Lý Kim Long có chút buồn bực nói, nguyên lai cho rằng mình làm không chê vào đâu được, nhưng mà không nghĩ tới vẫn bị người phát hiện.
- Trước bất kể những thứ này, chúng ta về trước đi!
Khương Tư Nam nhìn phương hướng Càn Nguyên Tông xa xa, cầm lấy Lý Kim Long bay về phía Ngọc Kinh Thành.
Giờ phút này, ở trên Tinh Thần Sơn, tiên quang lập loè, mây mù lượn lờ, một đệ tử khuôn mặt kinh hoảng thất sắc, vội vàng chạy tới đại điện, nhìn Phí Thiên Khôi cùng Vương Nguyên Trí quỳ xuống.
- Khởi bẩm Nhị Điện Chủ, Tam Điện Chủ đại nhân, Tứ Điện Chủ đại nhân... hồn phù của bốn mươi ba sư huynh Chân Thiên Cảnh dưới tay hắn... Toàn bộ đều nát!
- Cái gì?
Trên Đại điện, Phí Thiên Khôi râu tóc bạc trắng cùng Vương Nguyên Trí lập tức đứng lên, trong ánh mắt hiện lên thần sắc chấn động.
- Vậy hồn phù của Hà sư đệ có toái hay không?
Phí Thiên Khôi vội vàng hỏi.
- Hồn phù của Tứ Điện Chủ bình yên vô sự!
Lúc này Phí Thiên Khôi mới có chút yên lòng, bất quá nghĩ tới tổn thất bốn mươi ba đệ tử Chân Thiên Cảnh, sắc mặt lập tức có chút run rẩy.
- Phí sư huynh, ta vừa rồi còn cảm giác được Hà sư đệ, mang theo bốn mươi ba đệ tử Chân Thiên Cảnh, thông qua Truyền Tống Trận đi Bạch Mã Thành, hẳn là bên kia xảy ra biến cố gì?
Sắc mặt Vương Nguyên Trí có chút nghiêm trọng, cảm giác được có khả năng đã xảy ra chuyện.
- Chúng ta bây giờ liền đi xem!
Phí Thiên Khôi quyết định thật nhanh, cùng Vương Nguyên Trí bay lên không rời đi.
Một lúc lâu sau, Phí Thiên Khôi cùng Vương Nguyên Trí đứng ở trên một mảnh Tuyết Nguyên, nhìn phía dưới chân cụt tay đứt, trong ánh mắt lộ ra thần sắc âm trầm cùng phẫn nộ.
- Tạp chủng Càn Nguyên Tông! Là bọn hắn làm!
- Nhưng lại không có Hà sư đệ hạ lạc? Hẳn là bị bọn hắn bắt đi?
Trong ánh mắt Phí Thiên Khôi lộ ra sát cơ dày đặc, hít sâu một hơi nói:
Chuyện này nhất định phải lập tức bẩm báo Đại sư huynh, lúc này đây Càn Nguyên Tông khiêu khích như thế, nhất định phải cùng bọn họ phân cái ngươi chết ta sống!
Tinh Thần Điện hai Đại Điện Chủ gầm gừ, vang vọng ở trên không Vô Tận Tuyết Nguyên, đại địa cũng bắt đầu run rẩy.
Nhưng mà, đây hết thảy cùng Khương Tư Nam đã không có quan hệ gì.
Khi Khương Tư Nam trở lại Võ Thành Vương Phủ, ném Hà Trạch bị đánh ngất xỉu, thi thể của Tiêu Thiên Đức cùng đầu lâu của A Bố Nhĩ Tư ra, cũng đại khái nói sự tình thoáng một phát.
Con mắt của Lão gia tử đỏ lên, nước mắt tuôn đầy mặt.
Bên người đại bá Khương Tử Thanh, Khương Vân Thiên, Lãnh Phi, Yến Vô Cực cùng Phương Vũ, đều là ánh mắt ướt át, lộ ra khí tức bi thương nồng đậm.
Năm năm rồi, Võ Thành Vương Phủ bị cường địch vây khốn, đi lại duy gian, thậm chí đã đến trình độ diệt vong.
Lại càng không cần phải nói thay Khương Tử Dũng cùng vợ chồng Khương Tử Hiên báo thù, kia đã thành một loại hy vọng xa vời.
Vốn Khương thị nhất tộc ở Càn Nguyên vực vốn sinh tồn cực kỳ gian nan, nhưng hết lần này tới lần khác Khương Viễn Sơn lão gia tử ở trong chiến đấu gánh vác hết thảy, lại bị Đức Tông Hoàng Đế đố kỵ, làm cho Võ Thành Vương Phủ những năm này lâm vào tuyệt cảnh.
Tuy lão gia tử cũng không nói gì, nhưng mà từ lão gia tử đầu đầy hoa râm có thể thấy được, lão gia tử đều đặt những bi thương cùng tuyệt vọng kia ở đáy lòng.
Chỉ là mấy tháng thời gian, người hãm hại Khương Tử Dũng cùng Khương Tử Hiên, Đức Tông Hoàng Đế, Hoàng Lễ Nghiêm toàn bộ đều đền tội, Võ Thành Vương Phủ rốt cục thoát khỏi cản tay, bắt đầu hãnh diện.
Hôm nay, Khương Tư Nam rốt cục bắt hết đầu sỏ trở lại, lão gia tử cũng rốt cục đè nén không được tang tử chi thống trong nội tâm, rơi lệ đầy mặt.
Khương Tử Dũng, bảy năm trước, ở Hổ Khiêu Hạp bị A Bố Nhĩ Tư sát hại, hài cốt không còn.
Vợ chồng Khương Tử Hiên, năm năm trước, ở bên ngoài Bạch Mã Thành chém hết cường địch về sau tự bạo mà vong, hài cốt không còn.
Khương Tử Dũng cùng vợ chồng Khương Tử Hiên mộ chôn quần áo và di vật, đặt song song cùng một chỗ, hai tấm bia đá lẻ loi trơ trọi đứng ở đó.
Đây là một tiểu viện sâu nhất trong Võ Thành Vương Phủ, nghe nói là nơi ở của nãi nãi Khương Tư Nam, hôm nay hai đứa con trai của nàng đều chôn ở chỗ này.
Tiền giấy, ngọn nến, Trường Minh Đăng, thức ăn chay, rượu ngon… tất cả đều bày ở trước mộ phần, trong gió tiền giấy rơi, có một cỗ bi thương nồng đậm.
Ở trước mộ phần, trọng yếu nhất đương nhiên là đầu lâu của A Bố Nhĩ Tư cùng Tiêu Thiên Đức, cùng với Hà Trạch đã sớm tỉnh lại, quỳ ở nơi đó.
Khương Tư Nam nhìn mộ chôn quần áo và di vật của cha mẹ cùng tiểu thúc, con mắt đỏ bừng, trùng trùng điệp điệp quỳ xuống!
: 00: 00: 01
- Phụ thân, mẫu thân, Tam thúc, năm đó thủ phạm sát hại các ngươi, ta đã toàn bộ mang đến, hi vọng dùng đầu cùng máu tươi của bọn hắn, có thể làm cho các ngươi trên trời có linh thiêng được yên nghỉ!
- Hài nhi cũng lớn rồi, có năng lực bảo hộ gia gia, đại bá, Đại ca, về sau Khương thị nhất tộc chúng ta ở Càn Nguyên vực chính thức chính danh, không còn có người có thể khi nhục chúng ta!
- Phụ thân mẫu thân, Vũ Điệp cùng Tích Quân tỷ tỷ đi Đan Khí Tông, qua không được bao lâu ta cũng sẽ ly khai Càn Nguyên vực, các ngươi yên tâm, ta nhất định sẽ thủ hộ tốt cái nhà này, nhất định sẽ tìm được tổ địa của Khương gia chúng ta, một lần nữa trở về!
- ... Ta ở đây thề, Khương Tư Nam ta cuộc đời này, sở tu chi đạo là thủ hộ chi đạo, sở cầu chi lộ là Vĩnh Hằng đỉnh phong chi lộ, cần phải làm là tìm hiểu âm dương chi đạo của thiên địa, nghịch chuyển Sinh Tử Chi Đạo, ta tin tưởng, cuối cùng có một ngày, ta nhất định có thể... phục sinh toàn bộ các ngươi!
Hai mắt Khương Tư Nam đỏ bừng, thanh âm trầm thấp nhưng lại rung động nhân tâm, có một loại khí tức để cho Thiên Địa động dung tán phát ra, trên bầu trời im ắng vang lên một tiếng sấm, phá toái hư không, sáng lóa mà chói mắt.
Nhất là thời điểm hắn nói xong lời cuối cùng, trong ánh mắt của hắn để lộ ra một dã tâm vô cùng điên cuồng, lóe ra thần mang sáng chói, bạo lộ dã vọng của hắn ra.
Tìm hiểu Âm Dương, nghịch chuyển sinh tử, cái này là Đại Đạo kinh người bực nào!
Người tu đạo, đạo tâm kiên định, chỉ cần xác định sở tu chi đạo, sẽ dũng cảm tiến tới, vượt mọi chông gai, dù chết không hối tiếc!
Khương Tư Nam ở trước mộ phần của cha mẹ mình, ở trước mặt thân nhân, định ra đạo của mình, thủ hộ chi đạo!