Tay Của Ta Xuyên Qua Tóc Đen Của Ngươi

Chương 200:




Ngày 3 tháng 2 năm 1986, một buổi tối mùa đông lạnh lẽo ẩm ướt, Albus Dumbledore đi tới Quán Đầu Heo ở làng Hogsmeade. Vài ngày trước ông nhận được thư xin làm giáo sư môn tiên tri của một phù thủy, nhưng Hogwarts đã có giáo sư môn tiên tri, tuy lớn tuổi, nhưng ít nhất còn có thể làm việc tiếp một hai năm. Chỉ có điều, lần này người đề xuất là cháu gái của một bậc thầy tiên tri nổi tiếng, ít nhất ông nên gặp mặt nói chuyện mới không bị xem là thiếu lễ nghĩa.
Mùa đông, người trong Quán Đầu Heo không nhiều lắm, chiến tranh khiến khách khứa ra vào lại giảm mạnh, hôm nay ngồi ở trong quán, tính cả Dumbledore thì chỉ có bảy người. Một nam ma cà rồng xanh xao ngồi ở góc sáng sủa uống máu, ánh mắt trống rỗng nhìn chằm chằm vào bức tường của quán; ba kẻ nghiện rượu say khướt nói nhao nhao ầm ĩ, cho dù rượu chảy xuống cả quần áo; hai nữ phù thủy ngậm cái tẩu thật dài, thờ ơ nhìn bầu trời không trăng ngoài cửa sổ, uống từng ngụm từng ngụm rượu Whiskey.
Cảnh tượng suy đồi, Dumbledore nghĩ, chiến tranh khiến quán bar vốn thưa thớt càng thưa thớt hơn. Vị kia vẫn chưa đến, ông tìm một góc yên tĩnh ngồi xuống, gọi một ly rượu mật ong vừa uống vừa chờ.
Mười lăm phút sau, có một người phụ nữ quái dị đi vào quán bar. Vô cùng gầy, mang một chiếc kính to hơn mắt của cô ta rất nhiều lần, khoác khăn lụa, từ trên xuống dưới đeo rất nhiều vòng trang sức. Cô ta dùng ánh mắt mờ mịt đảo một vòng quang quán, nhẹ nhàng đi tới trước mặt Dumbledore, dùng giọng dịu dàng mà mơ hồ, huyền diệu mà kỳ ảo, “Hiệu trưởng Dumbledore, ngài vẫn khỏe. Tôi là Sybill Trelawney.”
Hóa ra là cô ta gửi thư xin. Dumbledore mời cô ta ngồi xuống, hai người trao đổi với nhau không quá lâu. Kết quả, ông phát hiện hôm mình đến đây là một sai lầm, rất hiển nhiên cháu gái của bậc thầy tiên tri nổi tiếng chẳng thừa hưởng được một phần ngàn khả năng tiên tri của ông nội mình, cô ta từ đầu đến cuối chỉ nói linh tinh. Vì thế ông quyết định cáo từ, Hội phượng hoàng còn có nhiều chuyện chờ ông xử lý. Ông đứng lên, khôn khéo nói với Sybill Trelawney: “Tiểu thư Trelawney, thật sự xấu hổ, Hogwarts đã có giáo sư môn tiên tri, hơn nữa thân thể vẫn tốt. Thật sự vô cùng có lỗi, ta tin cô có thể tìm được công việc tốt hơn.”
Trelawney có chút thất vọng, nhưng vẫn giữ đúng tác phong.
Dumbledore xoay người định rời đi, nhưng ông đột nhiên nghe được giọng nói chói tai khàn khàn vang lên sau lưng, “Người có khả năng đánh bại chúa tể bóng tối sắp xuất hiện……”
Ông hoảng sợ quay đầu lại, thấy Sybill Trelawney ngồi trên ghế, ánh mắt dại ra, cằm cụp xuống, dùng giọng khàn khàn kỳ lạ nói chuyện.
” Người có khả năng đánh bại chúa tể bóng tối sắp xuất hiện …… Sinh ra trong một gia đình từng 3 lần đánh bại chúa tể bóng tối…… Sinh vào ngày cuối cùng của tháng 7…… Chúa tể bóng tối để lại dấu hiệu trên người nó……”
Thời gian gấp gáp, Dumbledore không kịp làm nhiều việc, chỉ có thể dùng bùa hôn mê làm chủ quán và các vị khách khác ngủ say, may mắn không quá khó khăn.
Sybill Trelawney vô tri vô giác tiếp tục lời tiên đoán: “Bọn họ là kẻ thù, nhưng cũng có thể là người yêu…… Do việc nuôi dưỡng quyết định…… Một người chết một người sống…… Hoặc là hai người liên thủ, thế giới rơi vào bóng tối……”
Nói xong câu cuối cùng, Sybill Trelawney gục đầu trước ngực, sau đó động một cái, cô ta  nhanh chóng ngẩng đầu lên, cảm thấy rất kỳ lạ nhìn Dumbledore, lại bắt đầu dùng giọng dịu dàng mà mơ hồ nói chuyện, “Hiệu trưởng Dumbledore, sao ngài lại kinh ngạc như vậy?”
Cô ta không nhớ rõ cô ta mới nói cái gì? Suy nghĩ của Dumbledore nhanh chóng thay đổi, lúc Sybill Trelawney nói ra lời tiên đoán ông đã có quyết định. “Tiểu thư Trelawney, ta vừa nghĩ tới, giáo sư môn tiên tri của chúng tathật sự quá già, cần phải có người trẻ tuổi giúp ông ấy, cô đồng ý làm người trẻ tuổi này chứ?”
Đương nhiên Sybill Trelawney rất thích, hai người trao đổi thêm một chút rồi rời quán tới Hogwarts, “Như vậy đi, ta cùng cô về Hogwarts trước, ta bảo người giúp cô lấy hành lý.” Biểu hiện của Dumbledore rất giống một vị hiệu trưởng quan tâm giáo viên.
Sybill Trelawney vô cùng cảm động.
Hai người dùng phép độn thổ tới Hogwarts, Dumbledore sắp xếp chỗ ở cho Sybill Trelawney. Cáo từ Sybill Trelawney, Dumbledore đẩy gọng kính. Hôm nay thật sự quá kích động. Vốn tưởng rằng cô ta là tiên tri vô dụng, hóa ra cũng kế thừa tài năng của ông nội mình, rất có phong cách của ngài Trelawney năm xưa, một nhà tiên tri chân chính…… Nghĩ đến lời tiên đoán của Sybill Trelawney, lông mày của Dumbledore khẽ nhíu lại, là kẻ thù cũng có thể là người yêu? Do việc nuôi dường quyết định?
Dumbledore và Sybill Trelawney vừa đi, các vị khách tỉnh lại ngay lập tức.
Ma ca rồng vui vẻ cười nói: “Chờ đợi lâu như vậy, rốt cục cũng nghe được lời tiên đoán, chủ nhân tôn kính chắc chắn vô cùng vừa lòng.”
” Thủ lĩnh, làm gì với chủ quán và bồi bàn bây giờ? Giết hay không?” Một trong những kẻ say khướt hỏi.
Một nữ phù thủy mắng: “Đồ ngu! Giết hắn, sau đó để Dumbledore biết chủ nhân biết được lời tiên đoán sao?”
” Đúng, hiện tại không thể giết bọn họ. Đi thôi, chủ nhân còn chờ chúng ta báo cáo.” Ma cà rồng ra quyết định, cùng thuộc hạ dùng phép độn thổ rời đi.
Hai mươi giây sau, ma cà rồng đột nhiên xuất hiện, cẩn thận quan sát chủ quán và bồi bàn, xác định bọn họ thật sự không có chút động tĩnh mới vừa lòng rời đi.
Năm giây sau, chủ quán và bồi bàn nhanh chóng tỉnh lại, “Thông báo cho Albus, Voldemort biết toàn bộ lời tiên đoán.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.