Tạo Hóa Tiên Đế

Chương 1539: Tuyệt thế Thần Vương




Oanh!
Thần quang tung hoành, tên Tiên Vương vươn tay ra, bắt tới vô số mảnh vụn ở trung tâm vụ nổ.
Ở trong mắt hắn, Khương Tư Nam nếu đã chết rồi, vậy Hồng Mông Tạo Hóa tháp tất ở ngay vị trí này, người khác lòng có kiêng sợ không dám tiến lại, riêng hắn lại muốn làm người đầu tiên đến được đây.
- Không hay! Mau lui lại!
Vừa lúc đó, tinh quang bùng lên trong mắt một tên cường giả Tiên Vương, lập tức nôn nóng rống lớn một tiếng về phía người kia.
- Cái gì?
Thần sắc Tiên Vương kia khẽ chấn, hắn phát hiện những mảnh vụn trong tay mình nặng tựa vạn quân, căn bản cầm không nổi.
Hơn nữa có một đạo vòng xoáy đen ngòm kỳ dị đột nhiên xuất hiện chính giữa vô vàn mảnh vụn, khí tức thần bí mà cường đại tán phát ra, Hỗn Độn loạn lưu vô tận ở chung quanh bắt đầu bị vòng xoáy cuốn vào.
Ầm ầm!
Thiểm điện hừng hực lóa mắt, đoàn mảnh vụn ở chính giữa dần dần dung hợp lại, hơn nữa còn tán phát ra một cỗ khí tức khiến thiên địa đều chấn rung.
Từ trong vòng xoáy truyền ra một lực lôi kéo cường đại không gì sánh nổi, thân hình tên Tiên Vương kia đột nhiên run lên, trực tiếp bay vào trong vòng xoáy.
Vòng xoáy đen ngòm đó giống như miệng một con cự thú viễn cổ, muốn cắn nuốt hết thảy sinh linh.
- Không hay, mọi người mau lui lại!
Lúc này thần sắc tất cả cường giả Tiên Vương đều đại biến, triển động thân hình nhanh chóng lùi ra sau.
Mà tên Tiên Vương ở trung tâm vòng xoáy không kịp kêu thảm tiếng nào, cứ thế trực tiếp bị cắn nuốt.
Lặng ngắt như tờ.
Tất cả cường giả Tiên Vương, trong mắt ai nấy đều lộ ra thần sắc kinh hãi cùng khó mà tin tưởng, trong lòng bọn họ đồng thời tuôn ra một ý niệm.
Chẳng lẽ Khương Tư Nam còn chưa chết?
Nếu chết rồi, vậy cảnh tượng quỷ dị này rốt cục do đâu mà có?
Trong mắt Quân Chiến Thiên cũng chớp qua một tia chấn kinh, hắn phảng phất như nhớ tới điều gì, thần sắc không khỏi có phần kinh nghi bất định.
Két xát két xát!
Trong loạn lưu vô tận đột nhiên hiện ra một mảnh lôi trì bao la, lôi trì cuộn trào tung tóe, vô số đạo điện mang nhan sắc mỗi đạo mỗi khác tung hoành trong đó, tán phát ra khí tức hủy diệt.
Hơn nữa trên lôi trì kia có mấy thân ảnh khí tức cường đại không gì sánh nổi, uy lăng cửu thiên thập địa, khiến mọi sinh linh đều bắt đầu run rẩy.
Mà những mảnh vụn kia sáng lên quang mang lộng lẫy, hội tụ vô số năng lượng, sau cùng chậm rãi ngưng tụ thành bộ dáng một người.
- Khương Tư Nam?!
Quân Hạo hô to một tiếng, con ngươi trợn trừng như muốn lồi ra.
Hắn không cách nào nghĩ thông, vì sao Khương Tư Nam lại không chết, Vô Thượng Thiên Đế đan bị hắn trực tiếp thôn phục như vậy; năng lượng bạo ngược và pháp tắc vô tận cất chứa trong đó hẳn phải căng bạo Khương Tư Nam mới đúng, nhưng vì sao hắn lại chết mà phục sinh?
Một cỗ sinh tử chi khí cường đại tràn ngập ra, bóng người mới ngưng tụ ra rất đặc biệt, một nửa là tử khí, một nửa là sinh cơ, dung hợp viên mãn trên thân thể kia.
- Sinh tử chi lực, hắn dựa vào Vô Thượng Thiên Đế đan bước đến cảnh giới tuyệt thế Thần Vương! Đây là... Diệt Thế Thần Vương kiếp?
Quân Chiến Thiên đột nhiên kinh tiếng thở ra, trong thanh âm đầy vẻ run rẩy.
Hắn phảng phất như nhớ đến truyền thuyết xa xưa nào đó, ở trong phiến vũ trụ này, con đường Thần Đạo vì bị Thiên Đạo cầm cố, thế nên khó mà đột phá, đặc biệt là cảnh giới Thần Vương và Thần Đế, càng là hai đại tuyệt cảnh.
Từ xưa tới nay, có thể đột phá đến cảnh giới Thần Vương chỉ lác đác không mấy, mà đột phá đến cảnh giới Thần Đế càng là chẳng có một ai.
Hiện nay, Khương Tư Nam sắp trở thành loại người trong truyền thuyết kia, sao hắn có thể không kinh hãi cho được?
- Quân Hạo thái tử, đa tạ thành toàn!
Khương Tư Nam ha ha khẽ cười, tóc đen phất phới, đứng giữa hư không Hỗn Độn, quanh thân bao phủ bởi kim hà, trong mắt phảng phất như ẩn chứa nhật nguyệt tinh thần.
Lúc này hắn da thịt như ngọc, cả người tán phát ra khí tức thuần tịnh và phiêu miểu, lĩnh ngộ được lực lượng sinh tử, Khương Tư Nam giống như dạo một vòng qua tử vong, có được đốn ngộ đối với lực lượng sinh tử.
Cuối cùng, dưới tác dụng của Vô Thượng Thiên Đế đan, hắn đã đột phá đến cảnh giới tuyệt thế Thần Vương.
Lúc này, Diệt Thế Thần Vương kiếp đang hiển hiện trên đầu, mà trong mắt hắn lại không có vẻ gì là sợ hãi, đảo mắt nhìn đám cường giả Tiên Vương, trên mặt thoáng hiện ý cười trào phúng.
Đám Tiên Vương này bức Khương Tư Nam đến tuyệt cảnh, song chẳng những không thể bắt hắn, ngược lại còn thành toàn cho Khương Tư Nam.
Khương Tư Nam vốn cho là, mình muốn đột phá đến cảnh giới Thần Vương, dù có được cơ duyên lớn bằng trời, thì nhất định cũng cửu tử nhất sinh.
Hắn thân mang mấy đại Đế kinh, nhưng vẫn chưa đạp tới một bước sau cùng, bởi vì hắn biết bước sau cùng đó khủng bố cỡ nào, bây giờ nhờ vào thần lực hạo hãn của Vô Thượng Thiên Đế đan, cuối cùng đã đi tới bước này.
Hiện nay Khương Tư Nam cảm giác được chỉ cần ý niệm mình khẽ động, phảng phất như trọn cả Thái Tiêu Thiên đều hiện ra trong cảm giác của hắn.
Cảm giác của hắn đối với phiến vũ trụ này càng trở nên rõ nét, pháp tắc đại đạo vô cùng vô tận cũng được hắn hiểu rõ thấu triệt.
Thời khắc này, Khương Tư Nam giống như đang lấy góc độ một kẻ bàng quan, quan khán Cửu Thiên Tiên giới, rất nhiều chỗ trước kia không hiểu, giờ đều rộng rãi quán thông.
Hồng Mông thế giới của Khương Tư Nam đã triệt để viên mãn, hình thành ý thức Thiên Đạo độc lập, thậm chí bắt đầu diễn hóa vạn vật sinh linh, có thể nói đã bán độc lập với phiến vũ trụ này.
Thế nên, Khương Tư Nam dường như nhảy ra khỏi trói buộc của thế giới, lấy thị giác Thiên Đạo quan sát toàn bộ thế giới này.
Đây là một loại cảm giác cực kỳ đặc biệt.
- Khương Tư Nam, dù ngươi đột phá đến cảnh giới Thần Vương thì đã sao? Dưới Diệt Thế Thần Vương kiếp kia, ngươi cũng tất phải chết!
- Khương Tư Nam, sau cùng rồi Hồng Mông Tạo Hóa tháp vẫn sẽ rơi vào tay chúng ta, chúng ta đứng đây nhìn xem ngươi sẽ thi cốt vô tồn thế nào dưới uy lực của Diệt Thế Thần Vương kiếp!
- Thức thời thì ngoan ngoãn giao ra Tổ Long bảo thuật, Hồng Mông Tạo Hóa tháp và tất cả truyền thừa trên người, có lẽ chúng ta còn có thể giúp ngươi độ qua lôi kiếp!
- Nghe nói Diệt Thế Thần Vương kiếp là lôi kiếp vô thượng mà ngay cả bán bộ Tiên Đế cũng không dám dễ dàng đụng tới, chỉ kém mỗi Đại Đạo chi kiếp, Khương Tư Nam ngươi dù yêu nghiệt hơn nữa thì đã sao? Sau cùng chẳng phải vẫn thi cốt vô tồn!
Đám cường giả Tiên Vương ai nấy mắt lộ lãnh mang, lạnh lùng nói.
Mới đầu bọn họ đúng là bị cảnh tượng Khương Tư Nam đột phá đến cảnh giới Thần Vương làm cho chấn kinh, nhưng ngay sau đó lại chuyển vẻ lạnh lùng.
Bởi bọn họ biết, đột phá đến cảnh giới Thần Vương chỉ là bước thứ nhất, bước thứ hai là độ qua Diệt Thế Thần Vương kiếp, dưới Diệt Thế Thần Vương kiếp, ngay cả thế giới đều có thể Fhủy diệt, đây chính là hạn chế của pháp tắc Thiên Đạo pháp tắc, Khương Tư Nam tuy mạnh, nhưng vẫn không đối kháng được với Thiên Đạo của phương thiên địa này.
- Các ngươi chỉ đang đố kị, đố kị trắng trợn! Ha ha ha... Tư Nam lão đệ, ta tin tưởng ngươi, nhanh nhanh độ qua cái thứ Diệt Thế Thần Vương kiếp rắm chó kia, sau đó chém quần nhãi nhép này đi!
Lúc này vẻ lo lắng trên mặt Long Hoàng đã hoàn toàn biến mất, bật cười ha hả, vô cùng sướng khoái.
Khi trước, hắn đúng là cũng lo lắng vô cùng, lo sợ Khương Tư Nam cứ thế bị phách chết, nhưng cuối cùng Khương Tư Nam vẫn đi ra từ trong tuyệt cảnh sinh tử, hơn nữa còn nghịch thế đột phá đến cảnh giới Thần Vương.
Lúc này ngay cả Hoàng Thiên Y áo hồng, trong mắt cũng lộ ra ý cười nhàn nhạt.&

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.