&- Cái gì?! Khương Tư Nam cứ thế mà bị Lăng Phong lão tổ giết?
Thần sắc Thái Hoa Chân Nhân khẽ chấn, đạo kiếm mang đó quá nhanh, nhanh đến nỗi hắn không kịp nhìn thấy một kiếm kia đến từ đâu, nháy mắt đã xuyên thủng đầu lâu Bạch Hổ.
- Tiểu tạp chủng này sao có thể là đối thủ của thượng tiên? Chẳng qua cứ thế mà chết thì đúng là tiện nghi cho hắn!
Kim Văn Thuần cũng cười lạnh một tiếng, nói.
- Không đúng! Đó chỉ là tàn ảnh!
Ánh mắt Thái Hoa Chân Nhân chợt lóe, chậm rãi nói.
Trong hư không, nháy mắt hư ảnh Bạch Hổ liền tiêu tán, nhưng trong khoảnh khắc hóa làm hư vô đó, thân hình Khương Tư Nam lại chợt lóe lên quang mang, xuất hiện cách đó chừng trăm trượng.
- Tốc độ ngươi ngược lại không yếu, có điều để ta xem ngươi làm sao tránh qua được phong chi đạo ý đại thành của bản tọa!
Lăng Phong lão tổ lạnh giọng nói, lúc này thân hình hắn phảng phất dung hợp lại cùng hư không chung quanh, thanh âm vang lên từ bốn phía, phiêu hốt bất định.
Nhưng kiếm mang đó lại như bóng theo hình, dù cho Bạch Hổ bảo thuật của Khương Tư Nam đã khá là bất phàm, nhưng vẫn cảm nhận được một cỗ uy hiếp cực lớn.
- Giết!
Khương Tư Nam ánh mắt bình tĩnh, trong người đột nhiên thăng lên vô số ánh lửa hừng hực, ẩn chứa lực lượng nóng bỏng cực trí, lúc những kiếm mang kia tới gần, lập tức bị một cổ sóng nhiệt cuốn thốc đi, nháy mắt liền biến thành hư vô.
- Phong chi đạo ý ư? Quả nhiên bất phàm, giờ ngươi cũng nếm thử hỏa chi ý cảnh của ta xem sao!
Khương Tư Nam nhàn nhạt nói, hư không chung quanh như chợt ầm vang thiêu đốt, một luồng thanh âm to rõ vang lên, sau người Khương Tư Nam hiện ra một con Chu Tước khổng lồ, toàn thân lượn lờ hỏa diễm thần bí, khí tức ngất trời.
Chu Tước bảo thuật, cũng là truyền thừa Thần Đạo mà Đế Nhất giành được, tuy vẫn có chút tàn khuyết, nhưng dùng bản nguyên chi hỏa của Khương Tư Nam thúc giục, lại bạo phát ra khí tức khiến nội tâm Lăng Phong Huyền Tiên đều phải chấn động.
Oanh!
Con Chu Tước khổng lồ kia cao tận trên trăm trượng, trong ánh mắt phảng phất có hỏa diễm bắn ra, tùy theo thanh âm to rõ của nó vọng lên trời cao, nháy mắt liền hóa thành vô số đạo tàn ảnh Chu Tước trong hư không, từ bốn phương tám hướng giết về phía Lăng Phong Huyền Tiên.
- Chu Tước Phần Thiên!
Trong lòng Khương Tư Nam khẽ quát một tiếng, nháy mắt hư không chung quanh dần bị phá vỡ, hơn nữa mảnh vụn hư không lại bị một cỗ hỏa diễm kỳ dị thiêu đốt, biển lửa bừng bừng bốn phía, dù phong chi đạo ý của Lăng Phong Huyền Tiên đã cực huyền diệu, nhưng vẫn bị hỏa diễm khủng bố kia bức cho hiện ra thân hình.
Oanh!
Ánh mắt Khương Tư Nam, sau khi nhìn thấy thân ảnh Lăng Phong Huyền Tiên, lập tức một quyền oanh ra, Bạch Hổ gào thét trời cao, cỗ khí tức hung hãn ngất trời kia bay thẳng ập tới trên đầu Lăng Phong Huyền Tiên.
- Cánh nhiên đồng thời có cả truyền thừa Bạch Hổ bảo thuật lẫn Chu Tước bảo thuật, lại còn lĩnh ngộ hỏa chi ý cảnh, tiểu tử này sao mạnh vậy được?
Nhãn thần Lăng Phong Huyền Tiên khẽ chấn, nhưng đối mặt với một quyền này, hắn lại không né tránh chút nào, cổ kiếm màu xanh trong tay lượn lờ lên cương phong Long khí, tán phát ra kiếm mang sắc bén không gì sánh nổi, nháy mắt tựđã chém ra vô số kiếm về phía Khương Tư Nam.
Lúc này, hắn đã không thể không coi trọng Khương Tư Nam, tuy cảnh giới chỉ là phàm trần Chân Tiên, nhưng lực công kích hung hãn ngất trời đó của Khương Tư Nam khiến hắn không khỏi có phần tâm kinh đảm chiến.
Oanh!
Trong hư không, vô số tàn ảnh Bạch Hổ và tàn ảnh Chu Tước bị kiếm mang màu xanh trảm thành hư vô, nhưng một quyền kia của Khương Tư Nam phảng phất cuốn theo vụ khí hỗn độn chung quanh, bám trên quyền mang, hình thành nên một mảnh thế giới quyền cương bao la.
- Càn Khôn!
Trong lòng Khương Tư Nam khẽ quát một tiếng, đây là chiêu Tạo Hóa Thần Quyền mà hắn tham ngộ ra từ rất sớm, bị lấy tên là Càn Khôn, nhưng khi ấy tu vị hắn còn chưa đủ, thế nên quyền này một mực không phát huy ra lực lượng vốn có.
Thẳng đến bây giờ, hắn trở thành phàm trần Chân Tiên, tham ngộ một ít thiên địa huyền ảo, tan vào trong Tạo Hóa Thần Quyền, hóa thành chiêu thức với lực lượng Càn Khôn bao la như hiện tại.
Ông!
Vô số kiếm mang nổ tung, trong ánh mắt Lăng Phong Huyền Tiên chớp qua một tia băng lãnh, hắn không ngờ rằng đến giờ phút này Khương Tư Nam cánh nhiên vẫn chưa sử ra Hồng Mông Tạo Hóa tháp, dám vọng đồ dùng nắm tay đối kháng với Thanh Cương tiên kiếm của mình, phải biết đây chính là một thanh tuyệt phẩm tiên kiếm!
Ngay lúc Lăng Phong Huyền Tiên tin chắc nắm tay Khương Tư Nam nhất định sẽ bị một kiếm này chém vụn, hắn đột nhiên cảm giác thấy thanh cương tiên kiếm như sa vào trong vũng bùn, vừa tiếp xúc với phiến thế giới hỗn độn kia liền không thể tiến thêm về phía trước mảy may.
Cái gì?!
Thần sắc Lăng Phong Huyền Tiên khẽ chấn, hắn cảm giác được phiến thế giới hỗn độn kia hình thành nên một loại lực trường kỳ diệu, cánh nhiên bắt đầu kéo xé Thanh Cương cổ kiếm trong tay hắn, vô số kiếm mang bị khí lưu hỗn độn chôn diệt.
Mà nhân lúc Lăng Phong Huyền Tiên còn đang sửng sốt, Khương Tư Nam lập tức phi thân lên, lại một quyền hạo hãn kim quang, có Bạch Hổ nhảy vọt mà ra, nháy mắt oanh xuống lồng ngực Lăng Phong Huyền Tiên.
Phanh!
Bạch Hổ Khiếu Thiên quyền ẩn chứa âm ba chi lực cường đại, khắc này khiến cho thức hải Lăng Phong Huyền Tiên chợt ong lên, tiên cương hộ trực bị một quyền kia trực tiếp oanh phá, trùng trùng nện trên lồng ngực hắn.
Phải biết, hiện giờ một quyền của Khương Tư Nam có lực lượng đâu chỉ ngàn vạn cân? Dù có là một tòa thái cổ thần sơn, thì nháy mắt vẫn bị quyền của hắn oanh thành phấn vụn.
Oanh!
Trên lồng ngực Lăng Phong Huyền Tiên, đạo bào đỏ tím lập tức nổ tung, vô số tiên quang phún trào, lộ ra một kiện giáp trụ màu tím, thần quang lộng lẫy lóa mắt.
- Tiên giáp phòng ngự?
Thần sắc Khương Tư Nam chợt lóe, hắn đã sớm đoán được trong người Lăng Phong Huyền Tiên có bảo vật phòng ngự, nhưng nhìn thấy kiện giáp trụ màu tím kia, vẫn khiến hắn nhịn không được tán thán, cánh nhiên là một kiện tiên khí phòng ngự tuyệt phẩm!
Kiện tuyệt phẩm tiên giáp này giá trị còn cao gấp mấy lần Thanh Cương tiên kiếm trong tay Lăng Phong Huyền Tiên, không hổ là Huyền Tiên hàng lâm từ Tiên giới, một thân toàn là bảo bối.
Lăng Phong Huyền Tiên bị một quyền của Khương Tư Nam oanh bay mấy ngàn trượng, tuy sức phòng ngự của tuyệt phẩm tiên giáp rất mạnh, nhưng một quyền đó của Khương Tư Nam là lực lượng nhục thân thuần túy, ẩn chứa Bạch Hổ sát khí ngất trời, kình phong vẫn chấn cho tạng phủ Huyền Tiên lăn lộn, nhịn không được thổ ra một búng máu tươi.
Trong ánh mắt hắn chớp qua thần sắc kinh hãi, cảm thấy như mình đang phải đối mặt với một con Chân Long hình người, nếu không nhờ kiện tuyệt phẩm tiên giáp này, nói không chừng hắn đã bị một quyền của Khương Tư Nam oanh nát nhục thân.
Nói đến cùng, Huyền Tiên mạnh hơn Chân Tiên, nhưng mạnh hơn ở khía cạnh tham ngộ pháp tắc đạo ý thôi, chứ tịnh không phải là nhục thân, hắn không phải tiên nhân chuyên tu luyện thể, thế nên lực lượng biến thái của Khương Tư Nam mới khiến hắn chấn kinh như thế.
- Nhục thân tiểu tử này quá biến thái, cánh nhiên đi con đường Thần Đạo nhất mạch! Không thể để hắn cận thân, chỉ có thể dựa viễn trình đánh chết hắn!
Sắc mặt Lăng Phong Huyền Tiên càng trở nên băng lãnh.
- Ta không nhìn lầm chứ? Khương Tư Nam cánh nhiên bằng một quyền đã đánh cho Lăng Phong thượng tiên thổ huyết? Chẳng lẽ hắn còn mạnh hơn cả Lăng Phong thượng tiên?
Chứng kiến cảnh này, Kim Văn Thuần không khỏi mở to tròng mắt, vẻ mặt không dám tin tưởng.
- Lực lượng nhục thân của tiểu tử này đúng là biến thái! Có điều rốt cuộc hắn chỉ là phàm trần Chân Tiên, về mặt pháp tắc đạo ý thì vẫn không bằng được Lăng Phong lão tổ, sau cùng tất chết không nghi ngờ!