Thái Cổ Thần Vương

Chương 287: Dĩ hạ phạm thượng, giết không tha




Thương Vương lệnh.
Tần Vấn Thiên, hắn dĩ nhiên tay cầm Thương Vương lệnh.
Ý này, Tần Vấn Thiên mới thật sự là Thương Vương truyền nhân.
Đế thị nhất mạch, dòng chính của Học viện Bạch Lộc, bọn họ đương nhiên hiểu rõ Thương Vương lệnh này ẩn chứa ý nghĩa gì.
Chấp chưởng Thương Vương lệnh, có thể hiệu lệnh Thương Vương ẩn mạch.
- Mục đích ta tới Học viện Bạch Lộc, hiện tại chư vị đã rõ chưa?
Tần Vấn Thiên nhìn chằm chằm Bạch Lộc Du, cười lạnh một tiếng.
Bụng dạ khó lường? Tay hắn cầm Thương Vương lệnh, vốn có thể hiệu lệnh Học viện Bạch Lộc, nói thế nào bụng dạ khó lường.
Tần Vấn Thiên vừa nhìn về phía Đế Thừa, chỉ thấy đôi mắt của Đế Thừa âm lãnh, tại sao có thể như vậy, Thương Vương lệnh lại ở trong tay Tần Vấn Thiên.
- Đơn giản là có thể bóp chết ta sao? Một Đế thị hậu nhân dám nói chuyện với ta như thế? Lão tổ của Đế thị nhất mạch ngươi cũng không dám ở trước mặt ta nói như vậy. Phạm thượng! Ngươi phải bị tội gì?
Tần Vấn Thiên đột nhiên quát lớn một tiếng, đôi mắt càn quét qua, lại làm cho Đế Thừa cảm giác được một sức áp lực hùng mạnh, tinh thần bất ổn.
Phạm thượng, phải bị tội gì?
Đế Thừa hắn, chẳng qua là vãn bối của Đế thị nhất mạch mà thôi, mà Tần Vấn Thiên có Thương Vương lệnh, hành vi của hắn đích xác có thể nói là phạm thượng.
Mặc dù chư trưởng bối của Đế thị nhất mạch nhìn thấy chủ nhân của Thương Vương lệnh, cũng phải tôn trọng, nghe theo chỉ lệnh.
Đại trưởng lão hít sâu một hơi, Đế Phong đến Học viện Bạch Lộc, biểu hiện ra năng lực kiệt xuất, bọn họ còn tưởng rằng, Đế Phong là Thương Vương truyền nhân được Đế thị nhất mạch nâng đỡ, sau này rất có thể sẽ trở thành nhân vật lãnh tụ.
Nhưng hắn lại không ngờ, thời khắc này, người tế xuất Thương Vương lệnh, lại là Tần Vấn Thiên.
Tần Vấn Thiên, thiên tài Thần Văn Đại Sư tứ giai không đến mười chín tuổi, hắn tới đến Học viện Bạch Lộc, là bởi vì hắn mới thật sự là Thương Vương truyền nhân.
Lúc trước, hắn một mực ẩn nhẫn tất nhiên là bởi vì không rõ thái độ của Học viện Bạch Lộc nên không tùy tiện tế ra Thương Vương lệnh. Lúc này, hắn rốt cuộc không thể tiếp tục nhẫn nại, bởi vì Học viện Bạch Lộc cùng người Đế thị nhất mạch tuyên bố muốn giết hắn, giết Thương Vương truyền nhân.
Nhìn như trò đùa, nhưng lại là sự thật.
Ánh mắt của hắn không khỏi nhìn về phía Bạch Lộc Di, Bạch Lộc Di là người duy nhất không kinh ngạc, chắc là lúc trước Tần Vấn Thiên đã nói cho nàng hết thảy, bởi vì hai người quan hệ đặc biệt, Bạch Lộc Di nhất định sẽ không bán đứng Tần Vấn Thiên.
Tần Vấn Thiên đối với Tiểu Di, là tín nhiệm tuyệt đối.
Suy cho cùng thân phận này quá nhạy cảm.
Đại trưởng lão nhìn thoáng qua đám người Đế Phong có chút đau đầu, sự việc hôm nay phát sinh hoàn toàn vượt quá dự tính. Hiện tại đã không chỉ là việc cổ thư Thiên Tôn, mà còn liên quan đến tương lai của Học viện Bạch Lộc.
Học viện Bạch Lộc, có nghe theo Thương Vương hậu nhân hiệu lệnh hay không?
Nếu nghe theo, bọn họ nên vâng theo Tần Vấn Thiên tay cầm Thương Vương lệnh, hay nội bộ Đế thị lựa chọn truyền nhân Đế Phong?
Đây hết thảy, đều là nan đề cực lớn.
Đế Phong xếp thứ năm trên bảng Thiên Mệnh, nếu nói là ở trước đây Tần Vấn Thiên có lẽ khó cạnh tranh với hắn, nhưng bây giờ Tần Vấn Thiên là Thần Văn Đại Sư tứ giai không đến mười chín tuổi, chỉ bằng thiên phú mà nói, hai người đều xuất chúng như vậy.
Ưu thế của Đế Phong là hắn có Đế thị nhất mạch ủng hộ. Tần Vấn Thiên, hắn càng trẻ trung, tương lai Thần Văn va2 Võ Đạo có thể đi tới một bước nào cũng không ai biết trước, nhưng không thể phủ nhận rằng tiềm lực của hắn cực kỳ khủng bố.
Bằng không, Tần Vấn Thiên làm sao có thể được tín nhiệm, lấy được Thương Vương lệnh.
Ý này, Tần Vấn Thiên rất có khả năng đã thông qua Thương Vương lưu lại khảo nghiệm, mới được lựa chọn làm truyền nhân.
- Thương Vương lệnh này có thể để cho ta phân biệt thật giả hay không.
Đế Thừa âm trầm nói, hắn không thể nào chấp nhận được sự thật Tần Vấn Thiên tay cầm Thương Vương lệnh.
- Ngươi là gì mà cũng có tư cách chạm Thương Vương lệnh?
Tần Vấn Thiên lạnh nhạt nói.
- Đế thị nhất mạch Đế Nghĩa bị Cửu Huyền Cung bắt, Thương Vương lệnh thất tung, bây giờ lại ở trong tay của ngươi, điều này không thể không khiến người hoài nghi, ngươi có phải là người Cửu Huyền Cung, muốn chưởng khống Thương Vương nhất mạch ta hay không, sự tình này cần tra rõ.
Mặc dù Đế Thừa kém xa Đế Phong, nhưng hắn cũng cực kỳ thông minh, có rất nhiều tiểu xảo.
Nhất mạch của hắn muốn tiếp chưởng Thương Vương Cung, hắn đương nhiên là biết, bằng không cũng sẽ không cho Đế Phong tới Học viện Bạch Lộc lâu như vậy. Bây giờ, Tần Vấn Thiên tay cầm Thương Vương lệnh xuất hiện, tương đương với việc hoàn toàn phá hủy kế hoạch của bọn họ, chuyện này không thể được.
Chỉ có Tần Vấn Thiên cùng một vị cảnh Thiên Cương thủ hộ là còn thiếu rất nhiều.
Tần Vấn Thiên cười, thu Thương Vương lệnh vào, tùy tiện nói:
- Chư vị tộc lão Học viện Bạch Lộc còn muốn trò vui sao, còn không chịu đi ra?
Tiếng nói của hắn hạ xuống, lại không có người nào xuất hiện, cảnh này khiến Tần Vấn Thiên hiểu thêm, muốn triệt để chưởng khống một thế lực mấy nghìn năm tự mình tự truyền thừa, sẽ khó khăn như thế nào.
Đối phương hiển nhiên là cố ý làm cho hắn thấy, không nói đến bây giờ cục diện còn chưa rõ ràng, mặc dù thế cục ổn định, Học viện Bạch Lộc thừa nhận thân phận của hắn, nhưng cũng không nghe theo Tần Vấn Thiên hắn hiệu lệnh làm việc, Tần Vấn Thiên hắn có thể làm gì?
Một thế lực tự truyền thừa nghìn năm, để cho bọn họ giao lại quyền lực cho hắn, lại phải bốc lên nguy hiểm to lớn, Học viện Bạch Lộc đâu có thể đơn giản thỏa hiệp. Mặc dù là sau lưng Đế Phong có Đế thị nhất mạch, Đế Phong ở chỗ này tranh thủ thời gian dài như vậy, vẫn không được Học viện Bạch Lộc hoàn toàn thừa nhận, chỉ nói là đối với Đế Phong có đầy đủ tôn trọng.
Thời khắc này, tộc lão của Học viện Bạch Lộc rõ ràng biết nơi này phát sinh hết thảy, vẫn không chịu hiện thân, muốn xem bọn họ tự mình xử lý.
- Ngươi vẫn nên giải thích rõ thân phận của mình trước đi.
Bạch Lộc Động lạnh lùng mở miệng.
- Không sai, Thương Vương lệnh, trước để cho ta nhìn một chút, là thật hay giả.
Bạch Lộc Du cũng cười lạnh nói.
- Các ngươi, thật quá càn rỡ!
Bạch Lộc Di không nghĩ tới đám người Bạch Lộc Động khó chơi như vậy, Tần Vấn Thiên đã tế ra Thương Vương lệnh, bọn họ vẫn như trước không thèm để ý.
Còn có thái độ của chư vị tộc lão, cũng khiến cho Bạch Lộc Di hiểu ra, Tần Vấn Thiên cuối cùng là thế đơn lực bạc, tộc lão của Học viện Bạch Lộc đối với hắn cũng không đủ coi trọng.
Mặc dù Tần Vấn Thiên có thiên phú phi phàm, nhưng cũng không có nghĩa Tần Vấn Thiên có thiên phú thì Học viện Bạch Lộc sẽ giao hết thảy quyền lợi cho Tần Vấn Thiên, tuy Bạch Lộc Di lý giải nhưng khá khó xử.
Chí ít, bọn họ cần phải tôn trọng Tần Vấn Thiên một chút.
- Ngươi đừng quên, vừa rồi ngươi còn nói, ngươi có thể đi chết, hiện tại ta muốn ngươi chết.
Tần Vấn Thiên nhìn chằm chằm Bạch Lộc Du nói, nhưng Bạch Lộc Du lại cuồng tiếu lên:
- Buồn cười, còn không chứng minh thân phận của mình, liền muốn ta chết? Xem ra, không nhìn kỹ bí mật trong Thần Văn Giới Chỉ của ngươi một chút, là không được.
Thanh Nhi dịch chuyển bộ pháp về phía trước, đứng ở trước người Tần Vấn Thiên, Bạch Lộc Động cũng đi về phía trước một bước.
- Ha ha, ta cũng muốn nhìn một chút.
Đế Thừa cười lạnh một tiếng, phía sau hắn, không biết khi nào đã xuất hiện một lão giả thủ hộ, cũng là cảnh Thiên Cương, theo Đế Thừa đi ra.
Ở đây phát sinh hết thảy, ngoài Học viện Bạch Lộc, trên bầu trời, có mấy Yêu thú khổng lồ ở trong đám mây, trôi nổi trên hư không.
Chỉ thấy trên lưng một con Yêu thú, có một trung niên yêu dị, con ngươi của trung niên này phảng phất như có yêu quang tràn ngập tia sáng kim sắc, như xuyên thấu không gian, yêu dị không gì sánh được. Học viện Bạch Lộc phát sinh cảnh tượng này đến cảnh tượng khác đều đang xuất hiện ở trước mặt hắn, sau đó hóa thành một màn ánh sáng, in vào trong mắt mọi người ở nơi này.
- Thật là càn rỡ, mấy nghìn năm, những người này, đều quên mất việc sự tôn trọng phải có đối với Thương Vương, thấy Thương Vương lệnh, lại không có người nào có ý cung kính.
Chỉ thấy một bà lão tay cầm xà trượng, nhìn một màn trước mắt, trên người nàng tràn ngập sát khí.
Ở dưới chân bà lão, có một kẻ đã chết, nếu Tần Vấn Thiên ở đây sẽ nhận ra, người này, đúng là Thần Văn Đại Sư tứ giai cảnh Thiên Cương đào tẩu kia, hiện tại, hắn là đã người chết.
- Thật sự quá càn rỡ, không chỉ không tôn trọng, trái lại dám dung ngôn ngữ uy hiếp, còn muốn động thủ.
Một lão giả khô gầy ở bên cạnh cũng lạnh lùng nói, trong con ngươi lộ ra yêu quang, rất lạnh.
- Ha ha!
Chỉ nghe một tiếng cười yêu mị truyền ra, phía sau một nữ nhân gợi cảm yêu mị cười khanh khách nói:
- Không chỉ như vậy, những lão gia hỏa kia còn làm bộ không biết, không chịu đi ra, muốn xem Tần thiếu gia tự mình xử lý sao?
- Các lão gia hỏa kia đã không ra, như vậy các ngươi giúp bọn hắn xử lý đi.
Đúng lúc này, phía trước nhất, một nữ tử trung niên toàn thân lộ ra một luồng hàn khí lạnh lùng, tiếng nói của nàng hạ xuống, những yêu nhân kia đều cười khanh khách lên.
Cuồng phong gào thét, Yêu thú hoành hành không gian, trung niên yêu dị thu hồi Yêu mâu, bọn họ đều bay về phía trước.
Cũng đúng lúc này, trên thảo nguyên, từng bóng người đi về phía Tần Vấn Thiên, rất có tư thái cưỡng bức, mà tộc lão của Học viện Bạch Lộc vẫn không xuất hiện. Có lẽ còn đang đứng nhìn tình thế phát triển, mặc dù bọn họ sẽ không để cho Tần Vấn Thiên gặp chuyện không may, nhưng làm như vậy, cũng là cực kỳ bất kính với Thương Vương truyền nhân.
Đế Thừa, Bạch Lộc Du đi về phía Tần Vấn Thiên, Thanh Nhi và Khôi Lỗi Kim Giáp xuất hiện ở trước mặt Tần Vấn Thiên, Bạch Lộc Động cùng hộ vệ của Đế Thừa, cũng đi về phía trước vài bước.
- Thương Vương truyền nhân? Ta cũng muốn xem thật kỹ.
Đế Thừa cười lạnh nói.
- Các ngươi không có cơ hội xem.
Đúng lúc này, trong hư không truyền đến một thanh âm, khiến mọi người giật mình.
Ngẩng đầu, nhìn về phương xa, chỉ thấy nơi đó, có một luồng yêu khí kinh khủng tràn ngập tới.
- Người nào?
Đúng lúc này, mấy vị lão giả dạo bước hư không, hàng lâm bên này, hơn nữa liên tục xuất hiện ba người.
Ba vị lão giả này, tất cả đều là Tộc lão của Học viện Bạch Lộc, lúc này bọn họ mới phát hiện. Dĩ nhiên vẫn có người một mực dòm ngó Học viện Bạch Lộc, chẳng qua là khoảng cách tựa hồ rất xa, bọn họ dĩ nhiên không cảm nhận được.
Cơn lốc gào thét, từng thân ảnh kinh khủng trôi nổi ở trên không gian, chỉ thấy rất nhiều lãnh mang yêu dị nhìn quét Tộc lão của Học viện Bạch Lộc, một người trong đó lạnh như băng nói:
- Bây giờ mới biết đi ra, đã muộn, chuyện nơi đây, chúng ta thay mặt Học viện Bạch Lộc xử lý.
- Các hạ là người phương nào, lời này lại có ý gì?
Một vị tộc lão thần sắc đọng lại, lạnh lùng hỏi.
Bà lão tay cầm xà trượng nhìn hắn, lạnh lùng nói:
- Người phương nào ngươi không cần phải để ý đến, cần để ý là bốn người phía dưới này phạm thượng, mạo phạm Thương Vương lệnh, bất kính Thương Vương truyền nhân, giết không tha!
Bà lão vừa dứt lời, một luồng hàn ý tràn ngập xuống, bao phủ ở trên người Đế Thừa, Bạch Lộc Du, Bạch Lộc Động, cùng với hộ vệ của Đế Thừa. Tròng mắt của bà lão lạnh như băng, làm cho bọn họ sinh ra sợ hãi mãnh liệt.
Những người này, vì hộ pháp cho Tần Vấn Thiên mà tới.
Muốn tru diệt bọn họ ư?
- Ngươi dám?
Tộc lão kia giận dữ, trong số những người này còn có con nối dõi của hắn.
Chỉ thấy bà lão lạnh như băng theo dõi hắn nhìn giống như rắn độc:
- Học viện Bạch Lộc dám can đảm cãi lời, bao che tội nhân phạm thượng, thế thì Thương Vương mạch này đã không cần thiết tồn tại!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.