Tạo Hóa Tiên Đế

Chương 284: Diệt Tinh Thần Điện




Vừa lúc đó, Khương Tư Nam lập tức mở hai mắt ra, hai đạo kim quang sáng chói đâm rách hư không.
- Tư Nam ca ca, ngươi đã tỉnh?
Tuyết Linh Nhi mắt to sáng lóng lánh, mang theo thần sắc kích động, muốn xông lên.
- Linh Nhi, đứng lại!
Huyền Nguyên Chân Nhân bỗng nhiên khẽ quát một tiếng, một tay giữ chặt lấy nàng, sắc mặt có chút ngưng trọng nhìn Khương Tư Nam nói:
- Hiện tại hắn không nhất định là Khương Tư Nam, ai biết hắn có bị đoạt xá hay không?
Huyền Nguyên Chân Nhân vừa nói xong, mọi người lập tức trở nên cảnh giác, nhao nhao tế ra phi kiếm Linh khí trận địa sẵn sàng đón quân địch, vây Khương Tư Nam vào giữa.
Khương Tư Nam có chút dở khóc dở cười, không nghĩ tới những người này đối với hắn không có lòng tin như vậy.
- Chư vị, nếu ta thật bị ma đầu kia đoạt xá, còn ở chỗ này khách khí với các ngươi sao? Sớm đã giết sạch các ngươi rồi! Yên tâm đi, ma đầu kia đã bị ta diệt!
Mọi người suy nghĩ một chút cũng phải, lúc này mới dần dần yên lòng.
Nhưng mà trên mặt của mỗi người vẫn mang theo thần sắc vô cùng khiếp sợ, thần hồn của ma đầu kia, Huyết Diễm ngập trời, vô cùng cường hãn, nhất định là viễn siêu Pháp Thiên Cảnh, nhưng lại bị Khương Tư Nam diệt sát, trình độ thần bí của Khương Tư Nam ở trong lòng bọn họ lại gia tăng lên một phần.
- Tư Nam ca ca, ngươi thật lợi hại!
Tuyết Linh Nhi chạy tới ôm cánh tay của Khương Tư Nam, trong ánh mắt tràn đầy hào quang sùng bái.
Khương Tư Nam cười vuốt vuốt cái đầu nhỏ của nàng, bỗng nhiên ánh mắt khẽ động, khóe miệng lộ ra một tia cười lạnh.
- Lúc này mới nhớ tới muốn chạy sao? Đã muộn!
Phía trước, Đổng Thiên Tinh hoàn toàn không để ý tới những đệ tử trưởng lão của Tinh Thần Điện, thân hình hóa thành một đạo lưu quang, cực tốc chạy thục mạng.
Tuy Khương Tư Nam diệt sát ma đầu kia, nhưng mà hắn biết rõ kế tiếp, khẳng định liền muốn đối phó mình, nhiều cao thủ như vậy, một mình hắn một cây chẳng chống vững nhà, nói không chừng ngay cả tính mệnh cũng ở lại chỗ này.
- Chỉ cần trở lại Tinh Thần Sơn, coi như ngươi chiến lực ngập trời, cũng công không phá được Tinh Thần Sơn phòng ngự đại trận!
Đổng Thiên Tinh thì thào tự nói, trong ánh mắt lóe ra thần sắc lo lắng, hôm nay Khương Tư Nam để cho hắn hết sức kiêng kỵ, thậm chí đã đến trình độ e ngại.
Nhưng mà, Khương Tư Nam lập tức phóng lên trời, toàn thân kim quang sáng chói mà rừng rực, một tia Bản Nguyên Chi Hỏa bị dẫn dắt, dung hợp pháp lực kim sắc, tay niết quyền ấn huyền ảo, phù văn bay múa, thần quang kim sắc như hỏa diễm chảy xuôi, tản ra khí tức khủng bố.
Thuần Dương Ngọc Hoàng thần quang!
Thần quang vô cùng vô tận nóng bỏng mà sáng chói, đi ngang qua hư không, phảng phất như một vòng mặt trời bạo tạc, bao phủ Đổng Thiên Tinh ở trong đó.
- A a a... Tha mạng a...
Sắc mặt của Đổng Thiên Tinh lập tức đại biến, loại thần quang này uy lực hắn cũng kiến thức qua, ngay cả Huyết Hải của Thích Phong cũng có thể đốt, huống chi là hắn, căn bản không cách nào ngăn cản!
Hắn lập tức thảm kêu, lên tiếng xin khoan dung, nhưng mà Khương Tư Nam mặt không đổi sắc, Thuần Dương Ngọc Hoàng mênh mông vô tận bộc phát, toàn thân Đổng Thiên Tinh dính đầy hỏa diễm kim sắc, lập tức bị đốt thành tro bụi.
- Ai u... Đau chết ta rồi!
Trong nội tâm Khương Tư Nam kêu thảm thiết không thôi, nhưng mà sắc mặt bên trên lại giả vờ làm một phó mây trôi nước chảy bộ dạng.
Thuần Dương Ngọc Hoàng thần quang căn bản không phải hắn hiện tại có thể luyện, chỉ có đến Pháp Thiên cảnh, cô đọng thần thông Kim Đan, mới có thể luyện thành bổn mạng thần thông, là huyết mạch thần thông chỉ Khương thị nhất tộc mới có.
Mà bây giờ, Khương Tư Nam dựa vào Bản Nguyên Chi Hỏa cùng pháp lực cường hãn trong cơ thể, cưỡng ép ngưng luyện ra, tuy uy lực mênh mông, nhưng mà Bản Nguyên Chi Hỏa ở trong kinh mạch thiêu đốt, lại để cho hắn phảng phất như huyết nhục toàn thân bị đốt, đau nhức kịch liệt khó nhịn.
Nhưng mà, một đạo Thuần Dương Ngọc Hoàng thần quang như vậy diệt sát Đổng Thiên Tinh, hiệu quả cũng không tệ lắm.
Trên mặt Huyền Nguyên Chân Nhân cùng Hỏa Liên cung chủ đều mang theo thần sắc chấn động, thậm chí ở chỗ sâu trong ánh mắt, còn có một tia sợ hãi.
Trước kia, bọn hắn đều coi Khương Tư Nam là một thiếu niên thiên tài thiên phú tuyệt hảo, nhưng mà từ trong tâm mà nói cũng không có đặt hắn ở địa vị ngang nhau.
Mà bây giờ, bọn hắn đột nhiên bi ai phát hiện, chiến lực của Khương Tư Nam chẳng những đã vượt ra khỏi tưởng tượng của bọn hắn, còn có thực lực diệt giết bọn hắn.
Trên hư không, hoàn toàn yên tĩnh, tất cả mọi người nhìn Khương Tư Nam đều tràn đầy vẻ kính sợ.
- Hai vị tiền bối, Đổng Thiên Tinh đã chết, như vậy Tinh Thần Điện liền không cần tồn tại nữa?
Thanh âm của Khương Tư Nam lạnh nhạt, nhưng mà ý tứ trong lời nói để cho Huyền Nguyên Chân Nhân cùng Hỏa Liên cung chủ đều tinh thần chấn động.
Đúng vậy, hôm nay Đổng Thiên Tinh chết rồi, Tinh Thần Điện cũng tương đương đã diệt, Càn Nguyên vực này vốn là tài nguyên cằn cỗi, Càn Nguyên Tông cùng Ly Hỏa Cung tự nhiên cam tâm tình nguyện chia cắt tài nguyên mà Tinh Thần Điện lưu lại.
- Người Tinh Thần Điện, tất cả đều giết!
Theo hai đại cự đầu ra lệnh, Tinh Thần Điện vốn chỉ còn lại có mười mấy trưởng lão, lập tức bị hai đại tông môn vây công, giết không còn một mảnh.
Một trận chiến này, kỳ thật hai đại tông môn cũng tổn thất cực lớn, cao thủ hai tông chết ở trong tay Thích Phong, khoảng chừng 50-60 người.
Phải biết rằng, những người này tất cả đều là cường giả Chân Thiên Cảnh, bồi dưỡng một cái cũng phải hao phí tài nguyên cực lớn, hôm nay chết nhiều như vậy, coi như là Huyền Nguyên Chân Nhân cùng Hỏa Liên cung chủ cũng nhỏ máu.
Tần Vân Phi từ lúc Thích Phong chết, đã bị trưởng lão Càn Nguyên Tông bắt, đưa tới trước mặt Khương Tư Nam, trong ánh mắt tràn đầy cừu hận.
Hắn biết rõ, lúc này đây thật là không có bất kỳ sinh cơ rồi!
Ngay cả sư phó hắn vô cùng cường đại cũng chết ở trong tay Khương Tư Nam, chớ đừng nói chi là bản thân hắn.
- Khương Tư Nam, ta dù thành quỷ cũng sẽ không bỏ qua ngươi!
Nhìn Tần Vân Phi nghiến răng nghiến lợi, sắc mặt dữ tợn, Khương Tư Nam lơ đễnh, sắc mặt vô cùng lạnh nhạt, dùng tâm cảnh của hắn hôm nay, Tần Vân Phi nói không để cho hắn sinh ra bất luận gợn sóng gì.
- Năm đó ta và ngươi hai nhà vốn là thế giao, nhưng mà Tần Như Tuyết bởi vì ta tu vi không tiến, liền cấu kết Hoàng Thiên Hoa ám hại ta, một nhà các ngươi cũng khắp nơi nhằm vào Võ Thành Vương Phủ ta, cuối cùng các ngươi thất bại bị tru, chỉ có thể nói là các ngươi gieo gió gặt bão.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.