Tạo Hóa Tiên Đế

Chương 879: Thần phục hoặc là chết! (1)




Khương Tư Nam nhìn Kim Minh trước mắt, nhưng mà khuôn mặt lại là Kim Cương, có một loại cảm giác rất quái dị, không nghĩ tới trong nháy mắt Kim Cương không ai bì nổi liền chết rồi, Nguyên Thần bị cắn nuốt, thân thể bị đoạt xá, đã trở thành Kim Minh!
- Để bọn họ xuất hiện đi, có một số việc cũng nên kết thúc rồi!
Khương Tư Nam nhàn nhạt nói.
Kim Minh nhẹ gật đầu, tự nhiên biết rõ Khương Tư Nam nói tới ai, trong tay lóe lên hào quang, Kỷ Vân Thâm, Kim Phong cùng La Minh ở trong Cửu Thế Luân Hồi đại trận, thân hình đều lóe lên, xuất hiện ở trước mặt Khương Tư Nam.
- Đây là nơi nào? Chẳng lẽ ta đã thông qua được khảo hạch?
Kỷ Vân Thâm từ trong mê ngủ chậm rãi tỉnh lại, trong ánh mắt lộ ra một tia kim mang, bắt đầu dò xét bốn phía.
- Là các ngươi? Khương Tư Nam, Kim Cương!
La Minh thì lập tức thấy được Khương Tư Nam cùng Kim Cương, trong ánh mắt lộ ra một tia lãnh mang, hắn cảm giác được Khương Tư Nam cùng Kim Cương nhất định là so với mình sớm hơn thông qua được Cửu Thế Luân Hồi đại trận, đây là một loại trực giác trong nội tâm.
Nhưng mà chẳng biết tại sao, Kim lão dĩ nhiên không có xuất hiện, trong đại điện, chỉ có Khương Tư Nam, Kim Cương cùng bọn họ.
Thần sắc Kim Phong có chút cảnh giác nhìn Kim Cương, đánh giá hoàn cảnh bốn phía, cũng không nói lời nào, trong ánh mắt nhìn Khương Tư Nam lộ ra thần sắc như có điều suy nghĩ.
- Kỷ Vân Thâm, La Minh cùng Kim Phong!
Thanh âm Khương Tư Nam nhàn nhạt vang lên, trong ánh mắt hắn kim quang lập lòe, có một loại khí thế khống chế hết thảy tràn ngập ra.
Kỷ Vân Thâm, La Minh cùng Kim Phong đều thần sắc lóe lên, ánh mắt rơi vào trên người Khương Tư Nam, hơi có chút nghi hoặc, không biết Khương Tư Nam muốn nói điều gì.
- Ta cũng không cùng các ngươi nhiều lời! Hôm nay Hoàng Kim Chí Tôn truyền thừa đã bị Kim Cương đạt được, hiện tại bày ở trước mặt các ngươi chỉ có hai con đường, thần phục với ta, hoặc chết!
Thanh âm của Khương Tư Nam rất bình thản, nhưng lại có một loại bá khí nói không nên lời.
- Cái gì? Truyền thừa bị Kim Cương đạt được?
Ba người đều rùng mình, lộ ra thần sắc khó có thể tin, bọn hắn cảm giác được ở trong Cửu Thế Luân Hồi đại trận mới qua một cái chớp mắt, nhưng mà hôm nay Khương Tư Nam lại nói truyền thừa bị Kim Cương nhận được, để cho trong lòng của bọn hắn có chút không yên tĩnh.
Nhất là Kỷ Vân Thâm, ánh mắt lập tức lạnh xuống, nói:
- Lại không luận truyền thừa này phải chăng bị Kim Cương đạt được, nhưng mà Khương Tư Nam, ngươi dựa vào cái gì để cho chúng ta thần phục ngươi? Chẳng lẽ ngươi cho rằng ngươi thật có thể ở chỗ này hoành hành ngang ngược sao?
- Đúng vậy! Chỉ là một con sâu cái kiến Nhân tộc, cũng dám ở trước mặt Bổn thiếu chủ nói ẩu nói tả, tiểu tử, ta khuyên ngươi thành thật một chút, ngoan ngoãn quỳ xuống dập đầu xin lỗi, nếu không ta cam đoan, nhất định sẽ làm cho ngươi sống không bằng chết!
La Minh cũng hai mắt như điện, lạnh giọng nói.
Trong lòng của hắn có một cổ tức giận, cười lạnh không thôi, Khương Tư Nam cũng dám nói ẩu nói tả như thế, để cho bọn hắn thần phục, quả thực là nói chuyện hoang đường viển vông.
Một cỗ sát cơ băng hàn từ trên người Kỷ Vân Thâm cùng La Minh tràn ngập ra, trong lúc bất tri bất giác hai người sóng vai mà đứng, ánh mắt lạnh như băng, phảng phất như sau một khắc sẽ ra tay trấn áp Khương Tư Nam.
Mà giờ khắc này, chỉ có Kim Phong nhìn Khương Tư Nam, lại nhìn Kim Cương bên người Khương Tư Nam không nói một lời, lộ ra một tia trầm tư.
Khương Tư Nam phảng phất như đã sớm ngờ tới phản ứng của hai người, lạnh lùng cười nói:
- Ta cho các ngươi cơ hội, là nể tình thiên phú của các ngươi cũng không tệ lắm, hai người các ngươi đều nghĩ thông suốt cho ta, nếu không thần phục, hiện tại ta liền để các ngươi chết!
- Để cho chúng ta chết? Ha ha ha, ngươi cũng không sợ gió lớn đau đầu lưỡi...
La Minh càn rỡ cười cười, trong ánh mắt mang theo khinh thường nồng đậm, nhưng thời khắc này, một cỗ khí tức mênh mông bàng bạc áp bách đến, tiếng cười của La Minh im bặt mà dừng, hắn giống như bị bóp chặt cổ, tròng mắt sắp muốn lồi ra.
Kim Cương ở bên người Khương Tư Nam, toàn thân tản mát ra một cỗ khí tức hạo hạo đãng đãng, phô thiên cái địa, mang tất cả hư không, để cho Kỷ Vân Thâm, La Minh cùng Kim Phong toàn thân cứng đờ, trong ánh mắt lộ ra thần sắc khó có thể tin.
- Cái này... Điều này sao có thể? Kim Cương vậy mà đạt đến Vương Thiên Cảnh đỉnh phong? Cỗ khí tức này không kém chưởng giáo Chân Nhân chút nào, chẳng lẽ hắn thật sự đã nhận được Hoàng Kim Chí Tôn truyền thừa?
Kỷ Vân Thâm thì thào tự nói, ánh mắt kinh hãi không hiểu, quay mắt về phía khí tức mênh mông như biển kia, hắn cảm giác nội tâm của mình run rẩy.
- Hoàng Kim Chí Tôn truyền thừa? Tại sao có thể là hắn? Tại sao có thể là hắn?
La Minh tự nói, trong ánh mắt lộ ra thần sắc cực kỳ ghen ghét, vừa rồi hắn còn nói Khương Tư Nam nói hưu nói vượn, nhưng mà trong nháy mắt Kim Cương bộc phát tu vi khủng bố như thế, nếu không nhận được Hoàng Kim Chí Tôn truyền thừa, vậy Kim Cương làm sao có thể ở trong thời gian ngắn như vậy trực tiếp xông lên Vương Thiên Cảnh đỉnh phong?
Đồng thời, trong lòng của hắn cũng cực kỳ chán nản, có một cảm giác vô lực thật sâu xông lên đầu.
Ngay cả Kim Phong lòng dạ rất sâu, một mực trấn định cũng khóe miệng co giật, lộ ra cực kỳ không bình tĩnh.
- Thiếu chủ, ngươi muốn giải quyết bọn hắn như thế nào?
Kim Cương phảng phất như không có chứng kiến ba người bọn hắn, trực tiếp nhìn Khương Tư Nam cung kính nói.
- Cái gì? Khương Tư Nam lúc nào thành thiếu chủ của Kim Cương?
Kim Cương xưng hô, để cho ba người Kỷ Vân Thâm càng thêm trợn tròn mắt, căn bản nghĩ không rõ ràng lắm chuyện gì xảy ra, một Vương Thiên Cảnh đỉnh phong, vậy mà sẽ nhận Khương Tư Nam làm chủ, bọn hắn cảm giác được đầu của mình có chút không đủ dùng.
- Thần phục, hoặc là chết!
Khương Tư Nam như trước rất đơn giản, thần tình lạnh nhạt, vô hỉ vô bi, nhưng mà giờ phút này ba người Kỷ Vân Thâm không dám bất kính với hắn nữa rồi.
Nguyên lai Khương Tư Nam nói lời này, là có đầy đủ lực lượng, một Vương giả cường đại cũng thần phục hắn, ba người Kỷ Vân Thâm thật đúng là không đủ xem.
- Kim Cương hắn thật sự đã lấy được Hoàng Kim Chí Tôn truyền thừa?
Không có phản ứng Kỷ Vân Thâm cùng La Minh khiếp sợ, Kim Phong trực tiếp đi tới, trong ánh mắt hào quang sáng chói, rất nghiêm túc nói với Khương Tư Nam.
- Đúng vậy!
Khương Tư Nam nhàn nhạt gật đầu.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.