Tạo Hóa Tiên Đế

Chương 1483: Ngũ Hành Quy Nhất đồ Khắc




Bia đá trước mặt cao trên trăm trượng, rộng vài chục trượng, nhìn loang lổ cổ phác, ẩn chứa một ít ấn ký cường đại, chung quanh có vụ khí hỗn độn nhàn nhạt tràn ra, đưa mắt nhìn lại, liền có một loại khí tức hồng hoang, thần bí, tuyên cổ cùng bất hủ đập mặt mà đến.
Trên bia đá có rất nhiều đường vân chi chi chít chít, đan chéo vào nhau nhìn có vẻ cực kỳ tán loạn.
Người bình thường căn bản không cách nào tham ngộ ra được thứ gì hữu dụng từ trong bia đá, thậm chí nếu cường hành tham ngộ, rất có khả năng sẽ tổn thương tâm mạch.
Nhữn thứ này đều là đồ khắc được hình thành từ trong hỗn độn, ẩn chứa pháp tắc đại đạo sinh diệt thế giới, xa xa không phải sức người có thể làm được.
Khương Tư Nam đưa mắt nhìn lại, cũng không thấy được rõ ràng, chẳng nhìn ra điều gì.
Có điều hắn tịnh không gấp gáp, quanh thân tràn ra từng đạo vụ khí hỗn độn, diễn hóa thành sồ hình Hồng Mông thế giới, nháy mắt liền trực tiếp bao bọc lại bia đá Ngũ Hành Quy Nhất đồ khắc trước mặt.
Ầm ầm!
Nguyên thần Khương Tư Nam khẽ chấn, cảm giác được hư không chung quanh chợt biến ảo, phảng phất tiến vào trong một mảnh hỗn độn.
Trước mắt là từng phiến thế giới bao la, như là bọt khí trình hiện trước mặt hắn, pháp tắc đại đạo vô cùng tận đan chéo vào nhau, diễn hóa thành thế giới vũ trụ trong hỗn độn, lực lượng Ngũ Hành tràn khắp, thần bí khó lường...
Đường vân đồ khắc hỗn độn trên bia đá như sống dậy, lạc ấn pháp tắc từ thủa thiên địa sơ sinh cất chứa trong đó bắt đầu in hằn trong lòng Khương Tư Nam.
Thứ Khương Tư Nam tham ngộ ngưng tụ ra là Hồng Mông thế giới, bên trong ẩn chứa một tia ý vị thủa thiên địa chi sơ, vạn vật mới đầu, thế giới mở mang, phần nào đó có thể cộng hưởng với hỗn độn đồ khắc trước mắt.
Hơn nữa trong thân thể Khương Tư Nam dung hợp chín đại bản nguyên chi lực do Hồng Mông tử khí diễn hóa ra, thế nên bản thân hắn rất dễ dàng sản sinh cộng minh với Hỗn Độn đồ khắc, bắt đầu tham ngộ Ngũ Hành đại đạo trong đó.
Thời gian dần dần trôi đi.
...
Lúc này, Thần Tiên học viện, trên một tòa tiên sơn trong Đế Tiên viện.
Phương Tuyền cung kính đứng đó, trước mặt là một lưng ảnh cao lớn hùng vĩ, thân mặc chiến giáp màu ám kim, lúc này bóng lưng kia chắp hai tay sau lưng, tóc dài phi tán, trông xuống biển mây trước mắt, cả người tán phát ra một cỗ khí tức đáng sợ áp sập trời cao.
- Giang Nam... Khương Tư Nam, chẳng lẽ hắn chính là người mà Thánh vương muốn tìm?
Trong miệng lưng ảnh cao lớn phát ra tiếng lẩm bẩm nhỏ yếu, hắn đột nhiên quay đầu lại, nhìn Phương Tuyền một cái, trong mắt phảng phất có hai luồng thần dương đâm vào tròng mắt Phương Tuyền khiến đối phương không dám mở mắt ra.
- Theo dõi tên Giang Nam kia thật kỹ, chú ý hết thảy hành tung của hắn! Đáng tiếc hắn lại ở trong Cổ Thần viện, ở Cổ Thần viện sẽ rất khó động thủ, hai đứa điên kia nổi tiếng là bênh vực người nhà!
Thân ảnh cao lớn chính là đệ tử chân truyền Tần Minh của Đế Tiên viện, được xếp hạng trong top 100 Thần Tiên bảng, là đệ nhị hộ pháp của Thái Nhất Môn, một thân chiến lực vô cùng cường đại.
Phương Tuyền sau khi chịu thiệt ở đó Khương Tư Nam, lập tức nhanh chóng đến bẩm báo cho Tần Minh.
- Tần sư huynh, hai tên sát tinh Cổ Thần viện kia không khả năng vĩnh viễn ở trong Cổ Thần viện được, ta nghe nói rất nhanh bọn họ sẽ đi ra tiếp nhận một nhiệm vụ, lúc đó chính là cơ hội cho chúng ta động thủ!
Ánh mắt Phương Tuyền chợt lóe, chậm rãi nói.
- Hả? Hoàng Tử Hiết và Mạnh Cuồng sắp đi ra làm nhiệm vụ? Nếu đúng như thế thì quả tốt không gì bằng! Đoạn thời gian này ngươi khoan hẵng có động tác, phái người theo dõi tiểu tử kia thật chặt là được! Không bao lâu nữa Thánh Vương sẽ trở về, đến lúc đó Thánh vương tu vị đại thành, dù có hai gia hỏa kia bảo vệ, cũng không ngăn được chúng ta đối phó Giang Nam!
Tần Minh khẽ cười lạnh nói.
- Vâng!
Phương Tuyền đáp nói.
...
Thời gian ba ngày chớp mắt tức trôi, lúc Khương Tư Nam bị một cỗ lực lượng nhu hòa tống ra Hỗn Độn thần điện, vẫn cứ cảm thấy ý còn chưa hết.
Trong cảm nhận của hắn phảng phất chỉ mới nháy mắt, vậy mà ba ngày đã trôi qua, trong Ngũ Hành Quy Nhất đồ khắc, rất nhiều nghi hoặc trước kia của Khương Tư Nam đều trở nên thông thoáng rộng mở, hơn nữa còn ấn chứng với tu vi bản thân, nhờ đó lại đề thăng không ít.
Hiện nay Hồng Mông thế giới đã dần dần diễn hóa theo hướng một tiểu thế giới hoàn mỹ.
Khương Tư Nam tin tưởng, không bao lâu nữa, Ngũ Hành biến của mình sẽ triệt để viên mãn, đột phá đến cảnh giới bát tinh cổ thần!
- Tiền bối, sao ngài nhìn chằm chằm vãn bối thế?
Lúc này Khương Tư Nam mới nhìn ra, lão giả áo xám kia chính đang một mặt phẫn nộ nhìn mình, trên mặt đầy vẻ giận dữ, hắn có phần mù mờ hỏi.
- Vì cái gì? Ta không ngờ tiểu gia hỏa mà Cổ Đạo Nhất xem trúng cánh nhiên lại ngu xuẩn đến thế! Ngươi chẳng qua mới khu khu Thất Tinh cổ thần, ngay cả Tiên Vương đồ khắc muốn tham ngộ thấu triệt đều rất miễn cưỡng, thế mà ngươi cánh nhiên gan lớn bằng trời, đi tham ngộ Hỗn Độn đồ khắc, lãng phí thời gian ba ngày quý giá, ngươi... Ngươi... Ngươi đúng là tức chết ta!
Lão giả áo xám chờ đợi Khương Tư Nam suốt ba ngày, vừa nhìn thấy lập tức nước bọt tung bay.
- Ba ngày này ngươi có tham ngộ ra được thứ gì không?
Trong lòng Khương Tư Nam thầm tự cười khổ một tiếng, nhưng vẫn nhẹ giọng đáp:
- Khải bẩm tiền bối, thời gian ba ngày quá ngắn, tuy hơi có chút thu hoạch, nhưng còn là quá ít, ta cần thời gian nhiều hơn mới được!
- Hơi có chút thu hoạch?
Lão giả áo xám mở to tròng mắt, thần tình khó mà tin tưởng.
- Ngươi còn hơi có thu hoạch? Tiểu gia hỏa, ta phát hiện ngươi không chỉ ngu xuẩn, cánh nhiên còn cuồng vọng tự đại! Ngươi thu hoạch được cái gì? Tới tới tới, cho ta xem thử nào? Lão phu tham ngộ Hỗn Độn đồ khắc nhiều năm như vậy, cũng chẳng qua mới hơi có chút thu hoạch, để ta nhìn xem rốt cục ngươi tham ngộ ra được thứ gì!
Lão giả áo xám có vẻ cực kỳ kích động, râu mép dựng đứng lên, trừng Khương Tư Nam lớn tiếng nói.
Hắn cho là Khương Tư Nam đang nói hươu nói vượn.
Hỗn Độn đồ khắc mà dù có là tuyệt thế Thần Vương như hắn đều khó mà xem hiểu, trong khi tu vi Khương Tư Nam chẳng qua mới Kim Tiên, cái gọi là có chút thu hoạch liệu có khả năng ư?
Chẳng qua Khương Tư Nam cũng không tranh biện, mà trực tiếp phóng ra Hồng Mông thế giới.
Oanh!
Một mảnh thế giới hư không nửa hư nửa thực xuất hiện giữa thiên địa, bao phủ quanh thân Khương Tư Nam, vụ khí hỗn độn tràn ngập trong đó, Ngũ Hành chi lực hóa thành năm cột chống trời, phảng phất trở thành nền tảng nâng dậy phương thế giới bao la này.
Hơn nữa, giữa năm lực lượng ngũ hành còn diễn hóa cho nhau, tương sinh tương khắc, bắt đầu hóa thành núi đồng, sông suối, hoa cỏ cây cối, xuất hiện đủ loại cảnh tượng kỳ diệu.
Tròng mắt lão giả áo xám lập tức trợn trừng.
- Cánh nhiên là... Tiểu thế giới hoàn mỹ? Lấy lực lượng Ngũ Hành làm nền tảng, hơn nữa còn có sồ hình Âm Dương thời không, tiểu tử, tham vọng của ngươi đúng là lớn thật đấy!
Lão giả áo xám nhìn Khương Tư Nam như nhìn quái vật, nửa buổi sau mới thu lại ánh mắt chấn kinh, khẽ tán thán nói.
- Tiểu gia hỏa, sau này Hỗn Độn Điện ngươi có thể bất cứ lúc nào, miễn phí cho ngươi, ngươi phải nhanh chóng trưởng thành mới được!
Lão giả áo xám nghiêm túc đưa ra quyết định, mắt nhìn chằm chằm Khương Tư Nam, nói.
- Có thể tới bất cứ lúc nào?
Trong mắt Khương Tư Nam lập tức hiện đầy vẻ vui mừng, hắn không ngờ Hồng Mông thế giới của mình lại khiến cho lão giả áo xám chấn hám như thế, còn mở rộng Hỗn Độn Điện cho hắn tới bất cứ lúc nào. Chẳng qua dựa vào lý niệm có tiện nghi không chiếm là đồ tạp chủng, Khương Tư Nam lập tức gật đầu như giã thóc.
- Đa tạ tiền bối!&

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.