Thái Cổ Thần Vương

Chương 422: Giết sạch




Trong mắt Lạc Hà lóe lên một tia sáng sắc bén, nhìn chằm chằm vào Tần Vấn Thiên.
Thuật Đấu Chuyển Tinh Di này mặc dù nói là nằm trong tay Khâm Thiên các, nhưng từ cuộc chiến bảng Thiên Mệnh lần trước thì chín tuyệt học của Đại Hạ đã bị lưu truyền ra ngoài, Trần Vương, Thạch Phá Thiên đều có tu hành Đấu Chuyển Tinh Di. Vì vậy, Trần gia và Thạch gia đều có khả năng ẩn giấu một vài nhân vật biết sử dụng nó, nếu họ muốn cưới Mạc Khuynh Thành thì cũng không có gì lạ.
Điều làm Lạc Hà bất ngờ chính là khi người này dùng Phương Thiên Hoạ Kích chiến đấu đều là dùng chiêu thức đơn giản nhưng lại hữu hiệu nhất để đánh bại đối thủ của mình, cho nên căn bản không thể nhìn ra hắn am hiểu thuật thần thông hay ý chí võ đạo nào. Như vậy cũng có nghĩa là không cách nào nhìn thấu người này rốt cuộc có thân phận gì.
Có điều qua vòng chiến này, người đối chiến với hắn ở vòng tiếp theo nhất định phải ứng phó cẩn thận hơn.
Người này am hiểu Đấu Chuyển Tinh Di, nếu có người khinh thường không cẩn thận giống như Tiêu Vũ thì nhất định sẽ bị một kích lấy mạng, ngay cả cơ hội phát huy thực lực cũng không có.
Mặc dù người của Trích Tinh phủ rất tức giận, nhưng lại không làm được gì cả. Tuy nhiên họ cũng đã quyết định, sau khi chuyện này chấm dứt cần phải điều tra ra thân phận người đó.
Người này ra tay giết chết người của Trích Tinh phủ không hề lưu tình.
Vòng chiến đấu này vừa chấm dứt, trên sân rộng chỉ còn lại sáu người có thể bước tiếp vào vòng trong. Chỉ cần thêm một vòng đấu nữa là có thể loại bỏ thêm ba người, chừa lại ba người mạnh nhất để lựa chọn.
Sáu người còn lại hiện tại gồm có Trần Liệt, Vương Nhất Phi, Hoa Thịnh, Thạch Cuồng, Long Viêm, Tần Vấn Thiên.
Trần Liệt là người của Đại Nhật Trần gia, huynh trưởng của Trần Vương.
Vương Nhất Phi là người của Vương gia.
Hoa Thịnh là người của Hoa gia.
Thạch Cuồng là người của Cuồng gia.
Long Viêm là người của điện Thú Vương.
Chỉ có mình Tần Vấn Thiên tay cầm Phương Thiên Hoạ Kích là không ai biết rõ thân phận thật sự của hắn.
- Sáu người loạn chiến để loại từng người một.
Trong mắt Lạc Hà loé lên ánh sáng lạnh lùng. Lời của bà ta vừa chấm dứt thì mọi người lập tức nhìn chằm chằm sáu người đứng giữa sân rộng.
Lạc Hà muốn bọn họ đấu với nhau.
Trong mắt Trần Liệt bùng lên ngọn lửa, ánh sáng lấp lánh, huyết mạch Đại Nhật trong cơ thể sôi trào, một cỗ khí tức che trời lan toả ra khiến mọi người không dám đến gần.
Trần Liệt này hẳn cũng có tu hành bí pháp cùng với thuật thần thông Đấu Chuyển Tinh Di mà Trần Vương chiếm được lúc trước, lại thêm thực lực Thiên Cương cảnh tầng ba, có thể nói là cực kỳ mạnh mẽ.
Hiện tại không ai có gan ra tay với Trần Liệt, rất có thể hắn ta sẽ là người lựa chọn cuối cùng của Đan Vương điện Lạc Hà.
Ánh mắt của Trần Vương đứng ở vị trí Trần gia chợt loé, qua vòng chiến này, Trần Liệt nhất định có thể vào tam giáp, hắn ta sẽ cưới Mạc Khuynh Thành.
Hôm nay, hắn ta muốn xem Tần Vấn Thiên có xuất hiện hay không.
Ánh mắt lạnh như băng quét nhìn thanh yêu kiếm đứng sừng sừng ở phương xa, chỉ mong Tần Vấn Thiên đừng để bọn họ thất vọng.
Trần Liệt không di chuyển, Vương Nhất Phi cũng không di chuyển, nhưng Hoa Thịnh và Thạch Cuồng lại hai mắt nhìn nhau, hai người tiến về phía đối phương, trong chớp mắt đã bùng phát đại chiến.
Thực lực của Hoa Thịnh và Thạch Cuồng đều rất mạnh, tấn công vô cùng cuồng bạo. Những người khác cũng chỉ đứng im nhìn hai người họ chiến đấu.
- Ngươi đi đánh lén một trong hai người đó.
Chỉ nghe một thanh âm truyền vào tai Tần Vấn Thiên, hắn nghe vậy thì đanh mặt lại. Đây là thanh âm của Trần Liệt, xem ra những người này vẫn luôn âm thầm truyền tin với nhau.
Tần Vấn Thiên không hề di chuyển, vẫn im lặng đứng nguyên.
Trần Liệt nhíu mày, tiếp tục lạnh lùng nói:
- Cho ngươi thêm một cơ hội nữa đấy.
Nhưng Tần Vấn Thiên vẫn đứng im không di chuyển, chợt thấy Long Viêm đang đi về phía hắn. Còn Vương Nhất Phi thì bỗng tấn công về phía Hoa Thịnh và Thạch Cuồng đang đấu với nhau.
Cánh tay của Long Viêm nhanh chóng biến ảo thành cánh tay yêu thú vô cùng đáng sợ, trong mắt hắn ta cũng phóng ra yêu khí kinh người.
Long Viêm của Thú Vương điện cũng có huyết mạch bán thú nhân, trong cơ thể chảy dòng máu của viêm long, thực lực cuồng bạo, háo sắc tham lam.
- Cô gái đó nhất định sẽ là của ta.
Long Viêm lạnh lùng nói, vừa dứt câu liền tấn công nhắm về phía Tần Vấn Thiên, tốc độ nhanh như tia chớp.
Cánh tay yêu thú nọ quét mạnh về phía Tần Vấn Thiên, trong hư không chợt xuất hiện móng vuốt sắc bén của viêm long, lòng bàn tay tựa hồ có dung nham nóng chảy đáng sợ lưu chuyển, có thể biến người thành chất lỏng trong chớp mắt.
Long Viêm có thực lực Thiên Cương cảnh tầng ba, sức mạnh tuôn ra vô cùng mạnh mẽ cuồng bạo.
Trên Phương Thiên Hoạ Kích của Tần Vấn Thiên bỗng thẩm thấu ra một luồng sức mạnh cường đại, ánh mắt hắn nhìn chằm chằm vào đối phương, cả người bạo phát ngay lập tức đâm ra một kích tựa như mộng ảo phủ xuống.
Long Viêm hừ lạnh một tiếng, cánh tay đập mạnh xuống, như muốn cứng đối cứng với Phương Thiên Hoạ Kích.
Nhưng ngay đúng lúc này có một tiếng nổ ầm ầm vang lên, bóng dáng Tần Vấn Thiên chợt biến mất không thấy đâu, trong khoảng khắc hắn biến mất ấy, tinh quang rực sáng, Trần Liệt bỗng xuất hiện bên cạnh Long Viêm, Đại Nhật Càn Khôn chưởng ấn đáng sợ đập ra, hai tay cùng đánh ra chưởng ấn. Một chưởng đánh về phía Long Viêm, một chưởng đánh về phía chỗ Tần Vấn Thiên vốn đã đứng. Nhưng bóng dáng Tần Vấn Thiên lại bỗng xuất hiện trong một vòng chiến khác.
Vương Nhất Phi và Hoa Thịnh liên thủ tấn công Thạch Cuồng, nhưng trong khoảng khắc Tần Vấn Thiên đột nhiên xuất hiện, Phương Thiên Hoạ Kích vốn đang tấn công Long Viêm hoàn toàn đâm về phía Hoa Thịnh không chút do dự.
Cường giả va chạm nhau như hiện giờ sẽ không dễ dàng lộ ra cơ hội để người khác một đòn lấy mạng mình. Đại đao Võ Mệnh Thiên Cương của Hoa Thịnh lập tức vung lên chém mạnh xuống người đang đứng chắn trước mặt mình.
Lại thấy Võ Mệnh Thiên Cương của Thạch Cuồng cũng phóng đến cùng lúc, Võ Mệnh Thiên Cương này của hắn ta có hình dạng thạch nhân khổng lồ trực tiếp dùng tay không đón đỡ đại đao đang chém mạnh xuống kia. Đồng thời bóng dáng Thạch Cuồng cũng biến mất không thấy, chớp mắt lại xuất hiện ở phía trên Hoa Thịnh, một quyền có sức nặng tựa như một ngọn núi đập mạnh xuống, uy lực khiến người cực kỳ sợ hãi.
- Vương Nhất Phi.
Hoa Thịnh rống lớn một tiếng, nhưng giờ phút này, Võ Mệnh Thiên Cương trường thương trong tay Vương Nhất Phi đã đâm mạnh ra, không phải đâm về phía Thạch Cuồng, cũng không phải đối phó Tần Vấn Thiên mà là đánh về phía Hoa Thịnh.
Trong tích tắc, sắc mặt Hoa Thịnh trở nên trắng bệch, đội hữu vừa mới liên thủ chỉ trong nháy mắt hóa thành cừu địch, ba phía tấn công trở thành cục diện hắn ta hẳn phải chết.
- Ầm!
Thạch Cuồng ở trên không điên cuồng tấn công, chỉ trong nháy mắt công kích rơi xuống khiến Hoa Thịnh khí huyết quay cuồng, trường thương của Vương Nhất Phi cũng phong kín toàn bộ phương hướng, Phương Thiên Hoạ Kích của Tần Vấn Thiên đâm mạnh ra, một kích này, khó mà giải được.
- Ta nhận thua.
Hoa Thịnh hét lớn một tiếng, trường thương của Vương Nhất Phi lập tức chuyển từ đâm sang đập, chỉ trong nháy mắt đập vào lưng Hoa Thịnh khiến hắn ta tiến lên theo phản xạ, lại một tiếng phập vang lên, Phương Thiên Hoạ Kích trong tay Tần Vấn Thiên đâm thẳng vào mi tâm của Hoa Thịnh, khiến sắc mặt người nhà họ Hoa trở nên lạnh lẽo.
Nhưng cuộc chiến vẫn chưa dừng lại, sau khi Tần Vấn Thiên giết chết Hoa Thịnh thì Vương Nhất Phi lập tức ra tay. Từng thanh trường thương Võ Mệnh Thiên Cương gào thét xuất hiện, tổng cộng ba cái. Trường thương ba màu, khí thế sát phạt đáng sợ phút chốc ngập trời, đâm xuyên qua thiên địa hư không lao nhanh về phía Tần Vấn Thiên.
Tần Vấn Thiên di chuyển một bước, tinh quang bộc phát, sử dụng Đấu Chuyển Tinh Di không chút do dự, chớp mắt đã rời đi chỗ cũ, thân ảnh lại xuất hiện ở hư không lần nữa.
Mà ngay lúc này, Trần Liệt đã đánh bại Long Viêm, hắn ta chậm ra bước đến, thấy Hoa Thịnh ngã xuống thì trong mắt hắn ta loé lên ánh sáng lãnh liệt. Chỉ còn lại bốn người, vậy thì quá nhẹ nhàng rồi.
- Ngươi tự mình lăn hay muốn chúng ta giúp ngươi lăn.
Vương Nhất Phi sắc mặt lạnh lẽo, quét nhìn Tần Vấn Thiên trên hư không.
Tần Vấn Thiên thấy ánh mắt ba người nọ đều nhìn chằm chằm chính mình.
Muốn một mình đối phó ba nhân vật như vậy rõ ràng là cực kỳ khó khăn. Bên đối phương có ba người, mười hai Võ Mệnh Thiên Cương, cùng một lúc tiến lên căn bản là không cách nào chiến đấu, ngoại trừ nghĩ ra cách nào đó giết chết một người.
- Mặc dù Lạc Hà nói chọn ra ba người đứng đấu, nhưng ba người này cũng cần có thứ tự, nếu các ngươi giết ta, trận chiến tiếp theo sẽ không dễ dàng rồi đó.
Câu nói của Tần Vấn Thiên rất nhanh đã rơi vào trong tai ba người. Trong mắt ba người đều loé lên ánh sáng sắc bén, nhưng không ai lên tiếng đáp trả, chỉ nhìn chằm chằm hắn, trong lòng họ đang tính toán gì e rằng chỉ có bọn họ biết mà thôi.
Trong lòng bốn người đều mang quỷ kế.
- Thực lực của ta yếu nhất, mặc dù vào đến tam giáp thì cuối cùng vẫn không tạo thành uy hiếp gì, sao phải vội vã loại bỏ ta chứ?
Tần Vấn Thiên lại lần nữa truyền âm, trong mắt ba người đều loé lên ánh sáng sắc bén, nhưng đối với ba người Trần Liệt mà nói, bọn họ không biết những lời này Tần Vấn Thiên chỉ nói cho một người hay nói với nhiều người nữa.
- Giết.
Vương Nhất Phi phóng về phía Tần Vấn Thiên, ba Võ Mệnh Thiên Cương lơ lửng trước người hắn ta, Võ Mệnh Thiên Cương trường thương phóng ra duệ khí kinh khủng vô cùng khiếp người.
Trần Liệt cùng Thạch Cuồng đều tiến lên vây lấy Tần Vấn Thiên. Giờ phút này, Tần Vấn Thiên lạnh mặt, vẫn bình tĩnh truyền âm với mọi người, đương nhiên là mỗi người hắn sẽ nói những lời khác nhau rồi.
Rốt cục, khi ba Võ Mệnh Thiên Cương của Vương Nhất Phi cùng lúc phóng ra thì Tần Vấn Thiên cũng đánh về phía Vương Nhất Phi. Sắc mặt Thạch Cuồng lạnh lẽo, cả người cũng phóng về phía Vương Nhất Phi, điên cuồng đánh chưởng ấn ra.
Trần Liệt vốn không di chuyển, nhưng tình thế giờ phút này đã rõ ràng, hắn ta đương nhiên sẽ không ngại khiến Vương Nhất Phi xúi quẩy hơn, vì vậy chỉ trong nháy mắt đã hình thành cục diện ba người vây giết một người.
Đúng theo lời Tần Vấn Thiên đã nói, Vương Nhất Phi là người duy nhất không biết thần thông Đấu Chuyển Tinh Di, loại bỏ hắn ta là dễ dàng nhất.
- Ta nhận thua.
Vương Nhất Phi thấy Võ Mệnh Thiên Cương của Thạch Cuồng và Trần Liệt cùng lúc lao tới thì sắc mặt của hắn ta trở nên tái nhợt. Ba người này đều biết sử dụng Đấu Chuyển Tinh Di, nếu đồng thời phóng ra thì hắn ta chắc chắn phải chết, chỉ có thể không cam lòng nhận thua, coi như bị thanh niên cầm kích kia tính kế.
Ngay khoảng khắc hắn ta nhận thua, dị biến chợt phát sinh, Võ Mệnh Thiên Cương của Trần Liệt không tiếp tục lao về phía hắn ta nữa mà trực tiếp xoay ngược lại lao nhanh về phía Thạch Cuồng. Đồng thời bóng dáng Trần Liệt cũng biến mất không thấy, hắn ta lại dùng Đấu Chuyển Tinh Di.
Tần Vấn Thiên cũng biến mất, xông về phía Thạch Cuồng, hai người giống như đã sớm thương lượng trước với nhau vậy.
Đây chính là kế hoạch mà Tần Vấn Thiên nói với Trần Liệt, mà Tần Vấn Thiên lúc này đúng là cực kỳ phối hợp thực hiện kế hoạch này. Trần Liệt đương nhiên rất hài lòng, bởi vì chỉ cần giải quyết xong Thạch Cuồng thì Tần Vấn Thiên cũng sẽ trở thành người chết, khi đó không cần lựa chọn nữa Mạc Khuynh Thành thuộc về ai nữa.
Cơ thể Thạch Cuồng phủ lên Kim Long chiến giáp, nhưng đòn tấn công của Trần Liệt quá mạnh mẽ. Khi hắn ta phối hợp với Tần Vấn Thiên đều trực tiếp sử dụng Đấu Chuyển Tinh Di, không tiếc tiêu hao nguyên lực tinh thần trong cơ thể, điên cuồng triển khai bao vây tiêu diệt. Nhìn trận chiến cuồng bạo đang diễn ra, mọi người ai ấy đều cảm thấy kinh hãi. Cuối cùng dưới sự áp bách mãnh liệt của Trần Liệt, Thạch Cuồng rốt cuộc vẫn bị Phương Thiên Hoạ Kích của Tần Vấn Thiên đâm trúng, ngũ tạng lục phủ trong cơ thể điên cuồng rung chuyển. Tần Vấn Thiên cũng cảm nhận sự điên cuồng của đối phương, Phương Thiên Hoạ Kích chớp mắt vung lên, nhanh chóng quăng đối phương ra ngoài.
Lúc này, Trần Liệt và Tần Vấn Thiên cơ hồ là mặt đối mặt với nhau.
Không chút do dự, Trần Liệt nhe răng nở nụ cười, một ngọn lửa ở trên hư không chớp mắt phóng ra Đại Nhật chưởng ấn kinh người, tay trái Trần Liệt trực tiếp nắm lấy Phương Thiên Hoạ Kích của Tần Vấn Thiên, còn tay phải thì ầm một tiếng phóng ra Viêm Long đáng sợ há miệng như muốn nuốt chửng hết thảy mọi thứ.
- Ầm!
Một luồng kiếm ý kinh khủng đột nhiên bạo phát, chỉ trong chớp mắt, một thanh kiếm vương giả lập tức xuyên thủng cơ thể Viêm Long, mang theo kiếm ý vô tận lao nhanh về phía Trần Liệt.
Sắc mặt Trần Liệt chợt biến đổi, Võ Mệnh Thiên Cương liệt diễm tôn giả phóng lên hư không, lao về phía đối phương. Nhưng nháy mắt bóng dáng Tần Vấn Thiên lại biến mất không thấy đâu, trong thiên địa bỗng vang lên tiếng kiếm rít gào đáng sợ, ông ông vang vọng. Trần Liệt chỉ cảm thấy kiếm ý vô tận vờn quanh cơ thể, hắn ta cũng cùng lúc đạp chân phóng lên hư không, thân ảnh hai người chớp mắt bỗng biến mất.
- Ầm ầm ầm...
Trong hư không, tinh thần lực không ngừng bạo phát, hai người liên tục sử dụng Đấu Chuyển Tinh Di, không ai có thể bắt kịp được thân ảnh của họ.
- Như vậy sẽ tiêu hao nhiều cỡ nào đây?
Trong lòng mọi người run rẩy, hai người kia đang so tiêu hao sức lực sao, cũng may đây là trận chiến cuối cùng rồi.
Oong….
Chợt nghe một tiếng kiếm rền vang, mọi người lập tức thấy được máu tươi phun ra, thân ảnh Trần Liệt chớp mắt xuất hiện, chỉ thấy hai tay hắn ta ôm chặt cổ họng, máu tươi không ngừng trào ra từ kẽ ngón tay. Bên cạnh hắn ta là Tần Vấn Thiên yên tĩnh đứng đó, tay cầm một thanh kiếm.
Một kiếm này di chuyển rất nhẹ nhàng, lực tấn công cũng không mạnh, nhưng phối hợp liên tục với Đấu Chuyển Tinh Di, một khi bắt được cơ hội chắc chắn sẽ một đòn lấy mạng, nhất kiếm phong hầu. Thậm chí mọi người đều thấy không rõ một kiếm kia đâm ra như thế nào, bọn họ chỉ thấy một tia sáng lạnh lẽo loé lên cực nhanh mà thôi.
Trần Liệt chết. Thạch Cuồng bị thương nặng. Ba người đứng đầu chỉ còn lại một mình Tần Vấn Thiên là không bị gì cả.
Đây mới là mục tiêu cuối cùng của người này sao? Từng bước một tính kế, cuối cùng còn giết chết Trần Liệt, người này quả là đáng sợ.
Người nhà họ Trần đều đứng dậy, ánh mắt lạnh như băng nhìn về phía Tần Vấn Thiên, sát ý bừng lên dữ dội.
Ngay cả Lạc Hà cũng đứng dậy, nhìn chằm chằm Tần Vấn Thiên.
- Lạc Hà tiền bối, còn cần lựa chọn nữa không?
Lúc này Tần Vấn Thiên bỗng lên tiếng, hiện tại hắn không còn đối thủ nào để cạnh tranh nữa, nơi này chỉ còn lại một mình hắn.
Mặc dù hiện tại tất cả mọi người đều không biết tại sao một người chỉ có Thiên Cương cảnh tầng một có thể làm được như thé, nhưng trận chiến cuối cùng này quả thật dựa vào thực lực chân chính, thủ đoạn một kích lấy mạng kia cũng vô cùng đáng sợ, mặc dù Trần Liệt có mạnh hơn hắn, nhưng vẫn không chạy thoát được một kiếm toả sáng kia!
Lạc Hà có thể lựa chọn một người đã chết hoặc một người bị thương nặng sao? Hình như chỉ còn lại có mỗi mình hắn mà thôi!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.