Vầng sáng màu ngà sữa lưu động, hương thơm xông vào mũi, sinh mệnh tinh khí vô cùng khổng lồ phát ra, để cho mỗi người đều tinh thần đại chấn.
- Quả nhiên không hổ là Trường Sinh đan Cực phẩm!
Hỏa Liên cung chủ tán thưởng một tiếng, nuốt vào trong bụng, lập tức toàn thân bắt đầu hiện lên một cỗ hào quang nồng đậm, tiên quang lượn lờ, toàn thân hào quang đại tác, bao phủ toàn thân nàng.
Huyền Nguyên Chân Nhân cũng ánh mắt lóe lên, nuốt vào một viên Trường Sinh đan, bắt đầu luyện hóa.
Trưởng lão của Càn Nguyên Tông cùng Ly Hỏa Cung nhao nhao xông tới, thủ hộ cho hai người.
Hai người đều là cao thủ Pháp Thiên Cảnh tuyệt đỉnh, hôm nay thọ nguyên tới gần, sau khi phục dụng Trường Sinh đan, như hạn hán đã lâu gặp mưa rào, trong Linh Đan chất chứa sinh mệnh tinh khí khổng lồ, bắt đầu chậm rãi tẩm bổ sinh mệnh Bản Nguyên của bọn hắn, hai đạo huyết khí khổng lồ lập tức bắn thẳng lên cao, xuyên thấu qua cung điện hiển hóa ở trên hư không.
Hai người đều bị thần quang sáng chói bao phủ, dị tượng lộ ra, có phù văn lập loè, hiển hóa ra cảnh tượng to lớn, hơn nữa ở sau đầu hai người, đều có một mâm tròn sáng chói, kim quang chiếu rọi Chư Thiên.
Khương Tư Nam cẩn thận quan sát đến hai người biến hóa, trong nội tâm cũng sinh ra một vẻ tán thán.
Huyền Nguyên Chân Nhân cùng Hỏa Liên cung chủ, đều đã sống mấy trăm năm, thọ nguyên không nhiều, tuy trước kia xem ra vẫn là tinh khí dồi dào, đầy mặt ánh sáng, nhưng đây chẳng qua là dựa vào tu vi cường đại, cưỡng ép trói buộc chặt khí tức mục nát trong cơ thể mà thôi.
Mà hôm nay, Trường Sinh đan Cực phẩm vào bụng, tóc trắng ở thái dương của bọn hắn bắt đầu biến thành đen, vẻ già nua trên mặt giảm đi rất nhiều, hơn nữa huyết khí cuồn cuộn, có một loại sinh cơ mênh mông tràn đầy, từ trong cơ thể bọn họ chậm rãi hình thành.
Mà giờ khắc này, ở trong Đại Hoang Sơn, sắc mặt của Đổng Thiên Tinh âm trầm, dẫn theo một đám cường giả mặc Tinh Thần Chiến Giáp, đạp hư mà đứng, con ngươi thâm thúy bắn phá tứ phương.
Sau lưng hắn, Nhị Điện Chủ Phí Thiên Khôi, Tam Điện Chủ Vương Nguyên Trí, Tứ Điện Chủ Thích Phong đều đến, còn có trên trăm thân ảnh khí tức vô cùng cường đại.
Những người này đều là tinh anh của Tinh Thần Điện, giờ phút này khuynh sào mà động.
Nhất là một thanh niên đứng ở bên người Thích Phong, áo trắng bồng bềnh, Phong Thần như ngọc, chỉ là sắc mặt có chút tái nhợt, thoạt nhìn bệnh trạng, nếu Khương Tư Nam ở chỗ này, nhất định có thể nhận ra.
Thanh niên áo trắng kia, là Tần Vân Phi lúc trước chạy ra Ngọc Kinh Thành!
- Đại Hoang Sơn này mênh mông, Khương thị nhất tộc bọn hắn bất quá là một đám phàm nhân không có đạt tới Chân Thiên Cảnh, lại có thể trốn đi nơi nào?
Sắc mặt Đổng Thiên Tinh âm trầm, thanh âm lạnh như băng.
Hai ngày trước hắn dẫn người tiến về Ngọc Kinh Thành, chuẩn bị bắt đám người Khương Viễn Sơn, bức Khương Tư Nam đi vào khuôn khổ, nhưng lại chụp một cái không.
Lúc ấy Ngọc Kinh Thành chỉ có mấy tộc nhân bàng chi của Khương thị nhất tộc ở lại quản lý triều chính, ngay cả Nam Cung Chính Hùng, cũng bởi vì sớm đi Linh Thạch mạch khoáng tu luyện, mà tránh thoát một kiếp.
Cuối cùng nhất, Tứ Điện Chủ Thích Phong thi triển một môn sưu hồn bí thuật, từ trong đầu mấy tộc nhân bàng chi biết được, tộc nhân hạch tâm của Khương thị nhất tộc đều đi Đại Hoang Sơn, ở một bí mật chi địa tu luyện.
Mấy tộc nhân bàng chi cũng không biết sự tình trong Linh Thạch mạch khoáng, bởi vậy đám người Đổng Thiên Tinh, cũng không có được tin tức cụ thể.
Hai ngày qua, Đổng Thiên Tinh mang theo cao thủ của Tinh Thần Điện ở trong Đại Hoang Sơn sưu tầm, nhưng ngay cả cái bóng cũng không có chứng kiến.
- Đổng sư huynh, xem ra Khương Tư Nam kia rất giảo hoạt, ở trước khi tiến vào Đại Hoang Bí Cảnh, cũng đã dàn xếp tốt người nhà rồi, ta phỏng đoán bọn hắn có lẽ giấu ở trong một tòa trận pháp, bởi vậy chúng ta tìm kiếm như vậy, là không cách nào tìm kiếm được bọn hắn!
Con ngươi của Thích Phong lập loè, chậm rãi nói.
- A? Vậy Tứ sư đệ còn có thượng sách gì? Nếu bọn họ một mực co đầu rút cổ ở trong đại trận, chúng ta chẳng có mục đích như vậy, thật đúng là khó tìm!
Ánh mắt của Đổng Thiên Tinh khẽ động, hắn vẫn có chút kiêng kị với Thích Phong, tuy những năm này Thích Phong một mực thành thành thật thật làm Tứ Điện Chủ, nhưng mà đối phương lai lịch thần bí, cùng những bí pháp thần kỳ kia, đều làm hắn rất cảnh giác.
Đổng Thiên Tinh đối với trận pháp cũng không có gì hiểu rõ, nhưng mà hắn đối với thủ đoạn tầng tầng lớp lớp của Thích Phong lại rất có lòng tin.
Quả nhiên, Thích Phong gật đầu nói:
- Ta muốn thi triển một ít bí pháp đến tìm kiếm, bất quá sẽ tổn hao khí huyết, kính xin sư huynh hộ pháp cho ta!
Nói xong Thích Phong liền ngồi xuống, một thân bạch y thắng tuyết, bốn phía vốn còn có cuồng phong gào thét, nhưng ở một sát na hắn nhắm mắt, lập tức yên tĩnh lại, hư không giống như Tịch Diệt, bắt đầu có một loại khí tức kỳ dị tràn ngập ra.
Trong tay Thích Phong kết ấn, phức tạp mà huyền diệu, quanh thân hắn lập tức hiện ra khí huyết vô cùng nồng đậm, ngưng tụ ở trên đỉnh đầu, hình thành một mảnh Huyết Hải ngập trời, tản ra huyết tinh cùng khí tức giết chóc vô tận.
Hơn nữa ở sau đầu hắn, một vòng sáng chói mắt bay lên, đỏ thẫm như máu.
- Đây là cái thần thông gì? Sao sẽ quỷ dị như thế!
Trong nội tâm Đổng Thiên Tinh có chút sợ hãi, cảm thụ được khí tức chung quanh có chút quỷ dị, sắc mặt ngưng trọng.
Mà Phí Thiên Khôi cùng Vương Nguyên Trí, nhìn chằm chằm vào mâm tròn huyết sắc sau đầu Thích Phong, trên mặt mang thần sắc đã khiếp sợ lại ghen ghét.
- Nguyên lai... Hắn sớm đã đột phá đến Pháp Thiên Cảnh!
Giờ phút này Tần Vân Phi, trên mặt không có một tia đạm nhiên, ngược lại tràn đầy dữ tợn, trong ánh mắt sát cơ bốn phía, nhưng thời điểm nhìn Thích Phong, lại tràn đầy cuồng nhiệt cùng kính sợ, trong miệng thì thào tự nói.
- Khương Tư Nam! Nhanh... Ta sắp cho ngươi nếm thử một chút tư vị cả tộc bị diệt, lẻ loi một mình... Sau đó, lại tự tay giết ngươi!
Trong tay Thích Phong kết ấn tốc độ càng lúc càng nhanh, toàn thân hắn phảng phất như có Thần Ma hư ảnh hiển hiện, có tồn tại cường đại hủy diệt thiên địa, hiển hóa ra một bức cảnh tượng thần bí, cuối cùng hắn hét lớn một tiếng:
- Huyết Ma Chư Thiên, thân hóa ngàn vạn, vạn dặm truy linh, phân!
Huyết Hải trên đỉnh đầu hắn, lập tức phân hoá thành vô số giọt máu, vọt về phía bốn phương tám hướng, phô thiên cái địa, hư không cũng bị nhuộm hồng.
Một canh giờ sau, Thích Phong chậm rãi mở hai mắt ra, trong con ngươi ngân sắc như có phù văn thoáng hiện, hào quang lóng lánh, hắn lẳng lặng đứng dậy.