Thái Cổ Thần Vương

Chương 252: Thiên Tôn Tu Đạo Tràng




Quảng trường diễn võ học viện Bạch Lộc, đám người dần dần giải tán, trưởng lão mắt to mời Cổ Hưu đến gặp lão một chuyến, khi rời khỏi vẫn nhìn Tần Vấn Thiên một cái.
Ánh mắt Bạch Lộc Sơn cũng nhìn quét Tần Vấn Thiên một lần, sau đó cũng rời đi, chỉ thấy Bạch Lộc Di và thanh niên bên cạnh nàng đã đi tới, hướng Tần Vấn Thiên nở nụ cười, nói:
- Tốt rồi, lần này đội hình học viện Bạch Lộc chúng ta là mạnh chưa từng có, đây là Bạch Lộc Cảnh anh trai ta.
Tần Vấn Thiên hướng Bạch Lộc Cảnh khẽ gật đầu, chỉ thấy Bạch Lộc Cảnh đánh giá Tần Vấn Thiên, ánh mắt hai người nhìn nhau, đều khẽ gật đầu.
- Anh trai ta không thích Thần Văn, nếu không trình độ ở trên Thần Văn chỉ sợ sẽ so với ta còn lợi hại hơn. Hắn sở trường võ đạo, chính là cường giả xếp hạng trước một trăm trên bảng Thiên Mệnh.
Bạch Lộc Di mỉm cười nói, khiến Tần Vấn Thiên có chút động dung. Bảng Thiên Mệnh có ý nghĩa với một số nhân vật Nguyên Phủ đỉnh phong của hoàng triều Đại Hạ, Bạch Lộc Cảnh này, ở trong Nguyên Phủ cảnh toàn bộ hoàng triều Đại Hạ, xếp hạng trong một trăm người đầu bảng, thực lực có thể hiểu được đến mức nào rồi.
- Ca, Tần Vấn Thiên hắn cũng rất lợi hại, bất kể là trình độ Thần Văn hay là trên võ đạo, tương lai chỉ sợ sẽ không thua ca đâu.
Bạch Lộc Di cũng khen Tần Vấn Thiên một tiếng.
- Vậy ta sẽ rất cao hứng.
Bạch Lộc Cảnh mỉm cười nhìn muội muội mình, Bạch Lộc Di sao có thể không hiểu ý tứ của hắn, lườm hắn nói:
- Ca, ngươi đừng nghĩ nhiều, ta và Tần Vấn Thiên không phải như ngươi nghĩ.
- Loại nào?
Bạch Lộc Cảnh tựa cười mà không cười nhìn muội muội mình, giống như cố ý giễu cợt nàng, khiến Bạch Lộc Di hung tợn véo hắn một phát:
- Không nói chuyện với ngươi nữa.
- Ha ha.
Bạch Lộc Cảnh nhìn thấy Bạch Lộc Di thần thái cao hứng cười lên, xoa xoa đầu của nàng nói:
- Bất luận ngươi làm cái gì, ta đều sẽ ủng hộ ngươi.
- Đã nói không phải như ngươi nghĩ rồi mà.
Trên khuôn mặt xinh đẹp thanh thuần của Bạch Lộc Di có vài phần bất đắc dĩ.
- Ta hiểu.
Bạch Lộc Cảnh nhìn Tần Vấn Thiên, cười nói:
- Xem ra ngươi còn cần cố gắng.
Nói xong, Bạch Lộc Cảnh liền quay lưng rời khỏi, khiến Tần Vấn Thiên hoàn toàn không biết nói gì. Gã anh trai này của Bạch Lộc Di cũng là người thú vị, nhưng Tần Vấn Thiên nhìn ra được, người anh này cũng rất cưng chiều Bạch Lộc Di, chỉ cần nàng thích, hắn sẽ ủng hộ.
- Ngươi đừng để ý đến hắn.
Bạch Lộc Di nói với Tần Vấn Thiên:
- Nên chuẩn bị cho tốt, hội giao lưu sắp bắt đầu rồi.
- Ừ.
Tần Vấn Thiên nhẹ nhàng gật đầu.
- Hội giao lưu lần này khác với trước kia, các thế lực có thể sẽ mời ra một số người khó chơi, các ngươi cẩn thận ứng phó.
Bạch Lộc Cảnh đột nhiên quay đầu nhìn bên này nói, khiến Bạch Lộc Di lộ ra một chút kinh ngạc, chẳng lẽ lần này thư viện cố ý mời Cổ Hưu đến, là có duyên cớ đặc thù sao?
- Hội giao lưu lần này, so với trước kia có gì khác nhau sao?
Bạch Lộc Di hỏi.
- Mấy ngày nay ngươi luôn bận ở cùng hắn, ngay cả hội nghị học viện cũng không tham gia, hiện tại mới đến hỏi ta?
Bạch Lộc Cảnh lộ ra vẻ mặt tựa cười mà không cười, sau đó thanh âm hội tụ thành tuyến, bay tới bên người Bạch Lộc Di:
- Có tin tức truyền ra, nơi thí luyện Thần Văn kia, rất có thể là tu đạo tràng của một vị Thiên Tôn.
Đôi mắt đẹp của Bạch Lộc Di trong giây lát co lại, trong lòng rất rung động, Thiên Tôn tu đạo tràng?
Thì ra lại có tin tức như vậy, nói như vậy, lần thí luyện này, chẳng phải là sắp dẫn phát một hồi sóng gió thật lớn.
- Vậy hoàng triều Đại Hạ?
Bạch Lộc Di muốn mở miệng, đã thấy Bạch Lộc Cảnh ngón tay đặt ở trên môi, hiển nhiên là bảo nàng chớ có lên tiếng, sau đó cười thoát tục nói:
- Người bên ngoài còn chưa biết, đại khái chỉ có một số thế lực lớn của thành Vọng Châu, mới tìm hiểu được một số sự tình, hơn nữa, thí luyện tràng, có thể sẽ sớm mở ra.
Nói xong, Bạch Lộc Cảnh xoay người rời đi, chỉ thấy Bạch Lộc Di nhìn về phía Tần Vấn Thiên, cười khổ nói:
- Còn tưởng hội giao lưu lần này sẽ rất đơn giản, nhưng nghe ca ca nói, tựa như có thể sẽ xuất hiện một số tình huống không ngờ tới.
Giọng nói Bạch Lộc Cảnh hội tụ thành tuyến, để người xa xa không nghe được, nhưng không cố ý đi giấu Tần Vấn Thiên.
- Thiên Tôn tu đạo tràng?
Tần Vấn Thiên lẩm bẩm.
- Thiên Tôn là tôn xưng đối với cường giả Thiên Tượng cảnh, tin tức như vậy nếu bị hoàng triều Đại Hạ biết, chắc chắn dẫn phát một cơn lốc, chỉ sợ thế lực cấp bá chủ của thành Vọng Châu sẽ sớm hành động.
Bạch Lộc Di thấp giọng nói, Tần Vấn Thiên nhẹ nhàng gật đầu.
Tôn xưng hắn cũng từng nghe nói không ít, ví dụ như Thương Vương, Đan Vương, những tên này đều là tôn xưng. Vương, hẳn là hoàng triều Đại Hạ tôn xưng đối với những nhân vật Thiên Cương đỉnh phong kia.
- Chúng ta đi thôi, phải làm công tác chuẩn bị cuối cùng, Cổ Hưu đại sư cũng cực kỳ lợi hại, chúng ta vẫn có phần thắng không nhỏ.
Vẻ mặt Bạch Lộc Di có vài phần ngưng trọng, lại có vài phần chờ mong.
...
Lúc này thành Vọng Châu quả thật tồn tại một làn sóng ngầm, nhưng các thế lực lại tỏ ra đặc biệt thu mình. Người nhận được tin tức đều gắt gao che giấu tin tức, tận lực phòng ngừa nó khuếch tán. Tuy biết có khả năng không giấu được, nhưng ít ra cũng phải kéo dài một chút thời gian, đợi đến sau khi thế lực khác của hoàng triều Đại Hạ biết, khi đó đã muộn.
Ngày hội giao lưu các đại vực thành Vọng Châu rốt cuộc cũng đến, đông vực thành Vọng Châu, các thế lực đi đến phủ Trích Tinh.
Nơi thí luyện Thần Văn, do bốn đại thế lực cấp bá chủ của thành Vọng Châu khống chế cửa vào, bởi vậy, hội giao lưu cũng do bốn thế lực lớn tổ chức.
Ở đông vực, phủ Trích Tinh là bá chủ, hội giao lưu, cũng cử hành ở phủ Trích Tinh.
Một ngày này, cường giả các thế lực đông vực đều buông xuống tu đạo tràng phủ Trích Tinh, nhìn trong phủ Trích Tinh ẩn chứa ý hào sảng mênh mông, rất nhiều người đều sinh lòng hâm mộ. Nơi này, là thế lực cấp bá chủ, vua đông vực. Ngày thường, bọn họ không có cơ hội bước vào trong phủ Trích Tinh, chỉ có hôm nay, phủ Trích Tinh mới cho phép người ngoài bước vào, đương nhiên, vẫn hạn định phạm vi bước vào.
Thế lực lớn đông vực Diêm gia đã đến, Lãnh gia đã đến, Xích Lôi Tông đã đến, Thủy Nguyệt sơn trang đã đến, Luyện Yêu Tông đã đến... Các thế lực, ùn ùn buông xuống tu đạo tràng phủ Trích Tinh, đất mênh mông, cường giả như mây.
Người Diêm gia và Lãnh gia giáp nhau, đám người Diêm Thiết cùng Diêm Không hôm nay đều đến đây, chỉ thấy Diêm Thiết nhắm mắt, trên người lộ ra một luồng khí âm hàn, làm không ai dám tới gần.
- Diêm Thiết đại sư, nha đầu mấy ngày trước đưa đi hầu hạ có được không?
Chỉ thấy Lãnh Kiên phụ thân Lãnh Lâm đi đến trước người Diêm Thiết, thấp giọng nói.
- Mùi vị không tệ, Lãnh gia ngươi còn có mấy vị thiên kim xinh đẹp?
Diêm Thiết đột nhiên mở mắt, mỉm cười nhìn Lãnh Kiên, khiến vẻ mặt Lãnh Kiên trầm xuống, trong lòng âm thầm nguyền rủa tên biến thái này. Lần này suýt nữa con gái hắn Lãnh Lâm phải đưa đi.
- Diêm Thiết đại sư, Lãnh gia ta, hôm nay thực không còn nha đầu có thể hợp mắt nữa.
Lãnh Kiên vốn định nhắc nhở Diêm Thiết hưởng hết nha đầu tốt của Lãnh gia hắn rồi, không ngờ Diêm Thiết trực tiếp lại muốn mở miệng đòi người, thật là vô liêm sỉ.
- Con gái ngươi không phải sao?
Diêm Thiết nhìn lướt qua Lãnh Lâm của Lãnh gia bên kia, khiến thân thể Lãnh Lâm khẽ run lên.
- Đại sư.
Vẻ mặt Lãnh Kiên không quá dễ coi.
- Một danh ngạch, một nữ nhân.
Diêm Thiết nhìn chằm chằm Lãnh Kiên, nói lạnh như băng, khiến vẻ mặt Lãnh Kiên cực khó coi.
- Người học viện Bạch Lộc tới.
Đúng lúc này, có thanh âm truyền ra, trong mắt Diêm Thiết đột nhiên bộc phát ra một luồng ánh sáng lạnh đáng sợ, ánh mắt hắn bay thẳng đến phía học viện Bạch Lộc nhìn lại, nháy mắt tập trung ở trên thân hai người trong đó.
Tần Vấn Thiên, Sở Mãng, chính là hai người kia, hung thủ giết chết con hắn, bọn chúng, thế mà dám xuất hiện ở đây.
Ánh mắt Lãnh Kiên hướng tới bên đó nhìn lại, hắn cũng đã thấy Tần Vấn Thiên, vẻ mặt không khỏi khựng lại, gã thế mà cũng đến đây. Tuy hắn biết Tần Vấn Thiên là Thần Văn sư cấp ba, nhưng lại không biết trình độ Thần Văn của Tần Vấn Thiên cụ thể mạnh bao nhiêu, tất nhiên sẽ không biết Tần Vấn Thiên sẽ tham gia hội giao lưu lần này.
- Giết!
Một sát niệm mãnh liệt từ trên người Diêm Thiết bùng nổ ra, Tần Vấn Thiên rõ ràng cảm nhận được luồng sát niệm này, ánh mắt hắn đột nhiên vòng tới, nhìn về phía Diêm Thiết, sau đó hắn thấy được Diêm Thiết cùng với Lãnh Kiên.
Tương tự, ở trong ánh mắt bình tĩnh kia của Tần Vấn Thiên, trong phút chốc có một luồng ánh sáng giết chóc đáng sợ lóng lánh qua, như một tia chớp đâm về phía Diêm Thiết.
Lãnh Kiên chỉ cảm thấy cả người có hơi lạnh, nhìn chằm chằm Tần Vấn Thiên vẻ mặt có chút khó coi, xem ra Luyện Khí sư trẻ tuổi cấp ba này, sát ý rất mạnh đối với hắn, chỉ sợ là bởi vì cái chết của Lãnh Ngưng...
Đám người học viện Bạch Lộc đi tới phía đông tu đạo tràng, đối diện với người của Diêm gia, nhưng ở giữa lại ngăn cách một tòa tu đạo tràng.
Chỉ thấy Diêm Thiết nhắm mắt, tựa như đang tự hỏi làm cách nào để cho Tần Vấn Thiên cùng với Sở Mãng chết.
Ở phía bắc tu đạo tràng, là vị trí chính chủ, nơi đó có một bức tường hùng vĩ, cao tới mười mấy mét, một hàng bóng người xuất hiện ở bên trên, ánh mắt nhìn quét bên dưới, ánh mắt mỗi một người đều là sắc bén như vậy.
- Dương Phàm.
Đám người nhìn thấy thanh niên cầm đầu kia, mắt lộ ra ánh sao, Dương Phàm là một trong bốn thiên kiêu, hôm nay thế mà lại đến xem chiến.
Lần này chọn lựa ra Thần Văn sư lợi hại, sẽ có thể chọn lựa một số người tới Thần Văn thí luyện tràng, những người này, đó là tùy tùng người của phủ Trích Tinh bước vào Thần Văn thí luyện tràng.
Dương Phàm xuất hiện khiến mọi người hiểu, chuyến đi Thần Văn thí luyện chi địa lần này, phủ Trích Tinh, sẽ là cường giả bảng Thiên Mệnh Dương Phàm dẫn quân.
Tần Vấn Thiên đánh giá Dương Phàm, người này khoảng hai mươi hai tuổi, cực kỳ trẻ, nhưng trên người có một khí tràng cường giả, cho người ta cảm giác phi phàm.
- Người này Dương Phàm, xếp thứ mười tám trong bảng Thiên Mệnh, thiên chi kiêu tử phủ Trích Tinh đông vực thành Vọng Châu, tương tự, một trong bốn thiên kiêu của thành Vọng Châu.
Bạch Lộc Di bên cạnh Tần Vấn Thiên thấp giọng nói:
- Ba người khác, phân biệt là gia tộc Hoa thị Hoa Thái Hư, người số một bảng Thiên Mệnh, uy chấn hoàng triều Đại Hạ, không ai không biết; còn có điện Đan Vương Trảm Trần, xếp hạng mười một trong bảng Thiên Mệnh, so với Dương Phàm còn cao hơn; một người cuối cùng là Thiên Viêm Tông Triệu Liệt, hạng hai mươi tám bảng Thiên Mệnh.
- Những người này, là thiên chi kiêu tử của thành Vọng Châu, cũng cực nổi tiếng ở hoàng triều Đại Hạ.
Bạch Lộc Di lần lượt giới thiệu, tựa như cố ý kích thích Tần Vấn Thiên. Nàng cho rằng, tương lai, Tần Vấn Thiên sẽ có cơ hội giành vị trí trên bảng Thiên Mệnh. Chiến tích Kỳ Lân sáu mươi thắng liên tiếp nàng đã biết, người này ngày thường thậm chí luận bàn với Sở Mãng, Sở Mãng là thực lực Nguyên Phủ tầng năm đỉnh phong, hơn nữa không phải bình thường Nguyên Phủ tầng năm, sức chiến đấu cũng cực kỳ đáng sợ.
Bảng Thiên Mệnh, hẳn là mục tiêu của Tần Vấn Thiên, không chỉ có muốn vươn lên, hơn nữa, hắn cần nhắm vào vị trí cao, mới không có lỗi với thiên phú của hắn!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.