Tay Của Ta Xuyên Qua Tóc Đen Của Ngươi

Chương 153:




Hóa ra là vì chuyện này. James hùng hổ chất vấn như vậy nhưng không có hiệu quả, Harry vẫn biểu hiện cực kỳ bình tĩnh. ” James, Voldy là giáo sư hướng dẫn cho cậu, tớ thấy lựa chọn này rất tốt. Tớ nghĩ cậu biết rõ thực lực và trình độ của Voldy, so với tớ còn mạnh hơn rất nhiều, cậu là quán quân của Hogwarts, đương nhiên phải do người tốt nhất dạy. Tớ biết mình kém hơn Voldy, Voldy hướng dẫn cho cậu thì khoảng cách cậu chạm tay vào chiếc cúp càng gần.”
” Nhưng, nhưng là…… Nhưng, nhưng pháp thuật của cậu mới mẻ lại thực dụng, sự thuần thục trong việc sử dụng pháp thuật của cậu không thua kém giáo sư Voldemort, hiệu trưởng Dumbledore cũng cho rằng như vậy.” James mang Dumbledore ra, ý đồ nói cho Harry hắn đã hiểu rõ thực lực của cậu, cậu đừng tỏ vẻ khiêm tốn.
Harry cười nhạt, ” Tớ rất cảm ơn hiệu trưởng Dumbledore đã đánh giá cao như thế về tớ, tớ cảm thấy thật xấu hổ. Dù pháp thuật của tớ xuất sắc như thế nào, sử dụng pháp thuật thuần thục thế nào, James, tớ vẫn chỉ là một học sinh chưa tốt nghiệp. Ở rất nhiều phương diện, đặc biệt là kinh nghiệm vận dụng pháp thuật, tớ thua xa những nhân vật nổi tiếng, như Dumbledore, như Voldy. Mà trong thực chiến, kinh nghiệm vận dụng pháp thuật là quan trọng nhất, đây là điều không thể phủ nhận. Tại cuộc thi tam pháp thuật, việc sử dụng thành thạo pháp thuật có vẻ quan trọng, nhưng thực tế chính là kiểm tra kinh nghiệm vận dụng pháp thuật. Mặt khác, khi các quán quân thi đấu, giáo sư hướng dẫn cần dựa vào năng lực của quán quân mà chọn phương thức thích hợp để hoàn thành mỗi hạng mục, cái này cần sự sắc bén và kinh nghiệm cực kỳ phong phú, tin tớ, James, Voldy là sự lựa chọn tốt nhất.” Cẩn thận ngẫm nghĩ nửa ngày, Harry đưa ra được lý do thoái thác không làm tổn thương James và rất có sức thuyết phục.
Nhưng James không có nghe lọt tai những lời Harry nói, tâm trạng buồn bực khiến hắn vô thức nói ra mình không tin tưởng Voldemort: ” Voldemort là chủ nhiệm của Slytherin, là chủ nhân của Tử thần thực tử, hắn sẽ không thực sự dạy tớ……”
” James Potter!” Harry gầm lên, cắt ngang lời James, cậu phải hít sâu mấy lần mới áp chế được lửa giận trong lòng muốn cho James một câu thần chú hóa đá, cậu chỉ giơ lên đũa phép hướng thẳng vào James, ” Sau này, thu hồi những câu nói kỳ thị giữa hai nhà của cậu, nếu không tôi sẽ dạy bảo cậu! Đừng quên, tôi cũng là học sinh Slytherin!” Cậu hít sâu một lần nữa, ” Cậu nghe cho rõ: Cậu là quán quân của Hogwarts, mà Voldy là chủ nhiệm nhà và là giáo sư của Hogwarts, hắn luôn hy vọng Hogwarts dành được thắng lợi, hắn tuyệt đối không vì cậu là học sinh Gryffindor mà không thật sự hướng dẫn cho cậu, tôi có thể cam đoan Voldy sẽ toàn lực giúp cậu trở thành quán quân. Tôi không cho phép cậu sỉ nhục hắn!”
Kỳ thật không suy nghĩ mà nói ra những lời này, lúc sau, James cũng hối hận, lúc nhớ lại cậu bé hắn yêu cũng là học sinh Slytherin, hơn nữa còn là vương tử của Slytherin, là người kế thừa của Voldemort, hắn nói Voldemort như vậy, kỳ thật là không có ý nói Harry. Hắn rất muốn xin lỗi Harry, nhưng lòng tự ái và sự chán ghét nhà Slytherin khiến hắn từ bỏ ý định trong đầu. Mà sự tức giận của Harry lại chọc giận hắn một lần nữa. Vốn việc Harry từ chối làm giáo sư hướng dẫn cho hắn đã khiến hắn tức giận không nhỏ, hiện tại Harry trước mặt hắn bảo vệ Voldemort như vậy, cách gọi lại cực kỳ thân mật khiến hắn muốn bộc phát, giống như đổ thêm dầu vào ngọn lửa đang cháy hừng hực, lý trí còn sót lại không thể ngăn chặn sự đố kỵ, làm hắn thốt lên không suy nghĩ: ” Luôn mồm Voldy, Voldy, gọi thật thân thiết! Cậu và Voldemort chỉ là quan hệ cậu cháu, lại có thể gọi tên hắn thân mật như vậy? Cậu tưởng tất cả mọi người là người mù sao, không nhìn ra cậu và Voldemort đang làm cái gì sao? Chẳng qua cậu chỉ là thú vui mới của hắn mà thôi, chờ hắn chơi chán sẽ vứt bỏ cậu, không thèm cho cậu một cái liếc mắt!”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.