Tạo Hóa Tiên Đế

Chương 1542: Ti bỉ vô sỉ




Mặc dù chiến lực Khương Tư Nam cực mạnh, nhưng hắn một bên đại chiến cùng ấn ký của chín đại Thiên đế, một bên còn đuổi giết vô số Tiên Vương, thế nên cuối cùng chỉ chém giết được thêm một tên Tiên Vương nữa, về phần những người khác thì đều trốn vô ảnh vô tung..
Ấn ký chín đại Thiên đế hiển hóa ra từ trong lôi trì, ai nấy khí tức ngất trời, ẩn chứa khí thế vô địch đẩy ngang chín phương trời mười phương đất.
Đây toàn bộ trạng thái mạnh nhất của thượng cổ Thiên đế thời kỳ Thần Vương, vây quanh Khương Tư Nam triển khai một trường tuyệt sát.
Trận chiến này trời sụp đất nứt, chiến đến nhật nguyệt vô quang, vũ trụ sinh diệt, đến sau cùng Khương Tư Nam cũng bị thương, miệng liên tục ho ra máu, trên thân xuất hiện mấy đạo vết thương khó mà lành lại.
Nhưng vô số thần thông như Tổ Long bảo thuật, Lôi Đế Tiên Kinh dưới sự thi triển của Khương Tư Nam cũng bắt đầu dung hội quán thông, trở nên càng lúc càng mạnh.
Trận chiến này kéo dài liên tục mấy canh giờ.
Mấy canh giờ sau, ấn ký chín đại Thiên đế dồn dập tán đi, lôi trì hạo hãn trên không trung cũng bắt đầu tan biến.
Mà Khương Tư Nam tuy nhìn qua có vẻ cực kỳ nhếch nhác, trên người chồng chất vết thương, nhưng ánh mắt lại vô cùng sáng ngời, tràn đầy phong thái chí cường vô địch tuyệt thế.
Ầm ầm!
Năng lượng hỗn độn ở chung quanh bắt đầu ùa tới trên thân Khương Tư Nam, cả người hắn tán phát ra hà quang vàng rực tưởng chừng vô cùng tận, giây phút sau liền bình phục như trước, cũng không thấy nửa tia vết thương nào cả.
Giờ phút này Khương Tư Nam tóc bay phất phơi, một thân áo trắng như tuyết, quanh thân được thần hoàn vàng rực bao phủ, mắt như vầng mặt trời, khí tức sâu không lường được, phảng phất là trung tâm thiên địa, khiến người chỉ cần vừa nhìn liền có cảm giác muốn sụp xuống quỳ lạy.
Oanh!
Vừa lúc đó, thiên địa đột nhiên ầm vang, một mảnh thần quang hạo hãn màu đen chợt nổ tung.
Ánh mắt mấy người Long Hoàng, Hoàng Thiên Y vốn đều bị Khương Tư Nam hấp dẫn, nhưng lúc này Quân Chiến Thiên lại động thủ, chỉ thấy trong tay hắn xuất hiện một khối cốt đầu cực kỳ quỷ dị, tán phát ra hắc mang sâm hàn.
Hắc mang ngất trời, nháy mắt đã rơi trên đỉnh đầu Hoàng Thiên Y, phát ra một hồi tiếng vang cực kỳ thê lương, hấp ra nguyên thần Phương Hoàng màu đỏ rực từ trong đỉnh đầu Hoàng Thiên Y.
Chỉ thấy toàn thân tiểu Phượng Hoàng màu đỏ rực tán phát ra hỏa diễm đỏ thẫm, bị một mảnh quang mang màu đen bao bọc lại, dù tả xung hữu đột nhưng vẫn không cách nào thoát ra được.
Ở trong đó tiểu Phượng hoàng đỏ rực liên tục biến hóa hình tượng, lát thì biến thành bộ dáng Hoàng Thiên Y, lát lại biến thành bộ dáng Hỏa Phượng Hoàng, trên mặt đầy vẻ nôn nóng cùng phẫn nộ.
- Quân Chiến Thiên, ngươi tìm chết?!
Chứng kiến cảnh này, vành mắt Khương Tư Nam như muốn nứt, lộ ra sát cơ và phẫn nộ ngất trời.
Hắn căn bản không ngờ được rằng, Quân Chiến Thiên lại ngầm đánh lén Hoàng Thiên Y, không biết y lợi dụng thủ đoạn gì, mà trực tiếp khống chế được nguyên thần Hoàng Thiên Y..
Nhưng tu vi Hoàng Thiên Y chính là Tiên Vương, hơn nữa thân mang Chân Hoàng sáo trang, có được chiến lực cường đại, dù tính ra không bằng được Quân Chiến Thiên, nhưng cũng không kém bao nhiêu, tại sao lại dễ dàng bị Quân Chiến Thiên khống chế như thế?
Ánh mắt Khương Tư Nam rơi trên khối xương đen quỷ dị kia, có vẻ như là do nó gây ra.
Hơn nữa, từ trên khối xương đen Khương Tư Nam cảm nhận được một cỗ khí tức cực kỳ quen thuộc, dường như có phần tương tự với khí tức Hỗn Độn nguyên thú.
- Khương Tư Nam, nếu ngươi không muốn Hoàng Thiên Y chết, thì tốt nhất thức thời chút cho ta
Trong mắt Quân Chiến Thiên chớp qua một tia băng lãnh.
- Ngươi muốn làm cái gì?
Ánh mắt Khương Tư Nam càng thêm phần lạnh lùng, nhưng hắn vẫn hít sâu một hơi, ẩn nhịn xuống.
Hiện nay Hoàng Thiên Y đang ở trong tay Quân Chiến Thiên,
nếu mình xung động, sợ rằng sẽ khiến Hoàng Thiên Y sa vào trong hiểm cảnh.
Chỉ là, Quân Chiến Thiên sao lại biết mình để ý Hoàng Thiên Y?
- Quân Chiến Thiên, con rùa già nhà ngươi thật không biết xấu hổ! Một đời thiên kiêu vạn năm trước, người được xưng là thiên tài tuyệt thế số hai của Nhân tộc, cực có hi vọng chứng đạo thành Đế, không ngờ lại thấp hèn đến độ đánh lén một tên tiểu bối, ngươi còn biết sĩ diện là gì không?
Thấy cảnh này thần sắc Long Hoàng cũng đại biến, lập tức mở miệng mắng to.
- Hắc hắc, đánh lén một tên tiểu bối thì đã sao, nếu chính ngươi đều sắp chết, còn lo lắng lấy lớn lấn nhỏ gì nữa? Điều ta muốn rất đơn giản, Khương Tư Nam, ngươi giao Hồng Mông Tạo Hóa tháp và Tổ Long bảo thuật cho ta, ta trả Hoàng Thiên Y lại cho người!
Quân Chiến Thiên khẽ cười lạnh một tiếng, lập tức nói ra mục đích của mình.
Thì ra mục đích cuối cùng vẫn là vì Hồng Mông Tạo Hóa tháp, kiện chí bảo vô thượng của Thái Sơ Thiên đế kia.
Khương Tư Nam cười lạnh một tiếng, nói:
- Khẩu vị ngươi đúng là lớn thật, chẳng những muốn Hồng Mông Tạo Hóa tháp, còn đòi luôn cả Tổ Long bảo thuật!
- Quân Chiến Thiên, con rùa già này…Tổ Long bảo thuật là vật của Long tộc ta, dựa vào cái gì mà phải giao cho ngươi? Thức thời thì mau ngoan ngoãn thả Hoàng Thiên Y, nếu không ta diệt luôn cả Nhân tộc Thiên Đình nhà ngươi!
Long Hoàng cất tiếng mắng to.
- Hắc hắc, muốn diệt thì cứ diệt đi! Dù sao Nhân tộc Thiên Đình cũng đã mục nát lắm rồi! Chỉ cần ta được đến Hồng Mông Tạo Hóa tháp, chứng đạo thành Đế, đến lúc đó xây dựng lên một Nhân tộc Thiên Đình khác chẳng qua là chuyện dễ như trở bàn tay!
Quân Chiến Thiên chẳng hề để ý nói.
Khương Tư Nam nhàn nhạt nói:
- Quân Chiến Thiên, ngươi được xưng là tuyệt thế thiên tài của Nhân tộc, là người cực có hi vọng chứng đạo thành Đế, vì sao còn muốn ngấp nghé Hồng Mông Tạo Hóa tháp? Hồng Mông Tạo Hóa tháp dù là bảo vật do Thái Sơ Thiên đế lưu lại, nhưng e là cũng không có tác dụng quá lớn với ngươi mới đúng?
- Không có tác dụng quá lớn? Ha ha ha ha... Xem ra ngay chính ngươi cũng không biết lai lịch thực sự của Hồng Mông Tạo Hóa tháp, nếu ngươi biết được, nhất định sẽ không nói ra những lời như vậy!
Quân Chiến Thiên vừa nghe xong lời này của Khương Tư Nam, lập tức bật cười ha hả một tiếng, trong mắt chớp qua một tia trào phúng nhàn nhạt..
- Lai lịch thực sự của Hồng Mông Tạo Hóa tháp?
Nội tâm Khương Tư Nam đột nhiên run lên.
Phải biết, hắn tuy thành công khiến Hồng Mông Tạo Hóa tháp nhận chủ, nhưng Hồng Mông Tạo Hóa tháp hư hao khá lớn, hiện nay hiệu quả đối với hắn đã không còn rõ ràng như trước, thế nên Khương Tư Nam cũng không rõ ràng lai lịch thực sự của Hồng Mông Tạo Hóa tháp là thế nào.
Hắn chỉ nghe thỏ gia nói qua, Hồng Mông Tạo Hóa tháp chính là chí bảo vô thượng trong Hỗn Độn vực hải, có lẽ là tiên thiên chí bảo do thiên địa dựng dục mà thành.
Hiện nay, Quân Chiến Thiên lại nói hắn biết lai lịch thực sự của Hồng Mông Tạo Hóa tháp?
- Không sai! Ta biết lai lịch Hồng Mông Tạo Hóa tháp, nhưng ta căn bản sẽ không nói cho ngươi!
Quân Chiến Thiên khẽ cười lạnh, thần tình có vẻ mất kiên nhẫn:
- Nhanh nhanh giao Hồng Mông Tạo Hóa tháp và Tổ Long bảo thuật ra đây, nếu không ta liền giết nàng!
Ầm ầm!
Chỉ thấy tay Quân Chiến Thiên thoáng dùng sức, từng đạo thần mang đen ngòm lan tràn tới nguyên thần Hoàng Thiên Y, nháy mắt trên mặt nguyên thần Hoàng Thiên Y lộ ra thần sắc vô cùng thống khổ.
- Dừng tay!
Nhìn thấy cảnh này, Khương Tư Nam tức thì rống lớn một tiếng, trong mắt chất đầy phẫn nộ ngất trời.
- Được! Ta đáp ứng ngươi, chỉ cần ngươi thả Hoàng Thiên Y, ta liền giao ra Hồng Mông Tạo Hóa tháp và Tổ Long bảo thuật!
Cuối cùng Khương Tư Nam quyết định thỏa hiệp, đối mặt với uy hiếp đê hèn của Quân Chiến Thiên, hắn căn bản không làm được gì, hắn không thể nào làm được điều đó là trơ mắt nhìn Hoàng Thiên Y chết trước mặt mình.
...

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.