Tạo Thần

Chương 722: Thu hoạch xa xỉ




- Cái gì? Phòng tài liệu thánh khí ...
Thanh âm kia kinh ngạc nói:
- Ngươi không phải lựa chọn thánh khí phòng sao.
Đối với người luyện võ bình thường mà nói, những tài liệu kia căn bản không có bất cứ tác dụng gì, cho dù bọn họ lấy được tài liệu, cũng không có khả năng biến bọn chúng thành chí bảo trong tay.
Cho nên, trước kia người nhận được ân điển của Giáo Tông bệ hạ trên cơ bản đều lựa chọn những căn phòng có tính thực dụng cực lớn như thánh khí phòng, đan dược phòng và bùa chú phòng. Còn với những nơi không đáng tin cậy như phòng tài liệu thánh khí...căn bản đều không được chọn lựa.
Doanh Thừa Phong thoáng mỉm cười, nếu hắn không phải đại sư thợ rèn..., nhất định sẽ chọn lựa một thanh thánh khí trong phòng thánh khí. Nhưng, nếu bản thân hắn có được năng lực thợ rèn hùng mạnh, lại rất tinh tường lực lượng của Bá Vương, đương nhiên là muốn tuyển chọn một số tài liệu bá vương thích hợp nhất tiến hành rèn đúc.
Mặc dù người nấp trong chỗ tối kia không lộ diện, nhưng lại dùng bí pháp thời gian nào đó giám sát Doanh Thừa Phong ở trong phòng.
Lúc này, sau khi nhìn thấy nụ cười trên mặt Doanh Thừa Phong, hắn hừ lạnh một tiếng, nói:
- Ngươi cười cái gì.
Doanh Thừa Phong ho nhẹ một tiếng, hắn không muốn tùy tiện đắc tội với người này, vì thế nói:
- Tiền bối, vãn bối có chút tâm đắc trên con đường rèn đúc, cho nên muốn tuyển chọn tài liệu, tự rèn.
- Tự rèn?
Người giấu mình kia cười lạnh khinh thường nói:
- Ngươi cho tự rèn là chuyện gì, hừ, những bảo vật được phân loại trong phòng tài liệu rèn, không có thứ nào không phải là kỳ trân thiên hạ. Đừng nói là hạng nhãi nhép như ngươi, cho dù là thợ rèn đại sư trong Thánh điện, cũng chưa hẳn có thể lợi dụng hoàn toàn.
Trong lòng Doanh Thừa Phong cả kinh, nhân cơ hội mừng rỡ nói:
- Tốt lắm.
- Tốt cái rắm.
Thanh âm kia có chút hổn hển nói:
- Tên nhóc con nhà ngươi, tốt nhất nên nghe theo lời khuyên của lão phu, đến thánh khí phòng chọn lựa một món thánh khí. Hừ, những tài liệu kia quý báu vạn phần, ở trong tay ngươi, trăm phần trăm sẽ biến thành một đống rác rưởi.
Trong lòng Doanh Thừa Phong khẽ nhúc nhích, nếu chỉ nói về giá trị, thánh khí đã rèn thành hình, phải trân quý hơn rất nhiều nguyên liệu đồng dạng.
Bởi vì trong quá trình rèn, không người nào dám cam đoan có thể làm được thập toàn thập mỹ, nếu chỉ hơi sơ sẩy, sẽ kiếm củi ba năm thiêu một giờ.
Người này ở đây nói năng quấy nhiễu hắn tiến vào tài liệu phòng, như vậy chỉ có hai giải thích.
Một là thứ trong tài liệu phòng rất quý báu, vượt xa thánh khí phòng, hoặc là người này không đành lòng để tài liệu quý giá như vậy bị Doanh Thừa Phong hủy hoại chỉ trong chốc lát, cho nên mới tình nguyện đưa ra thánh khí. Cũng không muốn nhìn thấy tài liệu bị hao tổn.
Hạ thấp ánh mắt. Doanh Thừa Phong trầm giọng nói:
- Tiền bối, vậy phải như thế nào mới có tư cách tiến vào tài liệu phòng chọn lựa.
- Hừ, thứ ngang bướng cố chấp.
Thanh âm kia rống to nói:
- Ngươi đi khổ luyện rèn thuật. Nếu một ngày kia có thể thành tựu đại sư, lão phu sẽ làm chủ, để mặc ngươi chọn lựa bảo vật trong tài liệu phòng.
Thanh âm của hắn ầm ầm rung động, quanh quẩn xung quanh.
Mặc dù hắn đáp ứng rất thoải mái, nhưng trên thực tế, hứa hẹn này của hắn lại vô cùng mờ ảo.
Trong Thánh giáo, người có năng lực rèn linh khí nhiều vô số. Nhưng trong số những người này, người có thể đạt đến địa vị đại sư cũng chỉ vẹn vẹn có ba người mà thôi.
Đừng thấy hiện giờ bên trong thánh điện rèn có hơn hai mươi vị đại sư, nhưng hạt giống do Quang Minh thánh giáo tự mình bồi dưỡng, cũng chỉ có thể đếm được trên đầu ngón tay. Tuyệt đại bộ phận đều là Quang Minh thánh giáo mời chào bên ngoài mà đến.
Người giấu mình biết rõ khả năng Doanh Thừa Phong có thể trở thành đại sư cực kỳ nhỏ bé, cho nên mới đưa ra hứa hẹn như vậy.
Doanh Thừa Phong thoáng ngây người, trên mặt nổi lên một tia cổ quái.
Một lát sau, hắn trầm giọng nói:
- Tiền bối, nếu vãn bối là đại sư rèn, ngài thực cho phép vãn bối chọn lựa một thứ trong thánh khí tài liệu phòng.
- Nếu lão phu đã hứa, đương nhiên sẽ không nuốt lời. Nhưng...
Đạo thanh âm kia lãnh đạm nói:
- Ngươi còn nhỏ tuổi lại có tham vọng viễn vông như vậy, hừ, khả năng có thể trở thành rèn đại sư cực kỳ hữu hạn.
Nụ cười trên mặt Doanh Thừa Phong lập tức trở nên nồng đậm, hắn lặng lẽ nói:
- Tiền bối, xin thứ cho vãn bối vô lễ.
Hắn hướng về hư không thi lễ, nói:
- Vãn bối đã là đại sư trong rèn thánh điện.
- Cái gì?
Đạo thanh âm kia kinh hô một tiếng, lập tức giận tím mặt, nói:
- Nói xằng, nhóc con nhà ngươi cũng dám lừa bịp lão phu.
Trước mặt Doanh Thừa Phong chợt xuất hiện một vị lão giả mặc áo bào trắng, trên người vị lão giả này, nhộn nhạo khí tức quang minh thần thánh khổng lồ, một luồng thánh quang giống như núi cao nghiền ép về phía Doanh Thừa Phong.
Sắc mặt Doanh Thừa Phong đại biến, hắn đương nhiên biết, mình hoàn toàn không thể chống cự lại luồng sức mạnh này.
Hắn lớn tiếng kêu lên:
- Vãn bối là tân đại sư của rèn thánh điện, nếu tiền bối không tin, có thể sai người xem xét.
- Hừ....
Quang minh thần thánh khổng lồ chợt dừng lại trước mặt Doanh Thừa Phong ba thước, lão giả hồ nghi nhìn Doanh Thừa Phong, dường như có chút do dự.
Doanh Thừa Phong không dám chậm trễ, nếu hắn chịu đòn ở đây, chắc chắn là sẽ mất mạng.
- Tiền bối, dù vãn bối có ăn tim gấu gan báo, cũng không dám nói dối.
Doanh Thừa Phong kêu lớn:
- Hai ngày nữa, Giáo Tông Bệ Hạ sẽ ban ý chỉ xuống, sắc phong vãn bối làm rèn đại sư.
Lão già kia chần chừ một lát, quang huy thần thánh phóng thích trên người dần dần được kiềm chế.
Hắn trầm giọng nói:
- Mặc dù lão phu có nghe nói Thánh giáo sắp có thêm một vị rèn đại sư nữa, nhưng còn trẻ như vậy...
Hắn nhìn Doanh Thừa Phong hồi lâu, đột nhiên vươn một ngón tay ra, điểm nhẹ vài cái trong hư không.
Lập tức, không gian trước mặt hắn sụp đổ, linh lực vô cùng vô tận bắt đầu xoay tròn, giống như một cơn lốc xoáy.
Trong miệng hắn lẩm bẩm, chỉ một lát sau, một đạo quang chợt từ trong lốc xoáy bắn ra.
Lão già duỗi ngón tay, đạo hào quang lập tức bạo liệt giữa không trung, tạo thành một hình dạng nhân loại.
Doanh Thừa Phong định thần nhìn lại, không khỏi ngạc nhiên.
Quang ảnh này không ngờ có hình dạng giống hắn như đúc.
Trong đôi mắt lão giả kia đã hiện lên vẻ không thể tin được, hắn xoay người, hai mắt nhìn chằm chằm về phía Doanh Thừa Phong, nhưng trên mặt cũng dần hiện lên một nụ cười cổ quái.
Trong lòng Doanh Thừa Phong thoáng kinh sợ, nếu sau khi vị lão giả này xác nhận thân phận của hắn, bất chợt nổi trận lôi đình. Doanh Thừa Phong ngược lại sẽ không cảm thấy bất an. Nhưng lúc này vẻ mặt của hắn lại làm cho Doanh Thừa Phong có chút kinh hãi.
Trong lòng biến đổi rất nhanh, Doanh Thừa Phong trầm giọng nói:
- Tiền bối, những lời vãn bối nói lúc trước đều là vui đùa, ngài đừng bận tâm.
Dừng lại một lát, hắn nói tiếp:
- Vãn bối chỉ cần chọn một món bảo vật trong thánh khí tài liệu phòng là đủ rồi.
Lão giả kia hơi giật mình, cười ha ha, nói:
- Tiểu tử, lão phu hỏi ngươi một câu, ngươi là người của Phủ Thánh giáo.
Doanh Thừa Phong do dự một lát, nói:
- Vâng, vãn bối kế thừa Kỵ Sĩ vương đời trước của Thánh giáo.
- Tốt, tốt, tốt.
Lão giả vuốt râu mỉm cười, liên tiếp nói ba tiếng tốt.
Trong lòng Doanh Thừa Phong mơ hồ xao động, nói:
- Xin tiền bối chỉ điểm.
Lão giả vung tay áo lên, nói:
- Ngươi đã là rèn đại sư, lão phu còn có thể chỉ điểm ngươi cái gì. Ha ha...
Hắn cười rất vui vẻ, nói:
- Trong rèn thánh điện mặc dù có hơn hai mươi vị đại sư, nhưng số người chân chính có Thánh giáo kế thừa, lại vẹn vẹn có bốn vị. Hừ, bốn người bọn họ mới là trụ cột chân chính của Thánh giáo, còn những người khác thì....
Trên mặt hắn nổi lên vẻ khinh thường, nói tiếp:
- Bọn họ chỉ có quan hệ hợp tác với Thánh giáo chúng ta, không tín nhiệm được.
Doanh Thừa Phong thoáng cau mày, hắn không cho điều này là đúng. Nhưng, hắn biết, lúc này tốt nhất vẫn nên theo lời của đối phương thì hơn.
Nhẹ nhàng gật đầu, Doanh Thừa Phong nói:
- Tiền bối nói rất đúng, chỉ có rèn đại sư do Thánh giáo tự mình bồi dưỡng, mới có thể trung thành và tận tâm với Thánh giáo.
Khi nói những lời này, mặt ngoài Doanh Thừa Phong có vẻ rất kiên định, nhưng trong lòng lại thầm thấy hổ thẹn. Bởi vì bản thân hắn căn bản cũng không có một chút lòng trung thành nào với Quang Minh thánh giáo.
Vị lão già kia vỗ tay thật mạnh nói:
- Đúng vậy, tiểu tử ngươi thực sự tinh mắt.
Ánh mắt hắn nghiêm nghị, nói:
- Những kẻ khác chủng tộc với chúng ta ắt có dị tâm, những người này có thể lợi dụng, nhưng tuyệt đối không thể giao quyền lực cao nhất vào tay bọn họ.
Doanh Thừa Phong liên tục gật đầu, dáng vẻ như chí lớn gặp nhau. Nhưng trong lòng hắn lại thầm nghĩ, biển lớn chứa trăm sông. Nếu Thánh giáo không phải mở rộng ra, mời rất nhiều đại sư gia nhập thì hôm nay cũng đừng mơ tưởng có được quy mô này.
Lão giả thở dài một tiếng, nói:
- Sau khi Nặc Y Nhĩ đến đây, toàn bộ rèn thánh điện đều trở nên tôn sùng hắn. Hừ, chỉ là một tên lùn mà thôi, chẳng qua có chút thành tựu trên con đường rèn đúc, mà lại kiêu ngạo, ngông cuồng như vậy.
Hắn dừng lại một chút, nhìn Doanh Thừa Phong, tràn ngập kỳ vọng nói:
- Ngươi còn trẻ như vậy mà đã thăng tiến đại sư thành công, đây là Quang Minh chi thần phù hộ chúng ta, cũng là bằng chứng thần linh bất mãn với tình huống trước mắt của Thánh giáo hiện giờ.
Doanh Thừa Phong khẽ nhướng mày, thầm nghĩ trong lòng, ta đi vào Thánh Vực, đó là bị ép buộc, hoàn toàn không có quan hệ đến Quang Minh chi thần.
Lão giả cũng không chú ý đến vẻ mặt của hắn, mà phối hợp nói:
- Ngươi phải cố gắng tu luyện, càng sớm vượt qua Nặc Y Nhĩ càng tốt, giành lại đại quyền của rèn Thánh Điện về tay Thánh giáo chúng ta.
Doanh Thừa Phong liên tục gật đầu, nói:
- Vãn bối hiểu, tuy nhiên...
Trên mặt hắn nổi lên vẻ buồn rầu vẻ, nói:
- Vãn bối muốn vượt qua Nặc Y Nhĩ, nhất định phải rèn ra càng nhiều Thiên Kỵ Thánh Khí. Nhưng, muốn rèn ra Thiên Kỵ Thánh Khí cần phải có rất nhiều tài liệu trân quý.
Lão giả vung tay áo, nói:
- Tiểu tử kia, đừng hòng tính toán. Hừ, nếu ngươi là đại sư ngoại lai, đừng mơ tưởng lão phu có chút chiếu cố. Tuy nhiên, ngươi đã là đại sư do Thánh Điện chúng ta đích thân bồi dưỡng, lão phu đương nhiên phải quan tâm hơn rồi.
Hắn vung tay lên, một tấm lệnh bài đã rơi xuống tay Doanh Thừa Phong:
- Lão phu cho ngươi một đặc quyền, mỗi tháng ngươi cũng có thể tiến vào thánh khí tài liệu phòng chọn lựa một món bảo vật. Ha ha, Nặc Y Nhĩ trong một năm có thể rèn ra mười món Thiên Kỵ Thánh Khí, lão phu hy vọng ngươi có thể mau chóng vượt qua hắn.
Doanh Thừa Phong gật đầu, nói:
- Tiền bối yên tâm, chỉ cần có đầy đủ tài liệu, vãn bối nhất định không phụ sự mong đợi của mọi người.
Trong đôi mắt hắn nổi lên một tia ngạc nhiên vui mừng, cuộc hành trình kho báu lần này thật sự có thu hoạch xa xỉ.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.