Sưu sưu sưu!
- Ta thay ngươi chặn hai lão thất phu này, ngươi đi trợ giúp Thánh Tử chém giết Khương Tư Nam!
Một Hoàng giả nhãn quang lập loè, bỗng nhiên trên người bộc phát ra lực lượng vô cùng khủng bố, hỏa diễm hừng hực thiêu đốt, thiên địa đại thế mênh mông cuồn cuộn bay thẳng đến hai vị lão tổ.
Ầm ầm!
Tiếng nổ mạnh khủng bố rung trời động địa, mây đen gào thét phiên cổn, lôi mang vô tận nổ vang ở trong hư không, trong ánh mắt hai vị lão tổ Hoàng Kim tộc đều lộ ra một tia ngưng trọng, cấp tốc lui về phía sau.
Mà một Hoàng giả khác thì nhân cơ hội đánh về phía Khương Tư Nam!
- Không tốt!
Mây đen quay cuồng, thiên địa đại thế bàng bạc bao phủ đến, Kim Minh thấy một màn như vậy, ánh mắt lập tức ngưng tụ, hét to một tiếng muốn lao ra, nhưng lại bị hai Hoàng giả gắt gao cuốn lấy, căn bản không cách nào thoát thân.
- Chỉ là một con sâu cái kiến, vốn không đáng bổn tọa ra tay, nhưng Thánh Tử đã muốn mạng của ngươi, vậy ngươi có thể đi chết rồi!
Hoàng giả kia từ trên trời rơi xuống, khí tức mênh mông cuồn cuộn, bao phủ ở trong thần quang, con ngươi đạm mạc, một chưởng nâng lên, phảng phất như thiên địa đại thế bị ngưng tụ ở trong lòng bàn tay hắn, theo bàn tay của hắn rơi xuống, đập về phía Khương Tư Nam!
- Lão ba?
Thần Oa hét to một tiếng, nhưng giờ phút này hắn và Thỏ gia đã bị kiếm quang của Thánh Tử bao phủ, không cách nào thoát thân, nói sau coi như có thể thoát thân, hai người bọn họ ở trước mặt cường giả Hoàng đạo, cũng không có bất kỳ tác dụng gì.
Vương giả khống chế lĩnh vực, ở trong phạm vi lĩnh vực khống chế hết thảy, có tứ thế vô địch. Mà Hoàng giả khống chế pháp tắc, mọi cử động xỏ xuyên qua thiên địa pháp tắc, lấy thế đè người, độc tôn thiên hạ.
Oanh!
Ở dưới một chưởng của cường giả Hoàng đạo, Hoàng đạo Kim Hà phù trên người Khương Tư Nam triệt để tan vỡ ra, Thiên Ma kiếp màu đen dày đặc cũng xuất hiện ở trước mặt vị Hoàng giả kia.
Thiên Ma kiếp phiên cổn, chấn động, phảng phất như có Lôi quang lập loè, thân ảnh của Khương Tư Nam có chút mờ ảo, phảng phất như đã đến thời khắc mấu chốt nhất, lập tức muốn từ trong Thiên Ma kiếp tỉnh lại.
Hoàng giả kia thấy một màn như vậy cũng lộ ra một tia ngưng trọng, Vương Thiên Cảnh đã bị trời giáng lôi phạt, loại nhân vật này coi như là ở Đại Thiên Thế Giới cũng cực kỳ đáng sợ, hôm nay ở trong thế giới vắng vẻ này, thậm chí có tuyệt thế thiên tài như vậy, để cho hắn cũng hơi sững sờ.
- Thiên tài không có lớn lên, cái gì cũng không phải!
Hoàng giả phun ra một thanh âm lạnh lùng, tư thái cao cao tại thượng, bao quát Khương Tư Nam, hắn đập xuống một chưởng, tựa như một Thái Cổ thần nhạc đáp xuống, tràn ngập khí tức khủng bố, muốn triệt để trấn áp Khương Tư Nam.
- Thiếu chủ?
- Tư Nam?
Kim Minh gào thét một tiếng, liều mạng bị hai Hoàng giả vỗ một chưởng, phun ra một ngụm máu tươi, cực tốc đánh về phía bên này.
Mà Dịch Thiên Cơ ở xa xa thấy một màn như vậy, trong nội tâm cũng rung mạnh, trong ánh mắt lộ ra thần sắc lo lắng, nhưng mà cách nhau quá xa, hắn căn bản không có biện pháp gì.
Thần Oa, Thỏ gia, đám người Long Ngưng Tuyết, Long Thu Nguyệt thấy một màn như vậy, tất cả đều kêu lớn, trong ánh mắt lộ ra tuyệt vọng cùng huyết sắc điên cuồng.
Bị một Hoàng giả trấn áp, mà Khương Tư Nam còn ở vào trạng thái không ý thức, nhất định là hẳn phải chết không thể nghi ngờ!
- Khương Tư Nam, đi chết đi!
Trong ánh mắt bọn người Trọng Lê Trận Vương, Đệ Nhất Thánh đều lộ ra cười lạnh.
Nhưng vừa lúc đó, dị biến nảy sinh.
Ầm ầm!
Bỗng nhiên tầm đó, chung quanh Khương Tư Nam, biển lửa mênh mông đột nhiên bộc phát, hào quang xích sắc tung hoành nghìn vạn dặm, hỏa diễm hừng hực, nhuộm hồng cả phiến thiên không.
Mà từ trong biển lửa, một cánh tay mảnh khảnh, tựa như ngà voi trắng noãn, cổ tay trắng đông lại sương tuyết, trên ngón tay ngọc thon dài lượn lờ lấy Tiên khí tinh khiết bất nhiễm, nghênh đón một chưởng của Hoàng giả kia.
Oanh!
Một cỗ chấn động kinh khủng tràn ngập tứ phương, xích hà cuồn cuộn, hỏa diễm bộc phát, phảng phất như một thần dương trực tiếp nổ tung, Hoàng giả kia bị một chưởng này đẩy lui, hơn nữa hỏa diễm rừng rực tràn ngập, lan tràn về phía cánh tay cùng toàn thân của hắn, để cho sắc mặt của Hoàng giả kia đại biến, liên tục bay ra ngoài, thoát ly phiến biển lửa kia.
- Cái gì?
Tất cả mọi người cảm thấy khó có thể tin, không biết vì sao dưới loại tình huống này, sẽ phát sinh biến cố như thế, cánh tay ngọc trong biển lửa kia rốt cuộc là ai?
- Người nào, lăn ra đây!
Sắc mặt Hoàng giả kia khó coi, quát to một tiếng, vừa rồi loại hỏa diễm này cho hắn một loại uy hiếp trí mạng, nếu không phải hắn cảm ứng nhanh, chỉ sợ đôi tay này đã bị phế
Oanh!
Ánh lửa mênh mông bộc phát ra, từ trong đó bay ra một thân ảnh phong hoa tuyệt đại.
Đó là một thân ảnh tựa như Cửu Thiên Tiên tử, quần trắng bồng bềnh, tư thái yểu điệu, dáng người phập phồng hấp dẫn, tóc dài màu đen như tơ lụa, trên mặt mang một vòng sa mỏng, che đậy dung nhan kinh thế, nhưng mà chỉ nhìn đôi con ngươi như thu thủy, như tinh thần, xinh đẹp đến mức tận cùng, liền để cho người nhịn không được muốn xem xem, ở dưới sa mỏng kia, rốt cuộc là một dung nhan tuyệt mỹ như thế nào?
Da thịt của nàng trong suốt như ngọc, toàn thân bao phủ một tầng Tiên khí màu ngà sữa, mờ ảo mà xuất trần, hồn nhiên không giống nữ tử nhân gian, để cho người xem xét liền không nhịn được sinh lòng xấu hổ.
Nàng ngừng chân ở trong biển lửa, phảng phất như một vị nữ tiên tuyệt thế, khống chế Hỏa Diễm Chi Lực vô cùng vô tận, toàn thân có xích hà nhàn nhạt lập loè, làm cho nàng lộ ra càng thêm thần bí.
Con mắt của nàng rất lạnh, liếc nhìn mọi người, cuối cùng rơi vào trên người Hoàng giả kia, trong miệng thốt ra thoại ngữ dễ nghe giống như tiên âm:
- Ai động Khương Tư Nam, chết!
âm thanh tự nhiên trút xuống, tràn ngập tứ phương, có một loại ý cảnh mờ ảo, nhưng mà để lộ ra lại không che dấu được kiên quyết cùng bá khí.
Một nữ tử phong hoa tuyệt đại như vậy, tựa như Cửu Thiên Tiên tử hàng lâm phàm trần, nhìn Thánh Tử cùng Cửu Linh Hoàng tuyên bố, ai động Khương Tư Nam liền chết, để cho tất cả mọi người mặt lộ dị sắc.
Vị tiên tử này rốt cuộc là người phương nào, cùng Khương Tư Nam lại có quan hệ gì?
Hơn nữa khí tức trên người nàng mờ ảo, thâm bất khả trắc, ngay cả các Vương giả cũng đoán không ra tu vi bản thân nàng.
- Mẹ, đám lão hỗn đản này giậu đổ bìm leo, muốn đối phó cha, người mau đánh chết bọn hắn!