Tạo Hóa Tiên Đế

Chương 636: Huynh đệ biệt ly (1)




Vương Vũ Thần nở nụ cười, ánh mắt của hắn rất thanh tịnh, rất đẹp, cả người mang theo một loại khí tức không ăn nhân gian khói lửa, hắn có chút cảm khái nói:
- Ta thuở nhỏ không có huynh đệ, nhất là về sau tu luyện Nhân Quả Thiên Kinh, tự vọng đo lường được Thiên Cơ chi lực, bị nghiệp lực quấy nhiễm, người trong gia tộc càng đối với ta đứng xa mà trông, thế cho nên ta về sau cùng Tiểu Đinh Đương chung một chỗ rời khỏi nhà tộc, du lịch hồng trần, huynh đệ với ta mà nói, là một từ xa xôi bao nhiêu!
Trên người Vương Vũ Thần phảng phất như có một loại cô đơn thật sâu, thẳng đến lúc này, hắn mới có một chút như thiếu niên bình thường, mà không phải tuyệt thế thiên tài hào quang vạn trượng.
- Có thể cùng ba vị nhân huynh kết bái huynh đệ, là phúc phận của Vương Vũ Thần ta, ta sao lại cự tuyệt?
Vương Vũ Thần hít sâu một hơi, đè xuống tâm tình kích động, cười nói với ba người.
Khương Tư Nam, Đoan Mộc Hàn cùng tiểu hòa thượng cũng đều trầm mặc, cảm giác được có một loại cảm xúc ngăn ở yết hầu, không cách nào nói, nhưng lại để cho bọn hắn nhiệt huyết sôi trào.
Khương Tư Nam cười lớn một tiếng nói:
- Tốt! Đã như vầy, bốn người chúng ta ở dưới Thiên Địa chứng kiến, ở bên bờ Đông Hải, kết bái thành huynh đệ khác họ, không phải thân huynh đệ, hơn hẳn thân huynh đệ, từ nay về sau đồng sinh cộng tử, vinh nhục cùng hưởng!
- Không phải thân huynh đệ, hơn hẳn thân huynh đệ, đồng sinh cộng tử, vinh nhục cùng hưởng!
Vương Vũ Thần, Đoan Mộc Hàn cùng tiểu hòa thượng cũng đều rất kích động.
Bốn người cùng lúc quỳ lạy, khấu bái thiên địa, phát hạ thệ ngôn, từ nay về sau ở trong chúng sinh, lại thêm mấy vị tâm huyết tương liên.
Thời điểm bốn người kết bái, Thiên Địa vang tiếng sấm, Đại Hải có vạn sóng mãnh liệt, ánh mặt trời sáng chói chiếu vào trên thân bốn người, cũng chiếu vào trong nội tâm bốn người.
Cuối cùng bốn người dựa theo tuổi sắp xếp, Khương Tư Nam tròng mắt sắp muốn trừng đi ra, có chút khóc không ra nước mắt.
Ở trong bốn người dĩ nhiên là tuổi của hắn lớn nhất, hắn vẫn cho rằng Vương Vũ Thần lơ nghiệt, so với hắn còn nhỏ hơn mấy tháng.
Khương Tư Nam, hôm nay đã 17 tuổi, là Đại ca.
Vương Vũ Thần hơi nhỏ hơn mấy tháng, cũng 17 tuổi, làm Nhị ca.
Đoan Mộc Hàn mười sáu tuổi, là Tam ca.
Chỉ có Thiên Duyên tiểu hòa thượng, năm nay chỉ có chín tuổi nhiều, là Tứ đệ!
Trên Đông Hải, mặt trời chiếu ra quang mang màu vàng.
Khương Tư Nam nhìn Vương Vũ Thần, Đoan Mộc Hàn cùng tiểu hòa thượng, trong ánh mắt lộ ra một tia cảm thán nói:
- Duyên phận thật sự là nói không rõ, ai có thể biết ta vậy mà nhiều hơn ba huynh đệ, hơn nữa Nhị đệ vẫn là Vương giả, ta thật đúng là chiếm được đại tiện nghi rồi!
Vương Vũ Thần khẽ mĩm cười nói:
- Đại ca sao lại nói như vậy, nếu không ngươi ta đã sớm chết rồi, lúc này đây đi Chân Cương giới càng là nhân họa đắc phúc, hóa giải một thân nghiệp lực, muốn nói chiếm tiện nghi là ta chiếm tiện nghi mới đúng.
Tiểu Đinh Đương trong lòng ngực của hắn cũng tỉnh, nghiêng đầu nhìn chằm chằm vào Khương Tư Nam nói:
- Vương Vũ Thần, trên người tiểu tử này có bí mật rất lớn, Nghiệp Hỏa của ngươi chỉ sợ coi như là Tiên giới Chân Tiên, cũng cực kỳ e ngại, tiểu tử này lại có thể nuốt Nghiệp Hỏa, thật là một quái thai!
Tiểu hòa thượng cười hắc hắc nói:
- Vậy ngươi cũng không nhìn một chút Đại ca là ai? Đây chính là tuyệt thế thiên tài phong ấn Ma Tôn, cứu vớt Chân Cương giới, Nghiệp Hỏa được coi là cái gì? Sau này Tứ huynh đệ chúng ta liên thủ, Chân Cương giới này ai còn là đối thủ của chúng ta?
Nói đến đây, Vương Vũ Thần lại lộ ra một tia áy náy, thở dài một hơi nói:
- Đại ca, Tam đệ, Tứ đệ, ta chỉ sợ không thể lưu lại Chân Cương giới quá lâu, nhất định phải phản hồi Thái Sơ Đại Thế Giới, sự tình trong gia tộc ta không thể không đếm xỉa đến, hôm nay nghiệp lực hóa giải, có một số việc cũng phải đi về kết thúc rồi!
Mặc dù Vương Vũ Thần không có nói rõ, nhưng mà đám người Khương Tư Nam biết, một đại gia tộc nội đấu là cực kỳ nghiêm trọng, chỉ sợ lần này Vương Vũ Thần đi ra cũng là có gì đó khó nói.
Tuy Chân Cương giới vô cùng mênh mông, có 3000 Tiểu Thiên vực, nhưng mà Chân Cương giới cũng không quá đáng là một Trung Thiên Thế Giới mà thôi, phía trên còn có Thái Sơ Đại Thế Giới, chỗ đó mới là hạch tâm của thế giới, bách tộc mọc lên san sát như rừng, thiên kiêu quật khởi, mới xem như một phương thiên địa chính thức.
Có thể nghĩ, gia tộc ở trong Thái Sơ Đại Thế Giới, tuyệt đối là một quái vật khổng lồ.
Khương Tư Nam nhẹ gật đầu, cảm khái một tiếng nói:
- Tứ huynh đệ chúng ta mới vừa kết bái, xem ra phải chia lìa rồi, bất quá không cần ưu thương, ta tin tưởng không dùng được vài năm, chúng ta đều có thể đi ra Chân Cương giới, tiến vào Thái Sơ Đại Thế Giới, cho đến lúc đó huynh đệ chúng ta nhất định còn có thể gặp lại!
- Đây là nhất định, Đại ca, Tam đệ cùng Tứ đệ đều là thiên tung chi tư, coi như là ở Thái Sơ Đại Thế Giới cũng là thiên tài khó lường, chỉ cần các ngươi đến Vương Thiên Cảnh, có thể thông qua hư không chi môn, tiến vào Thái Sơ Đại Thế Giới!
Trong lòng Vương Vũ Thần cũng lưu luyến không rời, nhưng mà vừa nghĩ tới trong gia tộc có chút sự tình, hắn lại không thể không trở về, vì những người khác, cũng vì có chút sự tình không làm không được.
- Đã muốn phân biệt, chúng ta ở bên bờ Đông Hải, các huynh đệ hảo hảo uống một bữa!
Khương Tư Nam cười ha ha, lấy ra linh tửu, mùi rượu bốn phía, tựa như quỳnh tương tiên nhưỡng, bốn người nhìn nhau cười lớn một tiếng, đều cầm lấy bình rượu, một hơi uống cạn.
- Lại tương kiến, cũng không biết là năm nào tháng nào, bất quá ta sẽ nhớ kỹ ngày hôm nay, nhớ ở trên thế giới này, ta còn có ba hảo huynh đệ!
Con mắt của Vương Vũ Thần có chút sương mù, hắn không có dùng pháp lực hóa giải, chỉ mặc cho rượu mạnh vào bụng, tản đi vẻ u sầu, dấy lên huyết dịch toàn thân.
Đến cuối cùng, bốn người bắt đầu kề vai sát cánh, gió nhẹ quét ở trên mặt, trong ánh mắt mỗi người đều có ánh sáng lóng lánh.
Khương Tư Nam mượn men rượu, hỏi một vấn đề mình cho tới nay muốn hỏi, nhưng lại không dám hỏi, hắn sợ mình tìm được đáp án thất vọng, hắn sợ mình cho tới nay kiên trì chỉ là hoa trong gương, trăng trong nước.
Nhưng mà đến cuối cùng, hắn vẫn hỏi, Khương Tư Nam chăm chú nhìn Vương Vũ Thần, thanh âm có chút run rẩy lên.
- Nhị đệ, ngươi ở trong Thái Sơ Đại Thế Giới, có biết một gia tộc họ Khương không?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.