Tay Của Ta Xuyên Qua Tóc Đen Của Ngươi

Chương 29:




Trở lại tẩm thất, Harry cảm thấy vô cùng xấu hổ ngượng ngùng, thật có lỗi với Snape, phải để hắn một mình ở lại Hogwarts vào lễ giáng sinh, mà dự định ban đầu là hai người cùng nhau ở lại. Ở cùng với Voldemort vào lễ giáng sinh, cậu rất lo lắng cho bạn tốt của mình.
Ngoài dự kiến, Snape lại rất vui vẻ.” Lễ giáng sinh cậu nên ở cùng giáo sư Voldemort, ngài ấy là thân nhân duy nhất của cậu. Hai người đã cô độc nhiều năm, thực sự hai ngươi nên ở cùng nhau. Ngày 24 đến trang viên Voldemort cũng đừng vội trở lại, hết ngày nghỉ hẵng quay về trường học.”
” Không thể được.” Harry nóng nảy,” Quá trình điều chế lang dược phức tạp như vậy, có cả trăm trình tự, cậu cần tớ trợ giúp.”
Snape tự tin nói:” Nhanh nhất ngày mai chúng ta có thể bắt đầu điều chế, đến ngày 24 tớ cũng đã có đủ thời gian để thích ứng. Không phải tớ khoe khoang, Harry, ma dược có phức đến thế nào đi nữa chỉ cần tớ điều chế khoảng ba lần, tớ có thể thành thạo điều chế một cách chính xác. Cho dù lang dược có phức tạp thế nào, trong lúc điều chế tớ cũng không đột nhiên trở nên vụng về đâu.”
” Nhưng, thời gian dài như vậy, chỉ có một mình cậu ở trường, cậu không cảm thấy cô đơn sao?” Harry lo lắng.
” 14 năm qua tớ vẫn luôn một mình.” Snape hạ mi mắt.” Năm nay có nồi thuốc cùng ma dược làm bạn, tớ sẽ không cô đơn. Cậu cứ yên tâm đi.”
Không biết nói gì thêm, Harry chỉ có thể tỏ vẻ đồng ý.
Đến lễ giáng sinh, hầu hết mọi người đều trở về nhà. Lucius từng mời Snape đến trang viên Malfoy, nhưng Snape nhẹ nhàng từ chối. Ngày 24 tháng 12, 5 giờ chiều, Harry tạm biệt Snape, ngồi trên xe ngựa đến trang viên Voldemort.
Tới trang viên Voldemort, Harry được nhiệt liệt chào đón, mấy trăm con gia tinh quấn khăn sạch sẽ có in chữ ” Voldemort” đứng hai bên bậc thang chào đón cậu, thậm chí còn đốt pháo hoa.
Voldemort lo lắng Harry mệt mỏi bởi hành trình 1 giờ đồng hồ, liền dỗ dành Harry ăn bữa tối xong sau đó sai gia tinh hầu hạ Harry tắm rửa rồi nghỉ ngơi.
Dù sao, quan trọng là tiệc đêm giáng sinh vào ngày mai.
Buổi sáng lễ giáng sinh, Harry nhảy xuống giường lớn mềm mại, hướng Hedwig đang khó chịu vì bị nhốt ở trong lồng, nói ” Giáng sinh vui vẻ”, bốc một nắm to thức ăn của cú mèo cho nó làm quà giáng sinh, sau đó bắt đầu mở quà.
Quà tặng xếp thành một đống rất nhỏ. Quà của Snape là ba bình ma dược màu vàng, Harry kinh ngạc mở nút chai, ngửi ngửi, những kí ức khó quên chậm rãi hiện lên, cảm giác hạnh phúc lan tỏa chứng tỏ ba bình ma dược này là phúc linh tề. So với sự khen ngợi của Slughorn, cái chai của Snape còn hiệu quả hơn, liều lượng đủ 24 giờ, ba bình là ba ngày!
Trên hai món quà còn lại có chữ viết của Voldemort, nhưng có một cái ghi tên Nagini. Một con rắn tặng lễ vật cho cậu? Harry có cảm giác rất quái lạ.
Nagini tặng Harry một cái kẹp tóc vàng, được khảm hàng trăm mảnh kim cương tinh xảo. Đối với một con rắn mà nói, thẩm mĩ của nó cũng được.
Cuối cùng là quà của Voldemort, một quyển sách có độ dày vượt xa những quyển sách bình thường, (Phòng chống nghệ thuật hắc ám cao nhất), bên trong còn có tranh vẽ  giải thích tỉ mỉ, vận dụng thực tế mới là quan trọng. Harry lật lật vài tờ, cảm thấy rất có hiệu quả.
Chỉ là, cậu cùng Voldemort có vẻ rất ăn ý, Harry dở khóc dở cười.
Đi xuống lầu, Harry đi vào phòng ăn, Nagini đang nằm trên tấm thảm lông dê màu trắng mà Harry tặng nó.{ cám ơn món quà của ngươi, Harry!} Nó thực vui vẻ,{ đây là lần đầu tiên ta nhận được quà, cho tới bây giờ Voldy chưa từng tặng quà cho ta.}
Voldemort hừ nhẹ một tiếng,{ làm một con rắn, ăn uống no đủ mới là mục tiêu phấn đấu cả đời của ngươi.} hắn giơ cao quyển sách trên tay, cười sáng lạn, ” Cám ơn món quà của em, Harry.” Hắn không ngờ được Harry sẽ tặng quà cho hắn.
Đó là thành quả mà Harry cùng Snape len lén đi đến hẻm Knockturn Alley, (Nghệ thuật hắc ám mới nhất).
” Nhưng không nên đến những nơi như vậy, hẻm Knockturn Alle không phải là nơi thích hợp cho phù thủy vị thành niên.” Voldemort có chút sợ hãi, hận không thể đem Harry giữ bên người, tránh việc cậu chẳng ngại nguy hiểm mà chạy loạn khắp nơi. May mắn còn có mề đay của Slytherin.
Harry không nói gì, chỉ nhún vai. Cậu muốn đến nơi đó lắm sao? Nếu không phải muốn chọn quà cho Voldemort, cậu chẳng thèm liếc mắt nhìn đến nơi đó.
Dùng xong bữa sáng sang trọng hơn nhiều so với Hogwarts, Voldemort đưa ra đề nghị: ” Có muốn đi xem quà hay không?”
” Quà?” Harry mơ hồ, quà của cậu không phải là cuốn sách kia rồi sao?
Voldemort đắc ý nở nụ cười, ” Đi theo ta.”
Harry cùng Nagini đi theo Voldemort rời khỏi phòng ăn, đi vào một cái phòng. Voldemort tao nhã mở cửa, cảnh tượng bên trong khiến Harry há to miệng.
Hai phòng khách lớn, quà xếp từ sàn nhà đến trần nhà, đủ loại màu sắc hình dạng, cả phòng sắp không chứa được nữa, mà ba con gia tinh còn độn thổ qua lại đưa quà đến.
” Là thuộc hạ biểu hiện lòng thành. Tuy không đáng giá tiền, nhưng cũng không phải hàng giả.” Voldemort tiện tay mở một món quà đưa cho Harry,” Thích thì giữ lại, không thích liền vứt bỏ.”
Không đáng giá tiền! Harry cười khổ nhìn bộ trà cổ trong tay, cậu đã từng thấy ở Hẻm Xéo, nó có giá là 2100 Gallons. Đương nhiên, so với đôi giày 5000 Gallons của cậu, nó không đáng giá.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.