Tay Của Ta Xuyên Qua Tóc Đen Của Ngươi

Chương 31:




Voldemort ảo não vô cùng.” Harry, em đừng để trong lòng, hai kẻ kia không đáng để em tức giận.”
Harry muốn thoải mái cười cười, sau đó nói, không có việc gì, ta chưa nghe được cái gì cả. Nhưng tâm tình của cậu thoáng chốc như ngã xuống đáy vực, cậu cảm thấy cả mặt cứng ngắc, không thể nào cười. Thật là kỳ lạ, không phải cậu đã lường trước tình huống này sao? Cậu đã từ bỏ việc giúp đỡ Muggle cơ mà? Vì sao khi nghe được việc kia, cậu vẫn tức giận? Là tức giận vì hành động của Tử Thần Thực Tử, hay là vì mình yếu đuối vô năng, tương lai sẽ bại dưới tay Voldemort? Vì thế cậu lạnh lùng lắc đầu,” Không có việc gì, ta chưa nghe được cái gì cả.”
” Hai tên chết tiệt!” Voldemort rút đũa phép, Harry lập tức giữ tay hắn, ” Ta không có ý trách bọn họ, ngươi cũng không nên vì chuyện này mà trách phạt bọn họ.”
” Nếu tay của em không run thì ta sẽ tin tưởng lời của em.” Voldemort định rút ra khỏi bàn tay run nhẹ nhẹ của Harry, nhưng Harry lại nắm chặt lại.
” Ta thực sự không tức giận,” Cổ họng Harry nghẹn lại,” Thực sự, thực sự không tức giận.” Cậu bước nhanh khỏi đại sảnh rực rỡ, đi vào một gian phòng khác.
Voldemort theo vào, tiếp tục nói vấn đề vừa rồi,” Bọn họ phá hủy tâm tình của em.”
” Cho nên bọn họ liền bị trừng phạt sao?” Harry đùa cợt,” Ta không biết ta quan trọng như vậy.”
Voldemort muốn ôm Harry, lại bị Harry đẩy ra. Hắn thất vọng nhíu mi,” Harry, đương nhiên em rất quan trọng, quan trọng đến mức em không tưởng tượng được.”
” Đúng vậy, ta quá quan trọng. Quan trọng đến mức người ép ta đến trang viên Voldemort, sau đó hai tên ma men kia khiến sự nhẫn nại của ta đến cực hạn.” Harry không thèm nhìn tới hắn.
” Harry, ta thực thật có lỗi. Ta không ngờ bọn họ uống rượu liền nói loạn, khiến em nghe được việc không tốt.” Voldemort cảm thấy bất lực, người uống say thường không biết giữ miệng.
Harry cười lạnh,” Ta đã sớm nói với ngươi, ngươi cam đoan tuyệt đối sẽ không xuất hiện vấn đề.”
” Ta biết em cảm thấy rất khó chịu khi tham gia buổi tiệc này, ta cũng hứa không để xảy ra vấn đề gì, cho nên khẳng định bây giờ em rất giận dữ.” Voldemort lại ôm Harry, dùng sức ôm lấy Harry, không cho cậu tránh thoát,” Vì bồi thường cho em, Harry, em muốn gì đều có thể.”
Harry cười rộ lên, tiếng cười đau xót khiến Voldemort có dự cảm không tốt.” Như vậy, vì để tâm tình ta vui vẻ, cậu thân yêu, ngài có thể ‘ nhân từ ‘ dừng hết thảy những việc vũ nhục Muggle hay không?”
Harry nâng đầu, khóe miệng hiện lên nụ cười châm chọc.
Voldemort dừng động tác lại, tay vốn gắt gao ôm lấy Harry nới lỏng ra. Hai mắt đỏ tươi nhìn thẳng vào đôi mắt xanh lá của Harry, giống như muốn xem rõ có phải Harry đang nói giỡn hay không. Harry cũng nhìn thẳng hắn, ánh mắt kiên định tràn đầy chê cười.
” Không.” Thật lâu sau, rốt cục hắn mở miệng, ” Muggle là kẻ thấp hèn, bọn họ không xứng tồn tại trên thế giới này.” Đây cũng là quan điểm của hắn.
” Vậy ngươi không cần giả vờ quan tâm, cậu thân yêu. Chẳng qua hai người kia chỉ nói ra sự thật mà ta và ngươi cố tình không để ý đến, bọn họ không hề sai. Mà ta, một khi đã đã đồng ý tham gia buổi tiệc của Tử Thần Thực Tử, chứng tỏ ta đã từ bỏ niềm tin và nguyên tắc của mình, thậm chí khi hai tên Tử Thần Thực Tử nhạo báng Muggle ta cũng không giận dữ, cũng không quan tâm cô gái kia có thể là thân nhân của ta, thân nhân của thân nhân ta. Ta không tức giận, ngươi tức giận cái gì, cậu thân yêu của ta?” Harry châm biến. Cậu gạt tay Voldemort, lúc nãy lực ôm của Voldemort đã nới lỏng rất nhiều,” Ta rất mệt, phải về phòng ngủ, mong rằng ngươi đừng quấy rầy ta.”
Voldemort nắm lấy cổ tay Harry, thì đũa phép lạnh như băng liền để trên cằm của hắn,” Ngươi đang thử thách tính nhẫn nại của ta sao. Đừng bức ta sử dụng Avada Cedavra.” Harry lạnh lùng cảnh cáo.
Vài giây sau, Voldemort buông tay ra, để Harry rời đi.
Phanh!
Voldemort đấm thật mạnh trên vách tường, khiến tất cả mọi người ở đây đều sợ hãi. Đáng chết, không ngờ hỏng hết!
Trở lại phòng, Harry bắt đầu thu thập hành lý chuẩn bị quay lại Hogwarts. Cậu và Voldemort khác biệt rất nhiều, cho dù hắn có dịu dàng che chở săn sóc cậu thì cũng không thể trốn tránh, tình huống ngày hôm nay có thể còn lặp lại. cậu và Voldemort giống như hai diễn viên xiếc đi trên dây, cố gắng giữ thăng bằng để khỏi rơi xuống, nhưng chỉ một chút sai lầm thì quan hệ tốt đẹp giữa bọn họ sẽ không còn. Cậu đã từ bỏ rất nhiều thứ, nguyên tắc, niềm tin, thứ duy nhất cậu không mất đi chính là sự thương cảm, chỉ cần cậu không nghe thấy gì, thì mọi việc cũng không tồn tại. Nhưng hiện tại có trốn cũng không được. Chẳng lẽ muốn cậu vui vẻ khi một tên Tử Thần Thực Tử vũ nhục, tiêu diệt Muggle sao? Voldemort luôn nói Harry quan trọng không thể thay thế, vì sao Voldemort không chịu nhượng bộ, cậu thực sự quan trọng sao?
{ Harry.} Nagini uốn lượn tiến vào phòng của Harry.
{ Có việc sao, Nagini? } Harry vừa hỏi vừa đem vài bộ quần áo nhét vào rương hành lý.
Nagini ngăn cản trước mặt Harry, đôi mắt màu vàng tràn đầy cầu xin, { Đừng đi, Harry, xin ngươi! Ta thay mặt Voldy xin lỗi ngươi, ngươi đừng đi.]
Harry huy động đũa phép, đồ dùng học tập xếp thành hàng trên không trung, sau đó chui vào rương hành lý của Harry. { Nagini, đây là chuyện của ta và cậu, vấn đề này không thể nhượng bộ. Nếu cậu không thay đổi ý kiến, ta chỉ cảm thấy đau lòng khi ở đây.}
Nagini bò lên chân Harry, rất khó tưởng tượng một con rắn lớn như vậy lại làm loại động tác thật cẩn thận, giống như đang chăm sóc một đứa trẻ. {Harry, nếu ngươi không thể ở lại vì Voldy, như vậy có thể ở lại vì ta không? Ta thực sự rất cô đơn, trừ Voldy, không ai có thể nói chuyện với ta, nhưng Voldy bề bộn nhiều việc, hắn không có thời gian làm bạn với ta. Harry, sự tồn tại của ta không phải là việc xấu đối với ngươi, đừng vì sai lầm của Voldy liên lụy đến ta. Ta thích ngươi, Harry.}
Harry không thể cự tuyệt ánh mắt tràn ngập đau buồn sắp khóc, mấy tháng nay Nagini đều ở chung với cậu rất vui vẻ, nhưng mà tưởng tượng đến Voldemort cậu liền không muốn ở lại một giây.{ Tưởng tượng đến việc ta cùng với hắn sống chung một nhà, ta thấy rất khó chịu, Nagini.}
{ Sẽ không, Harry.} Nagini thấy Harry buông lỏng, nhanh chóng nói tiếp, { Trang viên Voldemort lớn như vậy, nếu muốn cố ý không gặp một người, quá dễ dàng. Xin ngươi, Harry!]
{ Nếu như có thể không thấy hắn.} Harry thì thào nói.
Nagini nói đúng, nếu cố ý không gặp một người ở trang viên Voldemort quá dễ dàng, trang viên lớn như vậy, có thể đi bất kỳ ngóc ngách nào tiêu phí thời gian cả ngày, huống chi Nagini là người bạn chơi đùa rất thú vị.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.