Tạo Hóa Tiên Đế

Chương 1386: Tuyệt thế chi lực




&- Thập Phương Hỗn Nguyên kiếm trận, hồi viện!
Lăng Phong Huyền Tiên không cố được tiếc rẻ tuyệt phẩm tiên giáp trên người, một bên ho ra máu, một bên gào thét hô to, triệu hồi mười đạo Thanh Cương tiên kiếm, hóa thành vô số đạo thần hồng chém về phía Khương Tư Nam.
Chịu trên trăm quyền của Khương Tư Nam, lục phủ ngũ tạng Lăng Phong Huyền Tiên đã bắt đầu nứt vỡ, hơn nữa có một cỗ khí tức cực kỳ bá đạo xâm nhập vào trong kinh mạch khắp người hắn, phảng phất muốn nổ tung tiên thể hắn thành phấn mạt.
- Chẳng lẽ đây là Tổ Long bảo thuật?!
Lúc này Lăng Phong Huyền Tiên làm gì còn vẻ đạm định như trước, trong mắt chất đầy thần sắc sợ hãi, hắn đột nhiên nhớ đến điển tịch xa xưa nào đó, cảm nhận được khí tức long uy vô cùng khủng bố chung quanh, trong lòng hắn đột nhiên rung mạnh.
Thừa lúc Khương Tư Nam bị Thập Phương Hỗn Nguyên kiếm trận ngăn trở một lát, hắn vội lấy ra một viên tiên đan kim quang lộng lẫy phục dụng, thương thế trong cơ thể nháy mắt liền bắt đầu chuyển tốt, pháp lực tiêu hao cũng bắt đầu được bù đắp trở về.
Rầm rầm rầm!
Nhưng đúng vào lúc này, quanh thân Khương Tư Nam phảng phất được quấn bởi một tầng long khí vàng rực, khiến hắn nhìn qua giống như con Chân Long hình người, mỗi một quyền đều mang theo thần lực khó lường, ầm vang đụng cùng Thanh Cương tiên kiếm, phún trào ra thần quang vô tận.
Những thanh Thanh Cương tiên kiếm kia tuy bất phàm, nhưng mỗi quyền của Khương Tư Nam đều có long uy tràn khắp trên đó, phảng phất trực tiếp oanh thẳng vào sâu trong linh hồn Lăng Phong Huyền Tiên, khiến nguyên thần ấn ký hắn lưu trên Thanh Cương tiên kiếm chấn rung kịch liệt, kiếm trận hoàn toàn bị phá mở, chỉ thừa lại số ít Thanh Cương tiên kiếm chặt chém lung tung, căn bản không làm gì được Khương Tư Nam, lần lượt bị hắn dùng quyền đánh bay.
- Tiểu tử này sao có thể học được Tổ Long bảo thuật? Hơn nữa nhìn có vẻ như viên mãn vô khuyết, là bảo thuật không chút tì vết? Điều này sao có thể? Tổ Long bảo thuật là bí pháp bất truyền của Tổ Long cung, nghe nói sớm đã tàn khuyết, Tiên giới Tổ Long cung cũng không có truyền thừa Tổ Long Bảo Thuật hoàn chỉnh, sao tiểu tử này lại có được số phận tốt như thế?
Lăng Phong Huyền Tiên cắn răng nghiến lợi, khắc này đến chính hắn cũng không khỏi đố kị, vận khí của Khương Tư Nam thật sự quá tốt.
Ầm ầm!
Khắp người Khương Tư Nam lượn lờ thiểm điện vàng rực, quyền ra như long, Thanh Cương tiên kiếm đã bị đánh tan làm sao có thể đở nổi Khương Tư Nam? Rất nhanh liền bị Khương Tư Nam đánh bay hết, sau đó Khương Tư Nam trực tiếp đánh thẳng về phía Lăng Phong Huyền Tiên.
- Không hay!
Thần sắc Lăng Phong Huyền Tiên chợt biến, nghĩ đều không nghĩ, nháy mắt liền bóp nát một đạo tiên phù, sau đó cả người hóa thành thanh phong thần bí, cực tốc tháo chạy về nơi xa.
Đạo tiên phù kia là để triệu hoán sáu đại Huyền Tiên còn lại, lúc này hắn làm gì còn tâm tư độc chiếm Hồng Mông Tạo Hóa tháp? Đối thủ trước mắt thực sự quá biến thái, tuy hắn còn chút ít bài tẩy, nhưng giờ đã bị Khương Tư Nam dọa cho phá đảm, hơn nữa dù có sử ra những bài tẩy kia, sợ rằng đối với Khương Tư Nam cũng không có hiệu quả.
- Trốn!
- Chạy mau!
Chỉ cần chờ sáu đại Huyền Tiên còn lại đi đến, lúc đó bảy đại Huyền Tiên đồng thời ra tay, dù Khương Tư Nam có thông thiên chi lực cũng tất sẽ bị trấn áp!
Trong lòng Lăng Phong Huyền Tiên vô cùng biệt khuất, hắn làm sao có thể ngờ rằng, vốn cho là mọi thứ đều nắm trong lòng bàn tay, đến cuối cùng lại thành như chó nhà có tang, cuống cuồng tháo chạy?
- Muốn trốn? Nào có dễ dàng như vậy!
Ánh mắt Khương Tư Nam chợt lóe, sát cơ tràn ra, lúc này chiến ý hắn vọt thăng đến cực trí, khí thế ngất trời, mỗi một quyền đều ẩn chứa Tổ Long thần lực, chân đạp hư không hỗn độn, cực tốc phi hành, đuổi giết theo Lăng Phong Huyền Tiên.
Vừa nãy hắn cũng đã nhìn thấy Lăng Phong Huyền Tiên bóp nát tiên phù, trong lòng rõ ràng e là đối phương đang triệu hoán sáu đại Huyền Tiên còn lại, thế nên tất phải giết Lăng Phong Huyền Tiên trước, đợi lúc sáu đại Huyền Tiên còn lại đi đến, khi ấy mình mới có thể nhẹ nhàng một chút.
Oanh!
Quyền cương của Khương Tư Nam dày nặng mà hùng hồn, giống như long trảo, nháy mắt đã xuyên qua hư không vô cùng vô tận, trực tiếp vỗ lên lưng Lăng Phong Huyền Tiên.
Răng rắc!
Lăng Phong Huyền Tiên như bị sét đánh, phun ra một búng máu tươi, sắc mặt trắng bệch, khắc này tiên giáp đỏ tím trên người cũng không chịu nổi thần lực hạo hãn như thế, nứt ra một đạo vết rách.
Lăng Phong Huyền Tiên cảm giác được tiên giáp bị tổn hại, lập tức hồn vía lên mây, thi triển phong chi ý cảnh, cực tốc tháo chạy.
Oanh!
Lăng Phong Huyền Tiên một bước là mấy trăm dặm, nháy mắt đã đi tới trước mặt Thái Hoa Chân Nhân, nghĩ đều không nghĩ, dứt khoát nắm Thái Hoa Chân Nhân ném về phía Khương Tư Nam ở sau lưng.
- Lão tổ...
Thái Hoa Chân Nhân thần sắc đại biến, không ngờ cánh nhiên lại bị Lăng Phong Huyền Tiên cầm ra làm bia đỡ đạn, nhịn không được rống lớn một tiếng.
Nhưng mà, lúc này một đạo hồng lưu vàng rực đã tức tốc oanh tới, trực tiếp oanh nát Thái Hoa Chân Nhân, thi cốt không sót lại chút gì, Khương Tư Nam thậm chí còn không nhăn mày, tiếp tục đuổi đánh Lăng Phong Huyền Tiên.
- Tiểu tạp chủng này sao mạnh vậy được?
Tề Thiên giáo chủ Kim Văn Thuần cũng hồn vía lên mây, trong mắt chất đầy vẻ sợ hãi, vừa nhìn thấy Lăng Phong Huyền Tiên bắt Thái Hoa Chân Nhân làm bia đỡ đạn, lúc này cánh nhiên đang lao tới chỗ mình, trong lòng hắn mắng to một tiếng, nghĩ đều không nghĩ, lập tức di chuyển xuống Ngọc Kinh Thành ở bên dưới.
Kim Văn Thuần biết Khương Tư Nam nhất định sẽ không bỏ qua cho hắn, thế nên hắn chuẩn bị đi xuống bắt vài ba tộc nhân Khương Tộc, sau đó dùng làm uy hiếp Khương Tư Nam, có lẽ còn có khả năng thoát được một mạng.
Oanh!
Nhưng Khương Tư Nam tịnh không bỏ quên hắn, lúc đang đuổi giết Lăng Phong Huyền Tiên, dư quang nơi khóe mắt liếc thấy Kim Văn Thuần tiến xuống Ngọc Kinh Thành, khóe miệng nhếch lên ý cười lạnh, một đạo lôi mang hừng hực ngang trời mà đến.
- Khương Tư Nam, đừng giết ta... Ta...
Kim Văn Thuần tuyệt vọng hô to, nhưng không đợi hắn kịp nói xong, đạo lôi mang kia đã bao phủ thân mình, giây phút sau cả người hắn tấn tốc trở thành một mảnh tro bụi.
Tu vị mới gần gần là hạ vị Chí Tôn, hiện giờ ở trong mắt Khương Tư Nam thực sự chẳng khác gì kiến hôi.
Sau khi giết xong Kim Văn Thuần, khoảng cách giữa Khương Tư Nam và Lăng Phong Huyền Tiên càng lúc càng gần, tuy Lăng Phong Huyền Tiên tham ngộ đại thành phong chi đạo ý, nhưng Tổ Long bảo thuật cũng có được tốc độ khó mà tưởng tượng, thậm chí còn nhanh hơn một chút so với Lăng Phong Huyền Tiên.
Định!
Khương Tư Nam vung tay trảo ra giữa hư không, phảng phất có vô số sợi tơ mảnh bị hắn chộp vào trong tay, thoáng chốc một mảnh hắc khí hiện ra trong hư không, cấp tốc bao phủ quanh người Lăng Phong Huyền Tiên.
Lăng Phong Huyền Tiên chỉ cảm thấy khắp người ngừng trệ, chừng như sa chân vào trong đầm lầy, ngay cả nguyên thần cũng bị một cỗ khí tức tà ác xâm nhập.
- Trớ Chú Chi Lực? Chú đạo? Ngươi cánh nhiên còn hiểu chú đạo?
Lăng Phong Huyền Tiên thiếu chút thì phun ra một búng máu tươi, hắn thực sự không ngờ ngay cả Trớ Chú Chi Lực quỷ dị như thế mà Khương Tư Nam cũng hiểu, thậm chí còn tu luyện đến một trình độ cực kỳ cao thâm.
Gần gần chỉ nháy mắt, thân hình Khương Tư Nam đã xuất hiện trước mặt Lăng Phong Huyền Tiên, tự tiếu phi tiếu nhìn hắn.
Một cỗ uy hiếp tử vong lập tức tuôn lên trong tâm đầu Lăng Phong Huyền Tiên, sắc mặt hắn càng trở nên trắng bệch.
Răng rắc!
Trong hư không đột nhiên vang lên một đạo kinh lôi, vụ khí hỗn độn tuôn trào vô tận, nháy mắt một chiếc bảo thuyền vàng óng hiện ra trong Chân Cương Giới, sáu đạo thân ảnh khí tức hạo hãn từ ngang trời mà đến.
- Sáu vị đạo hữu, nhanh nhanh tới cứu ta!
Lăng Phong Huyền Tiên lập tức vui mừng quá đỗi, ngửa mặt rống vào trong hư không.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.