Tạo Hóa Tiên Đế

Chương 1392: Hỗn Độn thần thiết




&- Chuyện đó thì dễ lắm! Hắc hắc, Khương tiểu tử, hiện nay Khương Tộc các ngươi đã ly khai Thiên Đế Sơn, không bằng để Khương Tộc tự mình thành lập một phương Thánh Địa, ngươi thấy thế nào? Mà đám đệ tử Thái Sơ Thánh Địa này cũng tính phế vật có thể lợi dụng, gieo xuống nô ấn lên người những kẻ có tu vị khá cao, sung làm thực lực cho Khương Tộc các ngươi, được không?
Thỏ gia hắc hắc khẽ cười.
- Thành lập Thánh Địa? Gieo xuống nô ấn?
Khương Tư Nam thoáng sửng sốt, lập tức lại bật cười, cách này của thỏ gia chính hợp tâm ý hắn, giờ Thái Sơ Thánh Địa đã bị diệt, mảnh tịnh thổ nơi này chính là nơi tốt nhất trong toàn Thái Sơ đại thế giới, vừa khéo dùng làm nơi dựng thân cho Khương Tộc, mà đám đệ tử và trưởng lão Thiên Đế Sơn có tu vị khá cao, gieo xuống nô ấn lên người chúng liền không sợ sau này dám phản kháng, nếu đến sau biểu hiện tốt, được Khương Tộc đồng hóa, đến lúc đó giải trừ nô ấn cũng không phải là không thể.
Chỉ nháy mắt Khương Tư Nam đã nghĩ đến vô số lợi ích trong đó, trong lòng lập tức có quyết định.
- Thái Sơ Thánh Địa và ta là sinh tử đại địch, ta vốn định san bằng Thái Sơ Thánh Địa thành bình địa, không lưu lại một ai!
Khương Tư Nam nhàn nhạt nói, vừa nghe được lời này của hắn, đám đệ tử Thái Sơ Thánh Địa bên dưới không khỏi run rẩy, trong mắt hiện đầy vẻ tuyệt vọng.
Bọn họ không chút nghi ngờ, Khương Tư Nam hoàn toàn có năng lực làm thế.
Phải biết, vừa nãy trên trăm vị cường giả Chí Tôn của Thái Sơ Thánh Địa đều bị Khương Tư Nam diệt sát trong nháy mắt, thi cốt vô tồn, những kẻ còn sót lại như bọn họ biết lấy gì ra để ngăn cản?
- Nhưng mà...
Ánh mắt Khương Tư Nam thoáng xoay chuyển, nhàn nhạt nói tiếp:
- Thượng thiên có đức hiếu sinh, kẻ thủ ác của Thái Sơ Thánh Địa đã đền tội, ta cũng không muốn tạo nhiều sát nghiệt! Thế nên người từ Thông Thiên cảnh trở xuống, ta có thể thả cho rời đi, về phần người từ Thông Thiên cảnh trở nên thì tất phải bị ta gieo xuống nô ấn, vì ta phục vụ trăm năm, trăm năm sau các ngươi mới được rời đi!
Nghe được lời này của Khương Tư Nam, chúng nhân lập tức thở dài một hơi, có thể sống sót đã khiến bọn họ vui lắm rồi.
Còn gieo xuống nô ấn, chẳng qua chỉ trong vòng trăm năm mà thôi, đối với người có thọ nguyên lâu dài như bọn họ, chẳng mấy chốc liền vượt qua.
Thế nên không ai dám phản bác, sau cùng có hơn một vạn cường giả Thông Thiên cảnh trở lên bị Khương Tư Nam gieo xuống nô ấn, riêng đệ tử Thông Thiên cảnh trở xuống, tu vị quá yếu, Khương Tư Nam căn bản không để ý, trực tiếp thả bọn họ rời đi.
Rất nhanh, Thái Sơ Thánh Địa đã chẳng còn ai, trọn cả động thiên phúc địa bỗng chốc trở nên trống rỗng.
Thân hình Khương Tư Nam chợt lóe, hóa thành một đạo lưu quang, đi thẳng tới Tàng Bảo khố của Thái Sơ Thánh Địa.
Tuy đại bộ phận tài nguyên của Thái Sơ Thánh Địa đều nằm trong tay đám thái thượng trưởng lão, sau khi bọn họ bị diệt sát giới chỉ trữ vật trong người cũng đã rơi vào trong tay Khương Tư Nam, nhưng Tàng Bảo khố của Thái Sơ Thánh Địa vẫn mang đến cho Khương Tư Nam một ít kinh hỉ.
Tàng Bảo khố của Thái Sơ Thánh Địa là một phương tiểu thế giới, bên trong chỉ riêng Thuần Dương đan hà đã có chín chín tám mươi mốt luồng, trong mỗi luồng Thuần Dương đan hà đều có trên triệu viên Thuần Dương đan.
Còn tiên thạch, cánh nhiên cũng có trên trăm vạn khối!
Phải biết, tiên thạch chính là bảo vật vô thượng mà chỉ cường giả Chí Tôn mới có thể dùng để tôi luyện tiên thể, đề thuần pháp lực trong cơ thể, giá trị gấp vô số lần Thuần Dương đan, khó mà cô lượng tỷ lệ cụ thể.
Về phần những linh đan, linh khí, công pháp truyền thừa, thần thông khác thì càng đếm không hết.
Khương Tư Nam còn tìm được trên trăm kiện tiên khí trong Tàng Bảo khố, ở những Thánh Địa tiên môn khác, có một hai kiện tiên khí đã có thể làm bảo vật trấn phái, nhưng ở Thái Sơ Thánh Địa cánh nhiên có trên trăm kiện, quả không hổ là thiên hạ đệ nhất đại tông môn.
Trong những tiên khí kia, tuyệt đại bộ phận đều là hạ phẩm và trung phẩm tiên khí, thượng phẩm tiên khí chỉ có hai kiện, là một thanh tiên kiếm màu xanh lam và một kiện chiến giáp cũng màu xanh lam, xem ra có vẻ là một bộ.
Riêng tuyệt phẩm tiên khí thì chỉ có một kiện, là một thanh chiến đao đen bóng, tán phát ra sát khí ngất trời, trên thân khắc hai chữ hổ phách.
Hổ Phách tiên đao!
- Đao tốt!
Khương Tư Nam tán thán một tiếng, nhưng hắn dạo một vòng trong Tàng Bảo khố, lại phát hiện cơ hồ chẳng có thứ gì hữu dụng với mình, đến cảnh giới của hắn bây giờ, đã đạt tới đỉnh phong ở Nhân Gian Giới, nếu tu vị còn muốn tiếp tục đề thăng thì chỉ có thể tới Tiên giới mà thôi.
Chẳng qua sau cùng ánh mắt Khương Tư Nam ngưng lại trên một tảng đá đen bóng.
Khối đá đen bóng kia cao ba xích, nhìn đen thùi lùi, rất là bình thường, nhưng lại được đặt ở chính giữa Tàng Bảo khố, trong lòng Khương Tư Nam không khỏi sinh ra cảm giác hiếu kỳ.
- Đây là đá gì?
Một tay Khương Tư Nam trảo lấy khối đá kia, lập tức ánh mắt hắn lộ ra một tia chấn kinh, hắn phát hiện tay mình cánh nhiên không bắt được khối đá kia!
Phải biết, hiện giờ cảnh giới Khương Tư Nam đã đạt tới ngũ tinh cổ thần, tương đương với Chân Tiên đỉnh phong, một thân thần lực ngang với vạn đỉnh!
Lực một đỉnh là một vạn cân, vạn đỉnh tức là một trăm triệu cân!
Lực lượng như thế đủ để kháng sơn đảo hải, trích tinh cầm nguyệt, động thì long trời lỡ đất, nguyệt hủy tinh trầm, là lực lượng cực khủng bố.
Đấy là Thần Đạo, lấy tự thân làm căn bản, không dựa vào thiên địa, mà theo đuổi lực lượng nhục thân cực trí.
Thế nên Khương Tư Nam tiện tay trảo ra đều có thần lực ngàn vạn cân, cánh nhiên lại không bắt được tảng đá đen bóng kia, vậy khối đá đó rốt cuộc nặng tới mức nào?
- Lên cho ta!
Ánh mắt Khương Tư Nam chợt lóe, trong mắt chớp qua một tia hưng phấn, khối đá này tuyệt đối bất phàm, thần lực toàn thân bạo phát ra, hai tay nắm lấy cự thạch, gồng sức nhấc lên, nhưng cự thạch vẫn tơ vân bất động.
- Ta không tin ngay cả tảng đá nho nhỏ này mà ta cũng không nhấc được! Tổ Long bảo thuật, thần lực gấp trăm, bạo phát cho ta!
Khương Tư Nam rống giận một tiếng, huyết dịch khắp người bắt đầu thiêu đốt lên, một cỗ khí tức khủng bố tràn ngập ra, hai tay gồng sức, cuối cùng tảng đá cũng được chậm rãi nhấc lên.
- Tảng đá nặng đến trăm vạn đỉnh, đây rốt cục là thứ gì?
Trong lòng Khương Tư Nam không khỏi chấn động, mắt toát ra thần sắc kinh hỉ, hắn phát hiện ngay cả mình đều không nhận ra tảng đá này.
- Khương tiểu tử, khối đá đen nhẻm này hẳn là Hỗn Độn thần thiết trong Hỗn Độn vực hải, cực kỳ trân quý bất phàm, năm đó ở trong Hỗn Độn vực hải ta từng thấy qua Thiên đế tiên binh đúng tạo bằng Hỗn Độn thần thiết, không ngờ lại thấy được một khối lớn như vậy ở đây, tiểu tử ngươi đúng là may mắn!
Tiếng kinh hỉ của thỏ gia đột nhiên truyền ra.
- Hỗn Độn thần thiết ư? Khó trách lại nặng như vậy!
Nội tâm Khương Tư Nam khẽ chấn, cũng kinh hỉ không thôi, đây chính là tài liệu tiên thiên, là bảo thiết vô thượng có thể chú tạo Thiên đế tiên binh, nếu cầm ra chú tạo bản mạng thần binh cho mình, vậy sẽ cường đại tới cỡ nào?
Con đường tu luyện mà bộ thân thể này của Khương Tư Nam chọn là Thần Đạo, hiện nay cảnh giới đã đạt tới ngũ tinh cổ thần, đã có thể lựa chọn chú tạo bản mạng thần binh, sau này sẽ cùng trưởng thành theo hắn, thế nên ngay cả Âm Dương Kiếm Hoàn hắn đều giao cho phân thân Đế Nhất.
Hiện nay nhìn thấy Hỗn Độn thần thiết, sao hắn có thể không cao hứng cho được?
- E là ngay cả những người ở Thái Sơ Thánh Địa cũng không nhận ra lai lịch tảng đá này, thế nên mới đặt ở đây, nếu bọn họ biết đây là Hỗn Độn thần thiết, thì hẳn sớm đã đưa lên Tiên giới! Giờ lại thành tiện nghi ngươi!
Thỏ gia hắc hắc khẽ cười nói.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.