Tạo Hóa Tiên Đế

Chương 1437: Tiên Thiên chi khí




- Cái gì?!
Sắc mặt Yến Thanh Hồng bỗng nhiên chấn động, lập tức lại lộ ra vẻ vui mừng khôn xiết.Giang huynh, ngươi thật sự cảm giác được trên người bọn họ có tiên thiên chi khí?
Trong tiên giới, tuy rằng tràn ngập tiên linh chi khí, nhưng tiên linh chi khí chỉ là vũ trụ sau khi biến đổi, sản sinh một loại năng lượng cao đẳng cấp.
Mà tiên thiên chi khí, lại là mở đầu vũ trụ, một loại năng lượng bản nguyên nhất.
Sở dĩ Đại La Kim Tiên mạnh mẽ hơn cường giả kim tiên nhiều như vậy, cũng là bởi vì bọn họ tự mở tiểu thế giới của mình, có thể trong khi mở tiểu thế giới, sinh ra tiên thiên chi khí, bồi dưỡng thân thể của họ, thậm chí cả thần hồn.
Tiên thiên chi khí huyền diệu vô cùng, nhưng để đạt được lại cực khó.
Nếu như trên người hoang thú trên người ở đây, thật sự có tiên thiên chi khí, vậy có nghĩa là, bọn họ có thể hấp thu tiên thiên chi khí trên người hoang thú!
- Có lẽ đúng vậy!
Khương Tư Nam khẳng định nói: - Tuy rằng loại khí tức này vô cùng yếu ớt, nhưng ta vẫn cảm giác được! Có điều có vài thứ cần ta tới nghiệm chứng một hồi! Đi thôi, chúng ta giết mấy tôn hoang thú xem sao!
Khương Tư Nam quyết định như vậy, và cùng Yến Thanh Hồng, bay về phía sâu bên trong sơn mạch.
Trong dãy núi vạn khe Đại Hoang Cổ Giới, cũng có bình nguyên và rừng rậm, nhưng trong bình nguyên và rừng rậm nhiều hoang thú nhất, có thể nói, sâu bên trong sơn mạch hoang thú sẽ ít một chút.
Bởi vì phần lớn dị chủng hồng hoang đều đang ở sâu bên trong sơn mạch, chiếm địa bàn rộng lớn, giống như thú trong vương quốc của loài thú, phần lớn hoang thú cũng không dám vào sâu bên trong sơn mạch.
Khương Tư Nam và Yến Thanh Tiêu chính hy vọng có thể tìm một nơi yên lặng, không ai làm phiền.
Ầm!
Tốc độ ra quyền của Khương Tư Nam nhanh như tia chớp, nhưng lại im lặng như quỷ mỵ không một tiếng động, ở sâu bên trong sơn mạch này, hắn cố gắng hết mức giết hoang thú với âm thanh nhỏ nhất có thể.
Tuy quyền ý nhìn vô cùng bình thản, lại hết sức khủng khiếp, như mỗi một quyền hạ xuống, đều sẽ có một con hoang thú chết trong tay Khương Tư Nam.
Mỗi lần Khương Tư Nam giết chết một con hoang thú, đều sẽ nhanh chóng ngồi xếp bằng xuống, dường như cảm thấy điều gì, lúc này Yến Thanh Hồng trong tay cầm Kim Ô Tiên kiếm, đển hộ pháp cho Khương Tư Nam.
Khương Tư Nam và Yến Thanh Hồng đi sâu bên trong sơn mạch đi tiếp vào trong hơn trăm mét, dần dần động tĩnh chung quanh càng lúc càng nhỏ, Khương Tư Nam tổng cộng giết hơn mười đầu hoang thú.
Yến Thanh Hồng phát hiện, những hoang thú này có khắp từ kim tiên lúc đầu đến kim tiên viên mãn, các loại hoang thú đều có.
Rống!
Phía trước núi rừng bỗng nhiên run rẩy kịch liệt, từ trong đó truyền ra một tiếng rít gào cường đại.
Răng rắc!
Mấy gốc cổ thụ cực lớn bị bẻ gẫy, một khí tức hung hãn tràn ra dày đặc, một con rắn dài chừng trên trăm trượng, cực lớn, toàn thân đầy vẩy giáp cự xà màu đen, phun ra xà tín tử thật dài, xuất hiện trước mặt hai người Khương Tư Nam.
- Không ngờ là Hắc Thủy Huyền Xà?!
Ánh mắt Khương Tư Nam lóe lên, con cự xà màu đen trước mắt này, khí huyết cuồn cuộn không ngừng, tu vi có thể so với cường giả kim tiên viên mãn, Hắc Thủy Huyền Xà vốn chính là thần thú thượng cổ, vô cùng cường đại.
Trước mắt Hắc Thủy Huyền Xà, tuy rằng huyết mạch đã có chút mỏng, nhưng dù sao cũng có huyết mạch thần thú hồng hoang dị chủng, khiến cho Khương Tư Nam cảm thấy có chút áp lực.
- Điện hạ, để ta chiến!
Ánh mắt Khương Tư Nam lóe lên, lộ ra một tia chiến ý sôi sục.
- Gào!
Nhìn thấy được Khương Tư Nam đứng dậy, trong con ngươi Hắc Thủy Huyền Xà nổi huyết sắc, lại xuất hiện một vẻ hài hước, trong miệng đột nhiên phun ra một ngụm độc tiễn màu đen.
Tốc độ độc tiễn màu đen vô cùng nhanh, còn xiết chặt đuôi rắn khổng lồ hắc thủy màu đen huyền ở ngay sau, liền quét về phía Khương Tư Nam.
- Đã sinh ra một chút linh trí sao? Chỉ có điều súc sinh chính là súc sinh!
Khương Tư Nam thản nhiên nói, đối mặt đạo tiễn màu đen, hắn chỉ cần một quyền đánh ra thật đơn giản.
Ầm!
Màu vàng quyền quang cuồn cuộn không ngừng, đồng thời kèm theo sấm sét nóng hừng hực, trong nháy mắt lại đem này một đạo màu đen độc tiễn hóa giải, nhưng lúc này đuôi rắn đã tới, này cổ cuồng bạo tiếng gió thổi, đem toàn thân Khương Tư Nam đều bao phủ.
- Tới được!
Khương Tư Nam hét lớn một tiếng, toàn thân vô cùng tuyệt thế thần lực bạo phát ra, tròng mắt của hắn trong, dường như có sáu viên tinh quang lóe lên, một tiếng rồng ngâm từ Khương Tư Nam trong miệng hét dài dựng lên.
Ầm!
Nắm đấm thật lớn, giống như là một chân rồng đầu rồng thật, cùng Hắc Thủy Huyền Xà đến, trong nháy mắt lại cùng đuôi rắn khổng lồ Hắc Thủy Huyền Xà đụng vào nhau.
Thần quang phát ra ngoài, chấn động điên cuồng, làm cho tất cả cây cổ thụ xung quanh đều chấn động thành tro vụn, Khương Tư Nam bỗng nhiên lui lại về phía sau mấy bước, Hắc Thủy Huyền Xà cũng bị Khương Tư Nam một quyền đánh bay ra ngoài, hung hăng nện vào vách núi trước mặt, núi đá vỡ tung tóe.
- Không hổ danh là dị chủng hồng hoang, lực lượng thật là cường đại!
Khương Tư Nam cảm thấy ngũ tạng lục phủ khí huyết quay cuồng, con Hắc Thủy Huyền Xà này mặc dù chỉ là kim tiên viên mãn tu vi, nhưng toàn thân thần lực so với tu vi mà nói cường đại đâu chỉ gấp trăm lần?
Nếu không phải Hắc Thủy Huyền Xà linh trí yếu ớt, không có cách nào lĩnh hội pháp tắc đại đạo, chỉ sợ sớm đã trở thành một vị Đại La Kim Tiên!
- Tiếp tục!
Khương Tư Nam lại giống như là tia chớp, xông tới.
Từ sau khi phi thăng tiên giới, Khương Tư Nam chưa thấy có lực lượng thân thể nào cân sức ngang tài với hắn, con Hắc Thủy Huyền Xà này xem như là một, hơn nữa Hắc Thủy Huyền Xà trong cơ thể tích lũy thần lực khổng lồ, thậm chí so với Khương Tư Nam còn mạnh hơn một chút.
Ầm ầm ầm!
Khương Tư Nam không sử dụng bất kỳ thần thông bảo thuật, chỉ dựa vào lực lượng thân thể của mình, lực lượng tiên linh thay đổi bùng ra, hắn không ngừng va chạm kịch liệt với Hắc Thủy Huyền Xà.
Sợ là chấn động cuốn tất cả khắp nơi, mặt đất đều rạn nứt, rất nhiều hoang thú trên người bị Khương Tư Nam long uy, và thần thú Hắc Thủy Huyền Xà uy chấn nhiếp, khiếp sợ đến mức không dám tới gần.
- Thân thể Giang huynh thật cường đại! Thân thể cường giả Thần đạo có một không hai cùng thế hệ, chỉ là càng về sau thần đạo đường lại càng hẹp, Giang huynh lựa chọn đường thần đạo, không biết là đúng hay sai?
Ánh mắt của Yến Thanh Hồng cũng lộ ra vẻ thán phục.
Ầm ầm!
Khương Tư Nam và Hắc Thủy Huyền Xà phút chốc lại va chạm hơn trăm lần, Khương Tư Nam không có một chút cảm giác kiệt sức nào, trái lại là càng đánh càng hăng, ý chí chiến đấu trong ánh mắt cuồn cuộn không ngừng, ra quyền cũng càng lúc càng nhanh, đến cuối cùng quyền cương nhập cơ thể, Hắc Thủy Huyền Xà đau đến nỗi không ngừng rống to.
Gào!
Đến cuối cùng, Hắc Thủy Huyền Xà phát hiện người trước mắt này nhìn thì chỉ như nhân loại nhỏ bé yếu ớt, thật ra biến thái mạnh mẽ, lại định rút lui, sau khi va chạm cùng Khương Tư Nam lại một lần nữa, lại muốn chạy trốn.
- Chết đi cho ta!
Khương Tư Nam cười lạnh một tiếng, trong tay ánh sáng lóe lên, trong giây phút hỗn độn thần thương nếu một đạo tia chớp màu đen nóng hừng hực, đồng thời thủy hỏa hai đạo giảo long từ trong phát ra, bùng nổ lực chôn vùi cực mạnh.
Thủy hỏa giết!
Đầu Hắc Thủy Huyền Xà cực kỳ khổng lồ, sau một thương này, trong nháy mắt nổ tung ra, lực khí huyết trên người nó vô cùng tinh thuần, trong nháy mắt liền bị thần thương cắn nuốt hỗn độn.
Oong!
Trên màu đen hỗn độn của thần thương, dường như xuất hiện từng đường huyết tuyến, mùi máu càng thêm tanh, sát khí cuồn cuộn không ngừng dạt lên.
Khương Tư Nam lại nhanh chóng ngồi xếp bằng Hắc Thủy Huyền Xà bên cạnh, kim quang trên người chói lòa, đến cuối cùng hóa thành một đạo vòng xoáy màu vàng, trên người Hắc Thủy Huyền Xà, một luồng ánh sáng màu trắng, trong nháy mắt được cơ thể Khương Tư Nam dung nhập.
Sau khi Khương Tư Nam đang hấp thu luồng ánh sáng màu trắng này, thân thể hắn bắt đầu che phủ bởi một tầng trong suốt như ngọc ánh sáng rực rỡ, khí tức trên người cũng dần biến mờ ảo.
- Tiên thiên chi khí!
Sau khi nhìn thấy luồng ánh sáng màu trắng, mắt Yến Thanh sáng lên, Sau khi nhìn thấy luồng ánh sáng màu trắng, trong nháy mắt ánh mắt lộ ra thần sắc vô cùng kích động!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.