Tạo Thần

Chương 160: Sinh linh chi thạch




Nhìn thấy vẻ mặt Doanh Thừa Phong không che dấu được sự vui mừng, Phong Huống cũng cảm thấy an lòng. Lão cười nói:
- Thừa Phong! Trong hộp cuối cùng này chứa Phong Linh Thạch cũng là một trong những thiên hạ kỳ trân, nhưng đáng tiếc chính là linh tính lực lượng ẩn chứa trong nó không có bao nhiêu, gần như chẳng có ích nào, cho dù là lão phu tự mình xuất thủ cũng chưa chắc có thể thành công.
Tâm thần Doanh Thừa Phong chấn động, nói:
- Sư Tổ! Đây là linh thạch có thuộc tính gì?
Đôi mắt của hắn sáng rực lên, tim thoáng đập nhanh hơn vài lần.
Quát Linh Thạch! Đây chính là Quát Linh Thạch a.
Đối với một linh sư mà nói, Phong Linh Thạch thuộc tính mặc dù trọng yếu, nhưng linh tính lực lượng ẩn chứa bên trong nhiều hay ít cũng rất trọng yếu.
Tuy nhiên, với Doanh Thừa Phong thì khác, bởi vì có sự tồn tại của Trí Linh, cho nên chỉ cần hắn có một khối Quát Linh Thạch ẩn chứa chỉ một tơ linh tính lực lượng hắn cũng có thể tạo ra thêm nhiều linh tính lực lượng tương tự.
Phong Huống mỉm cười nói:
- Viên Phong Linh Thạch này ẩn chứa linh tính đỉnh đỉnh đại danh, so với Thiết Linh Chi Thạch cũng không hề thua kém, thậm chí còn tốt hơn.
Doanh Thừa Phong hơi giật mình, trong đầu đột nhiên hiện lên một cái tên, hắn kinh hô lên:
- Sinh Linh Chi Thạch? - Phong Huống ngạc nhiên nhìn hắn, cười nói:
- Thừa Phong! Ngươi biết được không ít thứ a. Đây quả thật là Sinh Linh Chi Thạch.
Doanh Thừa Phong hít sâu một hơi, hai mắt sáng ngời lên như sao.
Sinh Linh Chi Thạch có tác dụng tương tự với Thiết Linh Chi Thạch. Chẳng qua, Thiết Linh Chi Thạch là hấp thu sinh mệnh huyết nhục của các sinh linh chuyển hóa thành chân khí, còn Sinh Linh Chi Thạch trong truyền thuyết thì chuyển hóa thành sinh mệnh lực lượng của bản thân.
Nghe nói, dù một người bị một kiếm xuyên tim, chỉ cần đầu còn chưa đứt hẳn xuống, bản thân không bị tắt thở như vậy Sinh Linh Chi Thạch còn có thể hấp thu sinh mệnh lực lượng của sinh linh để làm cho bản thân chậm rãi khôi phục lại.
Đương nhiên, đây chỉ là truyền thuyết mà thôi.
Đừng nói là linh tính Sinh Linh này rất hiếm thấy, cho dù là có được nó để dung nhập vào trong linh khí thì cũng không người nào dám thử nghiệm.
Phong Huống khẽ vuốt chùm râu dài của mình, nói:
- Thừa Phong! Lão phu yêu cầu vật này là muốn cho ngươi có thể thêm một chút kiến thức, nếu ngày sau có thể có được loại Phong Linh Thạch như thế này nữa thì ngàn vạn lần không được bỏ qua. Tuy rằng linh tính lực lượng ẩn chứa bên trong chúng quá ít, ngay cả lão phu tự thân xuất thủ cũng chưa chắc có thể quán linh thành công cho linh khí, cho nên ngươi không cần hy vọng xa vời làm gì.
Thần tình Doanh Thừa Phong trở nên ngưng trọng, vội vàng nói:
- Vâng! Đệ tử hiểu.
Miệng của hắn tuy rằng nói hiểu, nhưng trong lòng nghĩ như thế nào thì không một ai biết được.
Phong Huống hài lòng nói:
- Thừa Phong! Mấy ngày này ngươi hãy ở trong nhà tu luyện cho tốt đi, nếu có thể làm cho trường thương tăng thêm uy lực, ngươi hãy tới Long Đầu Nham, tranh thủ làm cho tu vi chân khí tăng lên tới cửu tầng.
Doanh Thừa Phong hơi giật mình, trong lòng đột nhiên xuất hiện một suy nghĩ.
Phong Huống vốn chưa bao giờ quan tâm tới tình huống tu vi chân khí của hắn, bởi vì chỉ cần có được thiên phú Linh Sư cường đại, như vậy tông môn sẽ không ngừng cung cấp đan dược, để cho hắn có được tài nguyên sung túc mà tu luyện chân khí.
Ngoại trừ bảo vật nghịch thiên như Tạo Hóa Đan, những đan dược bình thường còn lại Doanh Thừa Phong không cần phải đau đầu tìm kiếm, cho nên Phong Huống đối với tu vi chân khí của hắn cũng không hề coi trọng.
Nhưng hôm nay, Phong Huống dường như có chút khác thường.
Lão không chỉ quan tâm tới tu vi chân khí của hắn, hơn nữa còn trăm phương ngàn kế muốn nâng cao uy lực của Phách Vương Thương.
Nếu người bình thường thì có lẽ không cảm nhận được điều gì, nhưng Doanh Thừa Phong đã sống hai kiếp làm sao lại không phát hiện ra.
Hắn trầm ngâm một chút, nói:
- Sư tổ! Tu vi chân khí của đệ tử tấn thăng nhanh cũng chưa chắc đã là chuyện tốt a.
Phong Huống cười ha hả, nói:
- Không tồi. Tiểu tử ngươi có thể kiên nhẫn và nhận thức như vậy thì quả thật không tồi. - Nhẹ nhàng vỗ bả vai Doanh Thừa Phong vài cái, lão nói:
- Kỳ thực ban đầu lão phu cũng không có suy nghĩ này, nhưng khi chân khí của ngươi tấn thăng tới bát tầng thì ý nghĩ này mới xuất hiện, có lẽ ngươi hẳn là có thể đi thử một chút.
Doanh Thừa Phong khó hiểu hỏi:
- Sư tổ! Người để đệ tử đi thử cái gì?
Phong Huống thản nhiên nói:
- Ta phải nghĩ biện pháp để cho ngươi tiến vào Truyền Thừa Tháp, xem có thể đạt được truyền thừa cường đại nào không.
Doanh Thừa Phong mở lớn hai mắt, trong đó như ghi rõ hai chữ "không hiểu".
Phong Huống khẽ lắc đầu, nói:
- Việc này ngày sau sẽ nói, dù sau khoảng cách tới lúc mở Truyền Thừa Tháp vẫn còn một năm, ngay cả là tuyển chọn trong tông môn cũng còn nửa năm nữa mới tới. Chỉ cần ngươi trong khoảng thời gian này có thể tiến thêm một bước, tấn thăng cửu tầng chân khí như vậy sẽ có đủ tư cách tham gia.
Doanh Thừa Phong tuy rằng không biết Truyền Thừa Tháp là cái gì, nhưng chỉ cần xem biểu hiện của Phong Huống là biết đó nhất định là một hồi kỳ ngộ khó cầu.
Loại tình huống giống như đột nhiên nhặt được tiền này Doanh Thừa Phong tuyệt đối không bao giờ buông tha.
Chỉ có điều, nghe khẩu khí của Phong Huống, Truyền Thừa Tháp này có liên quan tới vũ lực, đã như vậy hắn sẽ phải chuẩn bị thật tốt.
- Sư tổ! Người truyền thụ cho đệ tử phương pháp dung nhập Hỏa Vân Thạch vào binh khí bình thường đi. - Doanh Thừa Phong cung kính nói:
- Đệ tử sẽ tận tâm tận lực học tập không làm cho sư tổ thất vọng...
Phong Huống chậm rãi gật đầu, nhìn Doanh Thừa Phong trước mắt, trong lòng thầm nghĩ: "Tuy rằng hắn bây giờ mới cố gắng, cơ hội tiến vào Truyền Thừa Tháp cũng không lớn, nhưng có mình làm hậu thuẫn thì có thể thử một chút."
Dù sao, Linh Sư ở một vài phương diện có thiên phú hơn xa người luyện võ bình thường có tể bằng được, nếu toàn lực tài bồi... Chưa chắc đã không thể đem một số thứ truyền thụ cho Doanh Thừa Phong. Lần này, hắn ở trong Cửu Khúc Thập Bát Loan thu hoạch được rất nhiều thứ, lão nhìn vào mắt Doanh Thừa Phong nói:
- Hiện tại ngươi xem qua quyển sách này, chẳng qua, ngươi phải nhớ kỹ chỉ được xem chứ không được làm thử.
Doanh Thừa Phong bị ánh mắt của lão nhìn thẳng vào mình thì toàn thân lập tức cảm giác không thoải mái, Phong Huống sư tổ dường như đã nhìn ra được một chút gì đó. Chẳng qua chuyện này cũng không hề kỳ quái, Doanh Thừa Phong trước đó đã đem một phần hành trình xảy ra trong Cửu Khúc Thập Bát Loan kể lại cho lão, với nhãn lực của lão thì tự nhiên có thể biết được tường tận thực lực của Doanh Thừa Phong. Vô luận là tu vi chân khí hay trình độ mạnh mẽ của sát khí cũng không thể giấu diễm được lão nhân gia.
Hơn một tháng này, tu vi chân khí và cường độ sát khí của Doanh Thừa Phong đã tăng lên một biên độ lớn, tốc độ gia tăng hơn xa so với tốc độ bình thường. Phong Huống mặc dù không hỏi hắn, nhưng cũng biết Doanh Thừa Phong gặp được kỳ ngộ khác, hơn nữa kỳ ngộ này hẳn là quan hệ với người của Trương gia. Chính vì như vậy cho nên lão khi đối mặt với Trương gia lão tổ tông chỉ đòi một ít đồ vật rồi lập tức buông tha.
Chẳng qua, lão cũng khá nhẫn tâm, những đồ lão đòi được đủ để cho lão gia hỏa kia phải đau lòng mấy năm. Vẻ mặt vốn ngưng trọng của Phong Huống đột nhiên xuất hiện nụ cười, lão nói:
- Lục Mặc tiểu tử kia tới tìm lão phu, có lẽ là vì báo cáo phán quyết chuyện lần này, trước tiên ngươi cứ xem qua quyển sách kia đi. Lão phu đi ra ngoài một chút sẽ quay trở lại.
- Vâng. - Doanh Thừa Phong cung kính tiễn chân Phong Huống ra ngoài, trong lòng hắn dần yên tĩnh trở lại. Bất kể Phong Huống đối với hắn có hoài nghi hay không, nhưng lòng bảo hộ đối với hắn vẫn không thay đổi. Đa như vậy thì không phải nghĩ nữa, Doanh Thừa Phong cầm quyển sách lên, hắn lật sách ra xem.
Ở trong quyển sách này ghi lại cũng không phải là vũ kỹ mà là phương pháp rèn linh khí. Sử dụng bí pháp này để rèn căn bản không cần đem linh khí nấu chảy ra rồi đúc lại, mà chỉ cần đem tài liệu đặc thù và linh binh thả vào một chỗ, làm cho chúng dần dung nhập với nhau thành một thể. Sau khi dung nhập, linh khí tự nhiên sẽ có được năng lực đặc thù của tài liệu kia. Loại phương pháp này vô cùng kỳ diệu, nếu ở kiếp trước hắn sẽ không bao giờ tưởng tượng được sẽ có biện pháp này, càng ngạc nhiên chính là bí pháp này có hạn chế rất nhiều.
Đầu tiên là loại thủ pháp này chỉ có thể thi triển trên linh khí, bởi vì chỉ cần là linh binh thì đều có một bộ phận linh lực thần bí, loại linh lực này khi được một thủ pháp đặc thù dẫn động mới có thể đem vật chất đặc thù dung nhập vào một cách hoàn mỹ. Tiếp theo, vật chất đặc thù khi bị hòa tan ra không thể xung đột với linh tính thuộc tính trong linh khí. Ví dụ như trong Phách Vương Thương có ẩn chứa Hỏa hệ lực lượng khổng lồ, nếu muốn dung nhập tài liệu đặc thù như vậy loại tài liệu đó phải thuộc Hỏa hệ. Nếu dụng một khối tài liệu Băng hệ như vậy cho dù là Phong Huống tự tay xuất thủ cũng đừng mong có thể dung nhập hai thứ vào với nhau.
Hiển nhiên, sử dụng thủ pháp này để rèn linh khí có rất nhiều chỗ tốt. Nếu thất bại thì không cần nói tiếp, nhưng nếu nói tiếp như vậy không chỉ uy lực của linh binh sẽ tăng lên rất lớn, hơn nữa bởi vì có vật liệu đặc thù gia nhập vào làm cho linh binh sẽ có cơ hội gia tăng thêm một loại thuộc tính mới. Chậm rãi khép quyển sách lại, Doanh Thừa Phong nhắm mắt, trong lòng thì hỏi:
- Trí Linh! Ngươi đã xem qua chưa?
- Đã xem qua.
- Cảm giác thế nào?
- Rất tốt.
- Có nắm chắc không?
- Không biết. Cái này phải thử mới được.
Hai hàng lông mày Doanh Thừa Phong hơi cau lại, nói thật nếu để cho bản thân hắn tự mình xuất thủ thì không hề nắm chắc. Đừng nói là có thể dung nhập chúng lại với nhau để tạo ra chỗ chứa cho một thuộc tính mới, cho dù là muốn đem Phách Vương Thương và Hỏa Vân Thạch dung nhập lại một chỗ cũng là chuyện tương đối khó.
Nhưng Trí Linh thì khác, nó có năng lực tính toán cường đại trợ giúp có lẽ có thể hoàn thành được việc này. Đương nhiên, có thể hay không làm cho Phách Vương Thương thêm một chỗ trống cho thuộc tính mới thì không biết được. Chân khí trong cơ thể Doanh Thừa Phong nhanh chóng tiêu hao, từ trên người hắn lập tức tràn ra ngoài một cỗ lực lượng tinh thần quét qua Hỏa Vân Thạch và Sinh Linh Chi Thạch, sau đó bao trùm lấy chúng. Một lúc lâu sau, cỗ tinh thần lực này giống như thủy triều rút đi, mà ở trong đầu Doanh Thừa Phong lại đột nhiên xuất hiện hình ảnh Phách Vương Thương và Hỏa Vân Thạch. Chúng nó ở cạnh nhau, từ từ Hỏa Vân Thạch càng ngày càng nhỏ, cuối cùng tan biến mất, mà phách Vương Thương thì càng ngày càng đỏ lên, nhiệt độ mỗi lúc một cao, gần như biến thành một ngọn lửa đang cháy. Khi thấy được cảnh này, Doanh Thừa Phong thở dài một hơi, ánh mắt hắn dần trở nên kiên quyết. Đưa một tay tay cầm lấy chiếc hộp dài đựng Phách Vương Thương, lấy ba đoạn thương ở bên trong ra ghép lại thành một thanh linh binh hoàn chỉnh, tay còn lại thì cầm lấy Hỏa Vân Thạch, cảm khái ngàn vạn lần nói:
- Trí Linh! Thành hay không thành thì phải xem tính toán của ngươi....

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.