Thái Cổ Thần Vương

Chương 393: Thần bia tụ




Đám người Thiên Cơ lão nhân đều không nhúng tay, dường như chuyện này không liên quan tới họ.
Đây càng để cho mọi người ở trong bóng tối phỏng đoán, những người này rốt cuộc có thân phận như thế nào?
Đại Hạ cổ hoàng triều yên diệt, cất dấu một đoạn chuyện xưa không muốn người biết thế nào? Chỉ sợ bọn họ biết, đều là nửa thật nửa giả. 
Nghe đồn, mấy ngàn năm trước Đại Hạ cổ hoàng triều cường đại đến đáng sợ, ba mươi sáu thế lực cấp độ bá chủ bây giờ cộng lại cũng không bằng Đại Hạ cổ hoàng triều ngày trước, về sau phát sinh đại chiến đáng sợ, thiên băng địa liệt, chết đi không biết bao nhiêu cường giả, về sau nữa mới có chín đại thế lực khống chế Cửu Châu thành.
Đây hết thảy hết thảy, đều không thể khảo chứng.
Ánh mắt Đám người Tần Vấn Thiên đều nheo lại, những người này hẳn có quan hệ không tầm thường cùng các đại thế lực cấp độ bá chủ, lúc đó đám người Trần Vương mới đồng ý trao đổi, mà Lạc Hà mang Mạc Khuynh Thành đi, bọn họ cũng không có ngăn trở. 
Mạc Khuynh Thành, nàng cũng là người được Cổ Vận.
Tần Vấn Thiên, Tần Chính, Mộ Phong, Vân Mộng Di, bốn người bọn họ, cũng có Cổ Vận, có bí pháp, hơn nữakhông có giao dịch với đối phương, những người kia nhằm vào bốn người bọn họ.
Chỉ thấy thời khắc này, ánh mắt hai người Tần Chính, Mộ Phong lạnh lùng, tuy nói đối phương mời, nhưng bọn họ lại không mong muốn tiếp. 
Thiên phú như bọn họ, tâm trí cứng cỏi, muốn gia nhập đại thế lực cũng không khó, nhưng phải vừa ý mới có khả năng an tâm tu hành, cỗ thế lực này đương nhiên phải thuộc thế lực bọn họ ưa thích mới được.
Mà giờ khắc này, mặc dù đối phương mời, nhưng cường thế, có ý trên cao nhìn xuống, bọn họ tất nhiên là không thích.
Huống hồ, mặc dù gia nhập bọn họ, về sau không phải mặc cho người xâm lược, ai biết sẽ phát sinh chuyện gì? Những người này có khả năng sưu hồn, nếu bọn họ muốn lục soát ký ức thì sao? 
Bọn họ không thể chịu đựng vũ nhục như vậy.
Bởi vậy bọn họ đương nhiên là không muốn, những người trước mắt này lai lịch tựa hồ đáng sợ, ngay cả Thiên Cơ lão nhân chủ trì Thiên Mệnh bảng cũng trầm mặc, vượt quá tưởng tượng của bọn họ.
Tần Vấn Thiên cùng Vân Mộng Di cũng có ý tưởng giống nhau, mời như vậy không thể thuận tâm ý, làm người ta khó mà tiếp thu. 
Luyện Ngục Chu Tước trôi nổi trên đỉnh đầu của Tần Vấn Thiên, chỉ thấy nó nhìn thân ảnh trong hư không phát ra một tiếng kêu phẫn nộ, dường như, nó có khả năng cảm giác nơi này phát sinh hết thảy, biết những người này lòng dạ khó lường.
- Nghiệt súc.
Kim bào trung niên chỉ một ngón tay, một đạo quang mang rực rỡ xuyên thấu, thân hình Luyện Ngục Chu Tước lập loè, phốc xuy một tiếng, Luyện Ngục Chu Tước phát ra tiếng rên rỉ, một bộ vị nào đó của thân thể bị xuyên thủng, máu tươi chảy ròng. 
Nó nỗ lực huy động cánh chim, mắt lộ ra hung quang, hình như có ý bất khuất.
Trong mắt Tần Vấn Thiên lóe lên lãnh mang, thân thể trôi nổi lên, nhìn cánh chim của Luyện Ngục Chu Tước chảy máu, vươn tay nhẹ nhàng vỗ về.
Luyện Ngục Chu Tước khẽ kêu, lấy cánh chim nhẹ nhàng ôm ấp thân thể Tần Vấn Thiên, trong mắt hình như có không nỡ, như muốn ly biệt. 
Ánh mắt này để cho trong lòng Tần Vấn Thiên khẽ run, ngẩng đầu, trong ánh mắt lóe lên giận dữ:
- Các hạ là nhân vật tiền bối, đã tự xưng là người của Đại Hạ cổ hoàng triều, Chu Tước này chính là Cổ Vận ngưng tụ sinh ra, vì sao đối đãi như vậy.
- Bọn ta là con cháu của Đại Hạ cổ hoàng triều, chỉ là Cổ Vận ngưng tụ sinh linh, súc vật mà thôi, cũng dám càn rở như vậy, nhất định phải chịu nghiêm phạt. 
Thanh âm của trung niên lộ ra cuồng ngạo, tựa như cảnh cáo đám người Tần Vấn Thiên, bây giờ bọn họ chưởng khống hết thảy, muốn phẫn nộ, phản kháng, liền giống như Luyện Ngục Chu Tước, lúc nào cũng có thể chết đi.
Tần Vấn Thiên cũng nghe được ra ý ở ngoài lời, ánh mắt càng lạnh lẽo, nhưng chỉ thấy Luyện Ngục Chu Tước lấy cánh chim nhẹ nhàng vỗ về hắn, trong miệng lại phát ra thanh âm trầm thấp, nó nhìn Tần Vấn Thiên, mang theo quyến luyến, cực kỳ không nỡ bỏ.
Nó chỉ là Linh thể, bởi vì Tần Vấn Thiên mà sinh, bây giờ, cũng sẽ vì Tần Vấn Thiên mà chết. 
Nó vô oán vô hối, đây là số mệnh của nó.
- Nó hiến tế, triệu Chu Tước Trận Linh.
Vân Mộng Di nhẹ giọng nói, thanh âm trực tiếp tiến nhập trong tai của Tần Vấn Thiên, người khác không cách nào nghe được. 
- Dừng lại.
Ánh mắt của Tần Vấn Thiên nhìn Luyện Ngục Chu Tước, tâm thần khẽ động, Luyện Ngục Chu Tước cũng nhìn hắn, tròng mắt cực lớn như trước không nỡ, nhưng lại dứt khoát.
- Ta không cho ngươi làm như thế. 
Tâm niệm của Tần Vấn Thiên cứng cỏi, Luyện Ngục Chu Tước tựa như có thể cảm giác được, lộ ra cảm động, phát ra tiếng kêu trầm thấp, không biết phải làm sao, thân thể của nó cọ cọ thân thể Tần Vấn Thiên, thật sự không muốn xa rời.
Ánh mắt của Tần Vấn Thiên chuyển qua, nhìn Vân Mộng Di.
Vân Mộng Di tựa hồ đọc hiểu ý tứ của Tần Vấn Thiên, truyền âm nói: 
- Ngươi có thể triệu Giám Thiên Thần Bia, Giám Thiên Thần Bia cũng chất chứa Cổ niệm lực, có thể công kích, nhưng ta không biết bây giờ Cổ niệm còn lại bao nhiêu lực lượng, hơn nữa, một khi ngươi triệu Giám Thiên Thần Bia, có lẽ sẽ đắc tội chết rất nhiều thế lực.
Giám Thiên Thần Bia, như trước có năm khối ở bên ngoài, bị năm đại thế lực nắm trong tay, nếu như Tần Vấn Thiên ở trước mặt mọi người triệu hoán đến, đâu có thể không đắc tội bọn họ, huống hồ, một khi Giám Thiên Thần Bia hoàn chỉnh hiện, kia đã không chỉ là hai chữ đắc tội, những người đó đâu có thể không cướp đoạt.
Tròng mắt của Tần Vấn Thiên chậm rãi chuyển qua, nhìn Luyện Ngục Chu Tước, trong mắt hiện lên khí tức sắc bén. 
Hắn có thể nào nhìn đồng bọn của hắn hiến tế mà chết.
Luyện Ngục Chu Tước cảm thụ được ý nghĩ trong lòng Tần Vấn Thiên, khóe mắt thậm chí có nước mắt.
- Ngươi cũng biết, triệu hoán Chu Tước Trận Linh, mở lại đại trận, đối với ngươi ý nghĩa phi phàm, có chỗ tốt to lớn. 
Vân Mộng Di lên tiếng lần nữa, Tần Vấn Thiên lại tâm ý bất biến.
- Đối với ta mà nói, ngươi không phải Linh thể, mà là sinh mệnh, là đồng bọn của ta.
Tần Vấn Thiên nhìn Luyện Ngục Chu Tước, nhẹ vỗ về cánh chim của nó: 
- Ta không cho phép ngươi hiến tế.
Ánh mắt của hắn vô cùng kiên định, ngẩng đầu, ánh mắt nhìn hư không, nhìn kim bào trung niên, mở miệng nói:
- Ta không tin ngươi. 
- Ta không tin ngươi.
Thanh âm của Tần Vấn Thiên truyền ra, làm cho thần sắc của mọi người đều cứng lại, Tần Vấn Thiên này lá gan thật lớn.
- Tiền bối thật là người của Đại Hạ cổ hoàng triều, làm sao chứng minh? 
Tần Vấn Thiên lạnh lùng mở miệng.
- Ta cần chứng minh sao?
Kim bào trung niên lạnh lùng nói. 
- Nếu ta có thể chứng minh thì sao?
Tần Vấn Thiên nhìn đối phương, làm cho ánh mắt của kim bào trung niên sắc bén, một cỗ uy áp từ trên trời giáng xuống, tựa hồ, từ từ mất đi kiên trì.
- Ngươi làm sao chứng minh. 
Đột ngột, một thanh âm truyền ra, Tần Vấn Thiên bất ngờ phát hiện, chủ nhân của thanh âm này là của Thiên Cơ lão nhân.
Ánh mắt của trung niên nhìn Thiên Cơ lão nhân, trong mắt lóe lên một sợi phong mang, chỉ thấy Thiên Cơ lão nhân nhìn đối phương nói:
- Xem một chút lại có làm sao? 
Người nọ trầm ngâm, sau đó nhìn Tần Vấn Thiên, cười lạnh nói:
- Ta cho ngươi cơ hội, để ngươi chứng minh.
Nơi này, chính là Đại Hạ cổ hoàng triều, không phải địa bàn của hắn, Thiên Cơ lão nhân này sâu không lường được, hắn liền cho đối phương một cái mặt mũi. 
Tần Vấn Thiên nhìn Thiên Cơ lão nhân, ánh mắt lộ ra vẻ cảm kích, không nghĩ tới đối phương lại sẽ giúp đỡ mình, như thế để cho hắn ngoài ý muốn.
Ánh mắt lần thứ hai nhìn hư không, thần sắc của Tần Vấn Thiên vô cùng cứng cỏi.
Tâm niệm vừa động, trong nháy mắt, ở trước người hắn, xuất hiện bốn khối Thiên bia, ba khối Thiên bia trong Thiên Bia cổ lộ, cùng với Hoàng Tuyền Bia, bọn chúng đều là một bộ phận của Giám Thiên Thần Bia. 
Bốn khối Thiên bia trôi nổi trên hư không, làm cho thần sắc của mọi người đều ngưng lại.
- Đây là...
Ánh mắt của kim bào trung niên cũng hơi đình trệ, kinh ngạc nhìn chằm chằm bốn khối Thiên bia. 
- Giám Thiên Thần Bia.
Thần sắc của Thiên Cơ lão nhân phong duệ, nhìn Tần Vấn Thiên, người này, không ngờ được đến bốn khối Thần bia.
Chỉ thấy đôi môi của Tần Vấn Thiên nhúc nhích, hình như có khẩu quyết phun ra, khẩu quyết này hóa thành một cỗ lực lượng vô hình, đánh vào trong Thiên bia, trong nháy mắt, bốn khối Thiên bia rung lên không ngớt, điên cuồng run rẩy, lại có tiếng gào thét đáng sợ truyền ra. 
Một cỗ Cổ niệm cường liệt từ đó tràn ngập.
- Oong!
Quang hoa rực rỡ xông thẳng vân tiêu, Cổ niệm như xẹt qua thiên địa, xuyên thấu hư không. 
- Cổ niệm thật mạnh.
Nội tâm mọi người rung động, mà ở thời khắc này, trong Khâm Châu Thành, Khâm Thiên Các, trong đại điện tế tự, một tấm bia đá bỗng nhiên điên cuồng run rẩy, phát ra tiếng vang cường liệt, hình như có Cổ niệm sống lại, triệu hoán nó đi.
- Ầm! 
Một tiếng vang thật lớn, Thiên bia nháy mắt phóng lên trời, trực tiếp phá vỡ đại điện, lấy tốc độ mắt thường không nhìn rõ, cấp tốc bay về phía nào đó.
- Vật gì vậy?
Người Khâm Thiên Các nhao nhao ngẩng đầu, nhìn một đạo lưu quang trong hư không, bọn họ, dĩ nhiên thấy không rõ là cái gì đã bay đi, quá nhanh, nhanh đến làm người ta rung động. 
Một màn đồng dạng, phát sinh ở Đại Nhật Trần gia, Thạch gia,… trong bọn họ đều có một cổ bia phá không mà đi, trực tiếp hóa thành quang mang.
Không chỉ như vậy, thậm chí ở Vọng Châu Thành xa xôi vô tận, Đan Vương Điện cùng với Hoa thị gia tộc, đều có một khối Thiên bia phá không mà đi, bọn họ chỉ thấy một đạo quang mang vọt thẳng về phía bầu trời.
Đại Hạ Cổ Hoàng Triều, vô số người ngưng mắt nhìn Thiên bia trôi nổi trên không của Tần Vấn Thiên, ánh mắt kim bào trung niên nở rộ quang mang đáng sợ, hắn không có ngăn cản động tác của Tần Vấn Thiên, đây là Thần bia Cổ niệm đang thức tỉnh. 
- Thật là lễ vật trời ban.
Con ngươi của kim bào trung niên phong duệ không gì sánh được, lúc này Giám Thiên Thần Bia xuất hiện, hắn mang đi.
- Oong… oong… 
Ba đạo lưu quang, hầu như trong nháy mắt liền đến, trực tiếp cùng bốn mặt Thiên bia tụ hợp lại, giữa thiên địa hình như có một thanh âm duệ khiếu, cực kỳ đáng sợ, Cổ niệm thông đạt thiên địa.
- Đây là Thiên bia của Khâm Thiên các, chúng dung hợp.
Thiên Cơ lão nhân chấn động. 
Quả nhiên, sau khi tụ lại, chúng sẽ dung hợp, thật là thiên mệnh sao.
Không đến bao lâu, trong hư không lại có hai đạo lưu quang bay tới, trong nháy mắt rơi vào trên Thiên bia, một đạo quang mang chói mắt không gì sánh được nở rộ, chiến đài Chu Tước như đang run rẩy, oong...
- Thật nhanh! 
Tuy người của thế lực cấp độ bá chủ biết phát sinh cái gì, nhưng cũng bị tốc độ của Thiên bia chấn động.
- Đại Hạ tinh vận tụ, quả nhiên, Giám Thiên Thần Bia tụ hợp cùng nhau, người này, trong tương lai, ảnh hưởng toàn bộ Đại Hạ.
Vào thời khắc này, tia hoài nghi cuối cùng của Thiên Cơ lão nhân không còn sót lại chút gì, không thể nghi ngờ, Tần Vấn Thiên chính là Yêu Tinh, hắn để cho Giám Thiên Thần Bia chia làm chín khối tụ hợp, Thần bia gây dựng lại. 
Năm đó, Đại Hạ Cổ Hoàng Triều huỷ diệt, Giám Thiên Thần Bia chia ra làm chín, trước mắt tụ hợp, này làm sao không phải một loại dấu hiệu, thiên mệnh tái hiện.
Tần Vấn Thiên chỉ cảm thấy trong hư không trôi nổi Giám Thiên Thần Bia có Cổ niệm khủng bố truyền đến, ép tới bọn họ không thể thở dốc, chín khối Thiên bia vỡ vụn, trên vết nứt quang mang lưu chuyển, từ từ hoàn mỹ khép lại, hóa thành nhất thể.
Giám Thiên Thần Bia, tái hiện Đại Hạ! 

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.