Tạo Thần

Chương 303: Mưa kiếm




Chương 303: Mưa kiếm
Kiếm quang vô tận bay múa trong hư không, từng đạo hung hăng bổ vào người con Địa Long sáu chân.
Đầu quái thú hùng mạnh này xoay người lại, nhe răng trợn mắt và phát ra những tiếng gào thét làm người ta cực kỳ hoảng sợ. Những tiếng gào thét này không mang theo đau đớn mà là tràn ngập hương vị tức giận.
Ngay cả đầu súc vật này cũng biết đến tiến lùi và lựa chọn rời khỏi, vậy mà tên tiểu tử trước mắt lại không ngừng đuổi theo. Hơn nữa, điều khiến nó cảm thấy khó hiểu chính là người này, tuy kiếm khí tung hoành nhưng những công kích lại không hề có hiệu quả đối với nó. Người này biết rõ điều đó, vậy mà vẫn bám riết không tha. Chính vì vậy cho nên nó cảm thấy vô cùng chán ghét.
Quần chiến hồi lâu, rốt cuộc Địa Long sáu chân cũng bị trêu chọc nổi lên lửa giận. Nó lại quay lại, sáu chân di chuyển nhanh chóng trên mặt đất, toàn bộ thân thể cao lớn, linh hoạt như hồ ly nhanh chóng tiến tới gần.
Người trẻ tuổi thở phào một cái. Nếu Địa Long sáu chân quyết định bỏ chạy, vậy thì thật sự y cũng không thể có cách nào. Nếu để cho nó trốn vào trong một địa hình đặc thù nào đó, cho dù y có bản lĩnh lớn gấp đôi thì cũng không mơ tưởng làm gì được.
Nhưng một khi Địa Long sáu chân nổi giận, một lòng muốn đánh chết y, vậy thì y sẽ có cơ hội chém giết nó.
Hai chân nhanh chóng lướt đi. Giờ phút này, thân pháp của người trẻ tuổi kia như một tia chớp, cực kỳ quỷ dị, nhìn như đi về phía bên trái nhưng một bước bước ra lại vọt về phía bên phải của Địa Long sáu chân. Nhìn như liều mạng lùi về phía sau nhưng thực ra hai chân vẫn liên tục giẫm đạp, thân thể vọt ngược tới Địa Long sáu chân.
Dường như ở trên người của y có một loại lực lượng thần kỳ khó có thể phán đoán làm cho người ta phải hoa mắt chóng mặt. Cho dù Địa Long sáu chân mạnh mẽ thì cũng không thể nắm giữ được động tác của y.
Ánh mắt của Doanh Thừa Phong dần dần trở nên ngưng trọng. Hắn trầm giọng hỏi:
- Trí Linh, ngươi có thể nắm bắt được động tác của tên đó không?
- Có thể.
Tiếng nói của Trí Linh không chút do dự, lập tức vang lên.
- Y dùng một loại thân pháp quỷ dị, lợi dụng bước chân và thân thể lắc lư để tạo thành ảo giác, khiến cho người ta phán đoán sai lầm. Nhưng khả năng tính toán của ta vượt qua tần suất động tác của y. Cho nên thân pháp này của y đối với ta là hoàn toàn vô dụng.
Doanh Thừa Phong thờ phào nhẹ nhõm một hơi dài. Sau khi nhìn thấy thân pháp người này, ngay cả hắn cũng cảm thấy khó có thể nắm bắt được. Nếu như Trí Linh cũng không thể nắm bắt được thì quả thật, hắn không muốn trở thành kẻ thù với người này.
- Ta nghĩ rằng, nếu như có thể học được bộ thân pháp này của y, vậy thì đối với chúng ta sẽ là một sự trợ giúp cực lớn.
Doanh Thừa Phong liền giật mình. Mặc dù Trí Linh là một trí năng sinh mạng cường đại nhưng nó rất ít khi nhúng tay vào việc của Doanh Thừa Phong. Cho dù là đối với việc tu luyện võ đạo hay rèn luyện lực lượng tinh thần của hắn thì Trí Linh cũng chỉ lặng yên quan sát thái độ mà thôi.
Mà lúc này nó lại chủ động đưa ra ý kiến. Đây quả là chuyện cực kỳ hiếm thấy đấy.
Tuy nhiên, cũng bởi vì vậy mà Doanh Thừa Phong thật sự động tâm.
- Grào.
Địa Long sáu chân rống lên một tiếng nóng nảy và sắc bén. Nhưng cho dù động tác của nó có nhanh nhẹn cỡ nào đi nữa thì cũng vẫn không thể chạm vào thân thể của vị trẻ tuổi kia.
Cũng giống như vậy, cho dù người trẻ tuổi kia có phóng ra loại kiếm quang chói mắt nào đi nữa, thì cũng không thể phá được một chút da thịt của Địa Long sáu chân.
Chỉ có điều, vẻ mặt của của một người một thú này lại hoàn toàn khác nhau. Người kia tuổi còn trẻ nhưng lại rất lão luyện, thành thục. Tuy đã chiến đấu lâu như vậy nhưng vẻ mặt của y vẫn trầm ổn như núi. Mà lúc này, động tác của Địa Long sáu chân lại càng lúc càng lớn, tiếng hô ngày càng vang, hung quang trong đôi mắt vô cùng linh hoạt, bén nhọn. Hiển nhiên, đầu mãnh thú này đã nổi giận tới cực điểm.
Doanh Thừa Phong và Đường Kình đều nhăn mặt lại. Bọn họ đều cảm nhận được bầu không khí khác thường.
Trong lúc vô tình, người trẻ tuổi kia đã ở vào thế chủ động.
Đây là sự khác biệt lớn nhất giữa thú và người. Dưới tình huống hai bên đều không làm gì được nhau, loài người luôn có thể lợi dụng đủ loại hoàn cảnh đặc thù và thủ đoạn để chiếm được thượng phong.
Chỉ trong chốc lát tái đấu, trên người Địa Long sáu chân mơ hồ trở nên đỏ bừng.
Hơn nữa, từ trên người nó phát ra một luồng sát khí khổng lồ, không gì so sánh nổi. Cho dù là đứng từ xa quan sát, nhưng Doanh Thừa Phong và Đường Kinh cũng cảm thấy hoảng sợ, sắc mặt đại biến.
Bọn họ lập tức hiểu rằng, nhất định đầu linh thú khủng bố này sẽ thi triển ra một kỹ năng gì đó cực kỳ mạnh mẽ.
Sắc mặt của người trẻ tuổi đang giao đấu cùng con Địa Long sáu chân kia cũng trở nên ngưng trọng. Mặc dù y biết tình cảnh bây giờ rất nguy hiểm, nhưng vẫn không nỡ buông tha cho đầu Địa Long sáu chân hiếm thấy này.
Mạo hiểm và lợi ích thu được luôn quan hệ chặt chẽ với nhau. Nếu muốn săn bắt được sinh vật khủng bố này, nhất định phải lấy tính mạng của mình ra làm tiền cược.
Y cắn răng một cái rồi lấy ra một vật nhỏ như đồng tiền từ trong lồng ngực, dùng tay siết chặt lấy. Cùng lúc đó, thân pháp của y trở nên quỷ dị, khó lường hơn. Tay chân và thân thể phối hợp tuyệt diệu tới đỉnh điểm, như thể đã hóa thân thành hàng nghìn hàng vạn, mù mịt mất hết dấu vết.
- Grào
Đột nhiên, Địa Long sáu chân rống lên một tiếng lớn. Dựa theo tiếng rống này, những mảng lửa đỏ trên người nó không ngừng khuếch tán về bốn phương tám hướng đi ra ngoài.
Đây là một uy năng đặc thù cực kỳ cường đại. Mọi nơi trong phạm vi bao phủ của màu đỏ kia đều là chỗ cho lực lượng của Địa Long sáu chân tàn sát bừa bãi.
Tuy thân pháp của người trẻ tuổi kia ảo diệu vô song, nhưng dưới công kích của ngọn lửa, y cũng không thể tiếp tục né tránh.
Đám lửa đỏ rực kia càng lúc càng lớn, trong nháy mắt đã bao phủ thân thể của y. Hỏa lực khổng lồ đốt cháy da thịt của y, như thể muốn xuyên thấu qua da thịt, tiến vào bên trong kinh mặt, muốn nướng cháy toàn bộ lục phủ ngũ tạng y.
Sắc mặt của người trẻ tuổi thay đổi kịch liệt. Y kinh hãi nhận ra rằng, uy năng của ngọn lửa này không hề thua kém quả cầu lửa lúc trước Địa Long sáu chân nhả ra.
Khi hào quang vô cùng vô tận của ngọn lửa tụ tập cùng một điểm, quần áo trên người y nhanh chóng bị cháy sém, giống như cả người đang ở trong một lò lửa vậy.
Hỏa lực phân tán như thế mà lại có nhiệt độ kinh khủng đến vậy. Điều này quả thật làm cho người ta khó có thể tin.
Người trẻ tuổi kinh hãi hô lên một tiếng. Y nắm mạnh tay, đồng tiền kỳ dị kia lập tức vỡ ra.
Trong tích tắc, từ trên người hắn phát ra vài kiếm mũi nhọn. Uy năng kiếm quang này vô cùng cường đại, vượt rất xa ánh sáng trường kiếm trong tay người trẻ tuổi. Chúng ngưng tụ cùng một chỗ, giống như là thông linh bình thường. Đầu tiên, chúng đuổi hết hỏa quang trên người trẻ tuổi đi. Sau đó, kiếm quang nhanh chóng ngưng hợp làm một, biến thành một thanh kiếm khổng lồ, hung hăng đâm về phía Địa Long sáu chân.
Vù.
Tiếng xé gió bén nhọn chói tai vang lên. Làn da của Địa Long sáu chân kia không thể khống đỡ nổi uy năng một kiếm này, bị chém thành một vết thương thật lớn.
Không những thế, uy năng một kiếm này còn chưa kết thúc, kiếm khí linh hoạt, sắc bén kia như chưa từng tiêu tan, chúng nó nhanh chóng chui vào trong thân thể Địa Long sáu chân, liều mạng tàn sát bừa bãi.
Địa Long sáu chân rống lên những tiếng kêu thống khổ. Thân thể nó lắc lư mãnh liệt như chỉ muốn thoát khỏi sự tập kích của kiếm khí. Nhưng sau khi một tia kiếm khí này tách ra, đã lập tức tập trung vào thân thể của nó. Cho dù nó có chạy trốn như thế nào thì cũng vẫn không thể thoát khỏi.
- Phụt
Một đám máu tươi cực lớn từ miệng vết thương của Địa Long sáu chân bắn ra ngoài. Thật may mắn, đám máu tươi này thuận theo hướng gió, bay thẳng tới chỗ Doanh Thừa Phong.
Tâm niệm hơi động một chút. Thân hình của Doanh Thừa Phong tựa như quỷ, chạy vọt ra ngoài.
Cả người hắn kề sát mặt đất, lặng lẽ đi về phía chiến trường.
Mà lúc này, trong chiến trường lại xảy ra biến hóa mới. Sau khi nhận một kích khủng bố, rốt cuộc Địa Long sáu chân cũng lộ ra vẻ kinh hãi điên cuồng. Nó xoay người, liều mạng chạy trốn. Mặc cho kiếm quang vô tận trong hư không đang tụ tập ở trên thân thể, nó vẫn không ngừng lại nửa phút nào.
Không những thế, nguồn lực lượng sinh mạng khó có thể tưởng được của Địa Long sáu chân đang thể hiện ra. Giờ phút này, mắt thường có thể thấy được vết thương lớn trên người nó đang dần dần thu hẹp lại. Với tốc độ này, nhiều nhất là nửa canh giờ sau, vết thương sẽ hoàn toàn biến mất.
Cuối cùng, người trẻ tuổi kia cũng cảm thấy sốt ruột. Y quát một tiếng lớn. Lập tức, kiếm quang trong tay y không phân tán nữa mà dần dần ngưng hợp lại, không ngừng đánh vào miệng vết thương của Địa Long sáu chân. Y muốn dùng cách này để kéo dài thời gian trị thương của nó.
Hai người một đuổi một chạy, trong giây lát đã đi xa.
Dưới sự theo dõi của đồ trang sức, Doanh Thừa Phong thấy Đường Kình cũng đứng dậy, vội vàng đuổi theo bọn họ.
Hắn thì chưa vội đuổi theo mà là dừng lại, đứng trước vũng máu tươi kia.
Bá Vương thương trong tay nhẹ nhàng nhoáng lên một cái, điểm vào bên trong vũng máu tươi này. Ngay sau đó, uy năng ẩn chứa trong thanh thần binh này lập tức phóng ra ngoài.
Thật ra, trộm linh lực và sinh linh lực đều là sau khi chém giết đối phương mới có thể hấp thu năng lượng cần có từ máu thịt.
Nhưng hiện giờ, Bá Vương thương đã thay da đổi thịt, thành lực siêu phẩm linh khí.
Như vậy, doanh vật tự nhiên có thật nhiều đặc quyền mà linh khí bình thường không thể sánh bằng. Tuy thương thế trên người Địa Long sáu chân không phải là do hắn tạo thành, nhưng lúc mũi thương điểm lên máu tươi, Doanh Thừa Phong vẫn cảm nhận được nguồn lực lượng sinh mạng hùng mạnh đang cuồn cuộn tràn vào trong cơ thể.
Bá Vương thương đã biến hóa. Chỉ cần một chút máu thịt là đã có thể hấp thu lực lượng sinh mạng cùng chân khí.
Mà gần như cùng lúc đó, trong não vực của con người rối bỗng bắt đầu chuyển động.
Trước đó, bất kể Doanh Thừa Phong có dùng chân khí nghiền nát bao nhiêu lực lượng sinh mạng, đưa vào trong đó đi nữa.
Nó cũng chỉ thu nhận toàn bộ và yên lặng tiến hóa. Nhưng giờ phút này, mọi việc lại hoàn toàn khác.
Con người rối đột nhiên triển khai. Không ngờ nó lại chủ động hấp thu nguồn lực lượng sinh mạng này.
Dường như bên trong những sinh mạng này có sức mạnh gì đó mà con người rối cần, cho nên nó mới không thể kìm lòng nổi như vậy.
Doanh Thừa Phong nhẹ nhàng thở dài một hơi. Cảm nhận được nguồn lực lượng sinh mạng mênh mông, mãnh liệt kia, trong lòng hắn vô cùng kinh hãi. Đây mới chỉ là một chút máu tươi mà thôi. Nếu như hắn thật sự có thể chém giết được đầu mãnh thú này, vậy thì không biết sẽ đạt được bao nhiêu lực sinh mạng và chân khí đấy.
Khi đó, không chừng bên trong não vực của con người rối có thể lại tăng lên một bậc cũng nên.
Khóe miệng của hắn hơi co quắp lại, trong ánh mắt đã hiện lên một tia hung hãn.
Nhất định Địa Long sáu chân phải là của mình
Thân hình hắn khẽ nhoáng lên, đuổi theo hướng Đường Kình.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.