Tạo Hóa Tiên Đế

Chương 953: Mộng Thương Sinh (2)




- Ngươi đến cùng là người nào? Có bản lĩnh cùng ta đường đường chính chính chiến một trận, dựa vào Khôi Lỗi tính toán cái bổn sự gì?
Trọng Lê Trận Vương điên cuồng hét lên, trong ánh mắt tràn đầy thần sắc kinh sợ, hắn cảm giác được cực kỳ biệt khuất, mình đường đường Vương giả đỉnh cấp, hơn nữa là Trận Vương, chiến lực có một không hai Vương giả, nhưng mà hết lần này tới lần khác Hắc bào nhân này có một Ma Tôn Khôi Lỗi chiến lực có thể so với Hoàng giả, gắt gao áp chế hắn.
Hơn nữa vô luận hắn bố trí xuống trận pháp cường đại gì, Ma Tôn Khôi Lỗi chỉ oanh ra một quyền, dốc hết sức phá vạn pháp, căn bản không cách nào ngăn cản Ma Tôn Khôi Lỗi mảy may.
- Đường đường chính chính chiến một trận? Lão cẩu, ngươi còn có mặt mũi nói đường đường chính chính chiến một trận?
Trong miệng Hắc bào nhân phát ra thanh âm lạnh như băng mà trào phúng.
- Mười mấy năm trước Đại La chi kiếp, thời điểm ngươi áp bách Đại La Thiên Tông, ra tay đánh lén Sương nhi, tại sao ngươi không nói đường đường chính chính chiến một trận?
Ánh mắt của Trọng Lê Trận Vương chấn động, lộ ra thần sắc kinh hãi, thốt ra nói:
- Ngươi... Ngươi là Mộng Thương Sinh?
Người có thể xưng hô Đoan Mộc Sương như thế, cừu hận hắn như thế chỉ có một, chính là Mộng Thương Sinh mười mấy năm trước ở trong Đại La chi kiếp, mưu phản Đại La Thiên Tông, cũng là đại đệ tử của Dịch Thiên Cơ.
- Cái gì? Hắn là Đại sư huynh?
Ánh mắt Dịch Phi lóe lên, trên mặt lộ ra thần sắc kích động.
Giờ phút này tất cả mọi người chấn kinh, phảng phất như nghĩ tới mười mấy năm trước, thân ảnh kinh tài tuyệt diễm kia, được xưng hi vọng của Đại La Thiên Tông, ngộ tính có một không hai thiên hạ… Mộng Thương Sinh.
- Tỷ phu...
Đoan Mộc Hàn hít sâu một hơi, con mắt đỏ bừng, chứng kiến Hắc bào nhân áp bách Trọng Lê Trận Vương như thế, trong lòng hắn cũng kích động không kềm chế được, mười mấy năm cừu hận, hôm nay tỷ phu rốt cục tự tay giúp tỷ tỷ báo thù sao?
- Sương nhi, hắn... làm được!
Giờ phút này Đoan Mộc Cuồng phảng phất như già đi rất nhiều, thì thào tự nói, đã không có loại kiêu hùng bá khí như trước, có chỉ là một loại tiêu điều, hắn phảng phất như lại nghĩ tới con gái hôm nay sinh tử chưa biết.
Mười mấy năm trước, Phong Thiên Quân bị Ngũ Hành Thánh Tông, Nhật Nguyệt thần giáo cùng Huyết Ma Tông liên thủ bức bách, Mộng Thương Sinh mưu phản Đại La Thiên Tông, nhưng mà ở trên đường xuống núi, lại đột nhiên lọt vào Trọng Lê Trận Vương đánh lén, Đoan Mộc Sương giúp Mộng Thương Sinh ngăn một kích tất sát kia, đến nay hồn phách vỡ vụn, không chết không sống.
Loại cừu hận này, đã ẩn dấu ở trong nội tâm Mộng Thương Sinh vài chục năm, hắn sao có thể không hận?
Mặt nạ bảo hộ trên mặt Hắc bào nhân bị lấy xuống, lộ ra một khuôn mặt anh tuấn bất phàm, mặt như quan ngọc, có một loại khí chất ôn hòa, chỉ là giờ phút này trong ánh mắt hắn vô cùng tang thương, con ngươi tràn ngập sát cơ, gắt gao nhìn thẳng Trọng Lê Trận Vương.
- Mộng Thương Sinh!
Bọn người Phong Thiên Quân lập tức nhận ra được, trong ánh mắt lộ ra thần sắc vô cùng phức tạp, Dịch Thiên Cơ ở bên cạnh bờ môi khẽ nhúc nhích, muốn nói cái gì, nhưng cuối cùng vẫn im lặng.
Trên mặt Khương Tư Nam cũng rất bình tĩnh, hắn sớm đã có hoài nghi, mãi cho đến vừa rồi mới khẳng định, Hắc bào nhân đối với mình phảng phất như đặc biệt chiếu cố, cứu mình mấy lần, chính là Đại sư huynh chưa từng gặp mặt.
- Lão cẩu, ngươi hại Sương nhi mười mấy năm sinh tử không biết, hôm nay ta muốn ngươi triệt để chết ở trong tay của ta!
Trong miệng Mộng Thương Sinh thốt ra một thanh âm rét lạnh, Ma Tôn Khôi Lỗi phảng phất như cũng có thể cảm nhận được lửa giận ngập trời cùng sát cơ trong lòng hắn, oanh đến một quyền khủng bố, trực tiếp đánh tan Linh Giáp phòng ngự cường đại trên người Trọng Lê Trận Vương, lực lượng cuồng bạo oanh Trọng Lê Trận Vương bay ra ngoài, ở trong hư không không ngừng ho ra máu.
- Tiểu súc sinh, năm đó không có thể làm thịt ngươi, ta thật hối hận a!
Trọng Lê Trận Vương gào thét, trên mặt tràn đầy thần sắc dữ tợn, hắn thật không ngờ hôm nay sẽ chết ở trong tay Mộng Thương Sinh.
Tuyệt thế thiên tài năm đó hắn một tay có thể bóp chết, vì Ngũ Hành Thánh Tông mà không tiếc ra tay đánh lén, hôm nay vậy mà trưởng thành đến tình trạng khủng bố như thế.
- Giết!
Mộng Thương Sinh chỉ quát một tiếng, Ma Tôn Khôi Lỗi đánh tới, quyền mang mênh mông vô tận, dẫn động Chu Thiên đại thế, Ma đạo pháp tắc tràn ngập hư không, mang theo lực lượng tĩnh mịch, tuyệt diệt cùng hắc ám, tiến hành tuyệt sát với Trọng Lê Trận Vương.
Ầm ầm!
Thương khung chấn động, Ma quang mênh mông như biển, Trọng Lê Trận Vương bố trí xuống Linh trận cường đại, ở trước mặt Ma Tôn khủng bố bị phá vỡ dễ như trở bàn tay, coi như là thần thông vô thượng không trọn vẹn Trích Tinh Thủ, cũng không phải đối thủ của Ma Tôn, Trọng Lê Trận Vương liên tục gào thét, nhưng vẫn bị áp chế gắt gao, ho ra từng ngụm máu, thân hình bị đánh tan vỡ rồi.
- Tiểu súc sinh, ngươi chỉ dám ỷ vào Ma Tôn Khôi Lỗi sao? Có bản lĩnh cùng ta đường đường chính chính chiến một trận, ta không phục...
Trọng Lê Trận Vương cảm nhận được tử vong uy hiếp, trong ánh mắt của hắn cũng không che dấu được vẻ sợ hãi, hắn nhìn Mộng Thương Sinh gào thét, dùng cái này để che dấu sợ hãi của hắn, tóc tai bù xù, nửa người bị đánh vỡ, vô cùng thê thảm.
- Đường đường chính chính chiến một trận sao? Tốt! Ta thành toàn ngươi!
Khóe miệng Mộng Thương Sinh lộ ra vẻ cười lạnh, trực tiếp thu Ma Tôn Khôi Lỗi vào, lăng không đứng ở trên hư không.
- Đại sư huynh bị kích, lại muốn cùng Trọng Lê Trận Vương chiến một trận?
Trong ánh mắt của Khương Tư Nam lộ ra một tia sầu lo, tuy khí tức của Mộng Thương Sinh không kém, nhưng mà ở Khương Tư Nam xem ra còn không bằng Trọng Lê Trận Vương.
Trận Đạo Vương giả được xưng vô địch cùng cảnh giới, Mộng Thương Sinh thật sự sẽ là đối thủ của hắn sao?
Mà ngay cả Dịch Phi, Dịch Thiên Cơ, đám người Đoan Mộc Hàn cũng có chút lo lắng.
- Ha ha ha ha... Mộng Thương Sinh, đã không có Ma Tôn Khôi Lỗi, ta muốn ngươi chết, chết a!
Trọng Lê Trận Vương chứng kiến Mộng Thương Sinh ở đối diện, trong ánh mắt lộ ra một tia dữ tợn, pháp lực toàn thân hắn cuồng bạo bành trướng, thiên địa đại thế quanh thân cuồng bạo, loáng thoáng có một loại pháp tắc hàng lâm, khí tức mênh mông để cho mọi người chung quanh đều âm thầm kinh hãi không thôi.
- Chết!
Theo Trọng Lê Trận Vương hét to một tiếng, một chưởng ấn mênh mông ngang trời mà đến, nghênh không tăng vọt, che khuất bầu trời, tựa như một tòa Thần Sơn bay tới, mờ mịt lấy sức mạnh to lớn bất hủ cùng bàng bạc, phảng phất như ngay cả tinh thần cũng có thể một chưởng đập rơi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.