Tạo Hóa Tiên Đế

Chương 407: Khương Tư Nam ra tay




- Dĩ nhiên là Huyết Sát Kiếm Đạo? Loại tiểu thần thông này rất khó tu luyện, nhưng mà uy lực vô cùng, một khi luyện đến viên mãn, coi như là so với một ít đại thần thông yếu kém, đều mạnh hơn một chút, Ân Huyết Kiếm này có chút ý tứ!
Trong ánh mắt Dịch Phi hiện lên một tia kinh ngạc, gật đầu nói.
Huyết Sát Kiếm Đạo tự nhiên cũng là một trong hơn vạn loại tiểu thần thông của Thần Thông Sơn, nghe nói giết chóc càng nhiều, hấp thu Huyết Sát Chi Khí càng nhiều, loại thần thông này uy lực lại càng lớn, chẳng những có được cực tốc, hơn nữa lực sát thương kinh người, người bình thường đối mặt, sẽ bị Huyết Sát Chi Khí hung hãn nhiếp tâm thần, không chiến mà bại.
Khương Tư Nam cũng gật đầu nói:
- Huyết Sát Chi Khí trên người Ân Huyết Kiếm này vô cùng nồng đậm, xem ra giết chóc rất nhiều, mới luyện Huyết Sát Kiếm Đạo đến tình trạng viên mãn, Kim Long chỉ sợ không phải đối thủ của hắn, đệ tử trên Sơn Hà Bảng, quả nhiên bất phàm!
Ân Huyết Kiếm ở trên Sơn Hà Bảng, chỉ bài danh hai trăm linh tám, xem như dựa vào sau, nhưng mà đột nhiên ra tay, loại khí thế cường đại này, ngay cả Khương Tư Nam cũng cảm giác được có chút bất phàm, nghĩ đến bài danh phía trên, thậm chí là Top 10, thực lực có lẽ sẽ càng mạnh hơn nữa.
Đại Thốc Tử cùng Hùng Nhị, đều xem xét cẩn thận những Ngoại Môn Đệ Tử này đại chiến, từ đó cẩn thận tìm hiểu lấy cái gì.
Hai người bọn họ hôm nay ở Tu Chân chi đạo kiến thức vẫn là quá nhỏ bé, đối với đạo pháp thần thông lĩnh ngộ rất thấp, bởi vậy không buông tha mảy may cơ hội tăng lên mình.
Vân Thông cùng Vân Hi giờ phút này thu liễm khí tức toàn thân, bởi vậy ngược lại không có người phát hiện huynh muội bọn họ đã đột phá đã đến Pháp Thiên cảnh.
- Ân Huyết Kiếm đúng không? Quả nhiên là có chút ý tứ, bất quá Kim Long gia gia ngươi không sợ!
Lý Kim Long cười lạnh một tiếng, vừa rồi nếu không phải hắn phản ứng nhanh, nói không chừng đầu cũng dọn nhà, gia hỏa lãnh khốc huyết tinh kia vừa lên đã hạ sát thủ, để cho hắn lập tức dấy lên lửa giận.
- Không nên nói nhảm nhiều như vậy, tuy phù văn thần thông của ngươi bất phàm, nhưng cuối cùng không có tu luyện tới viên mãn, ngươi không phải đối thủ của ta, hơn nữa, ta sẽ không để ý giết ngươi!
Thanh âm của Ân Huyết Kiếm lạnh lùng nói, sau một khắc phi kiếm trong tay chiến minh liên tục, truyền ra một cỗ khí tức khát máu, phảng phất như có thể đoạt tâm phách người, Ma Âm đầu độc, để cho dám Ngoại Môn Đệ Tử phía dưới đang xem cuộc chiến, sắc mặt đều tái nhợt.
Oanh!
Ân Huyết Kiếm lại động, lúc này không có giương động cực tốc, phi kiếm huyết sắc phóng ra sát khí ngập trời, lay động tầm đó, trời đất quay cuồng, mang theo khí tức vô tận, đột nhiên trảm về phía Lý Kim Long.
Huyết sắc thần quang tứ xạ, vô số núi đá bị chém vỡ, nhấc lên bụi mù cuồn cuộn, nhưng mà cả Thiên Đạo Phong phảng phất như bị một cỗ lực lượng kỳ dị bao phủ, một kích khủng bố kia cũng không có tạo thành chấn động quá lớn gì.
Ánh mắt của Lý Kim Long cũng lập tức ngưng trọng lên, song chưởng của hắn đột nhiên giương động, phù văn sáng chói bay múa, ký hiệu lập loè, tản ra một cỗ khí tức thần dị, lẫn nhau hình thành một đạo phù văn thần hoàn, chậm rãi lưu động, xông thẳng đến huyết sắc phi kiếm.
- Thiên Phù Thần Chưởng!
Phù văn thần kỳ, ở trong tay Lý Kim Long đại phóng dị sắc, huyết sắc phi kiếm của Ân Huyết Kiếm phảng phất như sa vào vũng bùn, đột nhiên chậm lại.
- Thiên Phù Thần Quyền!
Lý Kim Long thừa cơ xông lên trời, quyền mang kinh thiên, như long ngâm hổ khiếu, phù văn hoa mỹ phảng phất như huyễn hóa thành Thần Long Bạch Hổ hư ảnh, oanh về phía lồng ngực của Ân Huyết Kiếm.
- Ồ? Tiểu tử này thật là một thiên tài, lại dung nhập ý cảnh của Giáng Long Phục Hổ Quyền vào trong Thiên Phù Thần Quyền, tuy còn có chút trệ chát, nhưng mà thật đúng là cách nghĩ Thiên Mã Hành Không!
Dùng nhãn lực của Khương Tư Nam hôm nay, lập tức liền nhìn ra, tấc tắc kêu kỳ lạ.
Huyết sắc phi kiếm trong tay Ân Huyết Kiếm bị phù văn thần hoàn trói buộc, hôm nay lại bị quyền mang của Lý Kim Long oanh đến, nhưng mà trong ánh mắt của hắn không có chút kinh hoảng nào, như cũ lạnh lùng mà tràn ngập sát khí.
- Huyết Nguyên thần quang, giết!
Thanh âm lạnh lùng của Ân Huyết Kiếm truyền đến, trên người của hắn đột nhiên chạy ra một mảnh huyết quang sáng chói, như Huyết Hải trải ra, giương miệng lớn dính máu nuốt Lý Kim Long vào.
- Không tốt!
Lý Kim Long biến sắc, phát hiện cả người mình đều bị trói buộc ở trong Huyết Sát, khó có thể di động, hơn nữa Huyết Sát chi lực kỳ dị bắt đầu vọt về phía thân thể của mình, phai mờ phù văn chi lực quanh thân, cực kỳ quỷ dị.
Oanh!
Cùng lúc đó, huyết sắc phi kiếm hào quang đại tác, lập tức phá tan phù văn thần hoàn, sau đó bay về trong tay Ân Huyết Kiếm, mang theo khí thế vô tận chém về phía Lý Kim Long.
- Nguyên lai huyết sắc phi kiếm của hắn bị phù văn thần hoàn trói buộc, hoàn toàn chính là hắn thả ra mồi nhử... Ta vậy mà rơi vào trong bẫy của hắn!
Khuôn mặt của Lý Kim Long có chút đắng chát, vốn chỉ cần hắn không tới gần, nương theo Thiên Phù Thần Cước cực tốc, hắn vẫn có thể cùng Ân Huyết Kiếm đánh một hồi, nhưng do hắn tham công liều lĩnh, hôm nay ngay cả mình cũng đáp vào.
Huyết Nguyên thần quang kia cực kỳ quỷ dị, thân hình tốc độ của hắn như rùa bò, căn bản không cách nào di động, chỉ có thể trơ mắt nhìn một kiếm kia trảm xuống.
- Ha ha ha... nô bộc ti tiện này còn dám hung hăng càn quấy? Hôm nay còn không phải phải chết ở trong tay Ân sư huynh!
Khóe miệng Lâm Phong lộ ra một dáng tươi cười giải hận, lạnh lùng nói.
- Lâm sư huynh nói không sai, Ân sư huynh là cao thủ nổi danh trên Sơn Hà Bảng, là tồn tại chúng ta đều phải nhìn lên, đối phó một nô bộc ti tiện, thật đúng là xem trọng hắn rồi!
- Ân sư huynh, giết hắn đi!
Bọn Ngoại Môn Đệ Tử này đều chiến bại trong tay Lý Kim Long, cảm giác trên mặt không ánh sáng, giờ phút này chứng kiến Lý Kim Long sa vào tuyệt cảnh, đều cực kỳ giải hận, kêu lớn lên.
Nhưng vừa lúc đó, một đạo kim quang sáng chói, nồng đậm sáng lạn để cho người mở mắt không ra, đột nhiên bắn qua.
Oanh!
Một nắm đấm kim sắc, phảng phất như Hoàng Kim đúc thành, từ trong hư không mà đến, mang theo thanh âm long ngâm hổ khiếu, thanh thế vô cùng to lớn, đột nhiên đập vào phi kiếm trong tay Ân Huyết Kiếm.
Loong coong!
Một hồi chấn động truyền đến, Ân Huyết Kiếm cảm thấy một cỗ cự lực vô tận, phảng phất như sơn hô hải khiếu phún dũng đến, một kiếm chém rụng vậy mà trực tiếp bị nhấc lên, ngay tiếp theo chính hắn cũng quẳng đi ra ngoài.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.