Tay Của Ta Xuyên Qua Tóc Đen Của Ngươi

Chương 36:




Ngày hôm sau là năm mới, một ngày rất náo nhiệt.
Sáng sớm, Nagini ở đại sảnh xem TV, Voldemort vô cùng bất mãn, nhưng hôm nay là ngày đầu năm mới, tốt xấu gì cũng cố nhịn xuống. Hắn thi triển phép thuật trên TV, hình ảnh trong TV nhảy ra khỏi màn hình, biến thành thị giác, khứu giác, thính giác, vị giác, có thể cảm nhận bộ phim bằng năm giác quan. Hiệu quả cũng tốt, ít nhất Voldemort ngẫu nhiên phê bình vài câu,” Phim TV rất ngu ngốc! Sao hắn có thể đối xử với người kia như vậy?” Ít nhất gia tinh lấy rất nhiều lý do đến đại sảnh trộm ngắm TV vài lần.
Nagini được một tấc lại muốn tiến thêm một thước, đòi Voldemort tạo một tàu lượn tại trang viên. Tất nhiên Voldemort không chịu, Nagini liền lăn lộn. Ngẫm lại xem, một con rắn dài mười hai thước làm nũng! Đó là một cảnh tượng đáng sợ đến thế nào! Harry có cảm giác cả người đều nổi da gà. Sau khi Voldemort cực lực chịu đựng mười phút, bại trận, đành tạo một tàu lượn cao ngất trên bãi cỏ.
Thời gian còn lại của kỳ nghỉ, không khí ở trang viên Voldemort yên bình và ấm áp, mỗi ngày Harry cùng Nagini ngồi tàu lượn, xem TV. Quan hệ của cậu và Voldemort nhờ cuộc nói chuyện buổi tối giao thừa mà trở nên thân mật hơn nhiều.
Kỳ nghỉ chấm dứt, Harry hào hứng trở lại trường học tìm Snape. Snape đang ở phòng yêu cầu, tập trung tinh thần nhìn chằm chằm nồi thuốc. Harry liếc mắt liền nhìn thấy mái tóc dài bóng nhờn của hắn.
” Merlin! Severus, đã bao lâu cậu không tắm rửa?!” Harry thất thanh thét lên. Đúng là tên quen thói mất vệ sinh!
Cực kỳ bất mãn với tiếng ồn Harry tạo ra, Snape vừa hung hăng liếc Harry, vừa thêm vào giữa chất lỏng màu đỏ trong nồi ba gai nhím.” Đừng làm ồn! Có việc gì chờ tớ làm xong đã!”
Ai! Lúc điều chế ma dược quả thực Snape không hề quan tâm đến bạn thân. Thậm chí Harry còn nghi ngờ rằng, ngay cả Voldemort đến quấy rầy Snape điều chế ma dược, kết quả chắc chắn cũng giống cậu, không ngẩng đầu lên được.
Harry kiên nhẫn chờ, cuối cùng Snape cũng đại công cáo thành. Cậu chắm chú nhìn Snape đổ lang dược vào bình, đặt bên cạnh mười bình thủy tinh khác.
” Cậu định khi nào đưa nó cho Lupin?”
Snape hiện lên vẻ mặt buồn rầu,” Tớ không biết dùng tên gì.”
” Cậu cứ nghĩ ra một cái tên là được.” Harry đảo cặp mắt trắng dã.
Snape do dự trong chốc lát,” Cậu nghĩ lấy tên Hoàng tử lai được không? Mẹ của tớ họ Prince.”
” Quá được!” Harry lớn tiếng đồng ý,” Chơi chữ, chơi chữ.”
Được Harry phụ họa, tay trái của Snape cầm lấy bút lông ngỗng, nhưng thói quen khắt khe hàng ngày khiến hắn không biết phải biểu hiện thái độ ôn hòa với Remus như thế nào, sau 10 phút đắn đo, cuối cùng hắn chỉ có thể để Harry biên soạn nội dung. Sau đó bọn hắn mới trở về tẩm thất tắm rửa,rồi gói những cái bình thủy tinh thành hai bọc, cột vào chân hai con cú, để bọn chúng đưa tới tháp Gryffindor, nơi Remus ở.
Một bình thủy tinh 100 ml, có thể uống 5 lần, đủ cho Remus trong vòng một tháng. Nói cách khác, năm nay, Remus không cần lo lắng đến sự cố có thể xảy ra sau khi biến hình.
Remus đang ở tẩm thất đọc sách một mình. Hai có cú bay vào từ cửa sổ, đưa tới cho hắn hai cái bọc. Hắn khó hiểu lấy tờ giấy được xếp thành hạc dán trên cái bọc, mở ra.
Remus Lupin thân yêu!
Cậu có một vấn đề nho nhỏ, đúng không? Ma dược này có thể giúp cậu giảm bớt phiền não. Trước lúc trăng tròn bốn ngày, mỗi ngày một lần, một lần 20 ml, cậu có thể hoàn toàn thoát khỏi ham muốn cắn xé con mồi, yên lặng nằm ngủ trong phòng.
Nên làm nóng trước khi uống.
Của cậu.
Hoàng tử lai.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.