Tạo Hóa Tiên Đế

Chương 947: Thiên Tuyệt Địa Diệt (2)




Thân hình của Khương Thiên Tuyệt cùng Khương Địa Diệt đều lóe lên, xuất hiện ở trước người Khương Tư Nam, trùng trùng điệp điệp nện lên ngực hắn một quyền, phát ra tiếng vang nặng nề.
- Khá lắm, không hổ là tử tôn Khương gia ta, lực lượng thân thể này so với chúng ta cũng không kém là bao nhiêu a!
Con mắt của Thiên Tuyệt Địa Diệt đều sáng ngời, lộ ra một tia thoả mãn cùng sợ hãi thán phục.
Khóe miệng của Khương Tư Nam lộ nở nụ cười khổ, không nghĩ tới hai đại hán thoạt nhìn không lớn này, lại là nhân vật đồng lứa với Khương Thái Hư, vậy chính là đồng lứa của lão tổ mình rồi.
- Bái kiến hai vị lão tổ!
Khương Tư Nam khẽ cười nói.
- Hảo hảo hảo!
Thiên Tuyệt cùng Địa Diệt đều cao hứng, giờ phút này ở đâu còn có sát phạt chi khí như vừa rồi, như hai hài tử kích động không thôi.
Trong nháy mắt chuyển đổi, tất cả mọi người hóa đá rồi.
Ai cũng không nghĩ tới, vốn tưởng rằng là thế lực sau lưng Thánh Tử, muốn tới đuổi giết Khương Tư Nam, nhưng mà trong nháy mắt liền biến thành lão tổ của Khương Tư Nam? Đây rốt cuộc là chuyện gì xảy ra?
Bọn họ đều biết Khương Tư Nam là người của Chân Cương giới, mà hai cường giả tuyệt thế kia đến từ Thái Sơ Đại Thế Giới, cả hai tầm đó sao sẽ nhấc lên quan hệ?
Biến hóa như thế làm cho tất cả mọi người trở tay không kịp.
Đám người Kim Minh, Dịch Thiên Cơ thở dài một hơi, trong ánh mắt lộ ra vẻ nhẹ nhàng, như vậy chẳng những Khương Tư Nam không có nguy hiểm gì, ngược lại còn nhiều thêm hai đại cường viện.
Trái lại người một phương Ngũ Hành Thánh Tông, phảng phất như từ Thiên Đường lọt vào Địa Ngục, vừa nghĩ tới sự tình kế tiếp phải đối mặt, sắc mặt tất cả mọi người trắng bệch.
Oanh!
Trọng Lê Trận Vương từ trong ngọn núi vỡ vụn vọt lên, trong ánh mắt lộ ra thần sắc vô cùng dữ tợn cùng khó có thể tin, thậm chí còn kèm theo một tia hoảng sợ không che dấu được.
Hắn biết rõ, lúc này đây chỉ sợ xong hết rồi!
- Chúng ta đi!
Bát Linh Hoàng còn lại vừa nhìn thấy Khương Thiên Tuyệt, Khương Địa Diệt cùng Khương Tư Nam quen biết, đã biết rõ đại sự không ổn, giờ phút này không cần suy nghĩ, muốn xé rách không gian chạy khỏi nơi này.
Đối mặt hai cường giả tuyệt thế, bọn hắn căn bản không có bất luận ý niệm chống lại trong đầu, bọn hắn chỉ muốn nhanh chóng rời khỏi đây, nếu không tám người đều sẽ nằm lại chỗ này.
- Ta đã cho các ngươi đi sao?
Khương Thiên Tuyệt phát hiện hành động của Bát Linh Hoàng, nụ cười ôn hòa lập tức thu liễm, lại trở nên thiết huyết lạnh lùng, chỉ thấy hắn ở trong hư không đột nhiên dậm chân.
Oanh!
Một tia ánh sáng khủng bố dùng Khương Thiên Tuyệt làm trung tâm, lập tức phóng xạ tứ phương, hư không chấn động, như tấm gương phá vỡ ra, thần mang khủng bố quét ngang hư không, thân ảnh của Bát Linh Hoàng đã ẩn vào trong hư không, tất cả đều bị quăng ra, cả đám không ngừng ho ra máu, trong ánh mắt tràn đầy vẻ hoảng sợ.
Bọn hắn cũng không nghĩ tới, Khương Thiên Tuyệt lại cường đại như vậy, để cho tám người bọn hắn không có chút lực lượng trở tay.
- Tư Nam, ngươi ý định xử trí bọn hắn như thế nào?
Khương Địa Diệt lên tiếng hỏi, hai người bọn họ đã hiểu được tình huống nơi này, biết rõ Bát Linh Hoàng kia đều là nhân vật ở Thái Sơ Đại Thế Giới.
- Phiền toái hai vị lão tổ hỏi rõ ràng lai lịch của bọn hắn, trực tiếp giết là được!
Khương Tư Nam chậm rãi nói.
Bát Linh Hoàng nghe vậy sắc mặt đều trắng bệch, không có một tia huyết sắc, Bát Linh Hoàng điên cuồng hét lên nói:
- Khương Tư Nam, ngươi dám giết chúng ta, Thái Nhất Môn sẽ không bỏ qua ngươi, Thánh Tử cũng sẽ không bỏ qua ngươi, tất cả mọi người các ngươi muốn chết sao!
Nhưng Khương Tư Nam căn bản không có để ý tới thanh âm của bọn hắn, Khương Địa Diệt phóng lên trời, thần quang sáng chói bao phủ tứ phương, đạo đạo hỏa diễm như từng viên mặt trời kim sắc, tản mát ra khí tức khủng bố, một mình Khương Địa Diệt liền ngăn cản Bát Linh Hoàng.
Ầm ầm!
Trong hư không thần quang mênh mông nổ tung, nương theo thanh âm gào thét, kêu thảm thiết cùng cầu xin tha thứ truyền đến, đến cuối cùng thanh âm càng lúc càng mờ nhạt, sau đó im bặt mà dừng.
Chỉ là một lát, hư không dần dần khôi phục lại bình tĩnh, thân ảnh của Bát Linh Hoàng triệt để biến mất ở giữa thiên địa, Khương Địa Diệt từ trong hư không cất bước đi xuống.
Trong nội tâm tất cả mọi người run rẩy, nhất là Ngũ Đạo Tông cùng Trọng Lê Trận Vương, trong ánh mắt hiện ra vẻ tuyệt vọng.
Đây chính là tám cường giả Hoàng đạo, vậy mà ở một lát tầm đó đã bị Khương Địa Diệt tiêu diệt, Khương Địa Diệt kia nên mạnh như thế nào? Lại càng không cần phải nói còn có Khương Thiên Tuyệt chưa ra tay.
- Tư Nam, Cửu Linh Hoàng này đều là trưởng lão của Thái Nhất Môn ở Thái Sơ Đại Thế Giới, tới đây là vì bảo hộ Thánh Tử, nhưng mà Thánh Tử lai lịch ra sao cũng rất thần bí, coi như là bọn hắn cũng không biết!
Khương Địa Diệt nói một ít tin tức lấy được cho Khương Tư Nam, thần sắc của Khương Tư Nam hơi động một chút, Thái Nhất Môn ở Thái Sơ Đại Thế Giới sao? Trong lòng của hắn âm thầm ghi nhớ.
- Thiếu chủ, xử lý người Ngũ Hành Thánh Tông như thế nào?
Kim Minh cũng đi tới hỏi, trong ánh mắt của hắn cũng có một tia chấn kinh, coi như là hắn cũng không nghĩ tới, Khương Tư Nam sẽ có lai lịch lớn như thế, coi như là ở Thái Sơ Đại Thế Giới, Khương Thiên Tuyệt cùng Khương Địa Diệt cũng là một phương cường giả, có thể thấy được Khương tộc của Thiếu chủ, cũng nhất định là một thế lực lớn.
Nghe được Kim Minh nói, sắc mặt của Trọng Lê Trận Vương cùng Ngũ Đạo Tông cứng đờ, vận mệnh của bọn hắn đều nắm giữ ở trong tay Khương Tư Nam sao?
Tất cả mọi người nhìn về phía Khương Tư Nam, trong lòng đám người Ngũ Hành Thánh Tông đều kinh hoảng, đồng thời lại không ngừng run rẩy cùng sợ hãi, vốn là nhân vật như con sâu cái kiến trong mắt bọn hắn, đã trưởng thành đến cảnh giới như thế, hơn nữa có thể quyết định sinh tử của đám người Ngũ Hành Thánh Tông.
Giờ phút này Ngũ Đạo Tông cũng nhịn không được, chỉ phải kiên trì đi ra, nhìn Khương Tư Nam chắp tay nói:
- Khương Tư Nam, trước kia Ngũ Hành Thánh Tông ta có chỗ đắc tội, mong ngươi có thể buông tha Ngũ Hành Thánh Tông ta!
Trong nội tâm Ngũ Đạo Tông vô cùng biệt khuất, nhưng mà giờ phút này lại không thể không chịu thua.
Thần sắc của Ngũ Đạo Tông rất thành khẩn, nhìn Khương Tư Nam nói:
- Ta biết rõ trước kia là chúng ta không đúng, ta cùng Trọng Lê Trận Vương còn có Đệ Nhất Thánh, tình nguyện tự sát, chỉ cầu ngươi có thể buông tha chúng đệ tử Ngũ Hành Thánh Tông, bọn họ là người vô tội!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.