Tạo Thần

Chương 422: Một tháng tu luyện




Doanh Thừa Phong kinh sợ ồ lên một tiếng, rốt cục hắn đã hiểu được vì sao lúc mọi người nghe được mình sắp gặp chân nhân thì trên mặt của bọn họ lại toát ra vẻ ngạc nhiên cùng hâm mộ thán phục, thậm chí còn có vẻ ghen ghét.
Tăng tiến lên một bậc chính là việc mà tất cả cường nhân đều tha thiết mong ước, đau khổ tu luyện mấy chục năm cũng không hề tiến thêm. Vì thăng tiến lên một cấp này mà bao nhiêu người nguyện ý trả ra bất cứ giá gì mà không hối tiếc.
Nhưng mà, sau khi gặp được chân nhân lại có thể giúp con người đột phá gông cùm xiềng xích, cấp bậc thăng tiến, đây cũng là một chuyện không thể nào tin nổi.
Nhớ đến ánh mắt của chân nhân Linh Tháp dường như có thể nhìn thấu tất cả, Doanh Thừa Phong có chút hiểu được mà gật đầu một cái.
Có lẽ đúng như trong truyền thuyết, tu vi của chân nhân Linh Tháp đã vượt qua cảnh giới mà con người có thể nhận thức được, cho nên mới có thể làm được một bước này.
- Thừa Phong, chân nhân truyền thụ cho ngươi công pháp gì rồi hả? Đoàn Thụy Tín trầm giọng hỏi, chỉ có điều cảm xúc trong lòng ông lại không bình tĩnh như ở bên ngoài. Điểm này có thể nhìn ra từ những lốm đốm lóe ra trong ánh mắt.
Doanh Thừa Phong gãi gãi đầu nói: - Chân nhân cũng không tuyền thụ công pháp tu luyện cho ta.
- Cái gì?
Hai lão nhân ngơ ngác nhìn nhau, thầm nghĩ trong lòng, vì sao đãi ngộ đối với Doanh Thừa Phong lại khác với trong truyền thuyết như vậy chứ?
- Nhưng mà Doanh Thừa Phong dừng một chút, khiến hai lão nhân vô cùng sốt ruột mới mở miệng nói ra đáp án: - Chân nhân để cho ta ở trong trong Linh Tháp tu luyện một thời gian ngắn, hắn muốn để cho chân khí của ta đột phá tới bnc trước đã.
Phong Huống và Đoàn Thụy Tín đều kinh hô một tiếng, nhanh chóng nói: - Ngươi nói cái gì, chân nhân cho phép nươi tu luyện trong Linh Tháp sao?
- Đúng vậy. Doanh Thừa Phong lắc đầu nói:
- Tu luyện ở đó tuy rằng an toàn một chút nhưng lại không có tự do, cũng là một việc đáng ghét nhất.
Phong Huống trừng mắt nhìn hắn, nói: - Nói bậy, có thể được chân nhân cho phép ở trong Linh Tháp tu luyện là chuyện bao nhiêu cường nhân cầu còn không được, tiểu tử nhà ngươi ngậm miệng lại cho ta, nếu oán giận này mà truyền ra ngoài thì lão phu liền rút da của ngươi.
Doanh Thừa Phong le lưỡi một cái, cười đùa tí tửng mà nói: - Vâng thưa sư tổ.
Hiện giờ tuy rằng Doanh Thừa Phong đã thăng tiến đến Bạch Ngân Cảnh, nếu như ở đấu một trận chiến sinh tử thì Phong Huống chưa chắc là đối thủ của hắn. Nhưng, ở trước mặt Phong Huống hắn vẫn giống như lúc ban đầu mới gia nhập sơn môn, bị Phong Huống nhìn trúng nên mang vào trong phủ bồi dưỡng như con cháu.
Đoàn Thụy Tín hâm mộ nhìn hai người này, trong lòng hắn hiểu được, ở trong Khí Đạo tông chỉ có Phong Huống mới có tư cách đối đãi như thế với Doanh Thừa Phong. Về phần những người khác, cho dù là tông chủ Phương Phù thì tuyệt đối cũng không thể làm được.
Trầm ngâm một lát, Phong Huống nói: - Thừa Phong, trước ngươi chỉ có mình Võ lão được chân nhân Linh Tháp cho phép có thể trú lại Linh Tháp mà tu luyện. Ha ha, Võ lão kia cũng không phải người Thánh Đường Linh Đạo, cũng chưa từng gia nhập Thánh Đường. Cho nên ở trong mấy vị cường nhân Tử Kim Cảnh từ trên trời hạ xuống thì Võ lão là một vị đặc thù nhất.
Doanh Thừa Phong nháy nháy mắt, nói: - Sư tổ, chẳng lẽ ngài đã quên ta còn có một thân phận khác là hộ pháp Thánh Đường Linh Đạo sao?
Phong Huống không kìm nổi cười, thật ra thì những cường nhân này cũng hiểu được một việc.
Hộ pháp danh tiếng Doanh Thừa Phong này cản bản chính là dùng để lừa dối người khác, hắn cản bản không thể tính là môn hạ thật sự của Thánh Đường Linh Đạo. Tuy nhiên thì loại chuyện này hắn tất nhiên sẽ không nói cho Doanh Thừa Phong biết vào lúc này.
Nhẹ nhàng phất phất tay, Phong Huống nói: - Thừa Phong, cái gì cũng không cần phải nói, nếu ông già chân nhân xem trong ngươi thì đó chính là vui mừng to lớn của ngươi và của ta, là việc đại hỷ của Khí Đạo tông. Nhớ kỹ Thanh âm của ông đột nhiên ngưng tụ, nói: - Lúc này phải toàn lực ứng phó với việc tu luyện, không được bỏ lỡ cái gì cả. Đặc biệt là những lời dạy bảo của chân nhân, một chữ cũng không được bỏ mà phải nhớ rõ trong lòng.
Doanh Thừa Phong gật đầu thật mạnh, nói: - Vâng.
Hắn tất nhiên biết cơ hội lần này khó mà có được, hơn nữa một khi nghĩ tới những lời nói của chân nhân Linh Tháp thì trong lòng của hắn liền tràn đầy kích động và phấn chấn.
Tử Kim Cảnh đỉnh cao, thậm chí còn có các cấp bậc cao hơn nữa, giờ hắn đã rất vội vàng muốn trèo lên trên cảnh giới này.
Bên trong mật thất, một chút hào quang giống như ánh sáng rơi trên người Doanh Thừa Phong. Hắn ngồi khoanh chân, hít một hơi thật sâu, thở ra.
Hắn vừa khẽ hít vừa thở ra, hơi thở mềm mại kéo dàu, dường như là vĩnh viễn không có mức độ.
Nếu để đám người Phong Huống nhìn thấy một màn này nhất định sẽ hài lòng gật đầu, bởi vì tu vi chân khí của Doanh Thừa Phong so với mấy ngày trước đây đã có tiến bộ nhảy vọt.
Một lúc lâu sau, Doanh Thừa Phong bình tĩnh lại. Chỉ có điều trên mặt hắn cũng không có chút vui mừng nào, mà ngược lại là nhíu mày, ẩn hiện một chút ưu tư.
Từ khi hắn từ biệt Phong Huống và Đoàn Thụy Tín liền đi tới bên trong Linh Tháp.
Hứa phu nhân tự mình ddauw hắn tới trong mật thất này, ở trong này là một không gian hoàn toàn đóng kín, Tuy nhiên ở trong không gian này lại tràn đầy một luồng linh khí dị thường khổng lồ.
Loại linh khí này cũng không phải hình thành tự nhiên mà là sử dụng trận pháp đặc thù nào đó, lợi dụng sức lực của cả toàn Linh Tháp ngưng tụ mà thành.
Ở trong này tu luyện có thể làm nhân khí lớn mạnh vượt bậc, tiến bộ đến mức không thể tưởng tưởng được.
Trừ cái đó ra, ở trong mật thất này còn có một ít đan dược quý báu, dùng trong lúc đang tu luyện có thể phát ra công hiệu thần kỳ.
Hứa phu nhân cũng coi như là đã nhọc lòng vì tu luyện của Doanh Thừa Phong.
Sau khi ở trong này tu luyện, chân khí của Doanh Thừa Phong quả nhiên là tiến bộ rất nhiều. Tuy nhiên, khoảng cách lúc ban đầu hắn đoán vẫn còn có một đoạn chênh lệch vô cùng lớn.
Thể chất của hắn kỳ thật cũng không khá lắm, coi như là sau khi đạot xác trọng sinh, thiên phú ở trong việc tu luyện vẫn tạm được. Ngày xưa có thể tiến bộ rất nhanh là bởi ví có Bá Vương thương.
Chỉ có điều, sau khi thực lực của hắn thăng đến bậc Võ sư thì Bá Vương thương lại là một bộ đồ linh khí cấp võ sĩ như trước.
Hiện giờ sức lực nó hấp thu từ máu thịt chuyển hóa thành không còn tác dụng trợ giúp quá lớn đối với Doanh Thừa Phong, hơn nữa, hiện giờ khí linh Bá Vương thương không biết vì chuyện gì mà lại lâm vào trạng thái hôn mê quỷ dị, căn bản không thể dùng sức lực của nó để tiến hành gia tăng chân khí.
Đó cũng là nguyên nhân mà hắn đàng hoàng đợi ở chỗ này, chậm rãi rèn luyện chân khí của mình, tìm cách đột phá trong thời gian ngắn nhất.
Nhưng liên tiếp mấy ngày sau, thực lực của hắn vẫn thấp hơn so với mong muốn, khiến hắn có chút nản lòng thoái chí.
Chân nhân Linh Tháp tuy rằng rõ ràng muốn bồi dưỡng hắn, thế nhưng, nếu biểu hiện của hắn không thể làm vị lão nhân kia hài lòng thì
Doanh Thừa Phong không tin chân nhân Linh Tháp kia là một người hiền lành, có thể vĩnh viễn không ngừng nghỉ cùng đợi mình lớn lên.
Tâm niệm khẽ động, cổ tay Doanh Thừa Phong xoay chuyển đã xuất hiện một bình ngọc nho nhỏ.
Ánh mắt của hắn dừng lại trên bình ngọc, chỉ có một chút do dự liền lập tức mở ra, đổ ra một viên đan dược.
Đay là một viên đan dược nồng nặc như lửa, xung quanh viên đan dược có một tầng hồng quang lờ mờ, tuy rằng chưa nuốt vào, nhưng chỉ xem một lát đã khiến cho cả người cảm giác có một tia nóng rực đang phát triển.
Tuyên Dương đan là sản phẩm đặc biệt của Linh Dược cốc, chuyên môn cung cấp Tuyên Dương đan cho vũ giả Bạch Ngân Cảnh.
Tuy rằng không biết Phương Tu Viễn đã sử udngj bao nhiêu linh tế để mua viên thuốc này, nhưng dùng ba nghìn linh tệ đến tính toán thì tối thiểu một viên Tuyên Dương đan này cũng tương đương với mười lăm linh khí Hắc Thiết Cảnh bình thường.
Mười lăm linh khí Hắc Thiết Cảnh đối với bậc Linh Sư như hắn cũng không có gì đáng nói, nhưng đối với một vũ sư Hắc Thiết Cảnh mà nói lại chính là một số của cái vô cùng lớn khó có thể tưởng tượng được.
Nhưng, nhiều của cải như thế cũng khó đổi được một viên đan dược, bởi vậy có thể thấy được Tuyên Dương đan là vật trân quý mắc tiền.
Ở trong mật thất tuy rằng cũng có vài viên đan dược phụ trợ nhưng hiệu quả của những đan dược này cũng không tốt lắm, cũng chỉ là méo mó có còn hơn không mà thôi.
Sau khi thử nghiệm không có kết quả, rốt cục Doanh Thừa Phong chuyển hướng sang Tuyên Dương đan.
Lẳng lặng quan sát nửa ngày, Doanh Thừa Phong mở miệng nuốt viên thuốc này vào người.
Viên đan dược kia không hề nhỏ, nhưng sau khi vừa vào trong miệng và tiếp xúc với nước bọt, lập tức hóa thành nước trôi vào trong bụng. Tuy nhiên, khác với trước là trong nước này ẩn chứa một sức lực không gì có thể so sáng nổi. Khi mới tiến vào trong bụng liền bốc lên.
Một luồng nhiệt lưu không lồ từ trong bụng khuếch tán ra ngoài, mãnh liệt xông tới tất cả xương cốt tứ chi.
Doanh Thừa Phong cũng không xa lạ gì với loại cảm giác này, lúc hắn sử dụng Bá Vương thương hấp thu máu thịt người khác cũng có cảm xúc giống như vậy.
Ý niệm tinh thần lập tức vận động, chỉ huy luồng nhiệt lưu chậm rãi chảy xuôi theo kinh mạch.
Sau một vòng những luồng năng lượng này đều như là Trường Giang và Hoàng Hà ào đến, hội tụ lại trong Đan Điền.
Đan Điền của hắn trướng lên, như thế là muốn phá thân thể mà ra khiến hắn vô cùng thống khổ.
Hắn nhíu mày thật sâu, ngay cả Doanh Thừa Phong cũng không thể ngờ hiệu lực của viên thuốc này lại vô cùng bá đạo như thế, khiến hắn khó có thể chịu được.
So sánh với đau khổ do Bá Vương thương hấp thu máu thịt con người tạo thành năng lượng thì lại khác xa một trời một vực. Tuy nhiên, nếu không có như thế thì Tuyên Dương đan cũng không thể trở thành sản phẩm đặc biệt của Linh Dược cốc, trở thành thứ mà vô số cường nhân đều muốn truy tìm.
Hắn thu lại tinh thần, hết lòng hết sức thao túng chân khí trong cơ thể, khiến sức lực kích động kia khuếch tán về các nơi khắp thân thể, và cuối cùng tập hợp tại Đan Điền.
- Hô, hô, hô
Mấy tiếng hô mạnh mẽ dần dần vang lên, ở bên trong tiếng hít thở này tràn ngập một luồng khí khắc nghiệt.
Cũng không biết qua bao lâu, âm thanh thở gấp giống như trâu dần giảm bớt, Doanh Thừa Phong mở hai mắt ra, toàn thân hắn đầm đìa mồ hôi, quần áo phảng phất như là lấy từ trong ao hồ ra, dán chặt trên thân thể của hắn.
Tuy nhiên, vào thời khắc này trong đôi mắt của hắn lại chớp động, mang theo niềm vui bất ngờ.
Không ngờ Tuyên Dương đan lại thần kỳ như thế, chân khí của hắn đã bước một bước vô cùng lớn so với lúc trước, thậm chí còn đã bắt đầu tới gần htd đỉnh cao.
Thần đan như thế, thật sự là không thể tin nổi.
Nhưng mà hắn lại không biết, mặc dù Tuyên Dương đan tốt nhưng cũng không có khả năng công hiệu như vậy.
Sở dĩ trên người của hắn có biểu hiện xuất sắc như vậy là bởi vì có liên quan tới vị trí hoàn cảnh của hắn.
Lúc đan dược hóa thành chân khí, không ngừng cọ rửa thân thể thì luồng linh lực bên ngoài cũng phối hợp chặt chẽ, mãnh liệt tràn vào trong cơ thể.
Doanh Thừa Phong chẳng khác gì là cũng lúc nhận hai tầng tấn công trong ngoài, chân khí của hắn không phát triển tốt mới là lạ.
Nghỉ ngơi một ngày, Doanh Thừa Phong lại nuốt thêm một viên Tuyên Dương đan. Cứ như vậy hắn ở trong Linh Tháp tu luyện suốt hai tháng.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.