Tay Của Ta Xuyên Qua Tóc Đen Của Ngươi

Chương 77:




Harry bảo tất cá các học sinh trở về vị trí, cười như không cười nhìn những học sinh đến xem, những học sinh dưới năm tư nhất thời giống như mèo con ngậm đầu lưỡi, không phát ra một chút tiếng vang.
” Tốt lắm, trải qua lần luyện tập vừa rồi, tôi nghĩ tất cả mọi người đã hiểu vì sao phải bắt đầu học từ thần chú giải giới. Giờ tôi và cậu James Potter sẽ làm mẫu thần chú giải giới một lần, cũng hướng dẫn cho mọi người.”
Harry hướng James, khẽ gật đầu, ý bảo hắn có thể bắt đầu. James rất nhanh đi ra ba bước, mau lẹ xoay người, không làm gì, mở miệng,” Expelliarmmus!” Một ánh sáng đỏ bắn trúng đũa phép của Harry, đũa phép bay vào giữa không trung.
” Accio.” Harry vẫy tay, thu hồi đũa phép bắt đầu rơi xuống, khiến mọi người thán phục. ” Làm rất tốt, James.” Cậu mỉm cười nhẹ nhàng có chút xấu hổ, nói như thế nào thì cậu cũng đang đứng trước mọi người khen ngợi James, biểu hiện không quá tự nhiên này càng khiến học sinh Gryffindor đồng tình.
Harry Potter…… Thẹn thùng thật đáng yêu, James ngây ngốc nghĩ. Rất giống với bộ dáng thẹn thùng của Evens.
Harry gõ gõ đũa phép trong lòng bàn tay, giống hệt các giáo sư của Muggle gõ gõ thước dạy học. ” Đầu tiên, tôi muốn sửa một lỗi lớn. Chúng ta đang luyện tập phòng chống nghệ thuật hắc ám, không phải luyện tập lễ nghi quyết đấu, bởi vậy không cần cúi đầu chào nhau, trách cho mọi người hình thành thói quen về sau.” Phía dưới, không biết học sinh năm dưới nào có lá gan lớn khẽ cười. ” Thứ hai, lúc đọc thần chú thì phát âm cần thật trôi chảy. Tại sao mọi người không học cách sử dụng thần chú không tiếng động, tỉ lệ thành công so với phát âm rõ ràng cao hơn nhiều. Thứ ba, động tác nhất định phải nhanh. Đối mặt với kẻ thù thì động tác nhanh hay chậm đều quyết định đến sinh tồn. Hơn nữa kẻ thù sẽ không giống như lúc luyện tập, sẽ không đứng yên chờ mọi người, cho nên động tác phải rất nhanh, nhanh đến mức hắn không kịp phản ứng. Thứ tư, lúc đọc thần chú thì đầu của mọi người cần phải ý thức được, phải nghĩ đến mình muốn loại thần chú này đạt được hiệu quả gì, nguyện vọng càng mãnh liệt, pháp thuật càng chuẩn xác.” Nghe đến đó, nhóm học sinh có chút suy nghĩ. ” Mọi người cứ suy nghĩ cho tốt, có vấn đề gì có thể hỏi, tôi và cậu James Potter sẽ giải đáp. 5 phút sau chúng ta tiếp tục luyện tập.”
Qua năm phút, James nhìn đồng hồ, ” Đã đến giờ, mời mọi người sắp xếp như lúc nãy.”
Tốc độ so với lần đầu tiên tiến bộ hơn nhiều, động tác cũng linh hoạt. Harry tương đối vừa lòng, mặc kệ kết quả lần này như thế nào, biểu hiện của các học sinh xứng đáng được khen ngợi.
Xong lần hai, ” Tổng cộng 52 người.” James nhíu mày báo cáo. Đa số học sinh xấu hổ cúi đầu ủ rũ.
Harry rất vui, ít nhất biểu hiện của cậu rất vui. ” So với lần trước nhiều hơn 13, thật sự là quá tốt, mọi người tiến bộ rất nhanh. Pháp thuật là không ngừng luyện tập mới có thể tiến bộ, cho nên tất cả mọi người phải tiếp tục cố gắng.”
9:30, lớp phụ đạo chấm dứt, số học sinh có thể sử dụng thần chú giải giới thành công lên tới 121 người. Đối với 79 học sinh vẫn chưa thành công, Harry cho bọn họ bài tập về nhà, trước buổi học hôm sau, sử dụng thần chú giải giới một lần.
“Học tập pháp thuật được tiến hành theo trình tự, mỗi một bước phải thật vững chắc. Tôi không thể vì một số ít người mà dừng lại tiến độ, bởi vậy các cậu chỉ có thể tự mình cố gắng đuổi theo, đừng hy vọng.” Lời của Harry thật sự tàn nhẫn, gương mặt xinh đẹp lạnh lùng không cho người khác cơ hội bám víu. James vô cùng nghi hoặc len lén nhìn cậu, thật khó hiểu.
” Harry.” James kiên trì gọi lại Harry đang đi về tẩm thất, Harry nghi hoặc quay đầu lại, ” Chuyện gì?” Ngáp nhỏ một cái, hình dáng mơ mơ màng màng rất đáng yêu.
James đã quên mất rốt cuộc mình muốn nói gì, ” Cái kia…… Thực xin lỗi! Lúc trước tớ còn cực lực phản đối kế hoạch của cậu, nhưng sự thật hôm nay đã chứng minh cậu đúng. Tớ thấy thật có lỗi!” Năm phần ra vẻ năm phần thật tình, hắn hướng Harry nhận sai.
Harry mỉm cười, ” Chúng ta từng tranh chấp sao? Tớ không nhớ rõ.” Không đợi James phản ứng, cậu bước nhanh. Khóe miệng lộ ra một nụ cười giả dối, cậu nghĩ càng ngày cậu càng giống một Slytherin.
James ngơ ngác nhìn cho đến khi bóng dáng Harry biến mất khỏi tầm mắt, trong lòng không biết là tư vị gì. Gần đây thân thiết với Harry Potter, ấn tượng xấu trong quá khứ hoàn toàn bị phá vỡ: Cậu ta có thể bình tĩnh, lạnh nhạt, cũng có thể cao quý, tao nhã; có thể dịu dàng hiền lành, cũng có thể tàn nhẫn; khi thì đáng yêu, khi lại vô ý để lộ sự trải nghiệm và đau thương, là cái gì tạo ra một Harry Potter như vậy? Một Muggle ở cô nhi viện tuyệt đối không làm được. Đột nhiên James có chút kích động muốn xâm nhập suy nghĩ để hiểu rõ Harry Potter, tuy nhiên cũng chỉ là vài giây mê muội.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.