Tạo Hóa Tiên Đế

Chương 191: Thiên Lý Nhãn




Về phần Dưỡng Hồn Thạch, càng vô cùng trân quý, không chỉ có thể uẩn dưỡng thần hồn, hơn nữa còn là tài liệu luyện chế Linh khí linh hồn cực phẩm, lão hỗn đản kia há miệng liền mấy vạn cân Dưỡng Hồn Thạch, hắn cho rằng Dưỡng Hồn Thạch là đá vụn sao.
- Ai ai ai, ta nói thiếu niên, ngươi không nên kích động a, dù bây giờ ngươi tìm không thấy, chờ về sau tu vi ngươi đề cao, khẳng định có thể tìm được, lão tử không nóng nảy, ta có thể chậm rãi đợi. Hơn nữa, ngươi có biết lão tử tâm địa tốt cỡ nào hay không, nếu người khác sớm liền trực tiếp đoạt xá nhục thể của ngươi rồi, ở đâu cùng ngươi nói nhảm nhiều như vậy, cho nên ngươi phải đối với lão tử tốt một chút, bằng không lão tử khó chịu, trực tiếp đoạt xá tiểu tử ngươi!
Long Hoàng lải nhải, một chút cũng không có phong phạm của Chí Cường Giả, ở trong không gian Hỏa Chi Bản Nguyên duỗi lưng một cái, sau đó bay đến trên Càn Khôn Lô, tìm vị trí thoải mái nhất, nhàn nhã nằm xuống.
- Ồ, cái bếp lò này không tệ, khí tức thuần khiết, hơn nữa có chứa một tia Hỏa Chi Bản Nguyên, không tệ không tệ, về sau cái này là chỗ ở của lão tử, tiểu tử ngươi không có việc gì đừng tới quấy rầy ta!
Khương Tư Nam khí cực mà cười, hắn sớm cảm giác được lão hỗn đản kia vô sỉ hèn mọn, nhưng mà không nghĩ tới vậy mà vô sỉ đến loại tình trạng này.
Thần hồn của hắn khẽ động, một tia hỏa diễm từ trong Bản Nguyên hỏa chủng bay lên, lập tức bao vây Long Hoàng lại, bắt đầu đốt cháy.
- A a a… tiểu tử ngươi cái này là muốn chết, ngươi có biết uy danh của lão tử chấn động thiên hạ hay không, Vô Tận Thế Giới cũng biết lão tử, ngươi không tôn kính tiền bối như vậy, chờ lão tử khôi phục lại, nhất định phải hung hăng giáo huấn ngươi, a… đừng đốt, tiểu tổ tông của ta, đau chết á...
Long Hoàng bị giật mình, lúc mới bắt đầu còn gọi mắng liên tục, nhưng mà rất nhanh liền không có khí tiết bắt đầu cầu xin tha thứ.
- Chỉ bằng ngươi? Còn muốn đoạt xá ta?
Khương Tư Nam cười lạnh.
- Không có, ta tuyệt đối không nói qua loại lời này, tiểu tổ tông của ta, nhanh rút lui những hỏa diễm ngũ sắc này đi!
Long Hoàng bắt đầu cầu xin tha thứ, chết không thừa nhận mình nói qua loại lời nói này.
- Khá tốt ngươi không có đoạt xá ta, nếu không ta nhất định thay Hoàng Thiên Y đốt ngươi hồn phi phách tán!
Khương Tư Nam khinh thường nói.
Hắn cũng đã nhìn ra, Long Hoàng là đem một tia thần hồn bám vào Long Lân, lúc này mới tránh thoát hỏa diễm ngũ sắc thiêu đốt, phiến Long Lân kia càng để cho hắn cảm giác được bất phàm.
Khương Tư Nam hừ lạnh một tiếng, lúc này mới chậm rãi triệt hồi hỏa diễm ngũ sắc, Long Hoàng vốn chỉ có một tấc, hiện tại biến thành chỉ có nửa tấc, như một Thần Long thu nhỏ, vẻ mặt ủy khuất nhìn Khương Tư Nam, nhưng làm sao cũng không thoát khỏi được khí tức hèn mọn bỉ ổi.
- Ồ, không đúng, bị hỏa diễm ngũ sắc đốt qua, thần hồn của ta vậy mà càng thêm cô đọng!
Trong ánh mắt Long Hoàng lộ ra một tia kinh ngạc, hắn nhìn Càn Khôn Lô ở phía dưới, trong ánh mắt lộ ra vẻ trầm tư.
Tuy hôm nay hắn chỉ còn lại có một tia thần hồn, nhìn như hao tổn khá lớn, nhưng mà trên thực tế Bản Nguyên không có tổn thương quá lớn, tuy hắn chỉ còn lại có một tấc thần hồn, nhưng mà giống như một dòng sông khô héo, chỉ là nước rút đi, chỉ cần cho hắn thời gian, không ngừng khôi phục, hắn vẫn có thể khôi phục đến tiêu chuẩn trước kia.
Thế nhưng mà bị hỏa diễm ngũ sắc đốt cháy thoáng một phát, tuy lại bị đốt đi nửa tấc, nhưng mà thần hồn cô đọng gần như gấp đôi, nói cách khác đường sông được mở rộng gấp đôi, chỉ cần hắn tu luyện, đến cuối cùng cường độ thần hồn sẽ gấp hai trước kia!
Cái này để cho hắn như thế nào không kích động, đã đến loại cảnh giới như hắn, đi phía trước tiến thêm một bước đều rất khó khăn, lại càng không cần phải nói tăng lên lớn như thế.
- Ơ a, lão hỗn đản ngươi còn bị đốt nghiện đúng không? Ta lại đến giúp ngươi giãn gân cốt?
Thần hồn của Khương Tư Nam khẽ động, lại có một đoàn hỏa diễm ngũ sắc càng thêm rừng rực bay ra, bay về phía Long Hoàng.
Long Hoàng lập tức biến sắc, phát ra một tiếng kêu thảm thiết như giết heo, trên mặt treo đầy nịnh nọt nói:
- Tiểu tổ tông của ta, ta đây là nói giỡn, nói giỡn mà thôi, lão già khọm như ta sao chịu được ngươi giày vò a!
Nói giỡn, coi như có thể tăng lên cường độ thần hồn, nhưng mà cái loại thần hồn thiêu đốt đau nhức kịch liệt quá khắc cốt minh tâm rồi, Long Hoàng một chút cũng không muốn đến lần thứ hai.
Hơn nữa Càn Khôn Lô ngay ở chỗ này, có thời gian hắn hoàn toàn có thể tự mình đi nếm thử một chút.
Khương Tư Nam nhìn ánh mắt hắn nhanh như chớp loạn chuyển, đã biết rõ hắn có chủ ý gì, trong nội tâm cười lạnh một tiếng cũng không nói phá, chờ đến lúc đó một lần nữa cho hắn nếm mùi đau khổ.
Hiện tại Khương Tư Nam phát hiện, Long Hoàng cùng Lý Kim Long thật sự là càng lúc càng giống, đồng dạng vô sỉ hạ lưu, đồng dạng da mặt dày như tường thành, loại người này là rượu mời không uống, muốn uống rượu phạt, đánh càng hung ác càng nghe lời.
Khương Tư Nam thậm chí cảm giác mình có phải đang nằm mơ hay không, hoài nghi người vừa rồi uy vũ bá khí, xé rách hư không, cùng Hoàng Thiên Y đại chiến đến cùng phải hắn hay không?
- Ta nói Long Hoàng, ngươi vô thanh vô tức vào ở trong bảo bối của ta như vậy, ta nên thu ngươi chút thù lao a!
Con mắt Khương Tư Nam lóe lên, đối với Long Hoàng không có hảo ý nói.
Long Hoàng đang thầm thở dài một hơi, nghe được câu này lập tức trợn tròn mắt, hắn nói lắp bắp:
- Lão tử uy vũ hùng tráng, Sất Trá Phong Vân một vạn năm, ta ở chỗ này hoàn toàn là phúc khí của ngươi, ngươi còn dám tới tìm ta muốn tốt chỗ?
- Cái gì?
Khương Tư Nam trừng mắt, lập tức một đoàn hỏa diễm ngũ sắc lại từ trong Càn Khôn Lô bay ra.
Long Hoàng sợ tới mức toàn thân khẽ run rẩy, trên mặt biểu lộ lập tức trở nên nịnh nọt.
- Tiểu tổ tông của ta, nhìn ngươi nói, muốn thần thông bí pháp gì cứ việc nói, chỉ là của ta đều là một ít thần thông đẳng cấp cực cao, không phải ngươi cảnh giới này có thể tu luyện a!
Tốc độ trở mặt của hắn để cho Khương Tư Nam sững sờ, nhưng Khương Tư Nam lại không ăn một bộ này của hắn, biết chắc là thoái thác chi từ.
Cuối cùng nhất trải qua Khương Tư Nam đe dọa lợi dụ, dùng giúp hắn tìm kiếm bảo vật khôi phục thần hồn, lúc này mới khiến Long Hoàng không tình nguyện dạy hắn một tiểu thần thông Thiên Lý Nhãn.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.