Tạo Thần

Chương 933: Mục tiêu mới




Chậm rãi rời khỏi hành cung Ái Lệ Ti điện hạ, Doanh Thừa Phong đè nén kích động trong lòng.
Mặc dù trải qua mười lăm ngày mệt nhọc, nhưng Doanh Thừa Phong không hề có cảm giác mỏi mệt. Lúc này, trong lòng hắn như tràn ngập liệt hỏa dào dạt, tỏa ra ánh sáng và nhiệt độ vô tận.
Lần này mài luyện cho hạch tâm Khí linh Thánh Điện phá giải phong ấn trên người nó, nó thu được lợi ích khó có thể tưởng tượng.
Nhưng không ai biết, cho dù là hạch tâm Thánh Điện cũng không cảm nhận được, lợi ích Doanh Thừa Phong đạt được từ trên người nó không hề kém Khí linh Thánh Điện, thậm chí còn nhiều hơn.
Phong ấn trong hạch tâm Khí linh Thánh Điện là do một vị thần linh chân chính tự tay bố trí.
Đây chính là thủ đoạn của thần linh, tất nhiên bên trong có lưu lại thông tin liên quan đến thần linh và thuật thần thông của bọn họ.
Mà bản nhân Doanh Thừa Phong cũng có thuật thần thông, mặc dù thuật thần thông này là một loại năng lực không thể khống chế hoàn toàn, nhưng đây cũng là một cơ sở. Có cơ sở này rồi, hắn có thể từ từ học được kiến thức nhiều hơn nữa trong những tài liệu cao cấp hơn.
Giống như hệ thống giáo dục hiện đại, bắt đầu từ tiểu học, từng bước học lên cao.
Nếu những học sinh tiểu học không có cơ sở, ngay từ đầu liền học kiến thức của sinh viên, thì kết quả duy nhất sẽ là bị loạn óc trở thành kẻ vô tích sự.
Nhưng, sau khi được học tập có trình tự, sẽ có một nhóm người trổ hết tài năng, trở thành thạc sĩ, bác sĩ, thậm chí là tiến sĩ.
Tư chất của Doanh Thừa Phong cũng bình thường, nhưng không ngăn được hạch tâm khu vực não bộ có sự biến đổi.
Trí Linh, cái tên có sở trường tính toán có tiềm lực vô hạn.
Trong quá trình mười lăm ngày phân tích, nó tiến bộ vượt bậc, giúp Doanh Thừa Phong hiểu rõ hơn về thần đạo.
Nhưng đáng tiếc là, những kiến thức này giống như tấm khăn che mặt mới mở ra một chút ít, những thứ lộ ra chỉ là một góc của núi băng tri thức trong thần hệ khổng lồ.
Doanh Thừa Phong nhìn thấy một góc của chiếc khăn che mặt, nhưng không thật sự đạt được thứ mà hắn mong muốn.
Hít một hơi thật sâu, rõ ràng Doanh Thừa Phong cảm ứng được, ở sâu trong não bộ của hắn, Trí Linh bên trong hạch tâm luôn luôn gửi tin tức khao khát.
Trước giờ cái tên này luôn bình thản như nước, đặc biệt là sau khi trở thành một bộ phận của hạch tâm. Trừ phi được ý niệm của Doanh Thừa Phong điều động, nếu không nó cứ im lìm, không quan tâm gì hết.
Nhưng lúc này lại khác hoàn toàn, nó vô cùng kích động. Giống như đứa trẻ đòi ăn, không ngừng phát ra âm thanh.
Sau khi cảm thấy thay đổi đặc biệt này, trong lòng Doanh Thừa Phong kinh ngạc xen lẫn vui mừng.
Hắn vội vàng truyền ý niệm của mình, nối liền với Trí Linh đang phát ra âm thanh bất mãn.
- Trí Linh, yên lặng một chút, chớ vội vàng.
Có điều, lần này ý niệm vừa truyền tới, Doanh Thừa Phong liền giật mình. Bởi vì hắn phát hiện, trong đầu cũng tiếp nhận một thông tin như vậy.
- Yên lặng một chút, chớ vội vàng.
Âm thanh này vang vọng ở trong đầu hắn, khiến hắn thất thần trong giây lát.
- Chủ nhân, những thông tin phong ấn ở trong hạch tâm Khí linh Thánh Điện của các thần linh rất tốt đối với chúng ta, xin ngài hãy thu thập hết sức.
Rốt cục, vang lên thanh âm của khí linh.
Nhưng, điều khiến Doanh Thừa Phong càng cảm thấy kinh ngạc, thậm chí bất an chính là, trước khi âm thanh này vang lên, dường như hắn đã dự cảm được, hoặc nói hắn đã biết trước một bước.
Nháy nháy mắt, Doanh Thừa Phong không hiểu chuyện gì đang xảy ra.
- Chủ nhân, ta phát hiện một vấn đề.
Đột nhiên, âm thanh của Trí Linh lại vang lên.
- Nói.
Doanh Thừa Phong nói đơn giản.
- Ta đã thăm dò, bản thể của ta đã bắt đầu hòa vào hạch tâm nguyên thủy của ngài.
Trí Linh nói lạnh tanh:
- Một phần năng lực của ta đã chuyển hóa thành bản năng của ngài.
Trong lòng Doanh Thừa Phong khẽ động, hắn quay đầu, ánh mắt căng thẳng nhìn về phía tòa tháp cao trên Thánh Điện.
Nhìn từ bên ngoài thì Thánh Điện của Ái Lệ Ti điện hạ cũng không cao lắm, nhưng bên trong lại có một không gian khác. Tuy nhiên, chỉ cần nhìn bề ngoài của Thánh Điện, cũng có thể đạt được một số thông tin hữu ích.
Ánh mắt Doanh Thừa Phong từ từ chuyển động, giống như tia X quét qua bề ngoài của cung điện.
Mà cùng lúc đó, trong đầu hắn chợt tuôn ra vô vàn thông tin. Thí dụ như, khi hắn nhìn thấy một góc độ nào đó, trong đầu sẽ xuất hiện một chút thông tin kỳ lạ.
Với cung điện có bề ngoài như vậy, bên trong sẽ phải xây dựng kết cấu như thế nào mới hợp lý, nếu muốn gia cố nơi đây thì phải làm như thế nào, nếu muốn dùng nơi này làm điểm đột phá, thì phải tiến công như thế nào...
Cùng với phạm vi mở rộng của ánh mắt hắn, số lượng những thông tin liền tăng lên với tốc độ nhanh hơn nhiều lần.
"Hừ..."
Đột nhiên, Doanh Thừa Phong khẽ hừ một tiếng, thất khiếu của hắn chảy máu tươi.
Lượng thông tin khổng lồ đã vượt ra khỏi cực hạn mà hắn có thể tiếp thu, lập tức khiến hắn bị thương nhẹ.
Dù sao, thân thể hắn vẫn là con người, chứ không phải Trí Linh, trước khi làm quen với những con số như vậy, bất cứ kẻ nào vọng tưởng nắm vững mỗi một thông tin đều là bất khả thi.
May mà Doanh Thừa Phong ứng biến rất nhanh, ngay khi phát hiện mình không chịu đựng nổi, lập tức từ bỏ, ngăn tất cả lượng thông tin khổng lồ lại. Nếu không, lúc này không chỉ là thất khiếu chảy máu, mà đã vỡ óc mà chết rồi.
- A, Doanh đại sư...
Một tiếng hô hoảng hốt vang lên từ phía sau.
Doanh Thừa Phong lắc lắc đầu, trong lòng thầm kêu hổ thẹn. Hắn quay đầu lại, cười khổ một tiếng, nói:
- Ái Lệ Ti điện hạ, người ra rồi à?
Ái Lệ Ti điện hạ kinh ngạc nhìn Doanh Thừa Phong, sau một lát, đột nhiên bà tiến lên một bước, khom người thật sâu, nói:
- Doanh đại sư, vì gia tăng linh lực cho Khí linh Thánh Điện lại khiến ngài mệt nhọc như vậy.
Bà hít sâu một hơi, nghiêm nghị nói:
- Ân tình này, Ái Lệ Ti vô cùng cảm kích. Doanh đại sư, sau này nếu ngài có việc gì cần đến ta, Ái Lệ Ti tuyệt không chối từ.
Khi bà nói chuyện, vẻ mặt kiên định như đinh đóng cột, không ai có thể nghi ngờ.
Doanh Thừa Phong "A" một tiếng, hắn lắp bắp nói không nên lời.
Bởi vì không chịu nổi áp lực của quá nhiều thông tin nên hắn mới bị chảy ít máu. Nhưng, đúng lúc đó, Ái Lệ Ti điện hạ đi tới. Sau khi nhìn thấy cảnh này, lại hiểu lầm Doanh Thừa Phong đổ máu là do gia tăng linh lực cho Khí linh Thánh Điện.
Đây là một sự hiểu lầm rất trùng hợp, cho dù Doanh Thừa Phong có ngốc hơn nữa, cũng sẽ không giải thích với bà.
Khẽ mỉm cười, Doanh Thừa Phong nói:
- Điện hạ khách khí quá, ha hả, người có nhớ lần đầu tiên người gặp Doanh mỗ không. Khi đó, Doanh mỗ luôn được người quan tâm, nếu nói như vậy, ân tình Doanh mỗ nợ người còn lớn hơn rất nhiều.
Ái Lệ Ti điện hạ nhìn thật sâu vào mắt Doanh Thừa Phong, nói:
- Tình nghĩa sâu đậm của Doanh đại sư, Ái Lệ Ti xin nhớ kỹ!
Có một số việc không cần phải nói nhiều, chỉ cần biểu đạt ở hành động sau này.
Trầm ngâm một lát, đột nhiên Ái Lệ Ti điện hạ giảm âm thanh, nói:
- Doanh đại sư, chuyện hôm nay, ta đã hạ lệnh gữ kín. Nhưng mấy ngày trước, do lo lắng cho ngài và Khí linh Thánh Điện, cho nên có điều sơ sẩy, chỉ e...
Bà dừng lại một chút, nói:
- Chỉ e việc ngài mài luyện hạch tâm Thánh Điện của hành cung Ái Lệ Ti đã truyền khắp Thánh giáo.
Nói đến đây, trên mặt bà hiện lên vẻ xấu hổ hiếm thấy.
Doanh Thừa Phong không hiểu, nói:
- Truyền khắp thì truyền khắp, thế thì có làm sao?
Nụ cười của Ái Lệ Ti điện hạ càng lúng túng, bà thấp giọng nói:
- Sau khi việc này truyền ra ngoài, có lẽ sẽ mang đến một chút phiền toái cho ngài. Nếu... Có vị điện hạ nào tìm được ngài, muốn mời ngài mài luyện Khí linh Thánh Điện cho bọn họ, và gia tăng linh lực, ngài cứ đổ hết mọi việc lên người ta.
Trái tim của Doanh Thừa Phong chợt kích động mãnh liệt, mà gần như cùng lúc đó, Trí Linh đang an phận thủ thường lại bắt đầu rục rịch, hơn nữa quy mô lần này còn lớn hơn rất nhiều.
- Phong ấn, phá giải phong ấn, ta muốn phá giải phong ấn, từ đó học tập con đường của thần linh…
Âm thanh của Trí Linh và âm thanh của hắn như hòa quyện với nhau, cứ vang vọng trong đầu.
Đúng vậy a, trong toàn bộ Thánh giáo, có hơn một trăm tòa Thánh Điện, nếu mỗi một chủ nhân của Thánh Điện đều lưu lại một phong ấn, vậy thì những lợi ích thu được sẽ vô cùng khả quan.
Nếu như... Trí Linh có thể phá giải tất cả phong ấn trên người Khí linh Thánh Điện, thì nhất định thực lực của nó sẽ được nâng cao đáng kể, hơn nữa biên độ sẽ vượt xa sự tưởng tượng của mọi người.
Trong ánh mắt lóe lên nhiều hoa lửa khác thường, chỉ cần suy nghĩ một chút, sẽ khiến người ta kích động không ngừng.
- Doanh đại sư xin yên tâm.
Ánh mắt Ái Lệ Ti điện hạ vô cùng kiên định, nói:
- Ngài cứ nói vì hành cung của ta nên đã tiêu hao hết toàn bộ tinh lực, trong vòng mười năm không thể giúp vị điện hạ nào mài luyện Khí linh Thánh Điện.
Ánh mắt bà chợt sắc bén, nói:
- Cho dù Phi Lâm điện hạ ra mặt, ta cũng sẽ nói thay ngài.
Nếu Doanh Thừa Phong chỉ là một đại sư đúc luyện bình thường, chắc chắn Ái Lệ Ti điện hạ sẽ không đắc tội với tất cả Kỵ Sĩ Vương Điện Hạ chỉ vì hắn.
Có điều, Ái Lệ Ti điện hạ đã bị lời nói của Khí linh Thánh Điện khiến cho trong lòng thấp thỏm, lúc này đã không có đường lui rồi.
Nếu muốn giữ quan hệ tốt đẹp với Doanh Thừa Phong, không trả giá đắt thì không được.
Nhưng mà, sau khi nghe những câu này, chẳng những trên mặt Doanh Thừa Phong không có biểu hiện trút được gánh nặng, ngược lại hơi biến sắc, kinh ngạc hô lên:
- Không thể, không thể... Ái Lệ Ti điện hạ, người không thể hại ta a.
Ái Lệ Ti điện hạ sửng sốt, nói:
- Cái gì?
Doanh Thừa Phong lấy lại bình tĩnh, hiên ngang lẫm liệt nói:
- Điện hạ, tại hạ đã là người của Thánh giáo, vậy thì phàm là những việc có lợi cho thần giáo, ta không thể chối từ. Ha hả, nếu tất cả Kỵ Sĩ Vương đều được Thánh Điện công nhận, thì nhất định thực lực của Thánh giáo chúng ta sẽ tăng lên rất nhiều.
Hắn vỗ ngực, kiên định nói:
- Những việc có công lao nghìn thu như vậy, làm sao tại hạ có thể bỏ qua...


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.