Tạo Hóa Tiên Đế

Chương 584: Đoan Mộc Hàn không bình tĩnh




Cho nên bọn hắn nhất định phải trước tiến nhập trong Thanh Long Điện, đi tìm bảo tàng Tây Linh Thú Sơn lưu lại, mới có thể cung cấp năng lượng sung túc cho Khôi Lỗi Thạch.
Vạn Tượng Trận nguy cơ trùng trùng, coi như là đại năng cũng không cách nào ngăn cản, rất có thể sẽ vẫn lạc, nhưng mà chỉ có hai người ngoại lệ.
Trong tay Kỷ Vân Thâm có Dẫn Linh Kính chính phẩm, chính là Linh khí Vương phẩm, là Trọng Lê Trận Vương ban cho hắn, có Dẫn Linh Kính tương trợ, giống như một vị Trận Đạo Vương giả đang giúp hắn phá trận, bởi vậy ở trong Vạn Tượng Trận lộ ra cực kỳ thoải mái nhẹ nhõm.
Mà Khương Tư Nam liền không giống, đơn giản thô bạo, chỉ dựa vào hơn sáu trăm viên phù văn cổ tự trong thần hồn, còn có Hồng Mông Tạo Hóa Kinh thần kỳ, bất kể là cổ trận cường đại cỡ nào, trực tiếp phá vỡ trận pháp, bởi vậy tốc độ càng nhanh hơn một phần.
- Hì hì hi... Ta vốn còn đang suy nghĩ là ai nhẹ nhàng liền phá vỡ Vạn Tượng Trận như vậy, không nghĩ tới dĩ nhiên là Hàn ca ca...
Một tiếng cười khanh khách như chuông bạc vang lên, không linh mà dễ nghe, mang theo khí tức hấp dẫn để cho người toàn thân tê dại.
Khương Tư Nam cùng tiểu hòa thượng còn có chút kinh nghi, Đoan Mộc Hàn như nghĩ tới điều gì, sắc mặt trở nên trắng bệch.
- Đi! Chúng ta đi mau!
Đoan Mộc Hàn phảng phất như đã mất đi lãnh khốc của ngày bình thường, trở nên vô cùng lo lắng, lôi kéo Khương Tư Nam cùng tiểu hòa thượng muốn ly khai.
Ông!
Nhưng mà trước mắt lóe lên hào quang, từ trong hư không xuyên ra một thân ảnh thướt tha, con mắt của Khương Tư Nam cùng tiểu hòa thượng lập tức thẳng.
Đó là một thiếu nữ mặc lụa đen, nhưng mà trên người quần áo rất ít, chỉ che khuất bộ vị mấu chốt, lộ ra mảng lớn mảng lớn da thịt tuyết trắng.
Nàng có một khuôn mặt cực kỳ tinh xảo, cặp môi đỏ mọng non mềm, mũi nhỏ anh đào, còn có một đôi mắt to ngập nước, phảng phất như muốn nhỏ ra nước, giờ phút này nhìn Đoan Mộc Hàn, vẻ mặt u oán.
Làm cho người tâm huyết sôi trào chính là dáng người ngạo nhân của nàng, hai đùi thon dài thẳng tắp, bờ eo thon bé bỏng dịu dàng nắm chặt, hết lần này tới lần khác trước ngực lại cực kỳ bao la hùng vĩ, theo nàng bước liên tục nhẹ nhàng mà rung rung, ở dưới lụa đen như ẩn như hiện, để cho Khương Tư Nam cơ hồ có một loại xúc động phún huyết.
Khương Tư Nam chứng kiến tiểu hòa thượng nước miếng sắp muốn chảy ra, mắt to sáng lóng lánh, nhìn chằm chằm vào trước ngực người ta không rời mắt, vội vàng đi lên che ánh mắt của hắn nói:
- Tiểu hài tử không cho phép nhìn!
Hắc y thiếu nữ chỉ cười liếc mắt nhìn Khương Tư Nam cùng tiểu hòa thượng, lực chú ý liền hoàn toàn rơi vào trên người Đoan Mộc Hàn, trong ánh mắt tràn đầy u oán.
- Hàn ca ca, ngươi lại để cho Mị nhi tìm thật khổ, ngươi không biết Mị nhi ở trong Thần Ma cổ chiến trường đã ăn bao nhiêu khổ, gặp bao nhiêu nguy hiểm sao, Hàn ca ca ngươi lại không đến bảo hộ người ta!
Thanh âm của Hắc y thiếu nữ tê dại, nhưng mà khóe miệng Đoan Mộc Hàn không khỏi co giật, mồ hôi lạnh chảy ra, hiển nhiên là đối với hắc y thiếu nữ này cực kỳ e ngại.
- Ngươi... Ngươi không nên nói mò! Ai là Hàn ca ca của ngươi, tu vi của ngươi còn cao hơn ta, đều là ngươi khi dễ người khác, người khác ai dám khi dễ ngươi!
Khuôn mặt anh tuấn của Đoan Mộc Hàn trướng đến đỏ bừng, nói chuyện có chút bất lợi, thậm chí Khương Tư Nam còn mẫn cảm từ trong lời của hắn nghe được một tia ủy khuất.
Ủy khuất? Hẳn là tiểu tử này bị ma nữ trước mắt khi dễ?
Khương Tư Nam có chút hồ nghi nhìn hai người, phát hiện hắc y thiếu nữ kia tu vi quả nhiên cao hơn Đoan Mộc Hàn, hôm nay đã cô đọng Nguyên Thần, trở thành một đại năng Thông Thiên Cảnh.
Đoan Mộc Hàn chứng kiến ánh mắt của Khương Tư Nam không có hảo ý, trong nội tâm giật mình, vội vàng giải thích nói:
- Nàng... Nàng là U Minh Cung Thánh Nữ, là tiểu nữ nhi của U Minh Cung cung chủ, tên là Võ Mị Nhi, ngươi gọi nàng ma nữ là được rồi, ta cùng nàng không có quan hệ gì, các ngươi không nên hiểu lầm!
- Không có vấn đề gì?
Tiểu hòa thượng giãy giụa ma trảo của Khương Tư Nam, cười hì hì nhìn hai người một chút, sau đó nhu thuận nhìn ma nữ nói:
- Vị nữ Bồ Tát xinh đẹp này, hẳn ngươi là nàng dâu chưa về nhà chồng của Tiểu Hàn? Ta gọi Thiên Duyên, bái kiến chị dâu, ngươi gọi ta tiểu hòa thượng là được rồi...
- Nữ Bồ Tát? Nữ Bồ Tát là cái gì? Tiểu đệ đệ ngươi thực nghe lời, ngươi đoán không sai, ta chính là vị hôn thê của Tiểu Hàn, hôn sự là cha hắn cùng mẹ ta ở lúc chúng ta còn nhỏ liền định ra, nhưng mà hắn vẫn không thừa nhận, thật làm cho ta đau lòng a... Anh anh...
Võ Mị Nhi thoạt nhìn có chút điềm đạm đáng yêu, mắt to xinh đẹp đỏ lên, chậm rãi đi về phía Đoan Mộc Hàn, phảng phất như Đoan Mộc Hàn là người bội tình bạc nghĩa.
- Cái gì? Hắn vậy mà không thừa nhận? Cũng quá không phải nam tử đi à nha?
Sau khi Tiểu hòa thượng nghe xong, lập tức hiên ngang lẫm liệt nhìn Đoan Mộc Hàn nói:
- Tiểu Hàn, không phải ta nói ngươi, chị dâu xinh đẹp như vậy ngươi cũng không muốn, ngươi cho rằng thiên hạ còn có thể tìm được người hấp dẫn hơn chị dâu sao?
Tiểu hòa thượng vừa nói xong, Võ Mị Nhi lập tức liền dùng ánh mắt sát nhân nhìn chằm chằm Đoan Mộc Hàn, chỉ cần trong miệng hắn dám ra một chữ không, lập tức liền bạo tẩu.
Đoan Mộc Hàn mồ hôi lạnh ứa ra, cơ hồ có chút chống đỡ không được, hung hăng trợn mắt nhìn tiểu hòa thượng, vội vàng lui về phía sau mấy bước, cùng Võ Mị Nhi bảo trì khoảng cách nhất định, chân thành nói:
- Mị nhi, ta đã nói qua vài trăm lần rồi, hai chúng ta căn bản không có hôn ước gì, cha ta cùng mẹ ngươi cũng không có thừa nhận, ngươi không cần dây dưa ta được không? Đoan Mộc Hàn ta đời này lập chí Tu Chân luyện đạo, truy cầu vô thượng đại đạo đỉnh phong, sẽ không kết hôn, ngươi không nên ở chỗ này lãng phí thời gian của ta!
Nói xong Đoan Mộc Hàn vội vàng nhìn Khương Tư Nam truyền âm nói:
- Ma nữ này rất khó đối phó, Đại ca, ta gọi ngươi đại ca, ngươi nhất định phải dẫn ta rời xa nàng, nếu bị nàng theo đi lên, ta thành quỷ cũng sẽ không bỏ qua ngươi!
Khương Tư Nam nhìn Đoan Mộc Hàn sắp muốn điên, trong nội tâm cảm thấy buồn cười, truyền âm nói:
- Hảo huynh đệ giảng nghĩa khí, ta nhất định sẽ giúp ngươi thoát khỏi ma nữ này!
Ma nữ chậm rãi đến gần, mọi cử động mang theo dụ hoặc để cho mạch máu người phun trào, trên dung nhan vô cùng tinh xảo, mang theo thần sắc u oán, sóng mắt lưu chuyển, phảng phất như để cho người say mê, quả thật là phong hoa tuyệt đại, mị cốt tự nhiên.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.