tới là chạy trốn. Dưới Đấu Chuyển Tinh Di lại thêm cảm giác mạnh mẽ của Tần Vấn Thiên nắm bắt được mỗi một lần hắn dịch chuyển, võ đạo ý chí kiếm âm bạo phát, khi kiếm ngâm cũng là lúc kiếm đoạt mạng. 
Trong nháy mắt Trần Tiêu chạy đi thì Trần Vương lập tức trốn về hướng ngược lại, nhưng lại bị chim đại bàng ngăn cản. Chim đại bàng chưa bao giờ xuất thủ nhưng có tốc độ cực nhanh, lại quấn lấy hắn một lúc, chỉ trong một chốc thôi nhưng Tần Vấn Thiên đã đáp xuống kề bên. Hắn từ trên không lơ lửng xuống đi tới trước mặt Trần Vương, sát ý trong mắt lóe lên không hề che giấu.
- Tần Vấn Thiên, hôm nay nếu ngươi thả ta rời đi thì ta nhất định sẽ thuyết phục gia tộc xóa bỏ ân oán giữa chúng ta.
Trần Vương nhìn thấy Tần Vấn Thiên đi tới thì lập tức mở miệng nói. Lúc này với hắn mà nói thì quan trọng nhất chính là giữ lại được tính mạng. Lúc trước hắn thua trong tay đối phương đã không tiếc dùng cả báu vật bảo mệnh, lại vì một cơn tức giận, hơn nữa có cường giả Thiên Cương cảnh tầng bốn là Trần Tiêu trợ trận nên lập tức đuổi giết ngược lại 
Nào ngờ đối phương lại là Tần Vấn Thiên, hơn nữa vẫn luôn che giấu thực lực thật sự, đến lúc này thì có hối hận cũng đã muộn màng.
Nếu biết người này là Tần Vấn Thiên thì hắn chắc chắn sẽ không truy sát đến tận đây.
Kiếm ý tràn ngập, Tần Vấn Thiên không đáp lời Trần Vương. Bước chân giẫm nhẹ xuống, một luồng uy áp khiến Trần Vương hít thở không thông bủa vây lấy hắn. 
Chậm thì sinh biến, mặc dù hắn đã dẫn hai người Trần Vương cách xa những người khác, nhưng cũng phải giết chết hắn ta nhanh một chút để tránh xảy ra bất trắc gì. Trên đời này bất cứ chuyện gì cũng có thể xảy ra. Ngày trước lúc trên Đan Vương điện có ai lại dám nghĩ hắn có thể dùng một kiếm chém Đan Vương điện thành hai đoạn, vì vậy hắn có thể cuồng ngạo nhưng sẽ không bao giờ khinh địch.
- Xoẹt!
Ánh sáng bạo phát, thân ảnh của Trần Vương đột nhiên xuất hiện trước mặt Tần Vấn Thiên. Người khổng lồ bằng dung nham trực tiếp lao lên, hóa thành chất lỏng dung nham đánh về phía Tần Vấn Thiên. Trần Vương cũng không phải kẻ tốt lành gì, lúc đang nói chuyện thì hắn đã làm xong chuẩn bị cho tình huống xấu nhất. 
- Xoẹt!
Gió ngâm khẽ, kiếm của Tần Vấn Thiên lóe lên một cái rồi biến mất, kiếm quang trực tiếp xẹt qua yết hầu của Trần Vương.
Chỉ thấy thân thể Trần Vương cương cứng tại đó, hai tay ôm kín yết hầu, trong mắt lộ ra vẻ không cam lòng. 
Hắn không cam lòng, hắn là Trần Vương, là thiên kiêu của Trần gia.
Hắn không cam lòng, hắn có khả năng sẽ trở thành lãnh tụ tương lai của Trần gia. Hắn đã lấy được một tấm cổ lệnh, sẽ có cơ hội ra khỏi hoàng triều Đại Hạ đi đến thánh địa thí luyện.
Nhưng bây giờ, kẻ kiêu ngạo như hắn lại phải bỏ mạng. 
Nhớ lại từng chuyện đã qua, tất cả cứ như một giấc mơ. Từ khi nghe được tên của Tần Vấn Thiên, dường như cuộc đời hắn đã lặng lẽ thay đổi, trở thành một cơn ác mộng.
Còn nhớ rõ lần đầu tiên nhìn thấy Tần Vấn Thiên thì hẳn là ở Trần gia. Hắn đứng từ xa liếc nhìn Tần Vấn Thiên đi theo Âu Dương thế gia cùng bước vào Trần gia. Người này khiêu chiến mấy tên thanh niên Trần gia phô bày thực lực phi phàm. Có điều khi đó hắn thậm chí còn không thèm nhìn thẳng Tần Vấn Thiên lấy một cái, hắn căn bản không ngờ thanh niên thiếu thường thức ngày đó sẽ trở thành cơn ác mộng của mình.
Sau đó, trên bảng Thiên Mệnh Tần Vấn Thiên bắt đầu bộc lộ tài năng, đánh bại hắn lấy được hạng nhất. Trần Vương hắn mấy năm trước sống trong cái bóng của Hoa Thái Hư, mấy năm sau lại sống trong cái bóng của Tần Vấn Thiên kia. Đến bây giờ hắn lại ngã xuống trong tay Tần Vấn Thiên. 
Trước khi chết, hắn bỗng nhiên nhớ lại một câu nói: Hoàng triều Đại Hạ có bao nhiêu nhân vật kiệt xuất, rồi lại có bao nhiêu người có thể đứng vững trên đỉnh cao, dõi mắt ngắm nhìn giang sơn.
Trần Vương nhắm hai mắt lại, thân thể hắn rơi xuống phía dưới. Thân hình Tần Vấn Thiên lóe lên, bàn tay vung lên cuốn lấy thân thể Trần Vương, lập tức đi về phía trước, sau đó cũng quấn lấy thân thể Trần Tiêu. Lúc này hắn mới đáp xuống trên lưng đại bàng, xông thẳng lên trời đi về phương xa.
Sau một ngày, kết cuộc của trận đại chiến hôm qua đã khiến toàn thành Khâm Châu chấn kinh. Đám người Âu Dương Cuồng Sinh phần lớn đều bình yên vô sự quay trở về thế lực của riêng mình. Nhưng mà cường giả Trần gia, Hoa gia, Vương gia cùng với Cửu Huyền cung thì lại không trở về. 
Thế lực cấp bá chủ tranh phong, hai phe đều cực kỳ thảm liệt thì còn đỡ, nhưng một bên bị diệt hoàn toàn càng khiến bầu không khí trở nên ngưng trọng hơn hẳn. Không khí nặng nề như một cơn giông bão bị đè nén khiến người ta hít thở không thong trước khi cuộc chiến bảng Thiên Mệnh bắt đầu.
Đặc biệt là trong đám người biến mất thuộc Đại Nhật Trần gia còn có một nhân vật cực kỳ nổi bật là Trần Vương.
Thiên kiêu Trần Vương của Đại Nhật Trần gia mất tích, không trở về nữa. Nghe nói trước khi hắn mất tích thì đã phát ra tín hiệu xin giúp đỡ, sau đó người Trần gia đột phá vòng vây đi tìm hắn nhưng lại không tìm được, ngay cả thi thể cũng không nhìn thấy đâu. Còn có một vị cường giả tên là Trần Tiêu với tu vi Thiên Cương cảnh tầng bốn đi tìm Trần Vương cũng không hề quay về. 
Tuy rằng hào quang của Trần Vương bị Hoa Thái Hư và Tần Vấn Thiên che lấp, nhưng hắn vẫn đứng hạng nhì trên bảng Thiên Mệnh hai lượt, là nhân vật thiên kiêu hàng thật giá thật, vượt cấp khiêu chiến cũng là chuyện vặt. Hắn cũng là một trong những người được lựa chọn để trở thành lãnh tụ tương lai của Trần gia. Hắn biến mất khiến cho mọi người đoán được sẽ có một cơn sóng gió mạnh mẽ cỡ nào dấy lên. Nhóm thế lực Âu Dương thế gia đều đóng cửa không ra, thậm chí bọn họ còn điều động cường giả từ trong gia tộc đến đây ứng đối đề phòng chuyện có thể xảy ra. Bọn họ đã bị Trần gia theo dõi sít sao.
E rằng lúc này Trần gia đang thương lượng xem nên hành động thế nào.
Có rất nhiều thân ảnh tụ tập ở trong một tòa đại điện rộng lớn của Trần gia. Người cầm đầu chính là một người có tướng mạo uy nghiêm, nhưng trong ánh mắt lại lộ ra vẻ âm trầm. 
- Đã điều tra rõ ràng chưa?
Người này mở miệng hỏi.
- Vẫn chưa, đang theo dõi sát sao đám người tham dự vào trận chiến hôm đó, có thể bắt giữ bất kỳ lúc nào. 
Trần Phàm đứng bên dưới đáp lại.
- Ừ.
Người cầm đầu nhẹ nhàng gật đầu. Trần Vương rõ ràng đã bỏ mình, điều đó là chắc chắn, nhưng nhất định phải tra rõ xem là ai làm. 
- Trần Vương đã chết, chuẩn bị chọn lựa ra một hậu bối phù hợp để dốc sức bồi dưỡng lại lần nữa. Ngoài ra, nhất định phải thu hồi tấm lệnh bài trên người Trần Vương không tiếc bất kỳ cái giá nào.
- Dạ.
Mọi người rối rít gật đầu, rõ ràng bọn họ cũng hiểu được tấm cổ lệnh đánh mất trên người Trần Vương kia tuyệt đối không thể bỏ qua. 
- Không ngờ vừa thưởng cổ lệnh cho Trần Vương không bao lâu thì đã xảy ra chuyện như thế, xem ra có thể là bọn chúng là nhằm vào cổ lệnh, bằng không thì ai có thể giết chết Trần Vương và Trần Tiêu được chứ.
Có người mở miệng nói khiến không ít người khẽ gật đầu. Có lẽ cuộc chiến này chính là âm mưu nhằm vào cổ lệnh, nếu là như vậy thì mọi chuyện sẽ rắc rối hơn rồi.
- Trước tiên cứ chuẩn bị khống chế những kẻ tham dự vào chuyện hôm qua trước, dò xét chúng xong thì sẽ biết thôi. Nếu như thật sự có người nhằm vào cổ lệnh thì nhất định phải điều tra cho ra là thế lực nào. Cổ lệnh này không phải thứ bọn chúng có thể nuốt nổi. 
Người cầm đầu truyền lệnh.
Người trong nhóm thế lực của Âu Dương thế gia, Huyền Âm điện, Khương gia mấy hôm nay đều đóng cửa không ra. Bọn họ cũng không ngờ Trần Vương sẽ chết, hơn nữa dường như Trần gia đã vận dụng một nguồn lực vô cùng đáng sợ theo dõi hành động của bọn họ, tựa như thật sự bị chọc giận rồi. Lúc này bọn họ nhất định phải hết sức cẩn thận.
Có điều Trần gia cũng không dám phát động chiến tranh toàn diện. Bọn họ cũng hiểu rõ, một khi phát động chiến đấu thì sẽ gây ra nhiều hậu quả rất đáng sợ, nên ai cũng dè dặt cẩn thận cả. 
Tần Vấn Thiên thì còn chưa biết chuyện xảy ra ở thành Khâm Châu.
Lúc này hắn đang sửa sang lại mớ tài nguyên lấy được trong nhẫn thần văn. Thứ nhiều nhất bên trong đương nhiên là Tinh Vẫn thạch. Tu sĩ Võ Mệnh tu hành chính là dùng Tinh Vẫn thạch tích tụ mà thành. Cảnh giới càng cao thì số lượng Tinh Vẫn thạch cần dùng lại càng khủng bố. Hôm qua chém giết nhiều cường giả Thiên Cương như thế nên số lượng Tinh Vẫn thạch lấy được khiến hắn vô cùng kinh hỉ. Đồng thời cũng không thiếu thần thông cùng với những bảo vật khác, có điều đối với hắn mà nói thì không dùng được gì nhiều.
Chỉ thấy lúc này trong lòng bàn tay Tần Vấn Thiên xuất hiện một tấm cổ lệnh. Trên cổ lệnh này lại tràn ngập một luồng khí tức vô cùng thần bí, dường như có chỗ phi phàm. 
Tấm lệnh bài này chính là thứ hắn lấy được trên người Trần Vương. Tần Vấn Thiên cũng không biết nó dùng để làm gì. Có điều Trần Vương đặt cổ lệnh ở vị trí tốt nhất trong nhẫn thần văn, xung quanh đều là bảo vật vô cùng quý báu. Từ vị trí thôi cũng có thể thấy được mức độ coi trọng của Trần Vương đối với cổ lệnh này.
Ánh mắt Tần Vấn Thiên lóe lên, hắn sớm đã không phải người mới ra giang hồ, đã trải qua rất nhiều chuyện trong ngần ấy năm, hắn có thể cảm nhận được chỗ phi phàm của tấm cổ lệnh này.
Thử dùng ý thức xâm nhập vào trong, Tần Vấn Thiên lại phát hiện căn bản không xâm nhập được mà bị một luồng sức mạnh kỳ diệu ngăn cản lại. 
“Trần Vương coi trọng nó như vậy, có cơ hội nhất định phải bắt lấy cường giả Trần gia hỏi thử xem.” Tần Vấn Thiên thu cổ lệnh vào, lập tức đứng lên, thân hình lóe lên, lại đi về phía thành Khâm Châu lần nữa. Chỉ thấy đường nét trên mặt hắn bắt đầu vặn vẹo lại đổi thành một khuôn mặt khác. Tiểu Hỗn Đản cũng biến hóa thành một con yêu sư không lấy làm nổi bật.
Trận đại chiến hôm qua đã kết thúc, không biết thế cục thành Khâm Châu bây giờ ra sao, cho nên hắn phải cẩn thận một chút!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.