Tạo Hóa Tiên Đế

Chương 672: Nàng là nữ nhân của ta




- Thiên Yêu Cung Thánh Nữ? Thiên Yêu Cung Thánh Nữ... Thập Vạn Đại Sơn sao?
Khương Tư Nam thì thào tự nói, trong lúc đó đã nghe được thân phận thật sự của nữ tử kia, nội tâm hắn cũng theo chân kích động.
- Ta phải đi Thập Vạn Đại Sơn một chuyến!
Ánh mắt của Khương Tư Nam hào quang sáng chói, lập tức nói một câu để cho Dịch Thiên Cơ thiếu chút nữa té ngã.
- Nàng là nữ nhân của ta!
Dịch Thiên Cơ có chút hổn hển nhìn Khương Tư Nam nói:
- Tiểu tử ngươi thật đúng là dám nói, Hoàng Thiên Y kia là nhân vật bậc nào, thế nào lại là nữ nhân của ngươi? Ta cho ngươi biết, lời này nói ở đây thì không sao, nếu tiểu tử ngươi thật đi Thập Vạn Đại Sơn, là quyết không nên nói như vậy, nếu không những Yêu tộc kia sẽ xé ngươi thành phấn vụn!
Khương Tư Nam có chút vô tội nói:
- Nhưng nàng thực là nữ nhân của ta!
- Cút!
Dịch Thiên Cơ vung tay áo lên, trực tiếp quét Khương Tư Nam ra ngoài Thiên Đạo Điện.
- Nếu muốn tham ngộ Thiên Đạo phong, thì ngồi ở trên tảng đá, loại cơ duyên này không thể cưỡng cầu, ngươi có thể thử một lần!
Thanh âm của Dịch Thiên Cơ ung dung truyền ra.
- Thanh thạch trên đỉnh núi sao?
Khương Tư Nam nhẹ giọng tự nói, trong nội tâm bay lên một cỗ hào hùng vạn trượng, hôm nay đã biết được Hoàng Thiên Y hạ lạc, hắn quyết định lần này sau khi đi Đan Khí Tông liền đi Thập Vạn Đại Sơn một chuyến, đi gặp nữ tử để cho mình nhớ thương kia.
- Thiếu niên, không phải ta đả kích ngươi! Lấy tu vi hiện tại của ngươi, căn bản đi không đến Thập Vạn Đại Sơn, Yêu tộc bình thường đều rất cao ngạo, chỉ có ngươi đánh phục bọn hắn, bọn hắn mới có thể thân mật với ngươi, muốn gặp tiểu nương bì Hoàng Thiên Y kia, ngươi còn kém xa lắm!
Long Hoàng như trước có một tia oán niệm, lúc trước cùng Hoàng Thiên Y đại chiến, hắn thiếu chút nữa hồn phi phách tán, thân thể bị triệt để đốt hủy.
Khương Tư Nam khẽ cười nói:
- Ta biết rõ, nhưng ta vẫn muốn đi xem, trước đó ta nhất định có thể đột phá Thông Thiên Cảnh, đến lúc đó mới tính toán có lực tự bảo vệ mình!
Hắn nói xong, thân hình nhảy lên, liền rơi vào trên tảng đá ở đỉnh Thiên Đạo Phong.
Khối Thanh Thạch này chỉ lớn cỡ mấy trượng, thoạt nhìn rất bình thường, nhưng mà Khương Tư Nam biết rõ Dịch Thiên Cơ trước kia một mực ngồi ở đây ngộ đạo cùng tu luyện, thời điểm hắn ngồi ở trên tảng đá, lập tức cảm giác có chút không giống.
Chung quanh Vân Hải mờ ảo, Thiên Đạo Phong dưới thân phảng phất như biến nhỏ một chút, chung quanh mây trôi, thảo mộc, Sơn Hà phảng phất như rõ ràng có thể thấy được, có thể đụng tay đến, Khương Tư Nam có một loại cảm giác tâm niệm vừa động, có thể vũ hóa phi tiên, bàn tay khẽ động, liền có thể trích tinh cầm nguyệt.
Phảng phất như giờ khắc này hắn thành Thiên Địa chúa tể, thành Thiên Đạo hóa thân.
- Đây là thạch đầu gì? Quả nhiên kỳ diệu!
Trong nội tâm Khương Tư Nam tán thưởng, ngay cả Thiên Đạo Phong vốn là hết sức bình thường, cũng trở nên có chút không giống với lúc trước, ở trong thần hồn của Khương Tư Nam cảm giác, phảng phất như bị Hỗn Độn khí lưu mênh mông bao phủ, có một loại khí tức phong cách cổ xưa, mênh mông cùng thần bí.
Chung quanh hết thảy bị sương mù che chắn không thể nhìn, Hỗn Độn sương mù tràn ngập ở giữa thiên địa, chỉ có Thiên Đạo Phong từ cổ chí kim vĩnh tồn, hơn nữa có hào quang nhỏ bé lập loè.
- Ông!
Trong mông lung, phảng phất như có Thượng Cổ tiên dân ngâm xướng, tuế nguyệt ca thán, chúng sinh trong thiên địa cầu nguyện vang lên, mờ ảo mà thần bí, theo Khương Tư Nam toàn tâm đi thể ngộ Thiên Đạo phong, hắn phát hiện phía trên Thiên Đạo Phong phảng phất như có vô số phù văn thần bí dần hiện ra.
Chỉ là những phù văn kia đều bị Hỗn Độn sương mù bao vây, căn bản thấy không rõ nội dung phía trên, thần hồn của Khương Tư Nam cũng căn bản không cách nào triệt để xuyên thấu những Hỗn Độn sương mù kia.
Hơn nữa Thiên Đạo Phong sáng lên, ngọn nguồn rõ ràng có thể thấy được, hào quang màu vàng kim nhạt lập loè, phảng phất như từ trong sơn thể truyền đến, có một loại khí tức để cho Khương Tư Nam khiếp sợ.
Nhưng mà vô luận thần hồn của hắn cố gắng như thế nào, cũng căn bản không cách nào tiến vào trong Hỗn Độn sương mù, phảng phất như có một loại lực lượng đang ngăn trở hắn dò xét.
- Quả nhiên là ẩn chứa đại bí mật, chỉ là thực lực của ta hôm nay còn giống như không cách nào mở ra!
Khương Tư Nam khe khẽ thở dài, hắn cảm giác được nếu có thể nghiên cứu ra bí mật của Thiên Đạo Phong, tuyệt đối là kinh thiên động địa.
Cứ như vậy, hắn ở trên tảng đá ngồi ba ngày ba đêm.
Tuy không cách nào xuyên thấu Hỗn Độn sương mù, nhưng mà Thanh Thạch kia cực kỳ thần dị, có thể giúp người ngộ đạo, để cho hắn hiểu ra đạo pháp, cảnh giới bản thân lại hòa hợp rất nhiều, thần thông cũng có tăng lên.
Khi hai mắt Khương Tư Nam mở ra, Vân Hải như cũ là Vân Hải, Thiên Địa như cũ là Thiên Địa, Thiên Đạo Phong cũng như cũ là Thiên Đạo Phong, chỉ là Hỗn Độn sương mù đều tiêu tán, khí tức kỳ dị ở trên Thiên Đạo Phong cũng không có.
- Đợi lần sau ta trở lại, nhất định có thể cởi bỏ bí mật ngươi che dấu!
Khương Tư Nam nhẹ giọng lẩm bẩm.
Khi Khương Tư Nam mở to mắt, Dịch Thiên Cơ như có điều cảm giác, cũng phiêu nhiên bay tới, trong ánh mắt hắn không có thất vọng, mặc dù biết Khương Tư Nam còn không có cởi bỏ bí mật của Thiên Đạo Phong, nhưng mà cái này lịch đại tổ sư cũng không có điều tra ra, Khương Tư Nam không thể cởi bỏ cũng hợp tình lý.
Hắn nhìn Khương Tư Nam, hỏi:
- Muốn đi sao?
- Ân, ta chuẩn bị đi Đan Khí Tông!
- Tông môn có Truyền Tống Trận, có thể trực tiếp truyền tống đến Đan Khí Thành dưới Đan Khí Tông!
- Trong Đan Khí Tông không biết có bao nhiêu con mắt chờ ta đi qua, cưỡi Truyền Tống Trận quá rêu rao rồi, ta vẫn là chậm rãi bay qua a!
- Hai bên cách mấy nghìn vạn dặm, ngươi trước tiên có thể truyền tống đến Vạn Tiên thành, sau đó lại bay đi Đan Khí Tông!
Vạn Tiên thành mà Dịch Thiên Cơ nói, chính là một thành thị giao dịch, ở trung bộ Chân Cương Đại Lục, cách Đan Khí Tông chỉ có trăm vạn dặm, chính là thành trì của tán tu, bị mấy Vương giả tán tu khống chế, coi như là Đan Khí Tông cũng không dám khinh thường, hơn nữa những năm gần đây sinh ý càng ngày càng náo nhiệt, coi như là Đan Khí Tông ở trong đó cũng có sản nghiệp của mình.
Khương Tư Nam suy nghĩ một chút nói:
- Tốt!
Truyền Tống Trận của Đại La Thiên Tông cũng ở trong Đại La Thiên Cung, là mấy cổ trận cự đại rườm rà, tản ra hào quang sáng chói, ẩn ẩn có hư không chấn động truyền ra, lộ ra cực kỳ thần bí.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.