Tạo Hóa Tiên Đế

Chương 1327: Bên trong Chân Cương giới




Chân Cương giới, Kiền Nguyên vực.
Bây giờ Chân Cương giới đã khác xa lúc Khương Tư Nam vừa rời đi.
Hiện tại ba ngàn vực thế tục của Chân Cương giới đã bị thiết kỵ Đại Kiền vương triều đạp bằng, toàn bộ Chân Cương giới đã kiến lập được một vương triều thống nhất, Đại Kiền vương triều.
Dưới sự trợ giúp của Đại La thiên tông, trọn cả Chân Cương giới căn bản không có ai có thể phản kháng thiết kỵ của Đại Kiền vương triều, hiện nay Chân Cương giới đã không còn ba ngàn vực, mà bị phân chia thành ba ngàn châu, trong đó Kiền Nguyên vực Ngọc Kinh Thành chính là trung tâm cho trọn cả Đại Kiền vương triều
Hiện tại Kiền Nguyên vực cũng là biến hóa cực đại, không còn hoang vu như năm đó, hoàng kim Chí Tôn cùng cường giả Đại La thiên tông lợi dụng lực dời non lấp biển, di chuyển chín chín tám mươi mốt tòa Linh sơn thần nhạc, bố trí ra một tòa Chí Tôn Linh trận siêu lớn, khiến cho Kiền Nguyên vực biến thành Thánh Địa tu luyện của toàn bộ Chân Nguyên giới.
Hiện nay Khương Tộc chính là hoàng tộc của Đại Kiền vương triều, trong tộc không thiếu các thế hệ đệ tử thiên tài được sản sinh.
Chính giữa Ngọc Kinh Thành có một pho tượng cao trên vạn trượng, áo trắng tóc đen, thân đeo trường kiếm, nét mặt thanh tú, nhãn thần thâm thúy như sao trời, ngước nhìn phương xa.
Đấy chính là tượng Khương Tư Nam!
Hiện nay Khương Tư Nam đã trở thành ngẫu tượng của Kiền Nguyên vực, thậm chí là cả Chân Cương giới, mỗi người trong Ngọc Kinh Thành, lúc nhìn lên pho tượng này, trong mắt đều hiện lên vẻ sùng kính và cuồng nhiệt phát ra từ nội tâm.
Phong ấn Ma Tôn, độc chiến quần hùng, bại Đế Nhất, trảm Thánh tử, diệt Ngũ Hành thánh tông, Độ Kiếp mà thành tuyệt thế vương giả...
Sự tích Khương Tư Nam, được sự khắc ý tô nhiễm của Đại La thiên tông và Đại Kiền vương triều, đã truyền khắp lãnh thổ Chân Cương giới, trở thành mục tiêu sùng bái của vô số thiếu niên nam nữ.
Ngọc Kinh Thành, cạnh pho tượng Khương Tư Nam, có rất nhiều người đang thành kính triều vái, tố thuyết nguyện vọng trong lòng.
Hoàng cung.
Đại bá Khương Tư Nam, Khương Tử Thanh đã đăng cơ xưng đế, lập Khương Vân Thiên là thái tử, phụng Khương Viễn Sơn làm thái thượng hoàng, chẳng qua mấy năm nay Khương Viễn Sơn và Khương Tử Thanh đều ẩn cư sau màn tu luyện, hết thảy chính vụ đều do hoàng thái tử Khương Vân Thiên phụ trách.
Chỉ là hôm nay, trong Cửu Dương điện, đám người mà Khương Tư Nam rất quen thuộc như Khương Viễn Sơn, Khương Tử Thanh, Khương Vân thiên, Khương Vũ Điệp, Phương Tình tuyết, Yến Vô Cực, Lãnh Phi đẳng Khương Tư Nam đều tề tụ hết về đây.
Trừ những người ở trên, còn có chưởng giáo chân nhân Đại La thiên tông Lý Nguyên Sư cùng hoàng kim Chí Tôn Kim Minh.
Lúc này, ánh mắt Khương Viễn Sơn có phần ngưng trọng, cất tiếng nói:
- Chư vị, tọa tiêu mà hai vị lão tổ Thiên Tuyệt Địa Diệt lưu lại ở Đại Hoang bí cảnh có phản ứng, mấy ngày nay xuất hiện một nơi hư không thông đạo, rất có khả năng chính là một tòa truyền tống trận vượt giới, rất nhanh liền tiến vào trạng thái ổn định!
- Truyền tống trận vượt giới?!
Ánh mắt Lý Nguyên Sư và Kim Minh cũng đều thoáng phần ngưng trọng, chậm rãi nói:
- Lão hoàng gia, truyền tống trận vượt giới này thông đi đâu? Liệu có phải là tổ địa Khương Tộc? Nếu không phải tổ địa Khương Tộc, vậy nên hủy đi thì hơn!
Hiện nay Lý Nguyên Sư cũng đã đột phá đến hoàng giả chi cảnh, trong mắt thoáng hiện vẻ lo lắng, phảng phất lại nhớ tới tòa truyền tống trận vượt giới ở Ngũ Hành thánh tông năm đó.
- Hai vị yên tâm, chính là tổ địa Khương Tộc! Khí tức tuyệt đối không sai được, ta cảm giác không bao lâu nữa, chúng ta liền có thể thông qua truyền tống trận vượt giới kia để tiến vào Thái Sơ đại thế giới!
Khương Tử Thanh hít sâu một hơi, khẽ cười nói.
Trong lòng hắn cũng khá là mong đợi, đợi lúc truyền tống trận vượt giới ổn định, sau đó đi đến Thái Sơ đại thế giới, bọn họ liền có thể nhìn thấy Khương Tư Nam.
Ngay cả Khương Vũ Điệp và Phương Tình Tuyết cũng thoáng hiện vẻ mong đợi, tuy Khương Tư Nam mới rời đi mấy năm, nhưng các nàng đều cảm thấy hắn đã đi lâu lắm rồi.
- Nếu truyền tống trận vượt giới kiến thành, vậy đồng nghĩa với chủ nhân đã đứng vững gót chân ở Thái Sơ đại thế giới, hắn cũng sẽ về Chân Cương giới đón lão hoàng gia các ngươi! Đây đúng là một kiện việc vui!
Hoàng kim Chí Tôn Kim Minh cũng gật gật đầu nói.
Khí tức trong người hắn khá là cường đại, mấy năm nay, hắn cánh nhiên đã khôi phục đến cảnh giới nửa bước Chí Tôn, không thể bảo là không nhanh, nhưng nếu tưởng muốn đột phá Chí Tôn chi cảnh, sợ rằng phải đến Thái Sơ đại thế giới mới có khả năng.
- Lời tuy là thế, nhưng hai ngày nay ta luôn có một dự cảm chẳng lành, phảng phất có chuyện gì đó không hay sắp xảy ra!
Trên mặt Khương Viễn Sơn lộ ra thần tình lo lắng.
- Tuy khí tức truyền đến từ bên kia đúng là của tổ địa Khương Tộc, nhưng hai ngày nay dự cảm chẳng lành trong lòng ta càng lúc càng mạnh, thế nên ta muốn thương lượng cùng các vị, xem có nên phong tỏa tòa truyền tống trận vượt giới kia không!
- Chẳng lẽ thật sẽ có chuyện gì không hay xảy ra?
Kim Minh và Lý Nguyên Sư liếc nhìn nhau, cả hai đều nhìn ra vẻ trầm tư trong mắt đối phương.
Truyền tống trận vượt giới này chỉ cần bóc mở, nhất định sẽ kéo theo phong hiểm rất lớn, bởi vì cho dù khí tức truyền đến từ bên kia đúng là của tổ địa Khương Tộc, thì cũng không chứng minh được rằng không có phong hiểm.
Trong Chân Cương giới tuy cũng có tuyệt thế cường giả như hoàng kim Chí Tôn Kim Minh, nhưng hắn rốt cuộc không phải vô địch, nếu bị địch nhân Khương Tộc phát hiện, khó miễn sẽ phát sinh bất trắc.
- Lão hoàng gia nói có lý, ta thấy việc này cần phải bàn bạc kỹ hơn!
Sau cùng Kim Minh cũng gật đầu tán đồng.
Ầm ầm!
Vừa lúc đó, trong hư không chợt có một tiếng lôi đình nổ vang, khí tức hạo hãn không gì sánh bằng cuốn thốc ra, dưới uy áp đó, tất cả sinh linh trong Chân Cương giới đều không khỏi run lên lẩy bẩy.
Đây là Chân Cương giới ư? Đúng là một nơi hoang vu a...
Một đạo thanh âm lãnh mạc vang lên trong hư không, khiến tất cả mọi người trong Cửu Dương điện vừa nghe đều biến sắc.
- Không hay!
Kim Minh quát lên một tiếng, nháy mắt liền xông ra Cửu Dương điện, nhìn thẳng lên hai đạo thân ảnh giữa hư không, trong mắt hiện đầy vẻ ngưng trọng.
Đó là hai thân ảnh khí tức ngất trời, một người trong đó là nam tử trung niên, thân mặc giáp trụ, khoác chiến đao đen bóng, khí tức lẫm liệt, sát khí ngất trời.
Người còn lại thì có vẻ tiên phong đạo cốt, nét mặt hồng nhuận, thân mặc đạo bào, nhãn thần vô cùng thâm thúy, khí tức như biển lớn vô tận, sâu không lường được.
Hai người kia vừa xuất hiện lập tức khiến thiên địa chung quanh tề thanh nổ vang, thần quang vô tận bừng lên lóa mắt, đoạt đi quang huy của mặt trời.
Nếu Khương Tư Nam ở đây, nhất định sẽ nhận ra, hai người này chính là Tổ Vân cùng khách khanh trưởng lão của Khương Tộc, Vinh Trường Canh!
- Chí Tôn!
Từ trong miệng Kim Minh chậm rãi thổ ra hai chữ, lại giống như cửu thiên thần chùy, trùng trùng kích vào trong lòng mọi người.
- Tiểu thế giới hoang vu, cánh nhiên lại có nhiều kiến hôi như này!
Tổ Vân lành lạnh nói.
- Kiến hôi đúng là nhiều! Nhưng sao nơi này lại có nhiều người Khương Tộc như thế?
Trong tay Vinh Trường Canh có một khối đá màu đỏ son, lúc này khối đá ấy sáng lên quang mang lộng lẫy, Vinh Trường Canh nhìn xuống vô số sinh linh bên dưới, sắc mặt chợt khẽ biến.
Hắn không ngờ rằng, theo như cảm ứng của hắn, người có được huyết mạch Khương Tộc cánh nhiên lên tới mấy chục vạn người!
Điều này sao có thể? Phải biết toàn bộ người Khương tộc ở Thiên Đế Sơn Khương Tộc cộng lại cũng không nhiều như vậy, vì sao trong một tiểu thế giới lại sẽ có nhiều người Khương Tộc đến thế?
- Tiểu thế giới này nhất định cất chứa bí mật nào đó!
Nhãn thần Vinh Trường Canh chợt lóe, toát ra một tia tinh mang.
- Dung trưởng lão, đám lão gia hỏa Khương Thái Nhất không biết lúc nào sẽ trở về, chúng ta tất phải tức tốc bắt đi thân nhân phụ mẫu của Khương Tư Nam rồi nhanh chóng rời đi, đây mới là mục đích quan trọng nhất của chuyến này!
Tổ Vân nhìn Vinh Trường Canh nói.
- Ngươi nói không sai! Chỉ cần thân nhân Khương Tư Nam sa vào trong tay chúng ta, vậy liền không cần lo Khương Tư Nam không nghe lời. Đến lúc đó chẳng những Hồng Mông Tạo Hóa tháp, còn cả Lôi Đế Tiên Kinh, toàn bộ đều là của chúng ta! Hơn nữa, ta phát hiện, có những người này, lá bài trong tay chúng ta lại càng nhiều!
Vinh Trường Canh cảm nhận thấy có rất nhiều người mang huyết mạch Khương Tộc, khóe miệng lộ ra một tia ý cười vì mưu đồ đắc sính.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.