Tạo Thần

Chương 662: Luyện hóa




Một luồng chân khí phóng thích ra ngoài, từng chút từng chút xâm nhập vào trong tấm khiên.
Tuy nhiên, một luồng sức mạnh mãnh liệt phản kháng, trong lồng sức mạnh này còn có cảm giác ngọc nát đá tan.
Doanh Thừa Phong khẽ cau mày, mười kỵ sĩ cường đại dị thường, mỗi người đều là cường giả đỉnh cao Tử Kim Cảnh. Nhưng, trang bị trên người bọn họ được Doanh Thừa Phong coi trọng và tính toán trăm phương ngàn kế chiếm lấy, cũng chỉ có tấm khiên này mà thôi.
Siêu phẩm linh khí, cho dù đối với bất kỳ ai cũng đều là bảo vật hiếm thấy.
Ngay cả người có năng lực chế tạo linh khí siêu phẩm như Doanh Thừa Phong, khi nhìn thấy tấm khiên siêu phẩm cấp tử kim, cũng nảy ra ý nghĩ chiếm làm của riêng.
Nhưng, vật này chính là khí linh có trí khôn, bài xích chân khí của Doanh Thừa Phong, không cho hắn cơ hội có thể khống chế.
Ánh mắt xoay chuyển trên tấm khiên một lúc, nữ kỵ sĩ mấy lần bị tấn công nặng nề, mỗi một lần đều dựa vào tấm khiên bảo vệ tính mạng. Tuy rằng sức mạnh phòng ngự của tấm khiên vô cùng hùng mạnh, nhưng đến lúc này, đã không thể trụ nổi. Thậm chí trên tấm khiên còn xuất hiện vết nứt rất nhỏ, ánh sáng cũng trở nên ảm đạm.
Hừ lạnh một tiếng, Doanh Thừa Phong lãnh đạm nói:
- Khí linh, ta biết ngươi có thể hiểu được lời ta nói, nếu ngươi đồng ý nhận ta là chủ nhân, ta cam đoan có thể chữa trị cho ngươi phục hồi trạng thái ban đầu. Nếu ngươi còn muốn kháng cự, ta đành phải phá hủy ngươi.
Khí linh đã có trí tuệ, có thể nói là sinh mạng trí tuệ khác biệt.
Mà hễ là sinh mạng trí tuệ, đều có bản năng thiên bẩm tránh hung chọn lành, Doanh Thừa Phong tin tưởng, khi uy hiếp sinh mạng, nó sẽ phải suy xét kỹ lưỡng.
Có điều, hy vọng của hắn rơi vào khoảng không ngay lập tức.
Trên tấm khiên lại phát ra từng tia sáng, tuy luồng sức mạnh này đã suy yếu, nhưng ý chí lại không hề dao động.
Doanh Thừa Phong thở dài một tiếng, sau khi cảm nhận được ý chí này, rốt cuộc hắn hiểu rõ một việc, đó là kiếp này hắn sẽ không có cơ hội thu phục khí linh này.
Đôi mắt vừa chuyển. Hắn lấy lò luyện đan ra, nói:
- Mời khí linh huynh hiện thân.
Sương mù ngưng tụ, Khí Linh Đan Lô từ từ đi ra, nó đảo mắt một vòng, lập tức ánh mắt nhìn xuống tấm khiên, trong miệng chậc chậc, nói:
- Vận may của ngươi không tệ, không ngờ lại chế tạo được một linh khí siêu phẩm.
Doanh Thừa Phong lặng lẽ cười. Nói:
- Chủ nhân của linh khí này là do ta giết chết. Nó không chịu hàng phục, ta muốn luyện hóa nó, dung nhập sức mạnh vào trong Lang Vương Thuẫn. Theo ngươi có thể thực hiện được không?
Hắn có thiên phú hơn người trong lĩnh vực chế tạo linh khí, nhưng kinh nghiệm không phong phú. Khi gặp phải vấn đề nan giải, hắn không thể nắm chắc.
Khí Linh Đan Lô nghiêng đầu suy nghĩ một chút, nói:
- Tấm khiên này có thuộc tính ánh sáng, mà Lang Vương Thuẫn của ngươi là từ tính làm chủ đạo, thêm một chút thuộc tính không gian làm phụ, nếu dung nhập hai thứ, chưa chắc đã là việc tốt.
Doanh Thừa Phong chậm rãi gật đầu, trong mắt lộ vẻ tiếc nuối.
- Ha hả.
Đột nhiên Khí Linh Đan Lô cười nói:
- Tuy nhiên, sức mạnh của khí linh này là vật quý báu. Nếu ngưng tụ và luyện chế để khí linh Lang Vương Thuẫn thôn phệ, có khả năng sẽ tăng thêm một bậc.
Hai mắt Doanh Thừa Phong sáng ngời, nói:
- Khí linh huynh, làm phiền ngươi rồi.
Khí Linh Đan Lô cười ha hả, nói:
- Chuyện nhỏ, cứ giao cho ta.
Nó giơ tay ra, lập tức tấm khiên đã mất hơn phân nửa uy năng liền bay lên. Quay tròn rồi chui vào trong lò luyện đan.
"Hô..."
Một lượng lớn linh lực trời đất tuôn vào lò luyện đan, biến thành liệt hỏa hừng hực, bên trong lò luyện đan lại truyền đến từng tiếng u u kỳ quái.
Sắc mặt Khí Linh Đan Lô mừng rỡ, luyện hóa sức mạnh khí linh đối với nó hết sức nhẹ nhàng, hơn nữa, trong quá trình này nó còn có thể cắt bớt một chút sức mạnh khí linh để chữa trị cho bản thân.
Đương nhiên, vẫn phải giao ra phần lớn sức mạnh. Nếu không, lần sau gặp được việc tốt như vậy, e là Doanh Thừa Phong sẽ không để cho nó nhúng tay vào.
Nó đã sống vô số năm, làm việc rất có chừng mực, biết rằng có một số việc có thể làm, có một số việc phải vô cùng kiêng kị.
"Gừ!"
Phía xa, đột nhiên vang lên tiếng rống ầm ầm, tiếng vang của âm thanh này không kém tiếng gầm gừ của Kim Cương Vương khi nó nổi giận.
Doanh Thừa Phong hơi giật mình, kinh ngạc nói:
- Bát Trảo đang làm gì vậy?
Nếu hắn không nghe lầm, âm thanh này là tiếng gầm rú của Bát Trảo.
Tâm niệm vừa động, hắn nhẹ nhàng vung tay về phía đó, sau một lát, một ánh sáng đen từ trên cao giáng xuống, Hắc Chướng Kỳ rơi xuống tay hắn.
Ý niệm tinh thần ghi lại quá khứ, sắc mặt của Doanh Thừa Phong hơi đổi.
Bên trong Hắc Chướng Kỳ, vốn dĩ có gần một ngàn quỷ binh Hoàng Kim Cảnh và hai quỷ binh Tử Kim Cảnh.
Nhưng lúc này, số lượng quỷ binh Hoàng Kim Cảnh lại thiếu mất gần một trăm con.
Một trăm, là một trăm cường giả Hoàng Kim Cảnh a. Mặc dù chúng không có trang bị, thực lực hơi kém hơn cường giả Hoàng Kim Cảnh là con người, nhưng khi kết hợp lại, cũng là sức mạnh không thể khinh thường. Cho dù gặp phải những kỵ sĩ đỉnh cao Tử Kim Cảnh, cũng đủ sức chiến đấu một trận.
- Hắc Đao, có chuyện gì vậy?
Bên trong Hắc Chướng Kỳ, quỷ binh hình người Tử Kim Cảnh Hắc Đao khom người thật sâu, nói:
- Chủ nhân, hai tên kỵ sĩ ánh sáng tự biết không thể trốn thoát, không ngờ lại lựa chọn cách tự phát nổ, những quỷ binh bao vây không kịp đề phòng, cho nên tổn thương thê thảm và nghiêm trọng.
Khóe miệng của Doanh Thừa Phong giật giật, trong lòng thầm than.
Hắn nhớ lại hai luồng ánh sáng thật lớn bùng nổ vừa rồi, giờ mới hiểu vì sao quỷ binh lại giảm nhiều như thế.
May mắn là, chỉ có hai kỵ sĩ lựa chọn tự nổ, nếu là mười người cùng phát nổ, có trời mới biết số lượng quỷ binh trong Hắc Chướng Kỳ sẽ còn lại bao nhiêu con.
Thu Hắc Chướng Kỳ vào trong túi không gian, trong lòng hắn âm thầm tính toán, khi nào lại đến gió âm quỷ dị trong chiến trường cổ thu thập thêm.
Tuy nhiên, hiện giờ sức mạnh của quỷ binh Hoàng Kim Cảnh không trợ giúp hắn quá nhiều, nếu như có thể, hắn muốn thu thập thật nhiều quỷ binh Tử Kim Cảnh.
Nếu cường giả Tử Kim Cảnh bình thường biết được ý nghĩ của hắn, sợ là sẽ phải đố kỵ muốn chết.
"Gừ!"
Phía xa Bát Trảo lại phát ra tiếng gầm ác liệt lần nữa, âm thanh long trời lở đất, đinh tai nhức óc.
Doanh Thừa Phong nhíu mày, hắn đã nghe được, trong tiếng gầm có ý khiêu khích rõ rệt.
- Kim Cương Vương, Bát Trảo đang làm gì đó?
Doanh Thừa Phong không nhịn được, trầm giọng hỏi.
Kim Cương Vương nhìn phía xa, trong mắt nó có vẻ hâm mộ, nói:
- Doanh huynh, ngươi yên tâm đi. Bát Trảo không nổi điên.
- Ồ!.
Doanh Thừa Phong tâm niệm vừa chuyển, đột nhiên nghĩ tới một chuyện, bất chợt vui vẻ nói:
- Bát Trảo đột phá rồi?
- Đúng vậy, nó đã tìm được cơ hội đột phá.
Kim Cương Vương hâm mộ nói:
- Cho nên, hiện tại nó phát ra tiếng rống giận dữ, khiêu chiến tất cả sinh mạng hùng mạnh trong luyện ngục. Ha ha, nếu như có thể để nó đại chiến một trận, sẽ có thể đột phá.
Doanh Thừa Phong hơi nhăn mặt, trong lòng cảm thấy bất an.
Hắn hoàn toàn yên tâm về Kim Cương Vương. Hy vọng nó có thể nhanh chóng đột phá Tử Kim Cảnh.
Tuy nhiên. Hắn khá lo lắng đối với Bát Trảo. Không thể biết được sau khi nó đột phá Tử Kim Cảnh có trở mặt hay không.
Như thể nhận ra lo lắng trong lòng Doanh Thừa Phong, Kim Cương Vương cười ha hả nói :
- Doanh huynh cứ thoải mái đi, ta rất hiểu Bát Trảo. Chắc chắn nó không dám phản bội ta đâu.
Doanh Thừa Phong trầm giọng nói:
- Kim Cương Vương, một khi nó đột phá Tử Kim Cảnh, thực lực sẽ tăng lên rất nhiều. Nếu ngươi không đột phá, chỉ sợ khó có thể là đối thủ của nó.
Kim Cương Vương nháy nháy mắt, nói:
- Nhưng một khi ta cũng đột phá, vậy thì chênh lệch giữa ta và nó sẽ lớn hơn nữa, khi đó, chắc chắn nó không phải là đối thủ của ta.
Doanh Thừa Phong hơi giật mình, trầm tư một lát, chậm rãi gật đầu.
Kim Cương Vương và quái thú Bát Trảo đều là cường giả đỉnh cao Tử Kim Cảnh, nhưng chênh lệch thực lực giữa chúng khá lớn. Thậm chí còn có thể nói là cách rất xa.
Nếu Kim Cương Vương muốn lấy tính mạng Bát Trảo, tuy rằng không đến mức giống như lấy đồ trong túi, nhưng cũng không hề khó khăn.
Như vậy, sau khi chúng nó cùng đột phá đến tước vị, e là chênh lệch hai bên sẽ càng lớn hơn.
Chỉ có điều, hắn vẫn nhíu chặt lông mày, nói:
- Kim Cương Vương. Nếu sau khi nó thăng tiến tước vị liền ra tay ngay lập tức...
Kim Cương Vương lắc lắc cái đầu to lớn, nói:
- Sau khi thăng tiến tước vị, nhất định phải có một quá trình củng cố cảnh giới, nhưng chỉ trong một ngày ngắn ngủi, nó phải rời khỏi nơi đây. Cho nên chắc chắn không dám trêu chọc ta đâu.
Nó mở rộng miệng, cười nói:
- Huống hồ. Chỉ có đi theo ta, nó mới có thể gia tăng thực lực liên tục, nếu cách xa ta, ha hả, rất khó tiến thêm được nữa.
- Vì sao?
Doanh Thừa Phong kinh ngạc hỏi.
Kim Cương Vương ưỡn ngực, nói:
- Bởi vì ta và nó là đồng loại, nhưng ta là con cưng của đất, có linh lực vô tận, chỉ khi ở bên cạnh ta, nó mới có thể tu luyện nhanh như bay, nếu không, một khi rời khỏi động tiên, tốc độ tu luyện của nó sẽ chậm như ốc sên, càng khó đột phá.
Doanh Thừa Phong giống như đã hiều mà cũng như không hiểu, khẽ gật đầu, tuy nhiên nếu Kim Cương Vương đã nói như vậy, tất nhiên nó phải nắm chắc mười phần.
Than nhẹ một tiếng, Doanh Thừa Phong nói:
- Đáng tiếc, lúc này kẻ có cơ duyên đột phá lại không phải ngươi.
Nếu như là Kim Cương Vương đột phá, vậy thì hắn cũng không cần lo lắng như thế.
Kim Cương Vương lắc đầu, bất đắc dĩ nói:
- Thực lực càng mạnh, đột phá lại càng là khó khăn. Tuy nhiên ngươi yên tâm, chậm nhất là một năm, nhất định ta có thể đột phá.
"Đùng."
Đột nhiên lò luyện đan vang lên một âm thanh nhỏ, Khí Linh Đan Lô hiện ra, vẻ mặt vui sướng lấy ra một viên quang cầu màu trắng, nói:
- Đồ vật đã ở trong này, ta nghỉ ngơi một lát, sau này nếu có chuyện như vậy, cứ việc tới tìm ta.
Dứt lời, oạch một tiếng, nó đã bay vào trong lò luyện đan.
Doanh Thừa Phong cười khanh khách, tất nhiên hắn đoán được Khí Linh Đan Lô có bớt xén, nhưng nếu muốn nó phục vụ mình, đương nhiên phải phải trả giá một chút. Chỉ cần nó không vượt quyền, như vậy hắn sẽ mắt nhắm mắt mở coi như không thấy.
Cất kỹ lò luyện đan, lấy ra Lang Vương Thuẫn, và đập quang cầu vào trong đó.
Trên Lang Vương Thuẫn chợt lóe ra ánh sáng, đầu Lang Vương nổi lên, nó gào to một tiếng, hưng phất không nói lên lời.
Ở bên trong Động Tiên, sức mạnh căn nguyên của nó bị tấn công quyết liệt, cho tới nay vẫn còn đang trị thương. Một khi nó tiêu hóa sức mạnh trong luồng ánh sáng này, chẳng những có thể trị dứt điểm thương thế, thậm chí còn có thể tiến thêm một bước nữa.
Doanh Thừa Phong khẽ vuốt mặt tấm khiên, lặng lẽ trao đổi với khí linh.
Nhưng mà, sắc mặt của hắn biến đổi nhanh chóng, ngẩng đầu nhìn về phía xa, vẻ mặt ngưng trọng.
Nơi đó, đột nhiên truyền đến âm thanh rầm rầm.
Ngưng mắt quan sát phía xa, vô số quái vật giống như tê giác đang tung vó chạy tới như điên.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.